Tác giả: F.Alone – Voz
Tình trạng: Hoàn thành.
Post bởi: HaySo1.Vn
**********************
E hiện là sinh viên đang theo học tại 1 trường đh HN. Các thím đừng bắt e tắt máy học bài tội nghiệp. Giới thiệu như vậy là vì tuổi tác công việc của em có liên quan đến phần sau. Chuyện là dư lày :
Tuần vừa rồi Mama em có tham dự 1 hội thảo tổ chức tại HN. Do đoàn thiếu người nên mama kêu e đi cho đủ quân số. Nội dung hội thảo về vấn đề bạo lực gia đình – phòng chống buôn bán phụ nữ bla…bla…
Bước vào hội trường̣ đập vào mắt e là em MC hết sức duyên dáng đáng yêu. Giọng nói của nàng rất truyền cảm cuốn hút người nghe. Nhưng thôi biết thân biêt phận em yên vị ngồi cạnh mama. Hết người này đến người khác đứng lên phát biểu. Họ toàn nói nhưng cái theo em nghĩ thì quá xa rời thực tế và điều đó khiến em buồn ngủ.
Fiêu theo khí thế của hội thảo em cảm giác như mình là Nguyễn Minh Triết đang đập bàn chỉ tay 5 ngón thì ôi cái đẹt hóa ra là em ngủ gật các thím ạ. Người vừa đập bàn chỉ tay 5 ngón không phải là em MC ban nãy. Hóa ra đến lượt e phát biểu. Cũng may mama có đưa trước tài liệu. Việc còn lại của em chỉ là thể hiện bản lĩnh của một học sinh ưu tú môn tập đọc lớp 1.
Từ lúc đó em không ngủ được nũa. Em bắt đầu để ý em MC hay nhìn và cười vs em. Nàng dễ thương ứ chịu được. Cơ mà mỗi lần như thế e lại giơ tay thành hình khẩu súng bắn thằng về phía nàng. Cảm giác như mặt nàng hồng hồng và ánh mắt nhìn em có chút e thẹn.
Đến giờ nghỉ trưa tất cả mọi người xuống nhà ăn của khách sạn. Chả biết trời xiu đất khiến thế nào mama lại chọn đúng bàn có em MC. Vừa vào nhập cuộc ẻm đã bán liên thanh hỏi thăm hết người này đến người khác. Đúng là MC có khác luôn tạo cho người khác cảm giác dễ gần. Ẻm MC sinh năm 88 vừa ra trường 1 năm và đang làm bên ban tuyên giáo hội liên hiệp phụ nữ. Mải nghe ẻm nói mà quên mất em cũng đang ngồi cùng bàn. Mà ngồi cùng bàn thì tất nhiên phải giới thiệu. Nhất là cả hội thảo được có vài mống nam nhi (hội thảo của hội phụ nữ)
Em nào có chuẩn bị trước cái gì lúc đó run quá chém bừa. Đầu tiên em chém sinh năm 86 vừa ra trường được vài năm hiện đang công tác bên đoàn thanh niên. Vì em cũng to cao ăn mặc khá lịch sự lại có phần già trước tuổi nên chẳng ai nghi ngờ gì. Sau màn giới thiệu em được các chị em phụ nữ trong mâm đặc biệt ưu ái vì là thằng đàn ông duy nhất. ẻm MC cứ thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho em. Tất nhiên người khác cũng có gắp nhưng em cảm nhận được hành động đó khác vs ẻm MC. Chả biết có CDSHT không nữa =))
Đầu giờ chiều họp tiếp. Ăn no ngủ kĩ nên buổi chiều tâm trạng em rất thoải mái. Bước vào hội trường liếc mắt cười tình với ẻm MC 1 cái. Ẻm cũng cười lại với em. Vẫn còn sớm nên mọi người chưa đến đủ. Để tránh nhàm chán ẻm MC biểu diễn 1 số tiết mục văn nghệ. Mặt xinh dáng chuẩn công việc đàng hoàng ổn định lại còn hát hay. Ai mà cưới được ẻm này chắc fai tu từ 3 kiếp trước.
Đang miên man suy nghĩ và thưởng thức giọng hát ngọt ngào ấy thì ẻm MC bỗng lên tiếng
Ẻm MC : Lúc nãy nghỉ trưa em có vinh hạnh được làm quen với một anh ở bên đoàn thanh niên. Để góp vui với hội thảo, anh có thể lên hát cùng em bài anh ở đầu sông em cuối sông được không?
