Tác giả: 81TpLeiku
Tình trạng: Hoàn thành.
Post bởi: HaySo1.Vn
**********************
Chuyện là em đang ngồi nhậu với đám bạn, thì ba gọi về do cũng khuya rồi.
Người thì phê phê nên đứng lên tạm biệt lũ bạn rồi về luôn.Phóng xe mà thấy trong lòng khoan khoái cảm giác được về lại nơi mình được yêu thương thật hạnh phúc.
Chuyện chẳng có gì để nói khi đang đi trên đường thì phía trước em thấy có chiếc liberty trên xe có 2 con nhỏ, con ngôi trước thì em không thấy nhưng con sau mướt lắm các bác ạ.
Thế là em cứ kè kè chậm chậm phía sau đằng xa xa ngắm ngắm hê hê…
Nghĩ lại em cứ thấy mắc cười.
Chả là khoảng 20m nữa là đến nhà em tự nhiên 2 con bé đang đi ấy đột nhiên thế đếu nào nó ngã cái oành xuống.
Em thì giật thót cả mình, thấy tụi nó nằm đơ như cây cơ.
Đường thì tối, vắng tanh chẳng có ai mà 2 bên đường đang làm cống rảnh nên cát, đá nhiều lắm chắc nó trượt té. Tội nghiệp thân con gái…mà tụi con gái đi xe thì rõ ngu, bực mình thôi nhưng chả trách được,
Nhìn thì chẳng có ai chạy ra giúp cả chắc vì trời tối té xe lại không mạnh lắm nên chẳng ai biết.
Tự nhiên thế đếu nào, em lại zọt xe lên chỗ tụi nó, lúc này con bé phía sau nó ngồi dậy rồi, còn con bé lái xe bi cái xe nó đè mà cái mặt nó nhăn như khỉ ăn phải ớt ấy. (cảnh ấy mắc cười lắm các thím chẳng biết diễn tả sao nữa).
Em gạt chống xe xuống, vứt điều thuốc hút dở xuống (like a boss) phà ra 1 tràn khói cực kỳ điệu nghệ, cuối xuống dựng con xe của 2 bé ấy lên, liếc nhìn cái km trên xe thì mới có 203km, thấy thế em xót xe dùm tụi nó luôn…
Nhưng mà nhìn xuống thì em xót gấp trăm lần cái xe thế ếu nào mà cặp chân ” Ngọc Trinh” kia lại bị trầy thế này, xót quá xót…
Em dựng lên xong cố tình tỏ ra lạnh lùng, chẳng nói, chẳng rằng chạy lại ngay chỗ tụi nó, em cầm bắp tay con bé ngồi sau đỡ nó ngồi lên cục đá hộc to to, rồi em đỡ con bé lái xe ngồi dậy cho nó ngồi bệt xuống đất luôn, em nghĩ đầu gối bị trầy nên co duỗi rát nên cứ để nó thế.
Hai đứa nó có vẻ tụi nó là con nhà giàu.
Con bé ngồi sau mặc quần dài nên chẳng sao, chỉ bị trầy sơ sơ cùi chỏ với xây xát da 1 tí. Con bé lái xe thì nó mặc quần ngắn nên bị trầy tùm lum, rơm rớm máu nhưng không nặng, chỉ có ngón chân út là chảy máu.
Thế này thì hư chân hư cẳng hết cmnr…dù chẳng phải của mình nhưng vẫn tiếc, tiếc lắm các bác ah.
Mà thật 2 con bé xynh đáo để các bác, nó ăn cái giống gì mà đẹp zữ chẳng biết, còn make up nhẹ nhẹ nữa mới ác chứ, muốn tát cho tụi nó mỗi con một phát thôi..
Mới té cái oạch cũng sơ sơ chẳng sao mà mặt mày tụi nó tái mét, tái xanh, người thì run lên luôn, chắc hoảng ghê gớm lắm, đúng là con gái nhỉ.
Như em thì có té cái oạch lo dựng xe lên zọt cho đỡ quê dù chẳng có ai.
Rồi em bảo: ” Đi sao mà té vậy? ngồi đợi đây xíu nha mình lấy nước rửa cho.”
Con bé lái xe ngước lên nhìn mình 2 mắt rơm rớm vì sợ chứ chẳng phải khóc… (yêu luôn các bác ah, dù con bé phía sau xynh chẳng kém).
Em đứng lên nhìn ra con bé phía sau thì thấy nó đang nhìn bạn nó, tay vừa cầm điện thoại, thấy nó có vẻ nhẹ hơn con bé cầm lái nên em cũng chẳng hỏi thăm gì…
Vừa đi ra xe nghe loáng thoáng phía sau tụi nó nói gì đó rồi hình như đang gọi cho bạn nó, lạnh lùng like a boss chẳng quan tâm em lái xe chạy về nhà, tới nhà đứng ngoài cửa ngó ra một phát thì thấy 2 em đang vẫn ngồi đó nên tức tốc chạy thẳng vào nhà.
Thiệt đúng là con gái nó lợi hại ghê gớm…hix lúc đang đỡ tụi nó ngồi dậy thái độ lạnh lùng vô đối vậy mà về nhà thì hấp ta hấp tấp như thằng khùng chạy thằng vào phòng mẹ lấy cái hộp thuốc y tế gia đình, vớ tay lấy chai nước rồi phi thẳng ra khỏi nhà trong sự ngỡ ngàng của cả nhà và con cún trong nhà đang vẫy đuôi đợi cái vuốt đầu của em.
Ra tới cửa khựng lại, thái độ của em lúc đó thay đổi cả 180 độ, mở cửa ra em lại rất chậm rãi chẳng hiểu sao nữa, giống như ” thấy thế anh giúp thôi chứ, anh chẳng quan tâm”…đi từ từ tới chỗ tụi nó.
Rồi em ngồi xuống chỗ con bé lái xe, dưới anh đèn đường mờ ảo ánh sáng xuyên qua kẻ tóc em nghĩ trong bụng mie nó chớ mày ngầu quá Q ah.hô hô tự khen mình.quá ngầu luôn ấy chứ.
Để hộp thuốc xuống chẳng ai nói được tiếng nào cả, 2 con bé thì trố mắt nhìn em, em nhìn lại rồi em quay qua bảo con bạn nó:
E – Bôi thuốc nè…
Em chẳng biết xưng cái gì nữa nên nói cụt ngủn
Nó gật nhẹ nhẹ rồi trườn tới chỗ em, lục lục trong hộp thuốc kím cái gì bôi cho nó vs con bạn, em cũng chẳng để ý rồi em quay ra chỗ con bé lái xe nói:
E – để mình bôi thuốc cho herr.
Con bé ngồi sau nghe thế ngước lên nhìn rồi chẳng nói gì.
Con bé lái xe cũng chẳng nói gì cả nên mình cầm chai nước (nước sôi để nguội rót vào chai bỏ trong tủ lạnh ấy các thím) đổ từ từ lên đầu gôi em của nó, chắc nó rát nên hơi rút chân lại, nắm 2 tay chặt, ngước lên nhìn em lần nữa 2 môi mím lại… yêu tập 2 luôn.
Thấy thế em phán:
E – Hok sao đâu, chịu rát 1 chút mà chân không có sẹo, con gái mà có sẹo thì xấu lắm.
Chắc nó nghe thấy thế nên cũng cố gắng.Em hơi cuối đầu xuống thổi thổi vào chỗ vết thương cho khô, rồi lấy oxi già xịt lên vết trên đầu gối rồi thật nhanh lấy bông gòn lau hết nước oxi già cứ thế, rồi lấy tiếp chai thuốc đỏ nhỏ lên mấy vết thường rồi lau cho sạch chẳng biết như thế có đúng không cơ mà em thấy mình giống nam y tá đẹp trai đang chăm sóc bênh nhân nữ ẹp gái zay hô hô…
Xong xuôi em lấy chai nghệ thoa thoa nhẹ nhẹ lên mấy vết thương.
