Du Học Liên Xô – (56 – 58)

06.12.2014
Admin

Chap 56:

Vừa vào phong nằm nghỉ chút thì điện thoại kêu. Là T gọi
– Alo
– Anh đang làm gì đấy?
– Đang nằm thở với cả nhắm mắt cho đỡ bụi thôi
– Thế anh phải úp cái lồng bàn vào
– Sao lại úp lồng bàn
– Thì để cho ruồi muối đỡ bâu
– Bó tay em. Càng ngày càng hư đấy. Dám nói với anh như vậy. Thế này phải dạy nghiêm túc mới được. Dạy con từ thủa còn thơ, dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về. Em nghe câu này chưa?
– Thì làm sao? Em đang ở nhà này. Anh có giòi thì giờ sang đây mà dạy. Chỉ được cái mạnh miệng thôi.
– Giờ sang có mọi người ở nhà thì làm sao mà dạy được. Hôm nào em sang nhà anh thì anh DẠY cho
– Không. Sang nhà anh để anh bắt nạt em à
– Giờ thế kỷ 21 rồi nam nữ bình đẳng. Mà chưa biết được ai bắt nạt ai đâu em nhỉ
– Trêu anh tí mà chưa gì cá đã cắn cầu kìa. Đúng là đồ đen tối
– Trừ nhưng lúc đen tối còn lúc nào anh trẳng trong sáng hehe
– Đấy nhé. Anh tự nhận rồi. Mới đi có một năm mà suy nghĩ đen tồi đi hẳn. Không như L của ngày xưa nữa
– ý em chê hay khen anh ngày xưa đấy?
– Ko khen cũng không chê, có sao em nói vậy thôi haha
– Cười thỏa mãn nhỉ. Thôi ko chơi với em nữa anh đi ngủ đây.
– Ơ dỗi em à
– Ko ai thèm dỗi. Nằm chờ vợ đi chơi về mà vợ lại còn trêu cả chồng? Vợ mới chẳng con haizzz
– Ơ… em lên phòng em gọi lại
mấy phút sau…
– Sao thế?
– Vừa nãy dưới phòng kách có bỗ mẹ ko tiện nói chuyện
– Có gì mờ ám à hay ngại với bố mẹ
– Mờ ám cái đầu anh ý… Dám gọi em là vợ. Ai là vợ anh hồi nào?
– Ơ thế không gọi được à?
– Không
– Thế anh xin phép em cho anh gọi em là vợ nhé!
– Không tiếp. Anh là lợi dụng hơi bị nhanh đấy. Vừa mới lên anh thôi mà giờ đã đòi làm chồng người ta rồi. Không hiểu còn gì tiếp nữa
– Nhất cự ly nhì tốc độ mà. “Anh mặt zời chì có một mà thôi, và vợ anh chỉ có một trên đời”
– Nghe cung mủi lòng đấy mà cái này hậu xét. Em chưa duyệt
– Uh anh bít roài… Thôi không nói chuyện đó nữa. Em đi vui không?
– Cũng bình thưởng. Ai cũng hỏi anh đâu? Rồi còn bảo em giấu anh kỹ quá không chịu ra mắt rửa ráy gì cả. Chúng nó đang biểu tình với em đấy. Anh liệu mà tính nhé!
– Uh em hẹn mọi người 2 hay 3 hôm nữa vậy
– Vâng thôi em thay đồ rồi chuẩn bị đi ngủ đây
– Uh anh cung săp đi ngủ rồi. Bb vợ nhé!
– Cho nói lại
– Bb em iu
– Thế còn được hihi. Anh iu ngủ ngon nhé!

***

Sáng 5h tôi đã tỉnh giấc. Ngó ra cưa sổ xuống đường thấy mọi người rủ nhau đi tập thể dục buổi sáng. Tư nhiên nhớ ra là từ lúc về Việt Nam tới giờ cũng chưa lần nào dậy sớm. Thế là vơ điện thoài rồi xuống nhà xỏ tông đi bộ. Bên Liên Xô thì thường sáng ngủ dậy là ăn sáng rồi đi làm, không như ở Việt Nam. Sáng sớm còn chút gì đó yên tĩnh sót lại. Chỉ chút nứa thôi là ngày mới lại bắt đầu với tất cả mọi người, lại ồn ào, gấp gáp. Tí nữa chắc lại TẮC ĐƯỜNG! Ở Hà Nội mà cứ đi đường chính tắc đường thì chỉ có há mồm. Phải tùy cơ ứng biến; đi lên hè đường rồi phải biết đường tắt, những ngõ ngách thông với nhau thì mới né được. Tóm lại là phải biết luồn lách.

