<?php the_title(); ?>

Biên Giới…Ngày…Tháng…Năm…

09.07.2014
Admin

Truyện: Biên Giới…Ngày…Tháng…Năm…

Tác giả: Linh_Nano.
Tình trạng: Hoàn thành.
Post bởi: HaySo1.Vn

**********************

Chap 1. Quán bún chả.

Cái quán bún chả ấy nằm khuất sau đường lộ, gần mấy quầy mà bên ngoài bầy mấy cái đồ điện tử china còn bên trong bán cái mà ai cũng biết là cái gì
Quán ngoài bún còn có phở, cơm và nước giải khát. Nói chung chả khác gì hàng chục quán ăn khác ở cái đất Tân Thanh này…Nhưng mình là khách quen của quán. Lần nào đưa hàng về mình cũng ăn ngày đủ 3 bữa…
Vì quán có con bé
Con bé là cháu cô chủ quán, xinh xắn, cái má lúc nào cũng hồng hồng nhưng khá đanh đá, lúc nào mình đến ăn cũng ngồi tán đủ thứ trên trời dưới đất…
Thường là em nó nói, mình nghe!
Có lần nó hỏi mình:
– Ít nói thế! Thấy hay bắt chuyện làm cao hả
– Nói chuyện có chủ ngữ – Vị ngữ nhá, anh hơn cô gần chục tuổi đấy
– Thế anh sn bao nhiêu?
-…
– Nhìn mặt này chỉ 93,94 là cao. Dám nói hơn em chục tuổi. Điêu!
Mình đưa con bé xem cái cmt, nó soi cái cmt như mấy thằng chó vàng soi số khung số máy xe
Từ hôm đấy con bé anh – Em với mình
Tân Thanh là cửa khẩu thông thương với China, hàng ngày có hàng nghìn chuyến hàng qua lại 2 bên, dễ hiểu nó tập trung lao động tứ xứ đổ về. Chủ yếu là tiểu thương, dân đưa người và cửu vạn…
Và rất nhiều thành phần bất hảo!
Ấy vậy mà chả thấy con bé giao du với ai, sáng mở cửa tối dọn dẹp đóng quán!
Có đợt bên China đặt 100 con rùa giống, mẹ mình phải xuống tận Bắc Ninh tìm mối, đi mất cả tuần. Mình đợi ở Tân Thanh – Mò ra quán…
Bà cô thấy thế cứ trêu bảo gả con bé cho mình. Con bé má hồng hồng, chả dám nhìn mình, chạy tọt xuống bếp…
Bà cô phá đám
Hôm ấy con bé đang bê cho mình tô bún ra:
– Anh ăn sáng
– Cảm ơn em
– Đm con đĩ này, đmm, nuôi mày ăn ở để mày ăn cắp à, đmm, đm con đĩ…- Cứ mỗi câu đm là cái tát rất đanh và gọn vào mặt con bé
Mình đứng hình mất mấy giây rồi lao vội vào kéo bà cô ra, chắn cho con bé sau lưng
– Em nó còn bé, có gì cô dạy bảo từ từ, sao đánh nó thế
– Mày xem, cô nuôi nó, cho nó ăn ở cái nhà này, thế mà nó còn ăn cắp tiền của cô gửi cho con đĩ già ở quê, hỏi có tức không, mày tránh ra để cô dạy nó – Bà cô trợn mắt lên, thở hồng hộc
– Em có lấy tiền của cô không?
– Em không lấy – Con bé òa khóc
– Con đĩ lại còn già mồm, tiền hàng trước khi đi ngủ tao luôn để ở ví treo móc quần áo trong phòng ngủ, cái nhà này ngoài con đĩ như mày thì còn ai lấy
– Hôm qua cô tắm xong để quên trong nhà tắm, cháu cầm lên đưa chú vì cô đi ngủ rồi chứ phòng cô cháu làm gì có chìa khóa mà vào – Con bé vừa nấc vừa nói
Bà cô hơi sững vài giây rồi rút đt a lô cho ông chồng. Tắt điện thoại thì dắt xe dông thẳng
Con bé lúc này khóc to hơn, dụi mặt vào vai mình òa khóc
Khóc chán con bé bắt đầu kể
Đại khái là con bé là con rơi của mẹ nó với thằng bỏ mẹ nào ấy, nó lớn lên trong sự ghẻ lạnh của bên nội và người mà nó gọi là bố.
Rồi bố nó nghiện chết…
Mẹ lao phổi…
Thuốc thì được nhà nước bao cấp nhưng tiền giường và sinh hoạt 1 tay nó lo…
Bên nội mặc kệ…
Nó bảo khổ mấy nó cũng chịu được…
Miễn mẹ nó khỏi bệnh…
Nhà nó nghèo lắm..
Mình cứ ngồi cho nó xả…
Chả nói gì…
Đm đời!
Tối về chả ngủ được, cái áo lúc sáng mặc vai vẫn còn âm ẩm…
Lại nhớ đến con bé hay nói cười…

Chap 2. Những bạn trẻ cửu vạn và mấy ông chú khó ưa.

Từ sau cái vụ đấy mình ra quán thì bà cô vẫn vui vẻ, tỉnh bơ như chưa hề có gì xảy ra, con bé cũng vậy
Nó bảo…quen rồi…
Cái quán nhà bà cô không nằm ngay mặt đường chính nên không đông khách mấy. Nấu nướng thì thức ăn toàn đun lại nên mình éo bao giờ ăn cơm
Có hôm buổi tối mình ra ngồi thấy chả có mống ma nào, mình hỏi con bé nó bảo tối toàn cửu vạn ngại nấu thì ra thôi, cửa khẩu đóng làm gì có người qua lại ăn uống…
Mà ít khách thì càng tốt, đỡ mệt
Chiều hôm ấy mình vác cái tab ra quán, lúc này có mỗi 2 bàn: 1 bàn 3 thanh niên đang nhậu, bàn còn lại là mấy ông chú ngồi đánh bài…
Mình cũng éo ưa mấy ông chú này lắm, chiều nào cũng ngồi cắm rễ ở quán đến tối muộn mới về, uống có vài cốc cafe vs bao thuốc mà xả rác bừa bãi, quan hệ mẫu thân ầm ĩ
Mà thôi éo care, bảo con bé pha cho ly cafe rồi chui vào góc ngồi, lên bánh mỳ chấm mẽo
Đang soi các em thì “bộp” một cái rõ đau vào vai…
Bà cô trẻ của tôi đã đứng sau lưng từ bao giờ
– Bắt quả tang thanh niên 2013 xem sex nhé
– xem thì làm sao? Thanh niên chưa vợ giải trí tí
– Cô em bảo gả em cho anh rồi còn gì! Có vợ rồi cấm cho xem bậy bạ!
– Có vợ rồi mà tối đi ngủ vẫn phải quay tay
– Bựa đời, đưa đây, không cho xem bậy bạ…
Nói xong nó giật cái máy ngồi chu mỏ chụp ảnh post fb, nhìn như con dở mà cả chục thằng vào like vs nịnh đít nó
Đang ngồi thở dài thì bàn nhậu gọi con bé lấy thêm rượu
– Ngồi uống với bọn anh mấy chén em – Một bạn trẻ đầu nhuộm màu cứt cầm tay con bé kéo lại kèm theo giọng cười khả ố, đặc sệt
Soi từ đầu đến chân thấy mấy bạn trẻ đi tông, quần jean bạc, áo khoác da fake, đầu bạn nào cũng dính tí cứt…biết thành phần nào luôn
– Em không biết uống – Con bé khó chịu
– Ngồi uống rồi tối đi chơi với anh, thích gì anh cũng chiều – Một bạn trẻ khác dí sát cái mặt đỏ gay vào mặt con bé, toàn mùi rượu, tay xoa xoa mông nó
Tính đứng dậy thì “chát”
– Đmm làm cái gì đấy – Bạn trẻ ăn 5 ngón tay của con bé
– Đm con đĩ này…
Ba thanh niên đứng dậy định rape con bé thì nó đã chạy ra lưng mình
– Anh ơi mấy thằng kia bắt nạt em
Thôi xong 3 chọi 1 quả này toét ass rồi! mẹ ơi, xuân này con không về
– Quan hệ mẫu thân mấy thằng ranh con kia làm gì cháu tao đấy – Một ông chú lên tiếng
– Giao hợp phụ mẫu thằng già này thích chết theo chúng nó không?
“Choang” – Cái ly bay thẳng mặt thằng bé
3 cái ly còn lại bay theo…
2 thằng kia vác ghế đập lại…
Mình cũng vơ chai phi…
Hỗn chiến…
Ông chú dưới nhà cầm cây mã tấu chạy lên xả 1 phát vào vai thằng bé
2 thằng kia chạy mất…
– Đm chúng mày định phá quán bố mày à? – Túm tóc đập đầu thằng bé xuống mặt bàn
Đại loại là sau đó 5 ông chú gọi theo mấy thằng đệ lôi thằng này về xóm nhà đất, đánh dằn mặt bắt chúng nó đền tiền phá quán…
Mình ngồi lại giải thích cho bà cô không tí nữa lại chửi oan con bé
Con bé cứ quấn lấy mình…hỏi anh có sao không
Đêm về làm điếu thuốc, nghĩ cũng lạ đời…
Thanh niên đã phải bỏ xứ lên cái đất biên giới này kéo cày thay trâu…
Mà còn thích hổ báo làm éo gì không biết…
Bao người muốn yên ổn làm ăn còn không được…
Còn mấy ông chú…
Chột dạ nhớ cách đây mấy tiếng còn chửi thầm…
Đúng là tri diện bất tri tâm…
Dụi điếu thuốc…
Gác tay lên trán…
Thấy miếng salonpas con bé dán cho lúc tối…

Chap 3. Thằng nông dân.