Cầm hộp thuốc rồi đỡ em nó ngồi dậy.
Em nói: Chắc hok sao nữa đâu.
Cũng định nói thêm về chăm sóc vết thương blah blah mà nghĩ lại nên thôi đang lạnh lùng mà blah thì kỳ lắm với lại tụi nó lớn rồi chắc cũng chẳng ngu đến nổi không biết cách chăm sóc vết thương cho khỏi sẹo.
Con bé ngồi sau thì tự đứng được, nên em đưa tay đỡ con bé lái xe lên, chắc còn đau nên hơi co chân bị thương lại vịn vịn vào tay em.Hô hô mềm nè, mát nek…
Lúc này không khí im lặng, em ngượng ngượng thế nào ấy chắc tụi nó cũng thế.Chẳng biết làm gì đưa tay lên gãi gãi đầu rồi nhìn tụi nó cười cười.
Em nó nói:
Em cảm ơn nha.
Em – Uh hì hì không có gì, cảm ơn thì mời anh đi uống cafe là được rồi – Nghĩ lại đúng là có rượu vào trong người nên bản lĩnh phết, nếu không có chắc lúc tụi nó té chẳng dám lấy thuốc ra mà bôi.
Nó cười cười ngượng ngượng rồi nói:
Dạ.
Thế là em đọc số em cho nó ghi vào đt xong nó nhá qua máy em.
Hô hô hô kỳ này là ăn to rồi có số người đệt rồi hô hô hô…
Em mừng lắm các thím ah. Tự nhiên có số điện thoại rồi em cứ cười cười như thằng khùng mà quên hỏi tên tuổi để lưu vào điện thoại.
Em quay lưng bước đi về nhà mà cố tỏ ra lạnh lùng chẳng thèm quay đầu lại nhìn tụi nó.Tới cửa nhà bước vào kéo cửa lại chẳng vô nhà mà em đứng đấy ngắm ra cái lỗ trên cửa hô hô…
Thấy con bé ngồi sau cầm tài, đèn xe sáng lên rồi chạy đi khuất, em cũng quay vào nhà mà tâm trạng hào hứng vãi.
Đánh răng rửa mặt xong thay đồ, nằm trên giường mà tay cứ cầm điện thoại nghĩ trong đầu nhỡ đâu em nó nt hay gọi điện thì sao, rồi suy nghĩ về em nó hoải hình ảnh em nó mím môi cứ in chặt trog đầu, làm em trằn trọc mãi tự nhiên nhớ ra chưa hỏi tên mie nó ngu sao mà ngu, lúc nó nhá số qua cứ để thế rồi bỏ điện thoại trong túi rồi cứ đứng cười cười nghĩ lại quê vô cùng.
Cuối cùng em cũng ngủ được 9, 10 tiếng gì đấy…
***
Vâng! có thể em hơi hoang tưởng, tưởng tượng rất nhiều thứ rất mơ mộng, 1 chuyện tình buồn, có thể là 1 chuyện tình yêu thật đẹp thật bay bỏng.
Vì chẳng có ai đánh thuế giấc mơ cả, thế nên em tha hồ có quyền Hoang tưởng nhưng không cuồng d… đâu nhé. Em cũng không phải dân F.A lâu năm đâu nha.hô hô…
Vâng! thế là ngày qua ngày tầm được 4 ngày.
Khoảng thời gian tưởng chừng chìm vào trong cơn mê tình, chuyện tình tuyệt vọng.
Với nỗi nhớ đầy vơi, khuôn mặt ấy cứ lởn vởn trong đầu không thể tập trung được việc gì, tới nổi đi giải quyết nổi buồn ngồi trong ấy là khoảng thời gian, khoảng lặng để em nhớ tới em ấy nhiều nhất.
Tự ái đàn ông không cho phép em nhắn tin hay gọi điện rủ trước và hỏi thăm tình hình
vết thương như thế nào vì lỡ trót dại nói với em nó rằng: ” mời anh uống kaffe để cảm ơn ” rồi.
Nên đành thôi cũng chẳng thấy em ấy liên lạc, nhiều lúc muốn nhắn tin, gọi dt trước với gái nhưng rồi lại thôi, vẫn giữ sdt của em ấy có gì đi chơi khè với mấy thằng bạn, hay có thằng bạn nào F.A muốn tìm gái thì em cho.”Còn làm ăn được không hok thì kệ mày tao không bít đâu nhá”.
Mie những tin nhắn, cuộc gọi đến em luôn hy vọng, hy vọng rất nhiều là em ấy gọi hoặc nt cho mình =)) đúng là em hoang tưởng nặng.
Em ấy mất tích hay thật ấy.
ơ cái đệt rồi cuộc gọi mơ ước ấy cũng tới nha các bác hô hô…tầm khoảng 6’30 tối.
Đang ở trần nằm xem tivi lâu lâu lại cho tay vào quần gãi gãi, rồi ngoay’ mũi, bổng điện thoại reo chính là số em ấy các bác ạ.Thôi rôi đừng hỏi luôn nhé…
My angel em lưu sdt của em ấy như thế các thím ạ.
em – Alo
Gái – Alo, em hôm trước té xe nè, anh rảnh không em mời anh đi uống kaffe nè. – Nghe giọng của nó ngượng ngượng sao ấy.
Em – ơ…à…à ờ, anh bận rồi em, khi khác nhé.
Thế đếu nào, em cũng chẳng hiểu nỗi, thế đếu nào em lại phán như vậy.Mày rảnh bỏ mie Q ah mặc quần đùi đi ra đi vô chứ có bận việc gì đâu…
Có khi nào mình cần phải lên bệnh viện khám lại trái tim với lý trí không nhỉ?
Gái – oh, vậy cũng được.
Em – Uhm khi khác nhé.
Rồi em tắt máy trước có thể như vậy cũng hay các thím ah, mình tạo cho mình là con người bận bịu, có công việc này nọ và giữ hình tượng không vồ vập và hơi chảnh xíu hô hô…Rồi tự an ủi mình bằng ý nghĩ ” có lẽ hơi bất ngờ mình chưa sẵng sàng, với lại lúc đầu mình cũng có ý nghĩa nếu gái rủ đi thì từ chối lần đầu để giữ cái phong cách ngầu của mình rồi mà” nên đỡ được phần nào…haizzz
Em lại nằm xuống mơ hồ suy nghĩ, Mày điên nặng rồi Q ah.
Đấu tranh tư tưởng dữ lắm mới dám nhắn lại 1 tin chứ sợ nhỡ gái nó rủ lần này không đi được nữa là nó không thèm gọi nữa, là mất cơ hội.đúng là DSHT. không cuồng đâu nhé.hô hô
SMS – Tối thứ 7 em rảnh không? mình đi uống kaffe.
SMS GÁI – Ok, thứ 7 khi nào rảnh gọi em nhé.
Ye hú…hú hú…
Em muốn nhắn nữa, nhắn để nói chuyện này nọ nhưng rồi lại thôi, thế là được rồi.
ổn rồi, ổn rồi hô hô thế là có cái hẹn rồi, tới đâu tới…
***
Vâng và thứ 7 mong đợi cũng đã đến…
Cũng như mọi ngày em cùng lũ bạn uống kaffe chém gió.
Tầm 10h về nhà.
Tâm trạng cũng bình thường, không còn kỳ vọng gì mấy về cái mối tình đơn phương không biết sẽ đi về đâu này.
Đùa đấy em tiếp thu ý kiến anh em nhưng cái chính vẫn ở em, vâng, nếu gái yêu thì yêu con người em chứ không phải những cử chỉ, lời nói gượng gạo mà mình đọc được rồi cố áp dụng…
Đôi khi cũng phải áp dụng những cái hay mà mình học được nhưng không nên quá cứng nhắc phải làm như thế này nọ tùy hoàn cảnh và tùy thể loại gái mà ta dùng.