WTFFFFFFFF fat này thì xong cmnr. Hoàn cảnh của em bây giờ đúng là anh ở đầu sông em cuối sông đây. Từ bé đến giờ em chỉ nghe duy nhất nhạc trẻ vs nhạc nước ngoài. Thêm vào đó giọng hát của em dở tệ chắc cũng tầm đệ tử chaien. Giờ bảo em hát mấy bài đó …chặt đầu em đi. Ẻm MC cứ nhìn em chằm chằm khiêu khích mời gọi. Em thì mặt méo xệch như sắp khóc lên không được mà ở cũng không xong. Đúng lúc này thì vị cứu tinh của đời em xuất hiện. Đó là một anh bên đoàn Hà Giang tầm 27 – 28t. Ảnh cười tươi bước lên bục làm mọi người lầm tưởng ẻm MC mời anh đó. Thế luôn ông này lên là có ý đồ với ẻm MC chứ chả lẽ ổng không phân biệt được đang gọi ai. Hình như có 1 chút thất vọng trên gương mặt ẻm MC nhưng rồi ẻm cũng nhanh chóng hát. 2 người tình tứ với nhau trên sân khấu em chỉ muốn chạy lên đạp cho thằng già đó một phát giữa mặt. Chẳng lẽ em ghen? Em với ẻm MC có gì đâu mà ghen chứ. Buồn cười thật =))
2 tiếng sau đó diễn ra hết sức nhàm chán và vô vị vì tâm trí em đã không còn ở đó nữa rồi. Ẻm MC thỉnh thoảng vẫn nhìn em nhưng em chả buồn đáp lại. Như kiểu một cách giận dỗi của con nít ấy.
Đến giờ nghỉ giải lao em bước ra ngoài ban công hóng gió. Suy nghĩ vẩn vơ thì một tách cafe ấm ấm dí sát vào má em. Đằng sau tách cafe ấy là ẻm MC với nụ cười rạng rỡ. Ẻm bắt chuyện với em rất tự nhiên và cái cách nói chuyện của ẻm làm em quên mất mình đang giận ẻm vì dám song ca với lão già kia. Không biết ẻm đang đá cho đội nào mà độ xoáy cứ phải gọi là…Lân la một hồi ẻm cũng hỏi sao ko về quê mà lại làm ở HN? Chắc có n. y ở đây à? Em cũng thả cá luôn đâu có người yêu…Muốn làm ở đây vì linh cảm cho biết ở HN sẽ có một điều gì đó quý giá với anh. Hết giờ giải lao ẻm xin số đt em với lý do có vài việc liên quan đến đoàn thanh niên muốn nhờ em giúp. Tự hào rút con ip3gs ra nháy thì ôi thôi ẻm cầm ip4 thật là nhục nhã …em tính tìm con dao cắt féng đi cho đỡ nhục nhưng mãi chẳng thấy con dao nào nên thôi.
Sau buổi hội thảo hôm đó ẻm MC có liên lạc với em. Tầm 4 – 5 ngày, ngày nào cũng gọi điện nhắn tin nhưng chỉ dừng lại ỏ những câu chuyện đời thường. Ẻm hẹn em tối chủ nhật (Tối nay) đi cafe rồi nhờ vài việc luôn. Em đang suy nghĩ có nên đi không vì thực sự bây giờ em đang rất phân vân. Như đã nói từ đầu em hiện đang là sinh viên chứ chẳng phải cán bộ đoàn điếc gì sất. Thậm chí là một thằng sinh viên nghịch ngợm mãi đến cuối năm lớp 12 mới được tống vào đoàn để thi tốt nghiệp.
Nếu đi cafe với ẻm MC nguy cơ bị lộ là rất cao. Hình tượng đẹp đẽ của em trong lòng ẻm sẽ bị đổ vỡ. Cách nghĩ của ẻm về em cũng theo đó mà thay đổi. Rồi còn liên quan đến công việc của mama em. Tuy nói là hội thảo này không quan trọng nhưng nếu để lộ ra đi họp hộ sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của mama. Nếu đúng như vậy thì em mất cả chì lẫn chài rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục
Nếu không đi, em rất tiếc cơ hội này. Cái đẹp dưới con mắt của mỗi người là khác nhau. Với riêng em, ẻm MC là hình mẫu lý tưởng hết sức hoàn hảo. Dù ẻm sinh năm 88 có hơn em vài tuổi nhưng điều đó cũng chẳng quan trọng. Em có suy nghĩ rất thoáng. Dù ẻm MC trước đây đã có người yêu thậm chí không còn nguyên vẹn nữa thì với em cũng chẳng phải là vấn đề gì to tát. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh ẻm MC biết em vẫn chỉ là một thằng sinh viên ăn bám gia đình thì chắc ẻm sẽ đá em không thương tiếc. Thế giới của em và ẻm có lẽ cũng khác xa nhau. Ẻm xinh đẹp thông minh tài giỏi chắc chắn có rất nhiều người theo đuổi. Còn em chỉ là một thằng sinh viên nghèo ngoại hình bình thường không có gì nổi bật. Ăn nói không đến nỗi rau dền nhưng cũng khiến người nghe phải ngáp.