Sau vụ đánh nhau mình sang China khá lâu, 3 tuần sau mới về:
“Ù ri sá rá hê trí nhà, giỀ ba nà u di li má, hù dì nề gê nố há na pú nhà…” – Nhạc chờ của con bé đấy
Bài we were in love của T- ara
– Alo, em nghe
– Dạo này khỏe không, ngoài quán có chuyện gì không?
– Em vẫn bình thường, quán vẫn thế, có gì không anh?
-…
Àaa…không có gì…
– Thế thôi nhé, nói chuyện sau, em đang bận…tút…tút…tút…
Cái đ*ttt…
Nhìn đồng hồ: gần 11h đêm…
Đêm hôm ấy 4h mới ngủ…giờ mình đã hiểu cảm giác khó chịu của các bạn nữ khi đến tháng
9h sáng mò ra quán, quán vẫn vậy:
+ Bà cô đang đập ruồi
+ Ông chú ngồi đánh bài với mấy đồng dâm
+ Con bé đang trông hàng nước
+ Lèo tèo vài ba khách…
Khoan đã…có gì đó không ổn…
CÓ 1 BẠN TRẺ NGỒI CẠNH CON BÉ, cười nói nghe chừng tâm đầu ý hợp lắm
Nguyên nhân “bận” vào lúc 11h đêm qua đây rồi…
– Cho bát phở bò
– Của anh đây
– Cám ơn
2ph sau:
– Cho bát rau sống
2ph sau:
– Cho mấy lát chanh
2ph sau:
– Cho đĩa ớt
2ph sau:
– Đổi cho cái thìa, cái này rơi xuống đất bẩn rồi.
Tiêu bắc, bột ngọt, tương ớt, mắm, ống đũa, giấy ăn, tăm – Con bé đặt phịch xuống bàn mình
– Còn thiếu gì nữa ông anh nói nốt đi em mang luôn thể
– À thôi…đủ rồi…cám ơn…
Nó lại lon ton ra chỗ thằng mặt loằn kia
Khách quan mà nói thì thằng này đẹp trai…hơn mình
Đầu mào, nhuộm gẩy, bấm khuyên, da trắng, tướng tá hơi ốm nhưng lên đồ nhìn cũng chất…
Và đặc biệt tay đeo cái nhẫn to như cái chén hạt mít
Đm dưới xuôi thiếu rau à mà phải lên đây chăn…
Lúc về con bé vẫn bơ mình hoặc có thể nó mải tiếp chuyện thằng kia…
Thằng nông dân…
Cả tuần sau mình về Hải Phòng…
Con bé gọi cho mình 1 cuộc…éo biết…
Mà có biết cũng éo nghe…vì lúc ấy đang ở…Đồ Sơn…

Mai lại phải đi, ghé xem mối tình hoàng tử – Lọ lem tiến triển đến đâu rồi
– Anh ăn sáng
– Cám ơn – Mình cố gắng nói bằng giọng nhạt nhất có thể
…Con bé cau mày, ngồi xuống chống tay lên cằm, nhìn mình chằm chằm…
– Giận em à?
-…
– Thái độ gì đây?
-…
– Sao hôm trước em gọi không nghe máy?
-…
– Có muốn nghe giải thích không?
– Giải thích cái gì và tại sao phải giải thích – Cười khuyẩ
– Chắc lại ghen với thằng hôm trước chứ gì? Con trai gì mà giận dai…
– Giận? ghen? Em có dùng nhầm từ không đấy?
Con bé hơi sững người
– Đúng rồi…em nhầm! – Tặng mình 1 nụ cười nhạt rồi quảy đít, vác vú xuống bếp
Hình như mình vừa nói câu không nên nói…đm cái mồm ăn mắm ăn muối
Cả ngày hôm ấy cơm éo thèm ăn…
Đêm về lại tâm sự cùng điếu thuốc…
Hàizzzz…
Hình như mình với con bé chưa bao giờ nói yêu…

Chap 4. những người Việt xấu xí.

Chap này là chap đàu tiên mình hoàn thành và dự định ban đầu đặt tên là “vượt biên”, nhưng hồi ký chủ yếu nói về con bé nên lưỡng lự mãi hôm nay mới post.
Mình đi buôn cũng khá lâu, thời gian đầu gặp khá nhiều khó khăn: hải quan, nguồn, vốn, công an China…nhưng gây khó khăn cho mình nhất vẫn là…những người Việt, những đồng hương trên đất “anh hàng xóm”…
…mình thường đánh hàng về các tỉnh, huyện miền núi là Lùng Chèng, Lùng Xình và đánh theo chiều ngược lại từ Quảng Châu, Bắc Hải về Việt Nam…
Nhưng đi đến đâu cũng phải qua Nam Ninh…mình thuê 1 căn hộ chung cư ở đây vừa làm nơi nghỉ ngơi, vừa là nơi lưu trữ hàng hóa…
Nói chung sinh hoạt cũng khá thoải mái cho đến khi xuất hiện những người hàng xóm…
Hàng xóm mới dọn đến là 3 mẹ con người Việt, dân Nghệ An. Bà mẹ thì nhỏ người, gầy gò, mặt mũi kham khổ, 2 ông con trai thì cao to đen hôi, đặc biệt khi biết mình người Việt sang đây làm ăn cứ nhìn mình đắm đuối với ánh mắt hình viên đạn
Bà mẹ ngồi chợ bán thuốc nam còn 2 ông con trai đi chặt mía thuê
Mình cũng éo quan tâm, việc ai nấy làm, nhưng:
+ Mới đầu là mất mấy cái móc phơi quần áo – Chắc người ta cầm nhầm ( vì quần áo phơi chung trên sân thượng)
+ Rồi mấy cái quần lót cũng không cánh mà bay (chắc gió thổi bay mất)
+ Đỉnh điểm là cái quần yếm jean mình oder mãi mới được cũng bị ai đó cầm nhầm hoặc gió bay…
Phơi cmn trong wc, bật quạt thông gió…

…VẪN MẤT…
Nhưng lần này tóm được thằng trộm…
Hôm ấy mình chuẩn bị tắm thì nhớ ra là quên chưa lấy quần áo, mặc tạm cái quần đùi chạy lên nhà thì thấy ông hàng xóm thân mến đang đứng giữa phòng khách…
– Ơơơ…nhà tôi mất điện, nhà ông không mất à? – Nói xong quay lưng định lủi mất
Soi 1 loạt khắp phòng thì không thấy con htc sạc cạnh tivi đâu:
– Mày đứng lại…- Mình chạy theo kéo tay nó lại, tay kia nó đút trong túi quần. Giằng co 1 hồi cũng lôi được cái điện thoại ra…
Thằng bé định chạy về phòng mình kéo giật tóc nó lại, chốt thẳng vào mõm…
Nó choáng choáng rồi cũng vùng dậy húc thẳng vào bụng mình rồi vùng chạy về nhà nó…dkm thằng trâu đất…
Định sang đập cửa nhà nó thì thấy 2 anh em nó đang xách dao sang nhà mình
Chạy vào nhà, chốt cửa vào alo cho mẹ vs A Nhất…
(A Nhất là người Hoa, khách quen của mình, nhà bán bạch phiến, hay sang nhà mình chơi)
Bên ngoài 2 ông hàng xóm chém phầm phập vào cửa, quan hệ, giao hợp điên cuồng…
Một lúc sau 2 anh police đẹp trai đến, sau một hồi làm việc thì 2 ông hàng xóm bị bắt về đồn vì…không có thông hành chính, tội xâm phạm lãnh thổ và vượt biên trái phép…
Bên này là vậy: người nước ngoài sang gây rối nó sẽ kiểm tra giấy tờ đầu tiên…
Bà mẹ thấy thế quay sang chửi 2 mẹ con mình…
Chán…đúng là rau nào sâu nấy…
Mình chưa kịp làm gì thì A Nhất tát thẳng mặt bà mẹ, chửi bằng tiếng Hoa…
Đại loại là nó hỏi bà này có muốn làm ăn trên đất China này nữa không?…
Còn 2 anh hàng xóm bị tạm giam đến khi nào bà mẹ đóng 2 màn ( gần 70tr) nó mới tống cổ về nước…