Cái chính nằm ở cái duyên ở mỗi người, phong thái tự tin, quang trọng không kém là biết cách ăn nói nữa.
Về đến nhà tắm rửa sạch sẽ, xem tivi cũng gần 12h ăn cơm xong, em gọi cho thằng bạn rủ nó đi cùng cho vui, nó tên M, nhỏ hơn em 2 tuổi, em chơi cũng thân. Nói thật chứ cái kèo này mà em đi 1 mình ngại lắm các bác ạ.
Em – Alo, làm gì đó mày?.
M – Có làm gì đâu, đang ở nhà, gì đó mày?
Em – Rảnh không mày?, tối nay đi uống cafe?
M – ờ, mấy giờ?
Em – Chưa biết, khi nào gần đi tao gọi cho, lên chở tao nha.
M – Vậy tí uống kaffe?
Em – Thôi tối đi luôn, h trưa nắng mệt quá, mà mày tối nay có gái nữa đóa.
M – gái nào? ở đâu?
Em – Tối lên chở tao đi rồi tao kể cho nghe.
M – ở được ak, mà xinh không mày (mie nó nghe em nói gái xynh 1 phát là nó nói
chuyện tơm tớp liền)
Em – Xinh chứ sao không mày hehe.
m – Rồi ok, tối gọi tao lên nghen hehe.
Em – Không lề mề nge mày.thôi nha.hehe
Rồi em cúp máy, tuy nó nhỏ hơn em 2 tuổi nhưng hồi xưa ở cùng xóm chơi với nhau xưng mày tao nên lớn lên quen miệng vẫn gọi nhau thế.
Gọi nó xong tâm trạng cũng phấn chấn hẳng lên giống như mình vừa góp thêm 1 chút chuyện vui cho cuộc kaffe tối nay vậy.
Lên giường đánh 1 giấc đến tận 4h chiều, Phải đợi thêm tí nữa mới gọi cho em nó được…
Đúng 5’30 em lấy điện thoại ra cơ mà giờ này gọi là chuẩn nhất các bác không tin cứ thử đi, bấm số My angel (số của em nó đấy ạ) nhìn chăm chú tầm 5s rồi em bấm nút gọi.
hít hơi thật mạnh thở ra từ từ…
Vâng! Chuông reo tầm 3 nhịp có lẽ em chú tâm vào nhạc chuông nên nó Alo 1 phát làm em giật thót.
My Angel: Dạ, em nghe ạ.
Em hơi ngập ngừng tí rồi nói:
Em – Hì hì hôm bữa anh bận đi không được, tối nay em rảnh không, đi uống kaffe nè?
My Ag – hì, được ạ, thế mấy giờ anh?
Em – 7’30 ha, em muốn uống ở đâu?
My Ag – Cũng được, ở đâu cũng được.
Em – ưm…để xem quán nào ta, mình uống ở Hoàng Lan gần quảng trường nha.
My Ag – Dạ, hihi.
Em – Hihi, vậy thôi ha.
My Ag – Dạ…
Đúng là ghét nhau nhìn đâu cũng thấy khuyết điểm mà thương nhau rồi thì thôi đừng hỏi…tới cả giọng nói cũng dễ thương.
Tút tút, lần này em cũng cắp máy trước, và cuộc gọi lần này giống như là em rủ nó đi uống kaffe để cảm ơn cái vụ em gặp nó té xé nên nó cho em số điện thoại vậy đó.Haizzz ngược đời quá đê.
Mà thật ra con gái tính toán cái gì giỏi chứ mấy cái vụ hẹn zai lạ đi chơi em nghĩ c.gái zốt lắm. Nên mình chủ động mọi thứ cho nhanh.
Khi quen nhau thân rồi thì nó hay đòi hỏi chứ quen như thế này nó ngại chít mie, nói chuyện còn ngại chứ biết đường nào mà nó đòi chọn chỗ này chỗ kia.
Tình huống như thế này mình hẹn ra quán cốc ven đường uống kaffe cũng được nữa ấy chứ, dám hó hé 1 tiếng. hô hô.
Không khéo vào quán kaffe my angel gặp mình…tim đập nhanh quá, huyết áp tăng, vật ra xỉu nữa là bỏ bô…hô hô.
Phải chịu khó làm anh hùng cứu mỹ nhân lần nữa…khổ cái thân em.hô hô…
YES tự nhủ với mình kiểu như là ok rồi, ngon rồi vậy đó các thím.
Lấy điện thoại ra gọi cho thằng bưởi M.
M – Nghe mầy.
Em – 7h kém 15 chú lên chở anh đi nhé.
M – Ok, đợi xíu ăn cơm đã nha.
Em – Nhanh nha.
Rồi em cũng cúp máy…
***
2 Gái ăn mặc xinh lắm, cũng hợp thời nữa
Em cũng chẳng kém hiểu rõ được ấn tượng đầu tiên là quan trong như thế nào nên dù nghèo thật nhưng mặc đồ cũng rất phong cách.
Có ấn tượng về ngoại hình thì dù lần sau gặp có hơi lùi xùi thì cũng vẫn đẹp trong mắt tụi con gái chứ lần ấn tượng đầu tiên mà bẩn bẩn, dơ dơ cho dù lần sau có ăn mặc đẹp thế nào thì cũng không vớt vát được bao nhiêu điểm trong mắt tụi con gái.
Mình có ấn tượng về ngoại hình rồi thì mới tính được đến nhưng chuyện khác như cách nói chuyện, phong thái…
Em thì khuôn mặt lúc nào cùng cười cười mà 2 lỗ tai cứ nóng lên, con bé lái xe đi trước nên vào trong bàn ngồi đối diện với thằng bạn, còn con bé ngồi sau ngồi đối diện em. Hai đứa nó để ý cũng thấy khá ngại nhưng cũng tự tin lắm không rụt rè gì nhiều.Hai gái nhìn em cười và em cười lại hơi cuồi đầu xuống chút chẳng biết mở lời.
Thằng bạn thì cái tính của nó là hay im im mà có gái lạ thì càng im nửa chẳng trong mong nó cất lời.Hên là thằng nhân viên phục vụ tới hỏi:
– Anh chị uống gì ạ?
Em đẩy cái menu qua cho 2 bé đó xem trước rồi nói
Em – ờ…2 đứa uống gì?
Con bé ngồi đối diện em quay qua hỏi nhỏ con My agel của em ” uống gì?”, con my gel cầm cái menu lên lật lật rồi gấp lại nói luôn:
My angel – Cho em ly lipton nóng.
Con bạn nó không xem menu ngước lên nói luôn:
Bé ngồi sau – Cho em bạc sĩu đá nha.
Rồi em ngẩng mặt lên lại cười quay qua hỏi thằng M:
Em – Uống gì mày?
M – cho cafe sữa đi.
Em – Cho anh ly cafe sữa với đen nha.
Cơ mà lúc đầu em không gọi nước là cố tình để gái nó nghĩ rằng mình cũng vừa lên như nó thôi.
Lúc ngó qua hỏi thằng M nó uống gì thì cái mặt của nó da đã đen rồi mà giờ còn đỏ nữa em chẳng biết phải gọi là màu gì nữa.
Đúng là đứng trước cái đẹp dù là tỉ phú, thằng ăn trộm hay thằng giang hồ chân tay vẫn luống cuống, tim đập vẫn phải loạn nhịp.
Bấu 2 tay vào quần vì chẳng biết phải làm gì cơ mà nhờ thằng phục vụ mình mới dám mở miệng:
Em – hiihi ờ…ừm…chân 2 bạn sao rồi?
Em nhìn con bé đối diện và con bé lái xe như thể trong 2 đứa đứa nào nói cũng được.
Con bé lái xe lại cười có lẽ con người ta khi ngại, bối rối là hay cười sao ấy nhỉ?
My angel nói:
MA – hihi, cũng đỡ rồi anh.
Em – vậy ah?, chắc đau lắm hả?