Giống như trò cá cược vậy, nhưng mà cái giả phải trả em không thể lường trước được. Các thím tư vấn giúp em…Em sẽ rì viu cho các thím. E định post từ đêm qua nhưng 4r bị sập. Thời gian cũng ko còn nhiều nữa mong cao kiến từ các thím
***
8h em chải chuốt đầu tóc sơ mi quần jeans bụi bụi không quên xịt ít nước hoa để gây ấn tượng tốt với ẻm MC (Các thím decode MC kinh quá giờ chuyển sang gọi là gái nhé)
Em lần mò theo địa chỉ của gái đến quán rubik ở nghĩa tân. Quán này trang trí đẹp đèn vàng mờ mờ ảo ảo nhưng đặc biệt chỉ thích hợp với các đôi tình nhân chứ bàn chuyện công việc chẳng ai hâm mà chọn chỗ này.
Em và gái tọa lạc trên lầu 2. Gái đến sớm để đợi em nữa. Em thích điều đó vì trước đây chờ con gấu trang điểm mà em phát điên. Hôm nay gái mặc áo pull trắng quần đùi tóc đuôi gà kẹp nơ. Trên áo gái in hình doraemon đang cầm cái bánh rán. Công nhận nó ngu thật 2 quả bười mềm mại ngay cạnh không ăn lại đi ăn bánh rán.
Gái gọi một ly chanh leo còn em nâu đá và 1 đĩa hướng dương. Chỉ cần có hướng dương anh sẵn sàng tiếp cô cả đêm
Mới đầu gái bàn chuyện công việc. Săp tới bên gái có chương trình tuyên truyền kế hoạch hóa và phòng chống bạo lực gia đình đến các vùng sâu vùng xa + dân tộc thiểu số. Gái phải tham khảo kinh nghiệm của em về cách giao tiếp với dân tộc thiểu số và một số trò chơi tập thể. May mà ngày trước em ở trên núi cũng có biết ít nhiều thêm cả chiều theo học cụ gồ nên vẫn gió được chút ít. Nhưng khốn nạn càng nói em càng bị cuốn theo gái và thực sự nhìn gương mặt ngây thơ trong sáng đang trông mong sự giúp đỡ của em thì …em càng không thể nói từ đầu đã lừa dối gái được.
Những câu chuyện công việc dần dần nhường chỗ cho chuyện chơi bời nhảy múa ca sỹ này người mẫu nọ diễn viên kia. Chẳng có mảng nào là gái không biết. Em cũng thể hiện bản lĩnh từ chuyện Quyền Linh bị công an hỏi thăm vì tàng trữ ma túy đến con chó nhà hàng xóm mới đẻ
9h kém em rủ gái đi xem phim. Gái đứng dậy giành trả tiền nước với lí do gái mời em nhờ em giúp sao có thể để em trả. Vẫn biết lần đầu đi chơi với gái mà để gái trả tiền là sự sỉ nhục lớn cho một thằng đàn ông nhưng…khi gái đứng dậy cái quần đùi ngắn cũn cỡn không thể che nổi đôi chân dài miêng man…trắng muốt. Tâm trí em đang hồi tưởng lại quãng thời gian đẹp đẽ du học bên Liên Xô với thánh nữ Maria Ozawa. Khi em tỉnh lại thì gái cũng đã thanh toán xong.
Gái với em mỗi người một xe tiến thằng lotte keangnam. Vừa ra đến đầu đường phạm văn đồng thì trời đổ cơn mưa rào như ủng hộ tạo điều kiện thuận lợi cho em. Em rất thích mưa…trước đây đã từng lập thớt về chuyện nửa đêm tắm mưa làm hàng xóm tưởng trộm. Vì nghĩ cho gái nên em quyết định rẽ vào lề đường lánh nạn. Cũng mới bắt đầu mưa nên gái cũng chỉ ướt qua qua. Nhưng hình như gái lạnh môi hơi tím má đỏ hồng hồng. Cũng đúng thôi áo pull quần đùi thì chả lạnh. Giờ mà có cái áo khoác nào ở đây thì ghi điểm chắc rồi nhưng than ôi trên người em có mỗi cái sơ mi rách chẳng lẽ lại lột ra khoe ngấn 6 múi.
Em xích lại gần gái cho ấm. Chắc mấy người trú mưa gần đấy nghĩ em dê nhưng chả quan trọng miễn gái không nghĩ thế và không có phản ứng là được.
Em : T (Tên gái) đã tắm mưa bao giờ chưa?
Gái : Ngày trước nghịch ngợm cũng có tắm mưa nhưng bây giờ biết suy nghĩ rồi không như thế nữa (Moaz hóa ra nói em không biết suy nghĩ à)
Em : T không thấy tắm mưa rất lãng mạn sao? 2 người tay trong tay đi dưới mưa vẽ thành 1 bức tranh tuyệt đẹp
Gái : Hì nhưng T làm gì có người yêu mà tay trong tay. Chắc K (Tên em) hay làm vậy lắm hả
Em : Bậy nào trước giờ K chỉ tắm mưa 1 mình thôi. Đang muốn tìm một người nữa để trải nghiệm cảm giác đó.
Gái : Vậy bây giờ T giúp K trải nghiệm coi như K nợ T 10 lần nhé.