Xuống đường đi bộ ra cái hồ gần nhà. Mọi người đi bộ quanh hồ còn tôi thì cứ thơ thần như là thằng nhặt lá đá ống bơ. Tự nhiên lại nhớ tới cảm giác ngày xưa. Thời mà mùa hè là suốt ngày đi đá bóng sớm buổi sáng rồi cả buổi chiều. Vừa đi vừa nghĩ miên man. Không biết hôm qua em H về nhà thế nào. Có lẽ giờ em ghét mình rồi. Nhưng vậy lại tốt cho em ý. Dính phải một thằng như mình thì chỉ mệt thêm mà thôi. Vì chính tôi còn đang vướng vào lưới tình cho chính tôi tạo ra với T và Nina. Chẳng biết làm thế nào cả. Cuộc đời là phải 2 chọn 1 mà trong chuyện tình cảm sao khó khắn thế. Để rồi tự mình dính vào vòng luẩn quẩn không biết xử lý thế nào. Tự nhiên thấy nhớ Nina…

Lang thang một lúc ở đây rồi tôi về nhà. Mở cồng vào nhà trong sự ngạc nhiên của mọi người.
– Sao hôm nay dậy sớm thế con? – Bố tôi hỏi
– Vầng con dậy sớm đi bộ
– Thế có lên tắm thì tắm đi xong xuống nhà ăn sáng
– Vầng

Ăn sáng xong thì tôi lại lên phòng nghịch máy tính. Nhắn tin cho Nina vẫn chẳng thấy em trả lời. Tình hình rất là tình hình. Chẳng biết làm gì lại vào mấy diễn đàn hay sinh hoạt nghe ngong có vụ gì không. Chơi thẻ tín dụng chùa nghịch nên cũng không dám bảo ai là về Việt Nam. Mà toàn quen trên mạng nên cũng chẳng biết là thề nào. Thân trên mạng chứ không phải thân ngoài đời. Cẩn thận vẫn là tốt nhất.

Lát sau T gọi điện. Lại nấu cháo với em một chút rồi cả nhà lên nhà ngoại ăn giỗ. Lại rượu bia. Mấy ông cậu và mấy bác có thằng cháu đi nước ngoài về là úp sọt. Mọi khi các ông ý úp nhau chán rồi nên có mình là tất cả quay nòng súng về tôi. Chắc tại cứ tưởng thằng cháu đi nước ngoài về uống rượu kinh lắm. Mà lại còn uống mấy cái rượu tự nấu kinh bỏ xừ. Khó uống kinh mà cảm giác còn nặng hơn cả vodka. Mà bên Tây cũng có rướu nấu nhé các thím. Say say biêng biêng rồi xin phép mọi người nghỉ mà còn bị dí một chén nữa. Cũng may là ở VN chỉ chén như hạt mít chứ như bên kia thì đi lâu rồi. Vào phòng ku em họ nằm đo giường luôn tới chiều…

Chiều dậy vẫn cảm thấy nặng đầu. Đúng là mấy cái loại rượu Việt Nam. Chẳng hiểu ông cậu mình quảng cáo thế này thế kía mà đầu cữ ong ong. Mẹ pha cho tôi cốc nước chanh uống cho đỡ háo nước.
– Bố cả em về trước rồi ah mẹ?
– ừ mẹ định về luôn thì cậu bảo ở lại ăn tối xong rồi về.
– Lại ăn uống nữa à…
– ừ sắp ăn rồi. Con dậy rửa mặt đi
– Mới hơn 5h mà mẹ
– ừ ăn xong còn về cho sớm
Hãi hùng cái sự nghiệp ăn uống. Lần nào cung thế… Sống để ăn chứ có phải ăn để sống đâu. Ăn xong về nhà là tôi lên thẳng phòng nằm. Dư âm từ bứa rượu vẫn còn. Đang nằm thì T gọi:
– Anh đây
– Anh về lâu chưa?
– Một lúc rồi
– Hôm nay uống rượu nhiều ah anh?
– Uh sao em biết
– Nghe giọng anh là em biết rồi
– Giờ vẫn đang mệt này
– Lát em vào nhà anh đấy.
– Ơ vào làm gì mà không bảo anh thế?
– Vào nhà anh chứ có phải vào chơi với anh đâu
– Ah uh thế thì anh không ý kiến
– Ngoan! Lát em vào. N rủ em đi ăn ốc. Tí anh đi cùng 2 chị em nhé!
– Em cứ vào đi, tí nữa vào rồi tính.
– Vâng
Kệ tính sau, tranh thủ nằm ngủ tí đã.

Đang ngủ ngon thì có người gõ cửa.
– Anh L ơi? Vẫn ngủ à? – là giọng của T
– Uh…
Lại phải bò dậy mở cửa cho em.
– Uống nhiều lắm à mà nhìn anh bễ thề lề, bã thà là ra thế kia?
– Hả là sao?
– Là nhìn như người thiêu thuốc ý
– Uh đợi anh tí anh vào nhà tắm đã
– Anh uống nước chanh không em pha cho nhé
– Uh cũng được
– Tăm xong xuống nhé. Em và N chờ anh dưới nhà để đi đấy

Vào rửa mặt và tắm qua tí cho tỉnh táo vậy. Lúc ra đã thấy một cốc nước chanh để trên bàn. Gì chứ lúc mệt thế này có người quan tâm, chăm sóc cho mình là sướng nhất. Uống cốc nước chanh lạnh mà mát lòng mát dạ mặc dù em pha hơi chua.