MA – Đau chứ, mà em cảm ơn ha.hìhi,
Em gãi gãi đầu tóc cười rồi nói:
Em – Hì có gì đâu mà, mà sao đang đi lại té vậy?.
MA – Em không biết đang đi thì ở trước xe có cục đá nên em né xe qua tự nhiên nó té.
Em – hihi chắc là lúc em né xe qua bóp thắng chứ gì?
MA – Hình như có hay sao ấy.
Em – Vậy là đúng rồi, chắc là lúc né cục đá, mất đà theo quán tính em bóp thắng, mà bóp thắng trước nữa té là phải rồi.
My gel hơi nheo mày lại hỏi:
MA – Sao bóp thắng trước mà té?
Vâng con gái là nó thế đấy.
Em – Thắng trước là thắng đĩa, phanh lại rất ăn nên lúc em cua em bóp thắng trước nó đứng xe lại luôn, té xuống là phải rồi.
2 gái nghe vậy thấy lạ lắm nên 2 mắt mở to giống như mới biết thêm cái gì mới vậy…thấy thế em tiếp:
Em – Lần sau đi đa phần em nên bóp thắng sau thôi, bóp thắng trước thì nhẹ nhẹ thôi, chạy nhanh mà bóp gấp thắng trước là té đó. (Hiểu biết Like a kỹ sư.)
MA – Vậy hả, nhưng mà hên gặp anh chứ lúc té tụi em không biết sao hết.
Có ý biết ơn em đây mà, em nghĩ chắc tụi nó cảm động lăm đây.Em giả vờ:
Em – Hihi Uh, thì không gặp anh kêu bạn em lên cũng được mà.
MA – hihi…
Rồi em quay qua con bé ngồi sau hỏi:
Em – Thế em có bị sao không?
Bé ngồi sau cười nói: Dạ không sao ạ, em bị cũng nhẹ mà.
Chẳng biết do DSHT hay do cảm giác mà lúc em nói chuyện vơi MA, bé ngồi sau cứ nhìn nhìn em.
Em – hihi không sao là được rồi, thế cái xe có bị gì không? – em quay qua MA hỏi.
MA – Không sao hêt, trầy sơ sơ thôi.
Em – hihi, thế về ba mẹ có biết không? – nói giọng dỡn dỡn.
MA – Không ạ, hihi.
Em – Lần sau đi cẩn thận nha, ah mà 2 đứa tên gì?
MA lại cười – Em tên N.
Em quay qua con bé ngồi sau.
Em – em tên gì?
2 con bé này kỳ thật nhìn đứa nào hỏi thì tụi nó trả lời mới đau, chắc do em đẹp trai quá nên nó ngại.
Bé ngồi sau – Em tên T.
Vâng! không đợi tụi nó hỏi tên mình, mà em cũng chẳng biết nó sẽ hỏi không nữa nên nói luôn:
Em – Anh tên Q, thằng này bạn anh tên M.
Em giật cùi chỏ nhẹ nhẹ qua chỗ thằng M nó cười cười cũng chẳng nói gì.
Thằng phục vụ bưng nước ra, kèm theo 2 bì hạt dưa khi con người ta bối rối hay muốn kiếm cái gì để làm thế nên có hạt dưa này ngồi cắn cho đỡ bối rôi.
Đặt cafe ngay ngắn rồi xé 2 bị hạt dưa, em cười cười nhìn 2 đứa nói:
Em – cắn hạt dưa này – lại cười.
Biết tên tụi nó rồi nên em ghi ra cho anh em dễ đọc nhé.
Bé N với bé L không nói gì cũng cười rồi đưa tay bốc hạt dưa không khí ngại ngại vô cùng.
Đúng là nếu đi chơi với gái mà không có thằng nào biết ăn nói thì hầu như lúc nào cũng tẻ nhạt.
Em thì cũng bắt chuyện được như thế rồi nên tự tin hẳng lên nói chuyện cũng thoải mái, không để không khí trong bàn nó ngượng ngạo nữa.
Em – N với T nhìn dễ thương quá nhỉ? cười.
2 bé nhìn em cười không nói gì.
Em thì cố gắng tạo ra phong thái tự tin nhất có thể, nhìn ra hướng Quảng trường gió lùa vào cửa tóc phất phơ nghĩ trong bụng ” ôi cái đệt chắc mình đệp lắm đây” rồi quay lại nhìn 2 con bé.
Em nói nữa đùa nửa thật.
Em – Anh đợi chầu kaffe này lâu lắm rồi đấy, ngày nào anh cũng mong 2 đứa gọi rủ uống cafe.
N và T trố mắt nhìn em rồi cười nói:
T – hihi vậy hả, tụi em cũng vậy lúc té xe gặp anh rồi cũng mong gặp lại anh để cảm ơn lắm.
Chẳng biết nó đùa hay zỡn nữa, tại nó nói xong quay qua con bé N cười.Chắc 2 đứa nó nói về em nhiều lắm đây mà…hoohoo
Em – Vậy sao không gọi điện hay nhắn tin cảm ơn anh đi.
Bé T nói tiếp:
T – Anh nói mời anh đi uống kaffe rồi nên tụi em đợi đến lúc ấy luôn.
Các bác biết không, nghe nó nói xong em xao xuyết lắm, xúc động nữa, tụi nó cũng coi mình như 1 phần gì đó có trong suy nghĩ, đúng là “Có thể bạn không phải là một chàng trai hay một cô gái xinh đẹp nhưng nếu bạn biết yêu thương và chia sẻ thì bạn là người đẹp nhất…”
Sau màn xã giao bình thường, vâng! em chính thức chém gió với 2 con bé.Nói chuyện 1 cách như là thân rồi vậy…Em đoán chắc quả này mình vẫn có thể tiếp tục cậu chuyện…Hành trình bắt đầu.
P/S: Nói cho anh em biết luôn là em là thằng nghèo, vâng hồi trước nhà em khó khăn phải bán nhà trang trải nợ nần chuyển lên đường bxz xây được căn nhà cấp 4 thôi nhưng rất khang trang không tới nỗi để mất mặt với bạn bè…
***
Sau màn xã giao bình thường, vâng! em chính thức chém gió với 2 con bé.Nói chuyện 1 cách như là thân rồi vậy…Em đoán chắc quả này mình vẫn có thể tiếp tục cậu chuyện…Hành trình bắt đầu.
Em – Chân lành chưa?
N – Cũng lành rồi ạ, nó khô rồi anh.
Em – Mong là nó đừng có sẹo ha.
N – hihi, em cũng không biết nữa.
Em – Con gái mà sẹo thì xâu lắm.Chân anh cũng sẹo nhiều lắm mà con trai nên cũng chẳng quang trọng gì lắm.
Bé T nhìn em nói:
T – Chân anh bị sao mà nhiều sẹo?
Em – Ah hồi trước cũng hăng máu nên chạy ẩu lắm bị té xe nhiều nên thẹo tùm lum hết.
T – hihi.
Em – Nhưng mà không ai giúp anh hết, 2 em gặp anh là hên lắm nhé, có lần anh mượn xe cô anh đi té trầy sướt tùm lum hết, hoảng quá phải dắt xe vào tiệm cho nó tút lại chứ không về cô anh la chết luôn.
T – thế về cô anh biết không?
Em – không, thời gian sau chỗ tút màu nó ù lại không giống màu sơn rin của nó cô anh mới biết.
2 con bé thấy mình nói chuyện cũng thoải mái nên cũng tự tin hẳn lên dù mình nói chuyện không vui lắm nhưng 2 bé cứ cười cười.
Em nói tiếp:
Em – xe của em mới mua đúng không?.em nhìn N.
N – Dạ, mới mua được hơn 1 tuần.
Em – Xe mới mà té xót quá nhỉ?
N – Dạ thấy cũng tiếc tiếc lắm. – vừa nói vừa gật đầu nhẹ nhẹ
Em – Uh anh hồi trước cũng thế xe của anh mới mua không bị té nhưng bị CA giao thông bắt nó chất lên xe tải chở về bãi giữ xe nhìn anh xót ghê luôn ak.