WTF??? Con gái đúng là tham lam. Nợ 1 fat 10 lần. Sao không 100 lần luôn đi. Nhưng máu ga lăng hay còn gọi là dại gái của em nổi lên. Em đồng ý vô điều kiện. Gái chủ động nắm tay em bước ra. Bàn tay gái mềm mại nhưng lạnh buốt. Không sao anh sẽ mang lại hơi ấm cho em.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Vừa bước ra thì cơn mưa rào quái ác lại tạnh. Em với gái nhìn nhau cười ngượng ngùng. Gái như chợt nhớ ra điều gì vội rút tay lại quay mặt sang hướng khác. Điệu bộ xấu hổ thật dễ thương. Em lại tiếp tục hành trình tiến về lotte keang nam. Đến nơi thì đang chiều The Amazing Spider Man 3D. Em khoái gia sư nữ quái hơn nhưng mà không có nên đành xem tạm. Gái rút ví ra trả tiền nhưng em cương quyết không cho dù rằng mì gấu đỏ sẽ là chiến hữu của em trong suốt những ngày còn lại.
Ban đầu hơi thất vọng vì không được xem gia sư nữ quái nhưng hóa ra trong cái rủi lại có cái may. Phim này hay phết lại được thêm gái thích thể loại phim hành động nên chém nhiệt tình. Trong rạp đông người mà cứ thỉnh thoảng gái lại phấn khích hét ầm lên như con nít làm em cũng ngại. Bình thường gái người lớn bao nhiêu thì lúc này ngược lại hoàn toàn giống như 2 người khác nhau vậy. Hình như đây mới là con người thật của gái. Đáng yêu đấy chứ. Kiểu này phải kiếm mấy film ma để dọa gái sợ ôm em luôn. Cơ mà gái không sợ thì em sợ em ôm
Hết Film cũng khá muộn nên em với gái chia tay trả dép ai về nhà nấy hẹn ngày khác tái ngộ. Về đến nhà tắm rửa thay quần áo. Mở điện thoại lên thấy tin nhắn của gái cảm ơn về buổi tối. gái nói hum nay rất vui lâu lắm rồi không có cảm giác đó. Em nhắn tin lại chúc ngủ ngon rồi lên đây rì viu cho các thím đồng thời hóng bóng đá luôn
Thêm nữa bước tiếp theo em nên làm gì? Có nên nói thật chuyện em đang là sinh viên không? Nếu nói ra chắc gái thất vọng lắm 🙁
***
Update 12h30 ngày 3/7
Về vụ hoạt động tuyên truyền gái phải đi công tác khoảng 1 tuần. Giờ em được nghỉ hè cũng rảnh muốn đi cùng nhưng chưa thân thiết đến mức đó và cũng không biết mở lời thế nào. 1 tuần mà chỉ nhắn tin gọi điện thì nhớ chết mất
***
Update 17h00′ ngày 4/7
Em vừa đưa gái ra xe tưởng như chồng đưa vợ đi lính. Người đi một nửa hồn tôi mất…một nửa còn lại cũng dại khờ…Cơ mà lúc đón gái đi làm về nhìn gái mặc đồ công sở đứng đắn phết. Còn lúc về nhà gái thay quần áo để chuẩn bị đi thì dễ thương ứ chịu được. Cứ như 2 người khác ấy.
Gái đi cùng đoàn tầm ~10 mạng. Toàn các bậc cha chú u40 u50, gái của em như thỏ non lạc giữa đàn sói già gian ác. Mấy con thỏ già trong đoàn chắc bị sói tợp hết rồi
Mọi người chắc lầm tưởng em là n. y của gái nên đá đểu. Mấy thằng già già tươi cười chào hỏi còn vỗ vai, bắt tay nắn gân em cảnh cáo dằn mặt như kiểu trai ta giữ gái làng ta. Em định giở tuyệt kĩ giáng long thập bát chưởng nhưng mà thấy quân số địch ta không đều nên nén đau thương chờ ngày phục thù. Đợi đấy lúc bố kưa đổ thì mỗi thằng một cái bạt tai
Gái đi khoảng 1 tuần chắc ko có gì để tường thuật. Giờ các thánh vote phương án sau :
A – Treo thớt đợi 1 tuần nữa gái về
B – Tường thuật chuyện nhắn tin vớ vẩn với gái. Với các thím thì chắc sẽ nhàm chán lắm vì nhiều cái khó không thể diễn tả chân thực được
C – Kể chuyện tình cũ vừa qua của em gọi là giải lao giữa giờ. Nhưng mà văn chương của em cũng bình thường ạ
***
Update Ngày 11h Ngày 29/7 (Gần 1 tháng)
Số là nhà e mở cty vệ sỹ. Cắm chốt ở nhiều nơi. Vừa rồi trên đó có vài vụ scandal mất mát nhiều nhân viên xin nghỉ. Thiếu người nên mama gọi e về làm. E fai trông xưởng sửa chữa oto 24/24 ăn uống ngủ nghỉ ở đấy luôn nên không Onl được. Mới xuống HN e nghỉ ngơi chút tối up
***
Update 20h20″ Ngày 29/7
Rất vui vì các thím vẫn nhớ đến thớt này. Thời gian qua e chém vs gái đi công tác ko ở HN nên liên lạc qua điện thoại. Chủ yếu tâm sự về đêm e rút ra một số ý chính
Có những người rất may mắn sinh ra đã có tất cả và được sắp sẵn một con đường đi đến thành công dễ dàng nhất. Gái của em không được may mắn như thế. Gái sinh ra trong 1 gia đình không hạnh phúc. Papa bảo thủ và bạo lực hay say rượu rồi đánh mama gái. Đỉnh điểm là năm gái học lớp 10 mama bị papa đánh phải vào viện. Đã thể ổng cũng chẳng thèm ngó ngàng gì toàn gái phải chăm sóc (đệch thằng này đáng chém).