Xuống nhà thì thấy 2 chị em đã đóng bộ sẵn rồi. T hôm nay diện hẳn áo phông quần bò. Lại còn bó bó mới cả sát sát. Lúc nãy đầu óc ngái ngủ không để ý. Giờ nhìn kĩn thì mới thấy… tỉnh cả người. Tóc lại kiểu đuôi bò à nhầm đuôi gà. Đang ngẩn tò tè thì T hỏi:
– Anh làm gì nhìn em như sinh vật lạ thế?
– Ah… không… Hình như trên mặt ẹm dính gì ý
– Vậy à.
Thế là T vào nhà tắm nhìn thật các thím ạ. Sao mà dễ lừa thế không biết.
– Em có thấy gì đâu? – T đi ra và nói
– Chắc anh nhìn nhầm hihi
– Anh thật là rỗi việc. Em cả N đợi anh để đi mà anh lại còn trêu em
– Thôi nào không anh lại đổi ý ở nhà bây giờ
– Vâng
– Thế 2 chị em đi ra chô nào ăn?
– Ra chỗ xxxx anh nhé?
– Thật hay đùa đấy 2 cố nương. Ăn được con ốc chạy 3 quãng đồng à
– Chố đấy có quán ngon. Anh chẳng biết gì cả.
– Nhưng mà hơi xa
– Đã được đi ké lại còn ý kiến. Lần sau cho anh ở nhà – nhóc N nói vọng vào
– Rồi thì đi. Mà 2 chị em liên kết bắt nạt anh đấy à
– Ai bảo ý kiến cơ – T nói với vẻ thỏa mãn
– Thôi thôi nhường 2 người hết. Quên mất thứ tự là lady first – Định nói sau thứ tự là tới mấy con Kờ Ho nưa mà thôi
– Thông minh đấy

Cứ tưởng T đi với tôi ai dè lại đèo N. Đúng là đôi khi trí tưởng bở của tôi hơi cao. Đi đường vẫn hơi bức xúc nhưng chẳng dám ho he gì. Tới nơi cũng là một quán nhỏ nhìn cũng không có gì đặc biệt lắm. Chẳng hiểu sao 2 người bắt mình ra tận đây nữa.

Lúc gọi đồ cũng nhường 2 em luôn cho lành. Đồ mang ra 2 chiến sý ăn ngon lành còn tôi vẫn dửng dưng. Phần vì chẳng muốn ăn phần thì vẫn hơi tức vụ vừa nãy.
– Ơ anh không ăn à? – T hỏi
– Chị kệ anh L hâm. Anh ý không ăn thì thiệt thôi – N đá vào
– Ngon mà anh ăn đi. Nước chấm quán này ngon lắm
Tôi thì vẫn không nói gì.
– Để em lấy cho anh một con ăn thử nhé! – T nói
Nói là làm. T chọn 1 con khá to rồi chấm nữa.
– Anh há miệng ra ăn thử nào
– Kìa được người yêu bón cho kìa – N trêu
Chẳng hiểu N là em gái mình hay em gái T nữa không biết. Gì mà toàn đá đểu tôi thôi.
Đã vậy mấy đôi xung quanh lại còn nhìn tôi nữa. Mấy em phục vụ còn quay đi cười. Giờ không ăn cũng toi mà ăn cũng toi. Cảm giác vài giây thôi mà như vài phút. Thôi đành ngoan ngoãn há miệng ra cho nó xong chuyện.
– Em tưởng anh không ăn hihi
Ngon thật các thím ạ. Công nhận là nước chấm ngon mà ốc cũng ngon.
– Anh ăn khế kèm này – T lại định bón cho tôi tiếp thì phải
Chẳng nói được gì đành ngoan ngoãn làm theo lời em vậy.
– Ngon không anh? – T vừa nói vừa nhìn tôi vơi vẻ mặt vôi cùng đáng yêu
– Cũng tạm được
Thật ra là ngon vãi ra mà nói thế để nhóc N lại đã xoáy tiếp thì mệt.
– Thế mà em tưởng anh không ăn – N lại xoáy
Đấy khổ thế cả thím ạ. Không hiểu tôi làm gì có lỗi với nhóc N mà hôm nay nó đã xoáy tôi kinh thế. Ngày bé công nhận hay bắt nạt nó

Thế là 3 người làm 2 tua ốc rồi mới về, công nhận quán này ngon từ a tới z. Tất nhiên mang tiếng là khách đi ăn ké mà cuối cùng thì tôi vẫn là người trả tiền. Lúc ra tính tiển xong chị chủ quán còn hỏi
– Sau khi được bạn gái bón cho ăn, cảm nhận của em thế nào? – Đê mê bà lại đá xoáy tôi đây mà. Hãy đợi đấy!
– Chị muốn em nói thật không? – Làm quả mặt nghiêm trọng
– Có em cứ góp ý
– Chị ghé tai em nói nhỏ thôi sợ khách hàng nghe thấy
– ốc ngon, nước chấm ngon, chị chủ quán cũng ngon!

Nói xong bước đi không ngoái mặt lại mặc kế bà ý với vẻ mặt ối giồi ôi Cái tội dám trêu mình. Cứ tường dễ ăn mà không được đâu sói ạ

Ăn no xong tất cả lại về. Chỉ sợ là ăn nhiều quá bị đầy bung thôi. Về nhà được chút thì T nt
– Em về tới nhà rồi. Em đi ngủ đây. Anh ngủ ngon nhé! Yêu anh nhiều!
– Uh vợ cũng ngủ ngon! Anh cũng đi ngủ đây

Đang ngủ mơ đẹp thì cục gạch của tôi kêu. Không biết ai gọi giờ này làm mất giấc ngủ.