2 bé lại cười, 2 bé đối đáp cũng tự tin hẳn lên thấy rõ.
Em – Tụi em bị CA bắt lần nào chưa?
N – hihi rồi, run muốn chết luôn, mà em đứng năn nỉ mấy ổng cũng tha.
Em – thế có bằng lái chưa?
N – em có rồi mà T chưa có.
Em nhìn T hỏi:
Em – Sao không đi học đi?
T cười cười nói:
T – Mệt lắm, em làm biếng nữa.
Em – hihi chắc toàn anh êu chở không chứ gì?
T – hi làm gì có, toàn bạn chở thôi.
Em – Em giống anh đó tới giờ cũng chưa có bằng luôn.
T tròn mặt nhìn em.
T – Anh chưa có bằng luôn hả?
Em – Uh, chưa có.Mẹ anh bắt đi học hoài ấy chứ mà anh cũng làm biếng như em nên không đi.
Em kể ra đây có thể nhiều bác đọc thấy cuộc nói chuyện nhàm chán cơ mà em thấy vui lắm dù không nhiều tiếng cười nhưng không khí thoải mái với lại được ngồi với 2 người đẹp tâm trạng vui lắm cơ, có chủ đề vớ vẩn nói cũng là vui lắm rồi đấy ạ.
Chưa biết thông tin gì về em nó chỉ biết mỗi tên nên chẳng có đề tài gì nói được hêt, thế là em lại lôi chuyện tình cảm vớ vẩn ra hỏi 2 bé.
Em – Hihi N vs T xynh thế này chắc có người yêu rồi hả?
N nhìn T, 2 đứa nhìn nhau, em nhìn 2 đứa, thằng M đếu biết nhìn đi đâu em nghĩ ” má quê quá tự nhiên hỏi tào lao”
Rồi hai đứa nhìn em cười.Em cũng cười lại mà nóng ran cả 2 lỗ tai
T nói:
T – Không ạ, em với N trước giờ có ng iu đâu.
Thằng M nghe thế cuối xuống cười khục khục chắc nó đếu tin.Em cũng đếu tin nhưng cũng giả vờ ngây thơ.
Em – Xạo quá, 2 đứa mà chưa có?
N – Thật mà, em thì hồi trước cũng có giờ thì không ạ, còn con bé T thì nó giữ kỷ lục xưa tới giờ chẳng yêu ai.
Rồi con bé T đẩy con N một cái, bầu không khí vui vẻ vô cùng bé N ngửa mặt ra cười, cười rất tươi.
Em – hihi anh cũng vậy trước giờ cũng chưa có người yêu.
2 đứa nó đang cười cười nghe em nói vậy tụi nó nhìn em.
N – Hihi anh mà không có người yêu?
Nó hỏi ngờ vực, em nói tiếp:
Em – thật đó có ai thèm yêu anh đâu, bây giờ ai iu anh, anh chịu luôn, em không tin thì hỏi bạn anh nè.
Em quay qua thằng M mặt nó vẫn đỏ lét, nò nhìn em rồi cười giờ nó mới phán được 1 câu:
M – hihi nó nói xạo ak.
Rồi thằng M che miệng cười, chơi với nó bao lâu nay h mới thấy nụ cười xấu tàn bạo của nó.
Em cuối xuống bịm môi lại để khỏi cười, mie nó quê quá em không trách thằng M được, nhờ câu nói của nó tự nhiên câu chuyện càng thêm vui.
2 bé nó bật cười em cũng vui theo mà 2 lỗ tai nóng thì thôi rồi, em nói:
Em – hihi hồi trước có, giờ anh không có, thật đấy.
Rồi giật cùi chỏ sang ngang cho thằng M 1 phát. Mie mình đã thôi cười rồi nó cứ khục khục làm mình cứ mắc cười theo, 2 bé đó cũng vậy nhìn mình cười cười…Rồi em tiếp:
Em – Anh sợ con gái lắm rồi, tụi nó rắc rối lắm.
Bé T nhăn mặt lại xíu vẫn cười hỏi:
T – Sao rắc rối anh?
Em nhìn thằng vào mặt bé T nói:
Em – Anh không biết nhưng anh nghĩ thế.
Nó ngượng, mặt ửng đỏ lên thẹn thùng hay sao ấy.Em lại nhìn con bé N nói:
Em – Đúng không em? rồi em cười 1 thật đẹp.
Nói tới chuyện tình cảm em có tật nói nửa thật nửa đùa, giỡn giỡn.
N – hihi con trai mới rắc rối.
Em – ơ…xưa giờ anh nghe con gái rắc rối chứ chưa nghe con trai rắc rối bao giờ.
N nói ngay:
N – Vậy là anh nghe thôi chứ bộ. – rồi cười.
Em cứng họng đệt mợ, chẳng biết nói gì nữa luôn.
Em đánh trống lãng:
Em – Tụi em nói chuyện vui thật đấy hihi.
bé N và T chẳng nói gì chỉ cười cười.
***
Em đánh trống lãng:
Em – Tụi em nói chuyện vui thật đấy hihi.
bé N và T chẳng nói gì chỉ cười cười.Rồi bé T nói:
T – Nhìn anh là biết dụ gái nhiều lắm nè, mới gặp tụi em mà có thấy anh chẳng ngại gì hêt trơn.
Em nghĩ trong bụng ” anh mày ngại bỏ mie luôn đây, chỉ có điều anh mày giả vờ giỏi quá thôi kakaka”
Nghe con bé T nói “dụ gái nhiều lắm nè”, thằng M nhìn em rồi lại cười khục khục em chẳng quan tâm, rồi nói:
Em – Làm gì có, xưa giờ có người yêu gì đâu mà dụ.
Rồi nói mấy chuyện vớ vẩn không khí trong bàn vui lắm, dù mới gặp tụi nó lần đầu, mấy ẻm cũng tự nhiên không e thẹn gì nên câu chuyện rất thoải mái.Nhìn đồng hồ cũng 9h kém rồi dù muốn cuộc nói chuyện, cuộc gặp gỡ này kéo dài mãi mãi nhưng em phải kiềm nén lại, em nói:
Em – thôi gần 9h rồi về her?
Nghe em nói thế thằng M quay qua nhìn chắc nó nghĩ: “đời nào đi chơi em đòi về sớm đâu”, nó không hiểu ý của em, em nói về trước là để cho 2 ẻm thấy mình đâu phải dạng rảnh rỗi mà cứ muốn ngồi mãi chém thế này, hên là nó không nói gì vẫn im im.
Em nhìn 2 đứa nó nói tiếp:
Em – Thôi mình về ha.
Hai em nó cười cười rồi vẫn ngồi đấy, em phải đứng lên đi ra khỏi bàn tụi nó cũng đứng lên đi theo sau.
Tiền bạc em không muốn nói nhiều nhưng đúng là kèo cafe này là chính xác em nó trả nhưng em xác định từ đầu là có đi đâu nữa mình vẫn phải trả không thể để 2 em nó ra trả được.
Thằng M đi trước em cố tình đi chậm chậm đến gần 2 em nó, em nói:
Em – Hihi khi nào rảnh mình đi uống cafe tiếp nha.
Rồi nhìn 2 ẻm, 2 đứa nhìn em cười cười rồi bé N nói:
N – Dạ, hihi bữa nào là bữa nào?
Ôí cái đệt dù không biết nó có ấn tượng gì về mình không nhưng nó nói cái kiểu đó là chắc bắp luôn rồi các bác ơi. hehe có khả năng lúc anh hùng cứu mỹ nhân bị té xe mỹ nhân đã xao xuyến rồi =)) (đùa đấy đừng bảo em CDSHT nữa)
Em – hihi, anh thì khi nào cũng được, có gì rảnh thì anh nhắn tin cho nha, anh sợ 2 đứa không đi thôi.