…Ở dưới Lùng Xình mình thuê 1 cửa hàng, chủ yếu bán lẻ thuốc…
Bên cạnh cũng có 1 cửa hàng, chủ là người Việt, dân Sơn La, sang đây từ những năm 90…giới tính đàn bà nhưng tướng đàn ông, môi thâm mặt bủng da chì, ăn nói có phần hợp với ngoại hình
Bán chung mặt hàng nên vốn không ưa gì nhau, tự nhiên hôm ấy mình về lấy hàng thì đặt mình 1000 hộp phi- la- top…
Một tuần sau mình cầm sang:
– Có con nó cầm sang trước cháu giao rẻ hơn cháu 2 giá, cháu có giao rẻ hơn thì cô lấy
Dkm nó chơi mình rồi, mình cứ nghĩ hàng xóm nên đéo lấy cọc
– Đm con già này không giao cho mày thì bố giao cho đứa khác nhưng mày sống kiểu này chết đường chết chợ thì đừng hỏi tại sao! Từ giờ cạch mặt nhà bố mày ra – Mình chỉ thẳng mặt nó, gì chứ đụng vào nồi cơm nhà mình thì đéo xong rồi!
– Ơ thằng này láo nhở! Mày dọa ai đấy?
– Bố sao phải dọa mày – Đạp vào bụng nó 1 phát ngã ra đất…
…đọc đến đây chắc nhiều thím nghĩ mình trẻ trâu, nhưng mình đánh nó vì nhiều lý do. Hồi mình chưa sang, nó thấy mẹ mình thân cô thế cô, thỉnh thoảng gây sự chửi bới; nó từng bán phá giá để cướp mối nhà mình; thêm lần này nữa nó đá nồi cơm nhà mình…
Bị mình đánh nó chạy vào nhà gọi cho thằng bồ già của nó, đéo dám gọi police vì nó đéo có thông hành chính
Thằng bồ già nó thì hồi trẻ cầm đầu bụi đời cái chợ Lùng Xình này, nhưng giờ gần 70 rồiđến thì cũng chỉ dọa dẫm, mình rút đt gọi mấy thằng thanh niên ra thì lên xe phóng mất…
Gấu già thì cũng chỉ để lấy mật chứ làmgì…

Và còn nhiều chuyện nữa, chủ yếu do cộng đồng người Việt ở bên này gây cho mình…
Còn về phần người Hoa, mình khẳng định họ không có thái độ thù địch với người Việt mình, có chăng là bộ máy chính quyền ở cấp cao của họ. Còn họ – Những người dân lao động cũng chỉ cầu phú quý như mình thôi…
Dẫu biết ở đâu cũng có người này người nọ, kẻ xấu người tốt…
Nhưng trên cái đất China này…

Buồn thay – Những người Việt “xấu xí”

Chap 5. Anh xin lỗi.

Sau cái vụ cãi nhau với con bé thì mình không ra quán nữa, ăn quán khác, ghét rồi
Cơ mà được khoảng hơn tháng thì mình tự nhiên có thói quen…đi dạo, và lần nào cũng “tình cờ” đi ngang qua quán con bé
– Dạo này mày bận quá hay sao không thấy qua quán cô hả cháu? – Bà cô đang ngồi bán nước gọi với ra
– Dạ cháu mới bên kia về sáng nay, hề hề…cô cho cháu bao vina…- Mình nói dối trơn như lươn
– Mày không ra chú với con bé này cứ nhắc mày suốt đấy!
– Ơơơ…sao cô lại nói thế? – Con bé đang trông hàng nghe thế mặt đỏ bừng, lắc lắc cái đầu…
– Ơ cái con bé này, có sao tao nói vậy. Mày cứ nhắc không thấy anh Linh ra, tao biết anh Linh của mày là thằng nào, mày bảo thằng tóc xoăn xoăn tao mới nhớ…
Con bé im luôn, quay mặt đi chỗ khác…
– Vâng cháu biết rồi, tối cháu qua
– Ừ ăn uống gì qua ủng hộ cô cho đắt hàng
– Vâng chào cô cháu về…Chào…em…
– Hứ…
– Cái đệt…
Quay sang thấy bà cô cười cười, nguy hiểm vãi
Tối mình tắm rửa từ sớm, xịt nước hoa, lên đồ, chải đầu bổ đôi đúng sờ tai của siêu sao Đan Trường…
Mới năm giờ kém, ăn uống đéo gì tầm này, lại nằm lướt voz đến 6h thì vác tờ rym ra quán…
Con bé thấy mình ra chắc vui lắm đây

– Ăn gì?
– Ba mươi năm nghìn!

Đậu má cắm rễ gần 2 tiếng đồng hồ nó nói với mình được 2 câu đấy
cứ đi ra đi vào là nó lườm nguýt
Một buổi tối không thể tuyệt vời hơn…
Đêm về lại nằm thủ dâm và khóc thầm
Chẳng lẽ cứ tiếp diễn tình trạng này mãi àh? Hay nhắn tin làm lành trước?…
Thằng não bảo xin lỗi gái nhục lắm còn thằng tờ rym bảo: “tới đi bác tài ơi”…
Quyết định nhắn, chẹp, tán gái mà còn sĩ diện thì xác định ở nhà quay tay…nhưng nhắn gì bây giờ?
– Anh xin lỗi – Thể nào nó cũng đéo rep, dẹp
– Chúc bé ngủ ngon <3 – xin lỗi, anh đéo phải teen boy, dẹp
– Em mang cho anh bát cháo qua nhà nghỉ, anh ốm nặng không ra gió được, duyệt…
Tối hôm sau mình nhắn:
1 phút…
5 phút…
Nửa tiếng…
Đéo rep
A có sms, vồ lấy cái đt…đisss, thằng bạn rủ đi Đồ Sơn…phò phạch đéo gì tầm này, cút…
Đang khóc thầm và cho tay vào trong quần thì có calling…A,con bé gọi:
– Àaaa…loô…hụ hụ – Giọng ốm yếu
– Cháo đây! Phòng nào?
– phòng…
Chạy ra mở cửa rồi lấy cái khăn mặt đắp lên trán
2,3ph sau nó lên, sờ trán, sờ mặt, sờ mũi, sờ tay sờ chân, sờ đủ thứ, xong nó đổ cháo ra bát quảy đít đi về…
Mình vùng dậy cầm tay kéo giật nó lại,nó càng giẫy mình càng ôm chặt…
Được một lúc nó đứng im, vếu ép vào người êm vãi…
– Anh xin lỗi
-…
– Anh biết anh sai rồi
-…
-…
– Em ghét anh lắm, ghét lắm luôn ý, ghét, ghét…
Nó cứ vừa “ghét” vừa đấm thùm thụp vào lưng mình:…
đấm mỏi tay nó ôm…
– Em…nhớ anh lắm…- Giọng nó thoang thoảng như gió…
Mình sung sướng siết chặt nó hơn, mùi hương con gái xộc vào mũi, cơn cuồng dâm nổi lên, kéo cái đầu nó lại định hôn thì nó đấm 1 phát vào bụng mình rồi chạy ra cửa
– Không dễ thế đâu sói, em chưa tha cho anh đâu – Nó cười gian gian
– Thế giờ anh phải làm sao? – Mình ôm bụng nhăn nhó
– Tối 9h30 ra quán đón em – Nói xong nó chạy mất
Buổi hẹn hò đầu tiên của mình đấy…
Tối 9h30 ra quán đón con bé với sờ tai Đan Trường quen thuộc. Quán đóng từ bao giờ, con bé mặc cái quần đùi ngắn đến bẹn khoe cập giò trắng muốt, đậu má lên google tra giá lịch đã
Mình mua mấy cây kem rồi dắt con bé ra vỉa hè gần bờ sông ngồi gặm vì Tân Thanh buổi tối chả có gì, nó đơn giản chỉ là 1 cái chợ họp ngày, tối đóng…
– Giờ nói đi, hôm trước giận em vụ gì?
Bắt đầu rồi đấy…
– Thôi chuyện cũ bỏ đi!
– Không bỏ được, tự nhiên cái mặt hầm hầm ngồi 1 đống giữa quán người ta, ai dám vào nữa. Anh phải nói lý do vì sao, em ghét bị người ta giận vô cơ lắm…
– Thôi chuyện không hay nhắc lại làm gì
– Không nói đi về
– Tại thằng tóc hung bấm khuyên, nhìn nó anh không ưa
– Nó làm gì mà không ưa
– Ngứa mắt
Con bé nhìn mình chằm chằm…
– Ghen
-…
– Haha, anh đang ghen…
– Đi về
– Từ từ ngồi xuống em kể cho nghe, con trai gì hơi tí dỗi, thấy ghét quá – Nó kéo tay mình ngồi xuống
Con bé rút điện thoại ra, bật loa:
– Alo, Nam hả, nói nghe nè, mày nhớ cái anh hôm bữa tóc xoăn xoăn ngồi sau lưng mày ở quán tao không? Anh ý khen mày dễ thương – âu sịt, clgt
– Đm con khằm lốn lại trêu tao hả! Con ruồi bay qua tao còn biết con nào con đực, con nào con cái nữa là con người…Nhưng mà…nhìn thằng đấy cũng được…Hí hí
Ôi cái đệt mom, nghe giọng cười của nó mình sởn gai ốc
Đại khái thì thằng này là bạn thân con bé từ cấp 1, hết cấp 2 chuyển nhà xuống thủ đô, tháng trước qua China du lịch tiện đường qua thăm con bé…và cái quan trọng nhất nó là gay kín!
– Giờ thì hiểu chưa? Chưa chi đã ghen vớ ghen vẩn!
không nói gì ôm nó vào lòng, nó cũng gục đầu vào vai mình. Trời thì tối đen như mực, gió thổi vi vu, xung quanh cây cối um tùm…Trội ôi, thiên thời địa lợi nhân hòacơn cuồng dâm nổi lên:
– Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn, đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành…- 2 bố nghiện trong bụi rậm chui ra, vừa đi vừa nghêu ngao hát
Đm đường xá vắng tanh mà gặp 2 ông thế này thì chắc không cần uống fisty cũng tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra
Kéo vội con bé dậy đi về, cũng may chúng nó không bám theo
Về đến quán thì hơn 11h đêm
Đkm 2 thằng nghiện phá đám, hỏng mẹ cuộc hẹn hò của bố:xô xát:
định đi về thì con bé kéo đầu mình xuống, cái gì âm ấm, mềm mềm lướt qua môi…
Nó chạy tọt vào nhà…
Mặt mình đơ đơ mấy giây…
Cảm giác ấm nóng vẫn đọng lại trên môi…
Ơ…
Hình như mình quên chưa nói với con bé điều gì…