Một đêm gái ở bệnh viện trông mama thì có 1 chú lớn tuổi đến trông bà già tóc bạc trắng giường bên. Nửa đêm bà già lên cơn co giật còn chú thì lăn ra ngủ khì, gái sợ quá đập đập chú dậy nói mẹ chú làm sao kìa. Ông chú cũng lật đật dậy gọi bác sĩ.
Sáng hôm sau chú đó cảm ơn gái. Hỏi thăm xã giao :
– Cảm ơn cháu. Tối qua may mà có cháu
– Không có gì! Mẹ chú sao rồi?
– Ùm may mà cấp cứu kịp thời nên VỢ chú không sao.
WTF =)) không nói cũng biết gái xấu hổ xin lỗi rối rít.
Chuyện này đã ảnh hưởng sâu sắc đến gái liên quan đến tương lai cuộc đời sau này của gái. 2 vợ chồng đó là người dân tộc. Bà già kia trước là vợ của anh trai cả của ông chú đó. 2 anh em cách nhau 14 năm. Sau anh trai đó chết, theo tục lệ nối dây của người dân tộc bà già kia phải lấy ông chú đó. Người dân tộc nó thế, đã lấy về thì sống hay chết cũng là người của nhà trai.
Gái đang bức xúc về chuyện của mama lại thêm chuyện này nữa nên gái quyết tâm sau này sẽ làm trong tỉnh hội phụ nữ. Theo như gái nói thì gái muốn đòi lại công bằng cho những người phụ nữ, muốn cho đàn ông biết đàn bà cũng có thể làm chủ thế giới…dài dài lại động chạm sĩ diện của đàn ông nên em không nhớ hết. Chuyện về tục nối dây thấy bảo là bài báo đầu tiên của gái sau khi ra trường. Nếu thím nào có vô tình đọc được với nội dung tương tự như trên thì tác giả chính là gái của em.
Và điều gì phải đến cũng đã đến. Gái nói chú ý đến em vì em là con trai mà lại quan tâm đến vấn đề bạo lực gia đình chứng tỏ em là một người hiểu biết tôn trọng phụ nữ – Gái thích điều này. Thêm nữa gái không tin vào mê tín dị đoan hợp – khắc tuổi. Em 86 không hợp với 88 của gái nên gái lại càng thích – Em thích điều này. Cơ mà chả biết 88 có hợp với 92 không.
Giờ em đang rất hoang mang. Cả 2 lý do gái chú ý đến em đều là giả vậy nếu lỡ bị phát hiện chắc gái cắt xoẹt ứ chơi với em nữa híc híc. Mà gái cũng rất giữ ý và tinh tế. Gái chỉ nói chú ý đến được lùi không xong.
***
Tối hôm đó trời mưa to và đồng thời cũng là kỉ niệm 1 tháng quen nhau. Chỉ là quen thôi nhưng miễn có lý do gần nàng là được. Mình chuẩn bị 1 cái bánh gato, nến, hoa, …nhạc nhẽo đủ cả…Mình bịt mắt nàng bước và đẩy cửa vào.
Khi nàng mở mắt ra thì trước mặt nàng là 1 bó hoa hồng đỏ thắm…Mình biết đây không phải là lần đầu tiên nàng nhận được hoa từ một người khác giới nhưng nàng vẫn tạo cho mình cảm giác như đó là lần đầu của nàng…Má nàng ửng hồng xúc động, mắt hơi ướt như sắp khóc…càng nhìn càng thấy yêu.
Tiếp đó bọn mình cắt bánh, tâm sự…bên ngoài trời mưa bên trong bật nhạc kiss the rain…khung cảnh trữ tình lãng mạn…đoạn này không tiện kể.
Đến tầm 9h thì nàng đòi uống bia vì phòng mình có sẵn con mực nướng rồi. Mình ra ngoài mua bia để nàng lại 1 mình…và đó là sai lầm của mình.