Chap 57:

Mắt nhắm mắt mở dậy lấy máy. Vì ngủ tôi toàn vứt máy ở bàn vi tính. Để xa người tí ngủ cho nó ngon vì đọc báo thấy bảo thế. Nhọ cái là đi vấp chân vào thành bàn. Thốn đừng hỏi… Tỉnh cả ngủ!!!
– Alo
– Em đây – Giọng Nina
– Em nào?
– Mới có mấy ngày đã quên giọng em rồi à
– Không quên mà còn nhớ nữa. Có điều có người không muốn nghe máy, không muốn trả lời tin nhắn nên anh chẳng biết làm thế nào cả
– Em chưa hết giận anh đâu. Tại…tại em nhớ anh quá không chịu nổi nên em gọi thôi. Mà nhớ em thật à?
– Em có quyền giận anh mà. Ai cấm được mà giờ cũng đang nhớ đây
– Nhớ nhiều không?
– Hơi hơi nhớ thôi. Thực ra thì em gọi điện làm anh lại nhớ em
– Đồ đểu! Thế mà cũng nói được
– Giờ em mới biết à. Anh đểu từ bé.
– Thế là bấy lâu nay anh lừa em à
– Anh có lừa em gì đâu hix. Có sao anh nói vậy thôi. Thấy Nina xinh thì anh bảo Nina xinh. Chẳng lẽ em muốn anh bảo em xấu à
– Anh đang nịnh hay đang khen em thế?
– Anh đang nói thật thôi. It nhất là xinh trong mắt anh
– Thật ạ hihi
– Mà em đi chơi vui không?
– Có ạ, cậu bảo đi thứ 2 mới về.
– Ơ lâu thế anh tưởng đi 2 hay 3 hôm thôi?
– Tại anh đấy
– Sao lại tại anh
– Tại giận anh nên lúc chú bảo đi thứ 2 về thì em cũng đồng ý rồi
– Ra vậy. Tất cả tại anh hết nhỉ…
– Ơ dỗi em à
– Không tự nhiên anh thấy tội anh to quá
– Em có nghe nhầm không đấy.
– Thật mà, đừng giận anh nữa nhé! Con gái mà giận dỗi nhiều là xấu đi cả già đi đấy. Em muốn vậy không?
– Em không nhưng con phải xem thái độ anh thế nào đã
– Năn nỉ mà sang tuần em lên mình đi ăn nhé!
– Đinh quay sang hối lộ em à. Mà ăn gì?
– Ăn mấy món em thích ý
– Tự nhiên em quên mấy món em thích rồi. Anh nhớ không?
– Nem chua rán này, phở này, kem, chè nữa…bla… bla…
– Gần đủ hihi. Mà anh say mấy giờ mới tỉnh thế?
– 3 hay 4 giờ gì đó. Sao em biết?
– Thế mới siêu chứ. Anh nhớ buổi trưa anh gọi điện cho em nói linh tinh cai gì ko?
– Anh không…
– Nói nghe buồn cười lắm, đã thế lại còn nói bằng tiếng Nga nữa. Đã chưa quen chia động tư còn đòi chia linh tinh haha
– Thế à… Thế anh nói những gì?
– Anh không nhớ tí gì à. Anh nói… Mà thôi em không nói đâu. Giữ làm bí mật cho riêng em hihi
– Không nói thì thôi. Làm như báu lắm ý
– Lúc đó sao nghe giọng anh yêu thế nhỉ
– ờ chắc thế. Thôi em đi ngủ đi chứ. Cũng muộn rồi
– Vâng nhưng tự dưng h em lại muốn nc với anh cơ
– Thôi anh xin. Đang ngủ ngon thì bị em phá
– Hihi thôi anh ngu tiếp đi. Em cũng ngủ đậy. Paka, ya tebya lyublyu! – đáng yêu thế. Nina chẳng khác gì cô giáo dạy tiếng Nga của tôi cả. Năm đầu nhờ có em mà trình độ tiếng Nga của tôi đỡ thê thảm. Ít nhất là trong giao tiếp.
– Em cũng ngủ ngoan nhé! Paka Nina.

Tôi chìm vào giấc ngủ dở ban nãy. Làm một giấc ngon lành vì cảm giác như trút bỏ được một khối nặng. Sáng tỉnh giấc vì nhưng tiếng người đi đường, tiếng người mua bán mặc cả ở cái chợ cóc họp ở dìa đường ngay gần nhà tôi. Đường không to lắm mà ai cũng cố thó ra tí cho bằng nhà hàng xóm…

Ăn sáng xong tôi có nhiệm vụ làm xe ôm cho mẹ. Ông anh họ D được cái tốt tính toàn cho mượn xe. Kệ thôi nhà lão thầu dầu lo gì. Xe để lâu không đi hỏng xe có mình đi hộ khi còn mừng chẳng hết. Chưa gì mẹ đã bảo chơ đi mua mấy đồ linh tinh làm quà sang bên kia rồi. Còn tới hơn tuần nữa cơ mà. Trời nóng đi mệt phờ râu. Trưa về tới nhà xem dd thì thấy T nt bảo là đã hẹn lũ bạn thân tối nay đi ăn uống rửa người yêu. Nói thế hơi tự ái tí vì ít nhiều mình có phải đồ vật đâu mà rửa mới chả không… Đã thế lại còn dặn mặc đồ như thế này, vuốt gel như thế kia. Như là mẹ rồi. Không hiểu sau này có bị cưỡi lên cổ nữa hay không. Thôi thì cứ chiều theo ý cho em vui lòng.

Cơm trưa xong lên phòng làm giấc rồi chiều dậy nằm dạng *** buôn dưa lê, bán dưa bở với Nina chút cho tình cảm gọi là khắm khú đi lên. Bên quân đội gọi cái này là làm công tác dân vận. Chơi hẳn tiếng Nga cho nó máu.