Chap 6. Anh yêu em.

Sau cái tối hôm ấy mình ra quán thì hai đứa cứ nhìn nhau tủm tỉm cười…lúc ấy chắc nhìn mình đĩ lắm
Rồi con bé rủ về quê nó thăm mẹ, tháng nào cũng thế, cứ nhận lương là nó về mấy ngày, bà cô có phần không vui nhưng cũng phải chịu, coi như cũng có chút tình thương với con bé!
Không biết là thương yêu hay thương hại…
Lúc nào không rủ lại nhằm lúc mẹ sắp về, còn 2 ngày nữa lại phải đánh hàng sang bên kia…Nhưng mấy khi có dịp lấy lòng mẹ vợ tương lai, lại được ở riêng với con bé mấy ngày, biết đâu…
Quyết định ði…
Quê con bé ở Điện Biên…
Gì chứ Điện Biên thì mình lạ gì…
Mấy tháng trời vác hoẵng chạy xuyên rừng giữa đêm khuya, nghĩ lại còn lạnh sống lưng…
Hai đứa bắt xe xuống thủ đô rồi mới có xe lên Điện Biên, lên xe nó cứ đòi ngồi cạnh cửa sổ để…ngắm dai đẹp
– Ui thằng mặc áo đen nhìn men dã man…
– Cái anh cao cao nhìn giống bi rên thế
Nó vừa ngắm vừa xuýt xoa
– Ui em áo hồng phổi to thế
– Trội ôi con bé quần đùi đít mẩy vãi, đoóc ghi cứ gọi là phành phạch…Á Á…đau…- Nó cấu đau lắm
– Anh vừa nói cái gì? Nói lại tôi nghe coi
Mình im luôn mặc kệ nó khen buồi khen dái mấy thằng kia. Khen mỏi mồm nó gục đầu vào vai mình ngủ
Lên đến Điện Biên thì mới tờ mờ sáng, nó dắt mình đi ăn miến ngan Minh Anh. Ăn cũng được nhưng thua xa bánh đa cua hp…
No nê hai đứa vẫy taxi ra chợ trung tâm mua ít hoa quả, bánh trái cho mẹ nó rồi bệnh viện lao Điện Biên thẳng tiến…
Con bé cứ bấu lấy cửa kính, mắt nhìn ra cửa sổ, nghe chừng bồn chồn lắm…
Bệnh viện lao Điện Biên nằm dựa lưng vào núi, đi lên một con dốc dài mới đến khu cách ly
Đậu má vào đây éo biết có bị lây không
Vào đến nơi thấy mẹ con bé đang nằm nhìn ra ngoài cửa sổ
Thấy mẹ, con bé nhào vào ôm lấy bà, nũng nịu:
– Mẹ…con gái về với mẹ đây…Con nhớ mẹ lắm…mẹ có nhớ con không?
– Không! Mày lười lắm, mẹ không nhớ mày đâu!
– Hư…có khách mà mẹ nói xấu con vậy không sợ người ta cười cho hả? – Vừa nói con bé vừa rúc đầu vào nách mẹ
Nhận ra có người lạ, mẹ con bé ngồi dậy, dựa lưng vào tường. Bây giờ mình mới nhìn kĩ gương mặt bà: xương xương, gầy gò và mang đầy nét kham khổ nhưng đôi mắt rất sáng, có lẽ đây là điểm con bé giống mẹ nhất…
– Cháu chào cô!
– Chào cháu, cháu là…?
Mình chưa kịp nói thì con bé đã thì thầm vào tai mẹ cái gì, nghe xong gương mặt bà tươi lên, mỉm cười
– ra là bạn con cái Linh dưới Hải Phòng lên chơi, cháu ngồi uống nước để cô bảo con bé này gọt hoa quả cho ăn!
– Hư…con lớn rồi mẹ cứ con bé này con bé nọ – Nó nhõng nhẽo
– Ừ! Lớn rồi, cha bố chị!
– Thôi để cháu gọt không lại…đứt tay
– Anh nói cái gì- Nó lườm mình cháy da mặt
Mình im luôn, mẹ con bé nhìn hai đứa cười xòa
Ngồi đến 9h thì hai đứa về nhà sửa soạn đi chợ, nhà con bé nằm trong 1 cái ngõ nhỏ, cổng sắt hoen gỉ, rêu bám đầy tường…
Vào đến trong nhà cũng chẳng khá hơn: giấy báo dán chi chít lên những bức tường đã nhuốm màu thời gian, đến những vật dụng thiết yếu trong nhà như tivi, tủ lạnh, máy giặt…cũng không có…
Căn nhà chỉ có 1 gian duy nhất vừa là phòng ngủ, vừa là phòng khách, wc được ngăn khép kín bởi 2 bức tường ở góc nhà…
Mặc dù không sạch sẽ lắm nhưng đồ đạc khá ngăn nắp
Kệ, xắn tay quét dọn cùng con bé, xong xuôi xách tờ rym đi chợ…
Đang rút đt gọi taxi thì nó lườm:
– Anh làm cái gì đấy
– Gọi taxi
– Không đi taxi nữa, con trai con đứa gì lừoi chảy thây ra, đi đâu có vài bước lại trèo lên xe. với lại anh học cách chi tiêu tiết kiệm đi
– Không đi taxi thì đi bộ àh – Mình nhăn nhó
– Ai bắt anh đi bộ – Nó chỉ vào cái xe đạp mini han gỉ trong góc nhà
– Anh nghĩ lại rồi, đi bộ vừa tiết kiệm lại khỏe chân, anh vote đi bộ
– Chờ anh đi bộ thì bao giờ mẹ mới có cơm ăn, ĐI XE ĐẠP…