N – hihi có gì đâu, đi với tụi anh vui mà.
Em chẳng biết nói gì nữa chỉ cười rồi đi xuống cầu thang đến quầy tình tiền.
Em vội lấy bóp lướt qua cái hóa đơn xem bao nhiều tiền rồi đưa cho thằng chủ rất nhanh, 2 em đi từ từ xuống cầu thang thấy thế đến chỗ em bảo nhỏ với em:
N – Em mời tụi anh uống cafe mà.
Hình như ẻm thấy khó chịu, nhăn nhăn, em nó như thế em càng thích. Rồi em quay nói nhỏ vào tai bé N:
Em – Thì coi như hôm nay anh mời, bữa sau tụi em.
Ngước lên thì thấy bé T đứng đằng sau bé N, em nhìn nó cười rồi cuối xuống nói tiếp với bé N:
Em – Được không?Trời tối rồi về cẩn thận nha, như hôm bữa là chết luôn đấy.
Rồi em cười cười lấy tiền thốii bỏ vào bóp, phong thái rất Like a Boss đi ra quay lại nhìn con bé T nói:
E – Bữa sau nha hihi.
Giống như mình đền bù cho nó vì nói chuyện với mỗi con N.
Nó nhìn em không nói, chỉ cười hình như cho có lệ rồi cùng con N đi ra. Em dắt xe ra dùm tụi nó, thằng M lấy xe ra rồi em đội mũ leo lên xe, em nói với 2 tụi nó:
Em – Thôi anh về đã, 2 đứa về nha, bữa sau rảnh đi uống kafe.
2 đứa nó cũng ngồi lên xe nghe em nói tụi nó khẽ gật đầu rồi cười, vẫy vẫy cái tay chào em mà iu đéo đỡ được.Thằng M 1 ga zọt thằng, em liền đập đập thằng M nói:
Em – từ từ mày.
M – sao?
Em – Còn sớm, tao với mày đi theo coi nhà tụi nó ở đâu?
M – Uhm.
Rồi nó quay xe lại chạy từ từ phía sau 2 ẻm giống như em lần đầu gặp tụi nó lúc bị té xe vậy.Lúc đấy em nghĩ chắc biết tụi nó có đi đâu nữa không hay là về luôn nhưng kệ cứ đi theo rồi tính.Đang nhìn 2 em nó đi xa xa thấy bé T cứ lấy điện thoại ra bấm bấm rồi thằng M bảo:
M – đù m…, 2 con này xynh ghê mày.
Em – Xynh không, hehe…
Nói chuyện đàn hoàng chưa được bao câu thì em với nó bắt đầu chuyển qua tưởng tường ABCX với 2 con bé này, 2 thằng đang đi ngoài đường mà vật ra cười nghiên ngả…Đúng là đã DSHT rồi mà đi vời thằng Cuồng DSHT lúc nào cũng bị nó lôi kéo vào mấy chuyện đó, Mình chẳng muốn nói tới mấy vấn đề đó rồi mà thầng khỉ M này.
Mình từ phía xa xa ngắm nhìn 2 đứa nó mà lòng cứ xao xuyến, chắc mình yêu 2 con này mất rồi.
Tới đường abc tụi nó dừng xe lại bé T đầu vẫn đội mũ xuống xe nói gì vs bé N rồi vẫy vẫy chạy vào nhà luôn rồi bé N zọt xe chạy tiếp, em và thằng M vẫn chạy theo xem nhà bé N lở đâu, nghĩ bụng thế là biết nhà 1 em rồi dù chẳng làm gì nhưng vẫn muốn biết nhà 2 bé ấy.
Vâng! nhà rất bề thế các bác ah nhà cao cổng kín tường, chạy ngang qua nhà nhìn vào cổng thấy cả con oto nữa chắc là của ông già em T đây mà.
Vẫn rề rề theo bé N với khoảng cách an toàn mà em thấy bồn chồn, suy nghĩ. Cũng tới nhà bé N rồi bề thế như nhà T vậy, đứng từ xa xa nhìn tới không chạy ngang qua nhà bé N, em bảo thằng M quay đầu xe về luôn. Rồi thằng M bảo em:
M – DM…nhà nó tụi chắc giàu lắm mày à.
Em – Uh nhìn tụi nó là biết cần gì nhà.
M – Thế mày định tán tụi nó ah.
Em – Đếu biết nữa.
M – Tụi nó chắc có bồ hết rồi đó.
Em – Không biết nữa. (tự an ủi dù chưa biết tụi nó có hay chưa)
(Em sợ nằm vùng nên tạm thời em không nói ra tên đường với nhà 2 em được nha các thím nhất là các thím đồng hương =)) )
Về nhà đánh răng, rửa mặt thay đồ xong xuôi rồi vật ra suy nghĩ. Về mặt con người, hình thức, cách ăn mặt em chẳng thua gì kém gì, có chăng tụi nó hàng hiệu còn em hàng chợ, tuy toàn mình toàn đồ rẻ tiền nhưng biết cách lựa chọn nên ăn mặc rất có chất (thật đấy các bác em mặc đồ mà đưa em con SH nữa tụi nó bảo thiếu gia không chừng, các bác đừng bảo em chém). Tổng thể em chẳng thua tụi nó cái gì cả thứ duy nhất là mình thua là gia thế và tiền bạc. Vâng! chính xác là thế, đi ngoài đường mình chẳng kém ai cả có điều là “rỗng ví” thôi còn tụi nó là “dày ví”, giống như em được cái bề ngoài còn bên trong thì thua xa tụi nó.
Em cũng cao, lớn, khoai to mà đẹp trai nữa. Mình tán thì không sợ gì nhưng mà giống như ” xin lỗi, anh chỉ là thằng bán bánh giò” còn trường hợp của em là ” xin lỗi, nhưng anh thấy nó cứ thế nào ấy “…
***
Cái ngày uống nước với tụi nó về tâm trạng em phấn chấn lắm.
Hôm đó về nhà em suy nghĩ lắm chứ bộ, thấy nhiều anh em ủng hộ mình tiếp tục thấy cũng vui =)). Kệ tới đâu tới.
Hôm sau tâm trạng cứ nao nao, nhớ nhớ, cầm điện thoại ra rồi lại cho vào túi, muốn nhắn tin lắm lắm cơ mà tự ái thế nào nên kệ, đã tự nhủ với lòng là “cắt” luôn 2 ẻm rồi, nếu có rủ thì đi thôi chứ em hỏng thẻm rủ nữa đâu.
Phải chảnh chút xíu chớ, có cái gì để chờ đợi thì thấy thời gian thật là dài nhưng nó thú vị vì biêt có ngày đó sẽ đến, còn cái trường hợp của em là tự đặt cho mình vào tâm trạng chờ đợi mà chờ đợi cái ngày tụi nó rủ đi uống thật chẳng biết đến khi nào.
Hôm sau chẳng thấy 2 ẻm liên lạc gì cả nên em đi nhậu với mấy thằng bạn buồn buồn nên uống nhiều, về đến nhà lấy điện thoại ra bấm số bé N nhìn chằm chằm vào rồi em thở dài, nghĩ ” chẳng tới đâu đâu ” rồi em bấm nút xóa.
Tự nhủ như thế có sai lầm không nhỉ? kệ nó.Rồi nằm thiếp đi tới sáng.
Sáng ra cầm điện thoại lên thì thấy có 1 tin nhắn. Mở ra thì thấy tin nhắn của con bé N đấy nhé các thím hô hô em nhũ thầm: “ố ồ zữ zội nghen, gì nữa đây em, nhớ anh à?”, thật nhanh mở ra xem thì thấy nó nhắn: “Anh ngủ chưa?” vào lúc 2h sáng mà em ngủ nên không biết, rồi em lầm bầm: “oh shit chỉ vậy thôi hả, cưng bị khùng sao 2h sáng hỏi cái câu vớ vẩn thế nhỡ”.