– Em đang làm gì thế?
– Em đang ở phòng chị họ.
– 2 chị em đang ngủ à
– Không chị ấy đi ra ngoài rồi còn mình em thôi
– Thế mình tranh thủ … nhé!
– Là làm gì anh?
– Là làm cái mọi khi anh và em vẫn làm ý
– Anh hâm à. Sao làm được?
– Sao lại không làm được? Mọi khi anh và em vẫn tranh thủ nói chuyện mà
– Ơ…
– Thế em nghĩ là làm gì? Anh biết rồi nhé!
– Ai bảo anh nói thế làm em nghĩ…
– Aha anh biết rồi nhé. Em chỉ thế là nhanh thôi
– Anh còn trêu em kiểu thế nữa là em cho anh hết tranh thủ đấy
– Ặc ặc… thôi thôi không nói chuyện đó nữa. Được chưa!
– Ai bào dám trêu em hihi Thế mấy hôm không có em ở nhà anh có đi chơi đâu không?
– Không anh chỉ thỉnh thoảng đi chới với mấy đứa bạn thôi. Trời nóng tối mới ra ngoài đường thôi. Ah tối nay thì đi chơi cùng bọn bạn cấp 1 còn tối mai thì bọn bạn cấp 3
– Em vắng nhà anh tranh thủ đi chơi ác thế mà kêu thỉnh thoảng.
– Đâu có đâu.
– Thôi tha cho anh. Sang kia anh cũng có bạn mấy đâu
– Đúng là chỉ Nina hiểu anh.
– Ah mẹ em báo bên đó h cũng nóng chẳng kém Việt Nam
– Ơ vậy à nhưng chắc chỉ ban ngày thôi em nhỉ
– Vâng tối thì dễ chịu
– Uh
– Mà xuống dưới biển buổi tối cũng dễ chịu
– Thì ở gần biển là thoáng mà
– Ghét mỗi chiều hôm qua lúc em xuống tắm có mấy anh con trai cứ nhìn em
– Chắc tại em mặc bikini 2 mảnh chứ gì
– Sao anh biết?
– Em mặc thế thì anh cũng nhìn chứ huống chi những người khác. Đề nghị em mặc bộ liền nhé! Viết Nam không như bên kia đâu
– Rồi có một cậu còn đến làm quen với em nữa chứ?
– Lại thế nữa…
– Nhưng mà em chẳng thích nên đi ra chỗ khác
– Đúng rồi đấy. Lần sau cứ thế phát huy.
– Sao em cảm thấy giọng anh vui vui thế.
– Ah không có sao đâu
– Anh thì cúng giống thế còn gì
– Sao em nói thế?
– Anh còn nhớ lân đầu đi rừng nướng thịt và tắm hồ không?
– Có nhưng mà có vấn đề gì?
– Anh có nhớ lúc đó anh đang ngắm mấy bạn Tây và bị em bắt gặp không?
Ôi đời ơi, sao đang lúc này Nina lại nhắc lại vụ đó. Nhớ dai thế không biết.
– Có…
– Xong rồi còn muốn làm quen với chị Tây nữa nhỉ?
– Uh nhưng mà hổi đấy anh đang mồ côi người yêu mà
– Em không biết nhưng con trai bọn anh toàn giống nhau thôi
– Uh anh biết rồi. Không dám có ý kiến nữa
– Thế giờ có muốn làm quen với chị ý không? Em có số này.
– Thôi giờ cho tiền anh cũng không dám
– Chắc là có em nên nói thế thôi chứ không có em thì không biết được đúng không anh
– Uh ah nhầm không. Nam nhi đại trượng phu đầu đội zời chân đạp đất nói 1 là 1 và 2 là 2 chứ
– Ai biết được
– Em phải tin anh chứ?
– Thì em vẫn tin anh đấy thôi.
Nhìn đồng hồ đã sắp tới giờ phải đi. Tôi vội nói
– Với anh vậy là đủ rồi. Còn giờ anh xin phep em cho anh đi tắm lát còn chuẩn bị đi ra ngoài.
– Hôm nay ngoan đột xuất thế! Thôi anh chuẩn bị đi tắm đi.
– Uh vậy em nhé!
– Đi về sớm nhé anh! Tối về nhớ nt cho em. Paka!
– Uh anh biết rồi. Paka!

Công nhận với các thím là nói chuyện luyên thuyên với gái thời gian trôi đi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Tí nữa thì bị quá giờ hoàng đạo. Vì buổi sáng T có chốt một câu là đúng hồi… tôi phải có mặt ở nhà em rồi. Chẳng hiểu sao T cứ làm vẻ nghiệm trọng ah nhầm nghiêm túc. Ra mắt bạn bè chứ có phải đi tới nhà bố mẹ vợ tương lai ra mắt đâu chứ. Nói mới nhớ là lúc sắp đi tôi cũng phải qua nhà T chào cho đàng hoàng mới được.