Vừa về đến phòng đã thấy nàng đứng sẵn ở cửa vẻ mặt đằng đằng sát khí. Biết là có biến mình quan sát và liên kết sự việc lại. Mới đi có 10p mà nhạc tắt laptop đang vào web. Thôi bỏ mẹ thớt tường thuật mình lưu trên chorme
MC : Chuyện này là thật sao? – Nàng chỉ vào cái laptop nói đôi môi vẫn run run và bờ vai rung lên từng hồi
K : Sao là sao? – Lấy hết can đảm mình trả lời hi vọng tình hình không xấu như mình tưởng tượng
MC : Hôm trước bạn em bảo…nhưng em không tin hóa ra là thật… – Giọng nàng như nghẹn lại
K :…
Chát…nàng tát mình một cái rồi bỏ ra ngoài. Toàn thân mình bất động chưa hết bàng hoàng…Bên ngoài trời mưa như trút nước…
Bây giờ mình cũng không hiểu được cảm xúc của mình khi đó nữa, chỉ biết nếu không đuổi theo thì đây sẽ là lần cuối cùng mình gặp cô ấy…Như chợt nhớ ra điều gì đó mình lao ra ngoài cố tìm một bóng dáng thân quen. Phía bãi gửi xe nàng trên chiếc vespa trắng phóng vút đi. Mình cố chạy ra ngăn lại nhưng không kịp. Một điều may mắn là xe mình vừa đi về dựng ngay bên ngoài. Chẳng nghĩ nhiều mình lấy xe ga hết cỡ đuổi theo để mặc anh soát vé vẫn đang ú ớ đằng sau.
Đến đoạn trường cao đẳng múa mình bắt kịp nàng và phóng lên chặn đầu xe. Nàng phanh gấp, chẳng bỏ lỡ cơ hội mình xuống xe rút ngay chìa khóa xe nàng như mấy thằng cơ động vẫn làm.
K : Đúng vậy, mọi thứ đều là thật. Truyện trên Voz là anh viết, anh xin lỗi vì đã đem mọi thứ lên đó, anh không làm bên đoàn, anh ít tuổi hơn em, anh nói dối em nhiều chuyện nhưng anh chưa bao giờ lừa dối tình cảm của em…
MC : Vậy thì sao chứ? Cò bao nhiêu tuổi mà đòi làm anh? Chị không giận vì Cò viết nhưng tại sao Cò lừa dối chị biến chị thành trò hề như vậy? Chị không thể chấp nhận một người bạn như thế…Tránh ra để chị đi… – Nàng cố gắng giành lại chìa khóa trong vô vọng…
Mọi thứ trong mắt mình dần mờ đi…là do cơn mưa quái ác hay do mắt mình ướt…Đúng vậy, mình đã khóc vì một người con gái. Khóc vì mình đã làm tổn thương cô ấy nhưng tất cả cũng chỉ vì yêu mà thôi.
K : Em còn nhớ tại sao em vào làm trong hội phụ nữ không? Anh dám chắc rằng nếu em làm ngành báo hay ngành y…bất kì ngành gì em đều có thể thành công. Nhưng em chọn phụ nữ vì em nó làm em hạnh phúc. Trong một phút giây gặp đôi vợ chồng theo tục nối dây em đã có quyết định ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp sau này của em. Bây giờ cũng vậy, chỉ là trong khoảnh khắc này em có thể can đảm đặt hạnh phúc cho mình vào anh không?
Em là cô gái mạnh mẽ, phá cách không tuân theo bất cứ quy tắc thông thường nào. Vậy thì việc anh ít tuổi hơn em có thật sự quan trọng không? Tương lai anh có thể mang lại hạnh phúc cho em không? Gia đình em sẽ phản ứng thế nào?…vân vân và vân vân…Gạt hết sang một bên đi. Nhìn vào mắt anh này…Tự hỏi con tim mình xem em có yêu anh không? Đi theo tiếng gọi của con tim…Vậy là đủ!
Còn về anh, em không cho anh cơ hội lựa chọn người con gái nào khác cả, anh…yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên – (Câu này mượn của TM trong YNCHDNEG, mượn tý trả ngay)
Lúc này quần áo nàng ướt sũng, môi tái nhợt, đôi vai run run vì lạnh, tóc bết vào nhau như một con mèo ướt…Tôi xót xa nhưng có lẽ bây giờ tôi cũng chẳng khác gì nàng.
MC : Làm sao em tin được chứ khi mà anh lừa dối em ngay từ đầu? Tình cảm con người dễ thay đổi nhất là khi anh còn trẻ như vậy…
K : Niềm tin ư? Dễ thôi…
Giờ mình cũng không hiểu lúc đó mình lấy đâu ra cái dũng khí đó nữa. Chẳng ngần ngại một giây nào mình rút chai Ken treo trên xe đập hết sức bình sinh vào tay trái.
Choang…!
Chai Ken vỡ làm đôi. Dòng máu đỏ hòa lẫn bia chảy xuống lòng đường. Giống như Cusiu trong chị ơi…anh yêu em…đây là cách duy nhất mình có thể nghĩ ra lúc này. Có lẽ Voz có ảnh hưởng rất lớn đối với mình.