Thật ra xóa số nó trong danh bạ vậy chứ số nó em vẫn nhớ trong đầu nha hô hô…
Định nhắn lại: “2h sáng anh mày không ngủ thì thức để tự sướng ah?” nhưng mình đang giữ hình tượng nên thôi.
Hô…hô tự nhiên thấy tâm trạng hôm nay phấn chấn hơn hẳn, nhìn con cún hôm nay nó thật dễ thương, ngoắt nó lại vừa xoa đầu nó vừa cười 1 mình, còn nó thì chắc đang nhìn em với ánh mắt dè chừng, bảo đảm nó biết nói thì nó sẽ phán: ” gì đây ông nội, bộ hôm nay tự nhiên tốt vs tui zữ”.Coi bộ sáng nay shit của nó ị trước sân cũng chẳng đến nỗi nào phải bực mình la như mọi hôm.
Ngồi trước sân bắn hết điếu thuốc rồi suy nghĩ, cái phần “chảnh” nó thắng cái phần “muốn” nhắn tin lại nên em cũng chăng thèm nhắn nữa, em nó nhắn cái kiểu hỏi hỏi thế này mình không trả lời thì trước sau gì cũng có thêm tin nhắn hỏi nữa cho mà xem…hô hô.
Cười 1 phát thật đẹp trai nha, lấy xe đi uống kaffe với mấy thằng bạn như mọi ngày. Hôm nay nhìn cái gì cũng thấy dễ thương hơn trơn, mấy thằng bạn hôm nay coi bộ đẹp trai zữ.
Đang ngồi chém gió thì có SMS lấy ra xem thì em N tiếp nhé. Coi bộ lạ nghen, mở SMS ra thì thấy nó nhắn thế này: “hi, anh dậy chưa”.
Lạ thiệt nha sao đi chơi có 1 lần mà nhắn tin thân zữ ta, em SMS lại: “dậy rồi cưng, bộ cưng nghĩ anh là heo sao h này chưa dậy” nghĩ lại thấy kỳ kỳ nên nhắn lại ngắn gọn: ” Uh, anh dậy rồi em.” thiệt là đàng hoàng nha hô hô. Vâng! thật là nhanh như chợp SMS của em nó tiếp: “Sao hôm qua không nhắn tin lại cho em”, á à bạo quá nha, bất ngờ quá đó nha, bộ cưng tưởng anh rảnh rỗi 2h sáng nhắn tin cho cưng hả cưng, lại thấy nhắn tin kiều này coi bộ không ổn nên em SMS đàng hoàng hết sức: ” hihi, hôm qua nhậu say, em nhắn tin anh không biết”, mấy thằng bạn thấy mình cứ tủm tỉm cười nên hỏi:
My friend – Gì mà cười cười zậy mày?.
Em ngước lên vẫn tủm tỉm cười, nói: – à không có gì?
My friend – Dẹp m* đi, gái nhắn tin chứ gì?, con nào đó?.
Em – gái đâu mà gái mầy, fan hâm mộ nó nhắn tin thôi mà – em đùa.
My friend chẳng nói gì nữa.SMS của bé N lại đến: “da, hihi” – gì đây cưng, thế thôi hả, bộ tính thử thách anh hả cưng, cưng nhắn kiểu đó rồi sao anh nhắn lại. Thật ra thì để ý kỹ theo phán đoán của em là nó muốn rủ đi đâu mà ngại nên chẳng biết nói gì. Mấy cái đó để anh trị cho là đúng luôn đó hehe.
Em SMS lại: “Em ăn sáng chưa?”
N SMS – Rồi ạ.
ơ thế không phải cưng định rủ anh đi đâu đó hả, ăn sáng chẳng hạn, haizz nó trả lời khiên em chưng hửng thế là phán đoán của mình trật lật rồi.
Em – “Anh chưa ăn, thế đi ăn tiếp với anh nha”
Em hơi liều mạng chút, dặn lòng là chẳng được gì đâu nên đâm ra chơi liều, nhắn tin không thèm dè chừng nữa. Và rút ra được => các thím nào tán gái chưa quen thì cứ nhắn tin cái kiểu như đã quen rồi ấy, % cao lắm đó nha.
N SMS – Cũng được.
Hơi bực xíu, em nó nhắn tin cho mình nhưng toàn cụt ngủn kiểu đó giống như chẳng quan tâm gì lắm. Thôi má muốn gặp người ta thì nói đại đi bày đặt làm giá với tui nữa hả.
Em SMS – hihi, em ở đâu?
Thật ra là em biết nhà rồi nhưng vẫn phải giả vờ như thế.
N SMS – để em chạy lên cũng dc.
Em SMS – thế anh tới quán nào đó rồi điện em lên nhé.
N SMS – Dạ.
Bai bai lũ bạn đứng lên dắt xe đi mà hơi áy náy xíu, bỏ tụi nó lại với anh mắt nhìn em đến khó hiểu, haizz kệ tụi bay tao nhớ ghệ tao quá rồi tao đi gặp nó đây… (Em hay chọc mấy thằng bạn vì gái mà bỏ bê bạn bè, giờ em lại bị như tụi nó, đúng là chưa trải qua thì chưa biết cảm giác.)
Rôi dong đi thật nhanh, vừa chạy vừa suy nghĩ ăn ở đâu cho hợp lý ta, bánh xèo? người ta đổ khói ngợp lắm, bánh canh? thôi ớn lắm, bún, phở? không được, không được, phải kiếm món gì mà gọn, gọn nhìn lịch sự tí, đấu tranh tư tưởng 1 hồi thì nhớ ra “A, bánh mỳ ốp la”, thế là về số, zọt lên quán ở ABC vừa đi vừa nt với bé N: “em lên quán ốp la đường abc nha”.
Tự nhiên thấy hồi hộp vô cùng giống như chuẩn bị về ra mắt gia đình bố mẹ vợ vậy à, em đâu có ngờ tự nhiên lại gặp lại em nó nhanh chóng như zay đâu cà.
Vào quán, kiếm bán nào có vị trí đẹp đẹp ngồi, vừa đặt đít xuống thì con bé phục vụ chay ra: ” anh ăn gì?” thấy nó niềm nở quá, chắc tưởng khách vip, định bảo “đợi xíu, bạn anh tới rồi kêu luôn”, thấy nó cười cười, 2 mắt mở to đợi em gọi món không nỡ nói như thế nên em bảo: ” cho anh bánh mì ôp la đi”, nhìn lướt xung quanh thì thấy quán này học sinh cấp 3 có vẻ nhiêu. Toàn mấy em mơn mởn không mới ác chớ.hô hô…nhìn xung quanh một lượt, hồ hởi shock lại cái tin thần, thì điện thoại rung rung thì thấy SMS của N, đừng có bảo là không biết quán này nữa nha cưng.
N SMS – Hihi giờ cũng gần trưa rồi, mẹ bắt em chở đi công việc xíu, xin lôi anh nha.
ờ, SMS trước tuy ngắn nhưng thật là dễ thương, còn lần này tuy dài mà làm anh đau quá nha cưng.
Em SMS – Bố láo thật, lừa anh hả cưng, lần sau đừng có rủ này nọ nữa nha. Bấm xong xui rồi định gừi mà thôi, lỡ nó chở mẹ nó thiệt thì sao.vậy là em xóa ghi lại: ” Uh hihi, không sao đâu” thất vọng quá nên nhắn thế thôi chẳng buồn nói gì thêm.
Nó cũng chẳng SMS lại, làm giá quá nha cưng, anh mày nt vs gái chưa bao h gái kết thúc sms với anh hết trước mà em dám…Con bé bưng đồ ăn ra cạp cạp cho xong, giờ này chẳng tâm trạng ăn uống gì hết trơn. Cũng hú hồn thật lúc này mà bảo: “đợi xíu bạn anh tới rồi kêu luôn” là hớ mie rồi.