Tắm rưa thơm tho, cạo lông sạch sẽ, lăn lách đàng hoàng. Đóng bỉm ah nhầm đóng bộ như T bảo rồi cắp đuôi phi sang nhà em trong niêm hân hoan sung sướng tột độ. Vừa đi vừa hát ngu ngơ “chiều nắng, đường vắng em với chúng tôi mấy thằng…” Vèo cái trong vài nốt nhạc đã tới nhà T. Xuống xe bấm chuông thì ku D em T ra mở cửa.
– Anh vào nhà chờ chị T.
– Uh không đi đâu à em?
– Lát nữa em đi đá bóng với bọn ở khu
Ngồi nói chuyện linh tinh một lát với D rồi D đi đá bóng thì T mới xuống. Đúng là còn gái. Chờ đợi là hạnh phúc. Hôm nay T buộc tóc cao kiểu đuôi gà, bổ luống lệch. Thời này bổ luống vẫn là thịnh hành. Vẫn quần jean với áo sơ mi bó. Vòng 1 của T thì qua cảm nhận chủ quan của tôi sau những lần va chạm cọ sát thì cũng không được hoành tráng lắm chỉ đủ dùng cớ mà vòng 3 thì… phải gọi là phúc hậu. Còn cũng dừng lại ở ôm hôn linh tình chưa đi du lich lên cao nguyên, thám hiểm vực sâu hay ăn kem trước cổng gì nhé các thím. Trong và sáng lắm. Mà thôi không lan man nữa!
– Đợi em lâu không?
– Lâu như mọi khi thôi
– Tại em không biết mặc bộ nào
– Thế mà không bảo anh lên giúp. Ngồi dưới này nhìn muỗi bay qua, ruồi bay lại. Rồi soi xem con nào là con đực, con nào là con cái mãi.
– Anh dám bảo nhà em nhiều ruồi muỗi à. Thế nãy giờ đếm được bao nhiêu rồi?
– Từ lúc nay ngồi đây chưa thấy con muỗi nào bay qua. Mới thấy 1 con ruồi cái đang đậu trên sàn nhà
– Á à dám bảo em là ruồi
– Thông minh! Anh thích em rồi đó
– Thôi đi nào tên lẻo mép kia. Anh lắm chuyện quá.
– Vâng thưa em.
– Ra quán xxx ở yyyy anh nhé!
– Uh mà uống cafe à em?
– Không cafe gì giờ này. Bọn nó hẹn tụ tập ở đấy rồi đi ăn.
– Uh thế đi thôi
– Vầng
Lại vi vu với T trên nhưng con đường thân quen. Tôi gửi xe còn T đợi tôi rồi vào cùng. Vừa đi vào thì đã thấy mấy em vẫy ra hiệu. Lại gần thì toàn những người nhìn quen quen mà hình như chưa gặp bao giờ. Nhiền nhện nguyên 1 bầy làm tôi tưởng mình lạc vào động nào. Kiểu này hôm nay là âm thịnh dương suy rồi. Chuẩn bị tinh thần một mình trống lại mafia. Ngồi làm quen nói chuyện chem gió tiếp mấy em này cũng mệt. Cứ như là thẩm vấn ý. Lại còn hỏi theo thứ tự lần lượt từ trái sang phải. Mấy em quần một lúc làm tôi phải xin thêm cốc nước lọc. Đã thế T chẳng nói đớ tôi tí nào. May quá lát sau có hai đực rựa nữa ở đâu xuất hiện. 2 thanh niên cũng cao to tầm tôi. Nhưng mà tôi vẫn đẹp trai nhất theo lời của T. Đang ngồi thì 1 thanh niên bắt chuyện.
– Chào cậu. Tớ là C, đã có vài lần chát với cậu rồi đó! – hóa ra là thằng Kờ Ho ah nhầm C mà hôi trước chat với tôi.

Chap 58:

– Uh mình nhớ rồi – ko hiểu sao thằng C lại có mặt ở đây nhỉ? Thôi thì xề xòa cho xong. Mà thằng nay hôm nay vác mặt đến đây làm gì không biêt. Hay chổng ass cho tôi thông chăng? Biết thế mang ít dầu ăn…
– Nhìn cậu ngoài đời ngon hơn trong ảnh. Thảm nào T lại say như điếu đổ.
– Cậu cứ nói quá. – T thì không nói gì, chắc im lặng là đồng ý hehe
Mà cảm nhận ban đầu hinh như nó đang cố vẻ thân thiện với tôi. Không biết là định lấy lòng T hay khi gay kín. Quân số đã đủ nên ngồi lúc nữa thì cả bọn đi tới bãi đáp tiếp theo là bàn ăn. Cả hội 5 con nhền nhện và 2 thanh niên cùng tôi và T là thành 9 mạng. Quên không tả với mấy thím là bầy nhền nhện kia nhìn cũng được phết. Không phải ăn chơi gì nhưng cũng biết cách ăn mặc, trải truốt.