MC : Aaaaaaaaaaaaaaaaa – Nàng hét lên đầy sợ hãi
Người dân bắt đầu chú ý nhìn ra. Với bản lĩnh và sự thông minh của nàng, chỉ mất vài giây để khống chế sự sợ hãi nàng xé vải ở tay áo buộc cầm máu cho mình rồi bắt mình lên xe. Cũng may trời tối và mưa to nên không nhiều người để ý.
K : Đi đâu vậy?
MC : Đến bệnh viện chứ gì nữa nhanh lên máu chảy quá trời kia…
K : Không! Em vẫn chưa trả lời …
MC : Trả lời gì…trời đi nhanh lên gãy tay đó không đùa đâu – Nàng hoảng loạn
K : Em có yêu anh không?
MC : Có…
K : Về nhà đi anh ghét bệnh viện…(Trước mình từng tâm sự với em. Mình ghét bệnh viện là có lý do của nó)
Tâm trí mình lúc này không còn tỉnh táo nữa nhưng mình nhất quyết không đến bệnh viện. Mình ghét đồng thời cũng sợ nơi đó vì những gì xảy ra trong quá khứ…
Người ta nói mẹ đánh không đau bằng ngồi sau đàn bà nhưng bây giờ mình chẳng quan tâm điều đó nữa. Tất cả những gì mình cảm nhận được là hơi ấm và sự lo lắng hiện lên trong đôi mắt người con gái mình yêu. Mình thật sự hạnh phúc…Cứ như vậy mình chìm dần vào giấc ngủ…
Tỉnh dậy, mình đang nằm trên chiếc giường thân quen. Bên cạnh là nàng…Vẻ đẹp thanh khiết không tỳ vết. Mọi thứ vẫn vậy chỉ duy nhất tay trái mình không còn cảm giác. À hóa ra nó đã được bó bột trắng xóa. Chắc là gãy xương rồi đây. Híc híc. Phía bên ngoài nàng cùng thằng cu em mình đang nói chuyện cùng 3 – 4 người nữa…Toàn những gương mặt lạ hoắc.
Sau này thằng cu em kể lại tối hôm đó nàng và anh soát vé đưa mình vào phòng mặt cắt không còn giọt máu, tay trái máu nhuộm đỏ mảnh vải và vẫn không ngừng chảy xuống. Nàng thay bông băng cầm máu cho mình rồi gọi cho cô bạn là bác sỹ đến giúp. Sau đó đưa chìa khóa và giấy tờ xe cho cu em đi lấy về còn nàng ở lại trông mình cả đêm. Nghĩ cũng liều thật dám bỏ xe giữa đường chạy về đây. Nhưng điều đó cũng thể hiện nàng rất quan tâm mình.
MC : Dậy rồi hả Cò, thấy trong người sao rồi? – Nàng nói vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng…
Mình đưa tay phải véo má nàng tinh nghịch
K : Cò nào…Anh chứ!
MC : Kém ngta 4t mà cứ đòi làm anh – Nàng bĩu môi
K : Vậy thì phải là : “ Chị ơi…Anh iêu em” hề hề
MC : Không sợ lái máy bay bà già à???
K : Máy bay nào? Chả liên quan…Chỉ có thiên thần của anh thôi ^^
MC : Gớm chỉ giỏi nịnh. Mà ông liều lắm nha…cả chai bia to như thế mà dám đập cái bụp chảy bao nhiêu máu làm tui sợ hết hồn.
K : Ờ thì liều ăn nhiều mà. Không liều sao giữ được vợ iêu?
MC : Vô duyên! Ai là vợ iêu của ông. Nằm yên đấy tui đi nấu cháo…
Mọi người bên ngoài lần lượt vào hỏi thăm mình. Tất cả đều là bạn của nàng đến bó bột giúp mình. Một chị có vẻ như là bác sỹ đưa cho mình một đống thuốc dặn uống cái này cái này ngày mấy viên nghe ù hết tai. Dù rất biết ơn chị nhưng thật sự lúc này mình chỉ muốn được ở cạnh nàng.
Một lúc sau mọi người về hết chỉ còn nàng với bát cháo tình yêu. Thằng cu em biết ý nên ra ngoài chơi. Cảnh tượng lúc này thật lãng mạn…Nàng đút từng miếng thổi nguội cho mình ăn. Cảm giác như mình là người hạnh phúc nhất thế gian…Ước gì thời gian dừng lại…
Tối hôm đó mặc cho nàng phản đối nhưng tôi vẫn kiên quyết kéo nàng lên nóc nhà ngắm cảnh đêm. Tựa đầu vào vai tôi nàng khẽ hát. Là bài nơi tình yêu bắt đầu…
Này mùa đông ơi xin hãy…làm tuyết rơi…để chắn lối anh em về
Này mùa đông ơi xin hãy…làm tuyết rơi…để em biết em cần anh
Và thời gian ơi xin hãy…dừng chốn đây…để những dấu yêu đong đầy
Một vòng tay em khao khát…một giấc mơ…Em đã yêu anh người ơi
K : Ừ anh biết!