G i a i T r i 3 2 1 . P r o

Đậu má nhục đéo tả.
Nó bẮt mình đạp xe giữa trời nắng chang chang với cái quần đùi chelsea và áo 3 lỗ, chân xỏ đôi tông vệ sinh cha truyền con nối nhà nó
Bao nhiêu ánh mắt nhìn mình: từ thanh niên đến thiếu nữ, từ cụ già đến trẻ con, từ bà cô đến ông chú, từ thằng đánh giày đến ông giám đốc, từ trinh nữ đến con cave, từ thằng bơm xe đến con bán vé số, từ mô ri nhô đến a lếc phun sơn, từ bin cờ lin tơn đến tập cận bình, từ Nguoi.Gia đến Mr.Bui, từ cusiu đến thím Tú, từ vitcon đến tủ lạnh…tất cả đều nhìn mình với ánh mắt thương hại và khinh bỉ…đến con chó thấy mình nó còn sủa
Mình như bị cả xã hội ruồng bỏ, cộng đồng xa lánh
Đang mồ hôi, mồ kê nhễ nhại, đạp xe vẹo cả dái thì tự nhiên có vòng tay ôm chặt từ phía sau, vếu ép vào lưng, mặt tì lên vai mình…
À…biết là ai rồi…
Đạp xe cũng có cái thú của nó ấy chứ…
Ra chợ mình mua đủ thứ: tôm, thịt, trứng, sườn cốt lết, khoai sọ, rau rút…con bé cứ nói mình tiêu hoang. Kệ, mấy khi mẹ con nó ăn với nhau bữa cơm…
Về đến nhà thì đi tắm, kệ nó nấu nướng 1 mình. Tắm xong thấy nó đang lúi húi kho thịt, trời Điện Biên đã nóng mà nhìn cái quần nó mặc mình còn nóng hơn. Cái quần chỉ đủ che cái si lítCơn cuồng dâm nổi lên, mình nhẹ nhàng bước ra sau ôm lấy eo nó:
– Thôi nào để cho em nấu, hỏng hết bây giờ!
Kệ, người nó thơm quá, mình kéo đầu nó lại hôn. Mới đầu nó quay mặt đi, thấy mình ép nó cũng hé môi đưa lưỡi sang đá lại, hơi thở dồn dập, ấm nóng. Đéo chịu được nữa rồi, bế phốc nó lên đặt xuống đệm, môi vẫn dính lấy nhau, tay mình luồn vào trong áo từ bao giờ…
đậu…căng và mịn vãi
Rồi lần lượt áo trong áo ngoài bay ra, cái quần đùi cũng chung số phận. Vừa mới cho tay vào bên trong thì nó giữ lại, giọng hổn hển:
– Đừng anh, thế này đủ rồi, em chưa chuẩn bị gì cả, em sợ lắm…
– Em sợ cái gì?
– Bạn em nó bảo đau lắm, em sợ có bầu nữa, với lại em chưa đủ tuổi đâu
Clgt này, vẫn biết nó còn nhỏ nhưng không nghĩ nó chưa đủ 16t
– Sn em ngày nào?
– Em sinh…, mà đủ tuổi em cũng ứ làm đâu, kinh lắm, bạn em nó bảo đau không đi được ý!

Cái đệt, yêu nhau đéo cho xh, chơi hay nghỉ đây???…
Nghĩ thế thôi nhưng éo dám nói…
Chán nản vắt tay lên trán thở dài. Con bé thấy thẾ ôm lấy cổ mình nũng nịu:
– Thôi mà chồng, cái mặt xị ra xấu trai quá
-…
– Thôi đừng giận nữa, em đền này – Vừa nói nó vừa hôn chóc chóc vào mặt mình
-…
-…
Một lúc sau éo thấy con bé nói gì nữa, quay sang thấy nước mắt ngắn, nước mắt dài từ bao giờ
– Thôi nào, anh không đòi nữa, nín đi, hơi tí là khóc rồi!
Thấy mình dỗ nó được thể khóc to hơn
– Anh tránh ra đi, anh không thương em gì hết, anh chỉ đòi hỏi chuyện đó thôi…huhu…em không đáp ứng được thì anh hắt hủi em…huhu…
– Anh biết lỗi rồi, lần sau không thế nữa được chưa, anh thương em mà – Mình ôm nó vào lòng vỗ về
– Anh nói dối…huhu…mồm miệng anh ghê lắm…không biết anh nói câu này với bao nhiêu con rồi…huhu…anh cút đi…
Đậu, đến đây thì bực rồi nhatúm hai vai nó ngồi sốc dậy, nhìn thẳng vào mắt nó:
– ANH YÊU EM – Mình hét lên
Nó sững sờ nhìn mình…

Từ từ cái đầu ngã vào vai, vòng tay đặt lên lưng mình…

– Tỏ tình gì bạo lực thế ai dám từ chối – Giọng con bé thỏ thẻ
Ôi cô người yêu bé nhỏ của mình đấy, thế này thì làm sao mà giận được…
Hai đứa đang ngồi ôm ấp nhau tưởng chừng quên thời gian trôi thì có mùi khen khét
– Thôi chết rồi nồi thịt kho.

Chap 7. Người mẹ.

– Thôi chết rồi nồi thịt kho – Nó đẩy mình ra tắt vội cái bếp ga…
– Đã nói để yên cho người ta nấu rồi mà cứ sấn sổ vào, cháy mất nồi thịt rồi.
Nó quay ra định mắng tiếp thì thấy cái mặt mình thế này.
Nhận ra trên người còn mỗi cái quần lót nó vơ vội quần áo
– Chỉ tụt quần con gái nhà người ta là giỏi – Vừa mặc nó vừa lườm nguýt
Gì chứ nó nói câu đấy mình im luôn, không phủ nhận
11h trưa hai đứa vẫy taxi mang cơm vào bệnh viện, nó mua thêm nửa con vịt quay, còn nồi thịt nó bảo để…cho mình ăn tối
Vợ với chả con
Mang vào thì nhạc mẫu bảo hai đứa tiêu hoang, mẹ chỉ cần miếng thịt hay quả trứng là xong bữa rồi…
Chả biết bình thường bà có “miếng thịt hay quả trứng” không mà mình thấy bà gày lắm…
Mình hỏi y tá bảo bệnh lao này nếu không ăn uống đủ chất thì thuốc mấy cũng không đẩy được bệnh…
Ăn uống xong xuôi thì bà ngủ thiếp đi, con bé ngồi chăm mẹ còn mình lôi điện thoại ra nghịch…
Đâu chừng được nửa tiếng quay ra thấy con bé sờ nắn tay mẹ nó, nước mắt đầm đìa
Người gì đâu khóc giỏi thế, mà khóc không thành tiếng mới sợ chứ…
Mình đưa tay lên lau nước mắt cho con bé, nó gục đầu vào vai mình, mím môi mím lợi cố giấu tiếng nấc…
– Nín đi không người ta cười cho, mẹ dậy nhìn thấy con gái khóc nhè không vui đâu
Nói xong mình dắt con bé ra sân ngồi, ra đây nó mới òa lên…
nó bảo mỗi lần về nhìn thấy mẹ ngày càng gày yếu nó không kìm được nước mắt…
Từ ngày nó sinh ra chưa bao giờ thấy mẹ nó sung sướng, vui vẻ được ngày nào…
Nó kể hồi bé mỗi khi bố về xin tiền mà mẹ không đưa là lôi 2 mẹ con ra đánh…
Mỗi lần như thế mẹ nó gào lên: “mày đánh tao thì đánh chứ đừng đánh con bé”
Có lần mẹ nó đi làm về thấy bố nó đang cầm vòi nước vụt con bé mặc cho nó qừan quại kêu khóc. Chẳng nghĩ được nhiều bà vớ cái ghế gỗ đập vào đầu ông ta rồi chạy lại ôm con bé vào lòng…
Bố nó khâu gần chục mũi…
Mấy bà cô kéo sang đòi đánh mẹ nó, may mà có hàng xóm can ngăn…
Ngày bố nó mất, nó buồn vui lẫn lộn…
Vui vì mẹ nó thoát khỏi những trận đòn như quân thù…buồn vì nó mất 1 người nó gọi là bố từ khi lọt lòng…

Nó chính thức không có bố…

Rồi với cái xe đạp lúc sáng mình chê ỏng chê eo, mẹ nó còng cọc khắp Điện Biên nhặt nhạnh từng cái chai cái lọ nuôi nó ăn học…