Vừa ngồi vào bàn bầy nhền nhện đã í ới gọi đồ. Xong còn hét cả bia mang ra luôn nữa; NGUYÊN KÉT. Thôi xong coi như hôm nay mình vào nhầm động. Kiểu này lại bét tè lè nhè rồi. Tôi có cái tật là gặp mấy người lạ là ít nói. Từ bé tới giờ vẫn chưa sửa được. Làm mọi người dễ hiểu nhầm là kiêu với chảnh.
Ăn uống cũng vui vẻ. T thì các thím biết là uống bia cũng có số má ở 2 bên mông rồi. Cứ zô tới tấp. Tôi thì cũng chỉ dám cốc đầu 100% còn lại uống cầm chừng đề phòng bị dí. Lát sau thì quả thật như tôi dự liệu. Sau mấy màn đồng khởi giờ tới màn solo. Thấy phục mình quá, đúng là thanh niên tỉnh táo. Mây con nhền nhện uống được bắt đầu quay sang phun tơ tấn công tôi. Làm phát 3 phát 100% đơ luôn cần. Có mấy cục đá còn ăn gian được tí bia và cũng dễ uông hơn chứ tình hình này làm vòng nữa chắc cũng trớ. Đấy là sang Liên Xô còn được tu luyện ít nhiều. Mọi người vừa ăn uống vừa nói mấy truyện linh tinh. Tôi tỉnh thoảng cúng cố đá tí vào cho nó hòa đồng. Giờ bia đã ngấm. Có tí men rồi.
Tự nhiên thấy thằng C cạch với T 100%. Không phải úp sọt nó nhưng mà chẳng thích thằng này tí nào. Từ lúc chat với nó chứ không phải bây giờ. Nhìn cái ánh mắt nó dành cho T là tôi đã không thích rồi. Cả 2 cùng bắc cạn trong tiếng cổ vũ của bầy nhền nhện. T uống vào 2 má lại hơi ửng hồng lên. Làm tôi lại nhớ tới hôm đầu tiên ăn lầu cùng nhà em. Nhin em uống hết cốc bia mà đứ đừ cả người. Tại không nghĩ T lại uống bia tốt đến thế. Chẳng bù cho tôi…
Tôi hơi nóng mặt tí. Thế là ku C vừa ngồi xuống tôi lại mới nó 1 cốc 100%. Nhưng thế nào thằng bạn nó lại đứng lên đỡ hộ. Mất công toi. Thôi thì cạn vậy. Uống xong WC thẳng tiến. Uống bia nhiều chỉ tổ đi tè. Mà tè được sướng hết cả người. Khổ nối đáng ngửa mặt lên trần nhà sung sướng dở thì C xuất hiện làm tụt cả sướng. Mie cái thằng nhìn mặt đâu đến nỗi nào đâu mà hãm thế.
– Ông uống tốt phết nhỉ? – C nói
– Cũng bình thường thôi mà. Sao bằng ông được.

May quá tè xong, rửa tay rồi ra ngoài. Tự dưng hết chỗ hay sao mà đứng trong WC nói chuyện. Ra ngoài ban công đứng ti cho thoáng. Chẳng hiểu sao vừa thờ được cái thì C đã đứng gân tôi tay cầm điếu thuốc rồi. Không hiểu có âm mưu gì với tôi
– Ông hút thuốc không? – C hỏi
– Tôi không. Ông cứ hút đi
– Con trai không hút thuốc giờ là chuẩn đấy
– Cũng tuy gái nữa ông ạ. Có gái thích trai hút thuốc
– Thế ông và T yêu nhau lâu chưa?
– Chính thức thì được vài tháng rồi
– Bao giờ ông lại sang bên kia?
– Hết tuần sau tôi bay
– Yêu mà cách xa như ông khổ nhỉ
– Uh nhưng biết sao. Tình cảm mà! Thôi ông cứ hút thuốc đi tôi vào đây không T lại đi tìm – tôi cố tình nói ra câu đó để xem phản ứng của C thế nào?
Thấy C dít một hơi dài rồi ném cái tóp xuống đất rồi thở dài. Kiểu này là có vẻ khó chịu rồi. 96,69% là vẫn theo đuổi T
– Tôi cũng vào đây.
Thây tôi và C cùng vào làm T ngạc nhiên ghé sát tai hỏi tôi:
– Anh và C vừa đi đâu đấy
– Ah đi WC rồi ra ban công đứng nói chuyện tí thôi không có gì
– Vâng
– Em uống vừa thôi nhé! Con gái gì mà uống nhiều thế
– Em không say mà hihi Hôm nay đi vui em mới uống nhiều đó
– Uh nhưng h thôi không uống nữa nhé!
– Vâng
Để ý thấy C vấn thỉnh thoảng liếc mắt về tôi và T nên tôi bảo T
– Thôi có gì lát nói chuyện. Giờ cứ ngồi nói chuyện với mọi người đã
– Vâng
Rồi tôi mới C 1 cốc cho đủ vòng. Cả lũ ngồi nói chuyện linh tinh một lúc nữa thì tôi bảo phúc vụ thanh toán tiền. Hôm nay đi cùng mọi người cũng vui vẻ thoải mái không có vấn đề gì. Tất nhiên là tôi trả hết mặc dù mọi người bảo góp vào. Ra lấy xe, chào mọi người rồi ai về nhà nấy. Vừa đi vừa nói chuyện với T. Em cứ ngồi sát tôi hết mức có thể, còn vòng tay qua người tôi nữa. Cảm giác giờ T có gì đó mạnh bạo hơn. Có tí men vào có khác.
– Anh hôm nay uống cũng hơi nhiều đấy. Có sao không?
– Không sang kia trình độ anh lên cao hơn hẳn rồi mà.
– Thế cơ à. Thế hôm nào uống thi với em không?
– Thôi anh biết em từ xưa rồi. Đây là nghì rồi uống thì mới uống được chứ uống liên tục thì anh thua
– Chưa uống đã nhận thua kìa.
– Sợ say em làm gì anh thì chết
– Ai biết đước đấy là đâu
– Có cho cũng không thèm nhé
– Nhớ nhé Đã thế thèm cũng cũng không cho
– Anh lại nghĩ linh tình gi thế. Mà ra hồ Tây tí đi anh. Tự nhiên em muốn ra đấy
– Thế không sợ về muộn à?
– Không. Em xin bố mẹ đi với anh rồi mà.
– Ai chà thấy anh uy tín không?
– Vâng, chẳng hiểu sao mà bố mẹ em quý anh lắm. Suốt ngày hơi tí là nhắc anh thôi
– Kiểu này là dấm con rể rồi em nhỉ?
– Cái này là anh tự nói chứ em có biết đâu