Về mà tâm trạng phấn chấn vật vã, vừa chạy xe vừa tủm tỉm cười nói thì nói thế thôi chứ anh đâu có giận cưng chút nào đâu, cưng như thế là đối với anh là quá tốt rồi…
***
Nhiều bạn bảo mình nói chuyện nhạt mình công nhận điều đó.Mình lấy danh dự ra thế rằng những sự kiện và lời đối thối với các gái mình hằng ngày đều ghi lại, mình hoàn toàn không thêm bớt, có đôi khi mình không nhớ chính xác những lời của gái nhưng đại ý của câu chuyện nó thế nên mình ghi ra, mình có thể thêm bớt này nọ cho sự kiện, lời đối thoại nó sinh động hơn nhưng mình không làm vậy được mình muốn câu chuyện này, những lời đối thoại thật nhất.
Trường hợp mà gặp gái lạ như em thế này mà nói chuyện “sắc như dao cạo” thì chắc dạng cua gái khủng rồi, em thì không được như vậy.
Còn vấn đề nằm vùng thực sự khi viết truyện này ra em cũng suy nghĩ dữ lắm mình cũng không ngờ anh em tại nơi mình sinh sống lại nhiều đến vậy, mình tạm ngưng lại 1 thời gian vì vấn đề cá nhân và để cho các bác 81 ở chỗ mình quên đi những chuyện các bác gặp ngoài đường nhỡ không may hôm nay em riviu mà đúng hôm đó có 1 bác cũng gặp chuyện mà em gặp thế là các bác sẽ nhớ tới lúc đó ” ah thì ra thằng viết truyện này nó là thằng đó vs con nhỏ này đi cái xe abc” thế nên em tạm đi 1 thời gian các bác ấy sẽ quên đi mấy chuyện các bác gặp và em viết truyện này ra được an toàn hơn.Chẳng hạn em mới nói tới quán bánh mì “ốp la” ở đường abcx đã có 1 bác đoán trúng phốc.
Đôi lời thế thôi hô hô.
Về đến nhà em lấy điện thoại ra đọc tin nhắn mà thấy mình ngu ngu nhắn tin khách sáo mà lời lẽ giống U30 quá. Nhưng mà trình thì kém em chỉ được cái ghẹo gái quen thì giỏi chứ nói chuyện với gái chưa quen mấy thì không đỡ được.
Chém hưu chém vượn với bạn bè vui trên cả tuyệt vời nhưng khi nói chuyện với N thì chữ nghĩa nó zăng đâu hết, chỉ trả lời ngắn gọn, xúc tích nhất có thể mà chẳng biết vì sao. Hạ quyết tâm lần nữa tới đâu tới nên lần sau nó có nhắn tin thì “anh không nghiêm túc nữa đâu nha” chẳng cần biết nó có tỏ ra khó chiu hay không, cho lộ luôn ra cả bản tính thật cũng được, không cần phải giữ hình tượng nữa nói chuyện kiểu cứng nhắc, gượng gượng không phải cách của mình thường ngày nữa. Em được cái nói sến mạnh miệng đừng hỏi, cỡ như đứng trước mặt gái lạ mà không có tình cảm hoặc bồ của bạn em nói sến chỉ dưới phim Hàn xẻng xíu thôi.
Nhiều nữa nể em về cái khoản nói chuyện sến mà không quê miệng nên cũng thường có mấy đứa hỏi nói như thế nào hay thế vậy.
Thật thì chẳng có bí kiếp hay bí mật gì hay ho cả thứ nhất là bản tính, thứ 2 là giao tiếp nhiều, biết cách ăn nói lựa lời dẫn dắt câu chuyện rồi bắt đầu sến dần sến dần là ok luôn.
Nhiều ẻm tỏ ra gai gai khi mình nói chuyện như thế nhưng thật ra trong bụng thì khoái cực kỳ, nếu yêu thật sự theo em thì nói câu “anh yêu em” cực khó, còn đùa đùa cho vui với mấy em không có tình cảm, mình nói câu “anh yêu em” nó trả lời ” ghê quá đi…v.v.v.” nhưng nó thích được nghe những câu mây mưa lắm, bản chất con gái là yếu mềm sẵn, lại được cái phim Hàn hỗ trợ nữa coi nhiều cũng thắm mà toàn trên phim nên có 1 chàng trai nào “xuất khẩu thành thơ” thì các em mê đắm đừng hỏi.
Nhưng sến phải có chừng mực, sến nhưng mà phải vui đủ để gái xao xuyến, còn sến đặt thì gái nó sợ lắm đó nha.
Bác nào biết cách sến+đẹp trai (tùy gái không cần nhiều tiền) nó có cảm tình với bác ngay, nếu cũng có tình cảm vs nó thì cứ bắt chuyện nói vớ vẩn kiểu hay hay “khỏi cưa để em tự đổ ạ” là rất cao.
Lan man quá rồi trờ về chuyện của em nhé hô hô…
Tự nhiên nó nhắn cho em vài tín vớ vẩn thế mà nhớ muốn gặp lại em nó ghê. Em ước gì có được cả tấm hình của T và N ghê, thực sự nêu có em muốn up lên lắm lắm luôn, nếu có 1 ngày nào đó em sẽ úp cho mọi người xem nhưng ở 1 thời điểm thực sự thích hợp nhé.
ăn uống xong xuôi lại vật ra giường suy nghĩ có lẽ mình yêu mất rồi, điều đó đúng bởi vì trước giờ chẳng có con nhỏ nào tạo cho em cảm giác như thế này cả yêu đơn phương chắc khủng khiếp lắm.
Chẳng biết dạng gái nhà giàu này cái kiểu nó chơi với bạn bè, người yêu ra sao nữa, tự trách mình mộng tưởng lung tung chuyện chẳng có gì cả mà đã nghĩ rằng nó cũng có gì gì với mình, có khi hành động lúc trước giúp nó khi té xe nó cảm kích thôi. ờ có lẽ vậy, tuy ngoài mặt đùa zỡn em vui lắm nhưng khi có gì tâm trạng thì thực sự em rất là chín chắn.
Lấy điện thoại ra xem lại mấy tin nhắn lúc sáng, định lưu số nó vào nhưng mà thôi cứ thế này đã, đôi khi nó dừng lại, em quên số dt nó có khi lại hay.
Tối hôm đó thì có tin nhắn, lấy điện thoại ra nhanh như chớp bấm thì trong lòng mừng muốn chết tin nhắn của số điện thoại quen thuộc mà nếu cách đây 1 hôm nó được lưu mà My Angel.
Mở ra xem thì thấy:
N – Hồi trưa anh có ăn sáng không?
Mie hồi trưa mà còn ăn sáng hả em. Mà cũng đúng lúc em rủ nó cũng cỡ 10h trưa rồi.
Suy nghĩ giây lát thì nhắn lại.
Em – Uh anh có ăn.
Rồi thất không ổn nhắn tin kiểu già này không ổn tí nào nên xóa đi viết lại.
Em – Có chứ.
Lại xóa, chẳng biết viết gì nữa.
Thôi nhắn thật bằng kiểu mình hay nhắn với gái quen luôn cho rồi.
Em – Có chứ sao không, đợi em mà em không lên, ăn 1 mình buồn muốn chết luôn đó.
Trong khi đợi tin nhắn em nghĩ “quái thật, mấy em gái như thế này mà sao tối nó không đi chơi lại nhắn tin này nọ với mình ta?”
Tin nhắn của N tiếp: hi em xin lỗi nha, có chuyện mà.
Cái kiểu nhắn tin trước cho mình mà tin nhắn lại cái kiểu tin nhắn cụt ngủn, chẳng có kết thúc mở để mình bắt tiếp chuyện mà nói này ghét thật đấy nhé. à tin nhắn N viết cho em chữ kiểu nửa viết tắt, nữa teen teen, nửa bình thường, em muốn ghi trực tiếp lên cho anh em đọc mà sợ đôi chổ anh em dịch hỏng ra nên em ghi thành tiếng Việt chuẩn luôn.