Cho đến khi mẹ nó đổ bệnh…
.
.
.
Nước mắt mình rơi lã chã theo nó từ bao giờ
Dẫu biết thằng đàn ông không được khóc, nhưng quay mặt đi không cho nó biết chắc không sao đâu
Kể xong con bé ôm chầm lấy mình, nước mắt nước mũi nhoe nhoét hết cả cái áo mồi
Lau mặt lau mũi cho nó xong thì mình dúi vào tay 2 triệu:
– Tiền gì đây anh?
– Em thêm vào lo cho mẹ!
– Thôi em không cầm của anh đâu! Nhà em nghèo, mẹ lại đang bệnh biết bao giờ trả được?
– Không trả được lấy thân ra trả
– Anh nói thế là có ý gì đấy?
– ý anh là bắt em về làm osin…à nhầm…làm dâu trừ nợ…thế em hỏi thế là có ý gì đấy?
– Anh cố tình gài em – Nó vừa phì cười vừa đấm mình, tự nhiên được mat xa, sướng vãi
– Thôi em loằng ngoằng quá, lo cho mẹ khỏi bệnh trước đi, đừng để ý mấy cái tiểu tiết, m…mẹ…- Đang nói nó quay sang lấy môi bịt mồm mình…
– Cám ơn anh…chồng ạ – Giọng nó thoang thoảng…
Rồi nó kéo mình vào phòng…
– Đừng nói với mẹ là anh cho tiền nhé
– Em biết rồi!
2 đứa đối thoại mà chẳng cần nhìn nhau…
Vào phòng thì thấy mẹ con bé dậy từ bao giờ, mình giữ ý giả vờ ra ngoài mua bao thuốc để con bé đưa tiền cho mẹ…
Một lúc sau mình vào thì bà sai con bé đi chợ bảo mình ngồi lại nói chuyện cho vui…không biết vui hay buồn đây, thấy rét rét rồi đấy
– Cô ít học không biết rào đón nên nói thẳng luôn: tiền này cháu đưa con bé Linh cho cô hả? – Bà chìa ra 2 triệu
Lộ cmnrcon vợ làm ăn như c*t…
– Dạ cháu lên thăm cô không biết mua cái gì, biếu tiền sợ cô không nhận nên nhờ em cầm lo cho cô. Cháu biết nhà mình cũng đang khó khăn, cô đừng phụ lòng cháu!
– Hôm qua trước khi lên đây em nó có gọi điện cho cô, kể về cháu nhiều lắm. Cô biết hai đứa có tình cảm với nhau, cô cũng mừng vì nó quen được người như cháu. Nhân đây cô có lời cảm ơn cháu thời gian qua đã giúp đỡ, bảo bọc em nó…nhưng…chuyện gì ra chuyện đó…cháu lặn lội lên đây với con bé là cô biết cháu có lòng rồi, còn số tiền này…cô cầm thấy ngượng lắm. Cháu là người có hiểu biết chắc hiểu ý cô đúng không?
– Dạ cháu hiểu! Nhưng cháu yêu Linh và nhân đây cháu cũng xin phép cô cho cháu qua lại với em. Giờ gia đình mình đang khó khăn cháu tự thấy mình phải có một phần trách nhiệm! Cô làm thế này cháu nghĩ ngợi lắm!
Đại loại là vòng vo một hồi bà cũng nhất quyết không nhận, mình hiểu là bà muốn giữ cho con gái bà chút giá, nhưng mình có ý coi thường con gái bà đâu cơ chứ. Nếu xác định chơi bời mình theo nó lên đây làm gì?…
Cuối cùng mình dắt con bé ra siêu thị mua hết 2 triệu sữa bột cho mẹ nó tẩm bổ, bà chả từ chối được
Thế mới biết muốn lấy lòng mà để vừa ý các cụ cũng chả đơn giản…
Con bé cầm sữa về nó còn dọa lần sau về bà chưa uống hết nó giận…
Bà lại cằn nhằn hai đứa tiêu hoang…
Chiều hôm ấy bà lại đuổi khéo con bé đi để nói chuyện riêng với mình…
Lần này bà khóc…
Bà bảo cuộc đời bà lỡ dở làm khổ sang đời con…
Đang yên đang lành bệnh tật làm con bé phải bỏ học đi làm thuê làm mướn cho người ta. Chịu bao tủi nhục…
lắm lúc bị người ta đánh con bé gọi điện về mách mẹ…
Nó đâu biết rằng nó đau 1 thì mẹ đau 10…
“đứa con gái của cô – Bề ngoài thì rắn rỏi nhưng thực chất nó chỉ là con bé mới lớn – yếu đuối và khờ khạo lắm! Con thương nó thì ráng bảo bọc nó trong thời gian cô nằm viện nhé con! Khỏi bệnh cô lại đi làm nuôi nó ăn học” – Nghe bà nói mình không cầm được nước mắt…
Dẫu biết thằng đàn ông thì không được khóc, nhưng cúi mặt xuống không cho bà biết thì chắc không sao đâu
Mình quyết định rồi: phải cho con bé đi học…

Chap 8. Tình yêu và trách nhiệm chỉ cách nhau một cái màng mỏng manh.

Tối hôm ấy 2 đứa ăn với nhạc mẫu bữa cuối, mai còn về Tân Thanh…
Mẹ mình gọi điện mắng xơi xơi vì đang công việc mà tếch đi chơi
Kệ, lần sau con bé rủ vẫn đi
Bà không muốn có cháu bế hay sao mà cản trở đường tình duyên của con
Lúc về con bé cứ ôm mẹ khóc
Người gì đâu mà lắm nước mắt thếmẹ nó nói đúng: rốt cuộc nó chỉ là đứa con gái mới lớn – yếu đuối và mong manh…
– Trải chiếu xuống đất nằm, anh mà trèo lên đây tôi chém đứt cu
Mình nhầm cmnrvừa về đến nhà là nó hiện nguyên hình ngay…
Con dao nó để ngay đầu giường, éo biết đùa hay thật
– Vợ ơi đất lạnh lắm, anh không thích điều này
– Lạnh thì lót quần, lót áo mà nằm. Cho anh nằm chung để đêm anh đè tôi ra hiếp à
lủi thủi trải chiếu ra góc nhà nằm quay mặt vào tường khóc thầm
“có vợ hờ hững cũng như không”…
.
.
.
– Anh lọ mọ cái gì đấy?
– Lấy cái ipad
.
.
.
– Hư…sáng thế ai mà ngủ được, bực bội…
.
.
.
– Anh xem cái gì đấy? Ngủ điiii!…
.
.
.
– Cho em xem với…hihi
– Không
.
.
.
– Anh có thể cho một cô bé xinh đẹp đáng yêu xem phim chung không?
– ở quê anh người cầm dao đòi cắt trym chồng không được gọi là “một cô bé xinh đẹp đáng yêu” đâu
– Hư…em đùa ý mà…chồng già mà như trẻ con…hơi tí dỗi – Nó chạy lại ôm lưng mình…
Đậu, con này dễ dụ vờ lờkèo đêm nay thơm rồi
Bế nó lên đệm nằm xem phim…thực ra là nó xem phim, còn mình xem nó
– Để yên để em xem – Vừa cho tay vào trong áo nó gạt ra…

Kệ, gạt là việc của nó còn bóp là việc của mình. Đến nước này mà thanh niên nào chỉ nằm ôm bạn gái ngủ thì đặt vé sang Thái là vừa…Thím Tú người yêu Linh gs là 1 vd điển hình
Nằm vuốt ve một lúc mình bắt đầu liếm nhẹ lên cổ, lên tai nó…Mắt con bé vẫn dán vào cái tab nhưng người nóng bừng bừng, hơi thở đứt quãng rồi…

Rồi cái tab cũng hết giá trị sử dụng, bị qưang sang một bên…
“Một số thứ” cũng chung số phận, rơi vãi xuống nền nhà…
Nó kêu to lắmdự là hàng xóm nghe thấy…
Đọc đến đây chắc một số thanh niên đang cho tay vào trong quần, hơi thở dồn dập và ánh mắt đờ đẫn…Nhưng đây là f145 không phải Nga lên cho phép mình tua qua đoạn này
Có gì các thím google “3 chị em hàng xóm”, “cave trường học” hay “7 đêm khoái lạc” để tham khảo thêm
.
.
.
Hút xong điếu thuốc mà thấy con bé cứ chùm chăn kín mặt. Kéo ra thì thấy nước mắt giàn dụa, nhìn mình chân chối, vẫn cái kiểu khóc không thành tiếng
Mình chẳng hiểu nó khóc vì cái gì mặc dù lý do thì có nhiều…khẽ nằm xuống ôm nó vào lòng
– Huhu…
-…
– Òaaaaa… – Đệt mom nó gào mồm lên
– Thôi nào, lấy chồng đến nơi mà hơi tí khóc nhè? đêm rồi để hàng xóm ngủ…
– Em đã bảo em chưa chuẩn bị rồi mà anh cố làm…huhu…lỡ em có bầu thì sao…huhu…
– Sáng mai anh mua thuốc cho uống, không sợ đâu!
– Đau quá…huhu…
-…
– Mẹ mà biết mẹ đánh em chết…
-…
– Em sẽ báo công an anh tội híp zâm…
-…
Nó cứ lảm nhảm mấy câu không đầu không cuối còn mình nằm đốt thuốc…
Một lúc sau quay sang thấy nó ôm bụng, úp mặt vào ngực mình ngủ rôi…chỉ nhớ câu cuối nó nói: “đừng bỏ em”…
Kéo cái chăn đắp cho 2 đứa, hôn nhẹ lên cái môi hồng hồng rồi mình cũng ôm con bé chìm vào giấc ngủ…
Sáng dậy cảm giác đầu tiên là bắp tay trái đau nhừ, quay sang thấy con bé đang nhìn mình chằm chằm, đầu gối lên tay mình…
Không biết có phåi sở thích của bọn con gái là ngắm người yêu ngủ hay không chứ con bé là đứa thứ 2 như thế này rồi…
– Em dậy lâu chưa?
– Trước anh khoảng 1 tiếng – Nó vẫn nhìn mình chân chối
– Dậy sớm hơn anh cả tiếng chỉ để nhìn anh thôi hả?
– Em muốn ngắm thật kĩ người sẽ ngủ với mình 50 năm tới
Cô người yêu của mình không đơn giản như mình tưởng
Quay sang hôn nó, vừa đưa lưỡi vào thì nó đẩy mình ra
– Miệng anh đắng lắm, lại toàn mùi thuốc, anh đi đánh răng đi…
Nhục vãi…
Vệ sinh xong thì thấy con bé vẫn chùm chăn kín mít. Tính mặc quần áo đi ăn sáng thì con bé níu tay mình lại:
– Em mệt lắm, chả muốn đi đâu, chỉ muốn ở nhà…ngủ thôi – Nó thò mỗi đôi mắt ra nhìn mình…
Hiểu rồi…
Sáng hôm ấy con bé tuyệt lắm…