Hai đứa ra tới hồ Tây, tới đoạn đường Thanh Niên thì T bảo tôi dừng lại. Rồi cho xe lên vỉa hè ngồi hẳn ghế đá. Gọi cốc nước chanh đá uống cho đỡ háo nước. T thì gọi sấu đá. Đang ngồi thở thì T hỏi
– Anh ơi ăn bò bía ngọt khống?
– Ở đây có bò bía à? Lâu rồi anh cũng không ăn
Cái món này hôi cấp 3 là ăn suốt. Mà kỳ lạ là giờ này vẫn còn người bán. Đúng là vì cuộc sống mưu sinh có khác. Chị bán hàng với chiếc xe đạp cũ kỹ đứng ven đường. Không hiểu giờ này chị đứng đây thì có được mấy người mua ngoài mấy đứa hâm hâm dở dở như tôi và T lượn lờ hồ Tây giờ này. Ủng hộ chị 2 cái. Đúng thật lâu không ăn cảm thấy ngon thế, vị dừa mát mát xen lẫn vị ngọt của thanh kẹo đường.
– Ra đây thoáng dễ chịu quá anh ạ
– Uh ở đây là thoáng nhất Hà Nội mà em. Thế nên đất ở khu này cũng khá đắt mà Tây sông nhiều
– Vâng, em thích ra đây lắm. Nhất là đi cùng anh nữa
– Thế cho anh mượn tay em đi – tôi vừa nói vừa đưa tay ra
– Để làm gì ạ?
– Thi em cứ đưa tay đây. Có ai làm gì đâu
– Đây
Tay tôi và tay T đan chặt vào nhau.
– Tự nhiên anh muốn cầm tay em thôi mà
– Thế mà không nói luôn
– Nhanh thật đó. Hết tuần sau là anh bay rồi đấy
– Anh về có tí vậy sao chẳng nhanh
– Sang năm mà xin được về thì anh lại về mà. Hè về rồi thì tết chắc chắn không về đâu
– Em biết rồi
– Anh sẽ tiết kiệm tiền để sang năm lại về với em.
– Anh lo học tốt đi chứ giờ học thôi đừng nghĩ tiền nong
– Thì cuối tuần anh được nghỉ thì anh sẽ đi làm thêm. Còn ngày thường vẫn đi học mà
– Thôi nghỉ ngơi đi chứ không làm gì có thời gian nghỉ ngơi
– Uh nhưng mà…
– Không nhưng gì hết. Anh mà không nghe lời là em giận anh luôn đấy
– Anh biết rồi
– Thế hôm nay anh và C nói chuyện gì
– Ah không có gì. C cũng hỏi anh mấy cái linh tinh là bao giờ anh bay rồi anh và em nhiêu nhau lâu chưa thôi.
– Thế thôi à?
– Uh anh cũng chẳng thích nó lên cũng không nói chuyện nhiều
– Sao anh lại không thích C?
– Thì tại C thích em mà. Đến bây giờ vẫn thích còn gì
– Anh cũng ghê phết nhỉ?
– Tất nhiên. Lớ ngớ để thằng khác nó cướp trên giàn mướp à
– Thật không hay em nghe nhầm đấy.
– Thất chứ. Hôm nay anh để ý cách C nhìn em là biết rồi. Nhất là lúc 2 người cụng ly ý…
– Anh đang ghen đấy à?
– Không anh chỉ không thích cách C nhìn em thôi
– Eo ui có người ghen mà không dám nhận kìa
– Uh thì có ghen một tí tị tì ti.
– Sao anh phải ghen với C chứ. Em không quan tâm tới C mà. Chỉ minh anh thôi!
Tự nhiên T hôn chụt cái vào má rồi nói thì thầm vào tai “Em yêu anh nhiều lắm!” Phê các thím ạ. Xong em dựa đầu vào vai tôi. Lãng mạng như phim Hàn Xẻng ý. Ngồi chút nưa thì tôi đưa T về vì cũng hơi muộn rồi. Không về muộn mất uy tín lần sau khỏi đi thì toi.
Đưa T về nhà rôi tôi cũng về. Báo T là về xong tắm rửa qua chút rồi lên giường nằm chuẩn bị đi ngủ. Nhắn tin với Nina là tôi về nhà rồi cho Nina yên tâm. Chăng hiểu sao trong lòng tôi cảm thấy có gì đó không ổn về C. Vì qua tiếp xúc thì thấy có vẻ C là thằng biết sống và không dễ bỏ cuộc. Hay tôi nghĩ nhiều quá?

Sáng dậy bình minh muộn. Cả ngày ở nhà chẳng có gì đặc biệt. Gọi hỏi Q số nhà cụ thể để chiều qua đón em ý như đã hẹn hôm trước. Hôm nay là liên hoan chia tay Q. Mai em bay sang P rồi.

Facebook Google Plus Twitter
Cùng chuyên mục
Đã Nhớ…Một Cuộc Đời! (110 – Hết)
Yêu Người Cùng Tên – (53)
Nhật Ký Chăn Rau – (39)
Ngày Hôm Qua…Đã Từng – (60)
Cấp 3 – (48)