Mình gối đầu lên tay nhìn ánh nắng chiếu vào bức tường tranh tối tranh sáng…còn con bé thì…nghịch đầu ti mình, thỉnh thoảng cấu cấu ra chiều thích thú lắm…Bắt đầu có cảm giác bị lạm dụng tình dục rồi đấy
– Nghịch cái đấy làm gì? Nghịch cái thằng ở dưới ấy!
– Không thèm…lông lá thấy ghê – Nó rúc mặt vào nách mình, chắc xấu hổ, tay vẫn xoa xoa từ ngực xuống bụng…quen hơi rồi
“Buồn lắm phút biết mình lỡ yêu anh khi đôi mình tay trong tay chiều về ngược gió…gió…có khẽ hờn trách em yếu mềm…” – Nó hát khe khẽ
.
.
.
– Anh…
– Gì?
-…
-…
– Em gia cảnh bần hàn lại ít học, sau này em có gì không phải thì chỉ bảo từ từ, đừng đánh đập chửi mắng hay bỏ rơi em. Không có anh chắc em sống không nổi – Nó thỏ thẻ, hai tay bấu vào nhau không dám nhìn mình…
– Khùng!
-…
– Điên!
-…
– Dở hơi ăn cám lợn!
– Chửi đủ chưa? Chửi đủ chưa?
– Vợ vừa xinh vừa ngoan thế này ngu mới bỏ, hì hì – Mình hôn choẹt lên mặt nó
– Già dê – Nó cười cười mặt phụng phịu
– Từ hôm qua đến giờ 2 lần chê già rồi đấy
– Hihi! Chồng già, già mà dê!
Con bé cứ cả nghĩ. Còn mình sau đêm qua hiểu từ bây giờ ngoài tình yêu còn phải có trách nhiệm…
Đã qua lâu rồi cái thời thích là yêu – Chán là bỏ…
Làm gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau…
Khoan…
Hình như 2 tháng nữa mới sinh nhật con bé 16 tuổi

“Nếu em có thể biết được rằng…
Những giây phút bên em là…
Những ký ức…
Yên vui…
Ngọt ngào…
Với…
Anh…”

Chap 9. We were in love.

Sau hôm ấy mình sang China luôn. Nếu như trước đây chỉ khi ở vn con bé mới nt, gọi điện cho mình buổi tối thì bây giờ nó gọi sang tận bên này bắt mình gọi lại, hôm nào cũng cả tiếng đồng hồ…
Tốn kém vãi…
Hôm nào không gọi được là hôm sau lại sụt sịt
– Anh hết thương em rồi…
– Anh gọi cho con nào mà em gọi không được…
– Em biết cái thân em mà…
– Anh đừng tìm em nữa…
Nịnh nọt mấy câu là lại cười hì hì, yêu chồng, thương chồng, nhớ chồng, sờ trym chồng…Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu quãng thời gian “có vợ” của mình…
Mình với con bé thỏa thuận dù có là vợ chồng thì ai cũng có những khoảng trời riêng tư, không ai được xâm phạm đến, tôn trọng nhau mà sống…
Vì thế yh, fb, twitter…của đứa nào đứa ấy dùng, không chung chạ gì hết…
Lý do nghe thì có vẻ cao đẹp thế thôi chứ thực ra không phải thế
Trên fb có 2 đứa mình quen trên h4, hồi trong hcm có hẹn hò, xh, đóng gạch đủ cả nhưng đéo yêu, chính xác là đéo yêu nổi. Sau này chúng nó có người yêu rồi nhưng thỉnh thoảng vân ib với mình “ôn lại chuyện xưa”…
Lơ ngơ thế nào hôm ấy mình quên log out, con kia nó ib đúng lúc con vợ đang nghịch máy…
Giải thích thế nào nó cũng éo nghe, đêm ấy khoảng trống giữa giường dư ra cả mét. Nửa đêm quay sang đá nhẹ vào chân nó…
éo thấy tín hiệu gì…
Ôm nó thì nó hất tay mình ra…
Bực mình đè cmn ra, vừa cho tay vào trong quần thì nó lên gối một phát giữa thằng em mình…
Thốn chảy nước mắt…
Rên rỉ cả đêm…
Không biết có phải nó thấy có lỗi không mà sáng dậy thấy đang gối đầu lên ngực mình, tay vuốt vuốt tờ rym…
Hôm ấy mình bị hiếp, chỉ biết nằm hưởng thụ thôi…

Nhưng từ hôm ấy nó bắt đầu kiểm tra ib của mình. Mặc dù mình đã rất cẩn thận log out, xóa sạch history trước khi đưa máy cho nó nhưng không hiểu sao nó dò được pass fb mình…
Hôm ấy đang nằm xem tivi thì nó đáp cái máy cho mình
– Đọc! – răng nó nghiến kèn kẹt
“Chat sex không anh eiii?”- âu sệt con T nó ib trêu mình…
Con T mình quen trên fb, mặt xinh, dáng chuẩn, gái thủ đô nhưng bựa vô đối. Giống nhau cái dòng chữ đỏ nên 2 anh em hợp cạ, ib chém gió hẹn nhau cà phê, cà pháo chứ chả có gì…
Nhưng đập vào mắt con vợ mình nó lại là chuyện khác…
Nó mò vào lịch sử trò chuyện của mình với con T, toàn tin nhắn bẩn bựa, vd cho các thím dễ hình dung:
– Anh yêu đang làm gì đấy
– Anh nhớ em đéo ngủ được:'(
– Me too:'( nhớ anh “ướt” hết rồi

Không cần uống fisty cũng có thể tưởng tượng con vợ mình lúc ấy thế nào…
Nó vừa khóc vừa chửi. Nó chửi trời, trời nào có của riêng ai! Nó chửi đời. Cũng chả sao! Đời là tất cả nhưng chẳng là ai! Nó quay ra chửi fb, mình tự nhủ: chắc nó chừa mình ra
Chửi chán đéo ai thưa nó quay ra chửi mình
– Anh là thằng khốn nạn, tôi đã làm gì sai, tôi có gì không tốt mà sau lưng tôi anh lăng nhăng tán tỉnh con khác…huhu…
– Em hỗn nó vừa thôi! Em chưa hiểu đầu cua tai nheo gì cứ vơ hết tội cho anh là thế nào?
– Bằng chứng rành rành đây mà anh còn cãi được à? Anh cút đi, tôi không muốn thấy cái mặt anh nữa!
– Tôi còn chưa hỏi cô cái tội tự tiện vào fb tôi đấy! Được, muốn thì thằng này cút cho cô vừa lòng…
Mình mặc quần áo đóng cái sầm cửa vào, đằng sau vẫn nghe giọng nó khóc nóc:
– Anh đi được thì đi luôn đi, đừng vác cái mặt vê gặp tôi nữa…huhu…
Nói đi chứ biết đi đâu, xuống thuê cái phòng khác cạnh cái phòng nó đang khóc trong đấy, bà chủ nhà nghỉ cứ nhìn chằm chằm…
Sáng dậy xuống nhà thì bà chủ nhà nghỉ bảo con bé trả chìa khoá từ tối qua, chắc về quán rồi…
Giờ ra đấy chắc nó xé xác, để tối cho nó nguôi giận đã…
Tối 6h ra, đang ngồi trông quán thấy mình mặt nó tối sầm vào, sát khí ngút trời, đi thẳng xuống bếp. Ăn cơm mà lo ngay ngáy, có khi nào đang ngồi nó xách dao lên xiên cho mình một phát không
– Hai đứa làm sao đấy?
– Dạ…không có gì đâu chú…- Mình cười gượng, chả biết nói gì
8h hai vợ chồng bà cô chui vào buồng hú hí với nhau, con bé ngồi trông hàng, cầm cái ghế ra ngồi cạnh nó
Mắt nó đỏ hoe…
Mình đưa cái tab cho nó
– Em xem kĩ lịch sử tin nhắn đi, lần cuối anh nói chuyện với nó cách đây gần 3 tháng, từ hồi yêu em anh có quan hệ với con nào nữa đâu. Mà bọn anh cũng chẳng có gì. Nếu em chưa tin thì anh gọi điện cho em nói chuyện với nó! – Nói thế thôi chứ gọi điện cho con T vì cái chuyện này nhục bỏ mợ.
Giải thích một lúc thấy nó im im
Nó nhìn cái tab, mắt không chớp. 1 giọt, 2 giọt…nước mắt nó rơi tong tong xuống mặt kính
Hàizz…
Lại quay sang ôm nó dỗ như dỗ em bé
– Hôm qua anh “cô, cô, tôi, tôi” với em…huhu…Anh mắng em…huhu…anh hết thương em rồi…huhu…
Không biết nên buồn hay nên cười đây?
– rồi! Từ giờ anh không “cô cô tôi tôi” nữa, được chưa?
– Anh không được mắng em?
– Ừ!
– Không được nói chuyện với con kia nữa?
– Ừ!
– Cho em dùng chung fb, yh, skype…của anh?
– Ê hơi quá rồi đấy, được voi đòi 2 bà Trưng à?
– Hihi
– Quỷ sứ
– Eo! giống thằng Nam quá
– Giống là giống thế nào? Tối về ngủ anh cho thấy sự khác biệt!
– Thôi về anh có cho em ngủ đâusáng ra đi làm mệt lắm!
Nói thế chứ tí dọn hàng xong nó lại nhảy lên lưng bắt mình cõng về
– Chồng ơi
– Ơi
– Mình sinh em bé nhé
– Hâm
– Sao hâm?
– Bao giờ cưới mới đẻ
– Thế bao giờ cưới?
– Đợi vợ 18 tuổi
– Èo! Lâu lắm!
-…
– Chồng ơI
– Ơi
– Sau này đẻ đặt tên con là gì?
– Thế vợ thích tên gì?
– Tên là Anh, nếu con trai đặt là Linh Anh, con gái đặt là…Anh!
– Ừ nghe cũng được!
– Chồng ơI
– Cái gì nữa mẹ? Không thấy con đang cõng mẹ hộc c*t ra đây à?
– Hihi, để em xuống…mà chồng ơi?
– Ơi.
– Em yêu chồng!

Chap 10. Mơ hồ.

(Mẹ con bé khỏi bệnh, nó về Điện Biên làm chờ ngày nhập học. Mình cũng về thăm nó thường xuyên, mẹ nó cũng coi mình như rể, chờ ngày cưới…)
Hôm ấy trời không được đẹp lắm, mưa lất phất cả ngày, về đến biên giới mình gọi cho con bé. Đợt này hàng nhiều, hơn 2 tháng rồi mới có thời gian về thăm nó. Ở bên kia lắm lúc nhớ nó gọi về thì sóng tậm tịt, lúc được lúc không, lúc gọi được thì nó bảo đang bận làm, không nghe máy được…
Con bé lại không nghe lời mình, cứ ham công tiếc việc lại ốm ra đấy thì khổ
Gọi 2 cuộc nó mới bắt máy
– Em về chưa hay vẫn đang làm?
– Em đang làm, bận lắm, nói chuyện sau nhé!
– Anh về rồi, mai anh về Điện Biên đấy.
– Thôi dạo này em làm thêm ca tối, anh có về cũng không đi chơi được đâu, tốn kém ra, mà anh thì cũng rảnh rang gì, thôi nhé, khách gọi…tút…tút…tút…
Lúc ấy là 22:15…

Lên đến Điện Biên thì mình vẫy xe ôm về nhà con bé, tiện thể mua mấy túi miến ngan cho cả nhà ăn sáng, con bé thích món này lắm, giờ này chắc còn chui trong chăn chưa dậy đâu…
Về nhà thấy mỗi mẹ vợ đang sửa soạn chuẩn bị đi làm
– Con chào mẹ, hì hì, con mới về, vợ con đâu mẹ?
– Mày…chưa bước chân vào nhà đã hỏi vợ, nó xuống Hà Nội đi làm với bạn nó, thế nó không báo với mày à?
– Dạ không! Có thấy vợ con nói gì đâu! Mà sao mẹ cho vợ con đi làm xa làm gì? Đi làm thuê thì lương lậu được bao nhiêu mà cao!
– Mẹ cũng không cho nhưng nó nằng nặc đi, nó bảo lương cao với dưới xuôi vui hơn, ở trên này chán. Con với cái, nuôi cho lớn rồi hơi tí là tếch đi, không muốn ở với bà già này nữa…
– Vợ con còn bé ham vui ấy mà…hì hì…thôi mẹ con mình ăn sáng…để chiều con lại bắt xe xuống dưới xem ăn ở thế nào…
Khoảng 4h xe về đến Hà Nội, thuê tạm 1 phòng ở Mỹ Đình rồi gọi cho con bé
– Em đang ở đâu đấy?
– Em đang ở nhà
– Nhà nào?
– Nhà em chứ nhà nào? Anh hỏi cung em đấy à?
– Anh không hỏi cung em và anh vừa từ nhà em xuống đến Mỹ Đình đây!
-…em đã bảo anh đừng về mà anh cố về làm gì?
– Hơn 2 tháng không gặp, anh nhớ vợ anh thì anh phải về. Thế chốt lại là giờ em đang ở đâu anh qua!
– Em ở chung với bạn toàn con gái anh qua bất tiện lắm…hay anh qua cafe…ở…đợi em, khoảng 7h em ra!

– 7h30 em có việc phải đi, tối về mình nói chuyện tiếp nhé – Con bé kéo ghế ngồi đối diện mình…
mới hơn 2 tháng không gặp mà nhìn nó khác quá: trang điểm khá đậm, đeo mascara, đi đôi guốc gần chục phân, chân nó vốn thon nhỏ nên nhìn cao hơn hẳn, nó mặc quần đùi ngắn cũn, ôm sát mông kèm cái áo chấm bi hở đôi vai tròn lẳn – Bộ quần áo mình chưa thấy nó mặc bao giờ…
– Em ăn sáng chưa để anh gọi…
– Thôi ăn uống gì em vội lắm
– Hà Nội không vội được đâu vợ ơi, hì hì- Mình trêu nó kèm một nụ cười hóm hỉnh như ngay lập tức là một nụ cười nhạt nhẽo – Nó không cười tít mắt hay nhăn mặt như mọi lần 2 đứa trêu nhau mà thay vào đó là một cái nhìn vô cảm, gương mặt lạnh tanh nhìn ra ngoài đường…
Giữa quán có một thằng điên tự pha trò, tự cười một mình…
Không khí tự nhiên ngột ngạt, nó đang suy nghĩ gì mình không hiểu nổi…
– Em sao đấy? Đến tháng à?
– Anh bỏ cái kiểu nói chuyện cợt nhả ấy đi, em không thích! – Nó thái độ ra mặt…
Đm trước giờ mình vẫn thế có sao đâu, tự nhiên giờ bắt lỗi linh tinh khó chịu rồi đấy
Đang định hỏi nó chỗ ăn ở thì nó có sms, mới làm hơn nửa tháng đã đổi được con galaxy xịn gớm, cái nokia asha chứa mấy gb ảnh 2 đứa không biết vất đâu rồi
– Em phải đi làm bây giờ có gì tối về em gọi cho – Đọc xong sms nó xách vú lên và đi…
Lúc đến đi taxi, lúc về vẫy taxi, nhiều tiền gớm
– Anh bị cắm sừng cmnr – Nghe mình tâm sự xong con T nó quả quyết
– Cô thì biết cái loành gì, vợ anh chắc đến tháng nó trái tính trái nết hoặc nó gái quê lên thành phố sinh thói hư tật xấu nó thế, để tối về anh chỉnh
– Em con gái lại bằng tuổi nên em cứ suy từ em ra nó thôi, riêng cái kiểu gọi điện dậm dật là kiểu em chuyên dùng để từ chối nói chuyện với mấy thằng em không thích…hay anh bỏ cmn đi rồi về đội của em
– Hồi trước cô khoe có thằng người yêu chủ quán bi- a, về đội của cô để anh ăn bi- a vào đầu à
Gọi con này ra rốt cuộc nghe nó nói xấu vợ mình…phí ly sinh tố…

– Em thấy nó ở nhà suốt có làm gì đâulần nào em qua rủ đi ăn cũng thấy đang ngủ.
– Em đọc hộ anh địa chỉ chỗ nó trọ để anh lưu vào!
Biết ngay hỏi thằng Nam là ra mà, dưới này con bé quen ai ngoài nó đâu.
không phải mình không mơ hồ nhận ra một cái gì đó…nhưng trong thâm tâm mình vẫn tin con bé, con người chứ có phải cái gì đâu mà thay đổi trong ngày một ngày hai được…
Cả ngày dài đằng đẵng trôi qua, 22h rồi mà chưa thấy con bé gọi…
– Em đang ở đâu đấy? Làm ăn gì mà giờ này chưa gọi được cho anh!
– Em vừa đi làm về, mệt lắm, mai gặp!
– Một là bây giờ em đến chỗ anh, hai là kể cả lục tung cái Hà Nội này lên anh cũng tìm bằng được em! – Mình gằn giọng
– Thôi được rồi, anh ở đâu em qua…
Con bé vừa bước vào phòng mình ôm chầm lấy, đè nghiến xuống giường, bóc sạch. Lưỡi mình rê từng cm trên cơ thể nó…
Nó nhắm mắt, tay duỗi thẳng, buông xuôi…
.
.
.
– Em sao đấy?
– Em mệt, không muốn!
– Mệt thì thôi…ngủ đi!
Định ôm con bé vào lòng thì nó cựa mình, quay lưng về phía mình…

Facebook Google Plus Twitter
Cùng chuyên mục
Ý chí kiên định
Còn mấy cái?
Nhà sư chuẩn mực !
Quả Bầu Kỳ Lạ
Ma Quá Giang