MC : Biết gì? Chả liên quan
K : Vừa hát kìa : “Em đã yêu anh người ơi”
MC: Vớ vẩn người ta đang fiêu cứ làm cụt hứng.
K : Yêu thì nhận đi. Mà hồi nào giờ chưa có nghe qua em nói yêu anh nha. Hay là bây giờ nói đi.
Chợt ánh mắt nàng trở lại vẻ lạnh lùng vốn có…Ánh mắt làm tôi không thể cười được…
MC : Chị hiểu và tin tình cảm của em dành cho chị. Nhưng chị cần thời gian để suy nghĩ về tất cả mọi chuyện. Có thể là 1 tuần, 1 tháng hay 1 năm…thậm chí là lâu hơn thế nữa. Chị không dám hứa sẽ quay về nên chị không thể ích kỷ bắt em phải đợi. Nếu muốn, em có thể tìm cho mình một tình yêu mới xứng đáng với em. Sau đêm nay đừng tìm chị nữa. Khi nào sẵn sàng chị sẽ chủ động tìm em
K : … – Mình chết lặng không biết nói gì…
MC : Hứa với chị :
Không được tắm mưa
Không được thức đêm
Không được bỏ bữa
Và…Không được hành động liều lĩnh như vừa rồi nữa
K : Nhưng… – Những ngón tay nàng nhẹ nhàng đặt lên môi mình ra dấu im lặng…
Từng chút, từng chút một nàng tiến lại gần mình…hơi nhún lên cao…và điều gì phải đến cũng đã đến…nụ hôn đầu tiên của mình và em đã diễn ra như thế đấy.
Mình phải hiểu nụ hôn này ra sao đây? Một lời chia tay ngọt ngào hay chỉ là cách thể hiện tình cảm của em dành cho mình?
Thì thầm vào tai mình, nàng nói :
– I will be right here when your world starts to fall
Và sau đó em ra đi…những giọt nước mắt lại rơi thêm một lần nữa…nhưng mình đã thôi không còn đuổi theo nữa…đó là lần cuối cùng mình nhìn thấy em – Người con gái mà tôi yêu say đắm…
Câu chuyện của mình có thể hơi vô lý. Các bạn không nhất thiết phải tin nhưng sự thật là nó đã diễn ra như thế đấy. Mình giữ đúng lời hứa không đi tìm em đồng thời cũng không đi tìm một tình yêu mới như em nói. Mình sẽ đợi em…1 năm 1 tháng 1 tuần.
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe tâm sự của mình. Ngay tại thời điểm này tay trái mình vẫn đang bó bột nhưng một cánh tay đổi lấy 1 tia hy vọng từ em mình cũng chấp nhận.
Gửi tới T : Nếu chị vẫn tiếp tục theo dõi câu chuyện này thì hãy nhớ nhé…1 năm 1 tháng 1 tuần.
***
Chiều 22/8 MC qua nấu cơm cho em. Nàng bảo ăn quán nhiều không tốt, nhất là đang thương binh liệt sỹ thế này
Tối hôm đó tâm sự, nàng nói đã đọc thớt này của em và cũng suy nghĩ nhiều…Cm của các thím ít nhiều đã ảnh hưởng đến nàng Đa tạ đa tạ…
Cuối cùng nàng đồng ý làm bạn hơi hơi hơi…đặc biệt 1 xíu thôi. Như kiều cho em cơ hội ấy ạ. Nàng còn có 1 điều kiện là không được kể, viết những chuyện riêng tư lên đây…Em đau lòng lắm các thím ợ. Cũng vì vậy nên em không dám kể chi tiết chỉ nói sơ qua tình hình.
Mong các thím thông cảm sau này đại công cáo thành em sẽ mời các thím đến sự đám cưới của em
***
Sáng 1/9 trời nắng đẹp. Một ngày thích hợp để đi chơi. Theo lịch thì mình và nàng sẽ đi Hải Phòng nghỉ xả hơi…Đây là lần đầu tiên đi chơi xa cùng nàng nên mình rất háo hức…
Mình xách xe chạy loanh quanh mua ít đồ rồi đến thằng nhà nàng vì bọn mình dự định đi xe máy phượt luôn. Đến đầu ngõ mình nháy máy nàng ra ngoài vì mình cũng chưa tiếp xúc với gia đình nàng bao giờ. Trước có đến nhà 1 lần nhưng không có ai ở nhà…và có lẽ vẫn còn quá sớm để công khai mối quan hệ của hai đứa mình. Mà thật ra mới chỉ là bạn đặc biệt thôi…Nàng đã đồng ý làm người yêu mình đâu.
Chuẩn bị đi xa nên nàng phòng thủ kín mít từ đầu đến chân. Quần jean giầy búp bê và áo chống nắng trùm đầu rộng thênh thang. thêm cái khẩu trang và quả kính đen ngầu chả khác nào Mafia…Xém tý là mình không nhận ra luôn. Haizz con gái sợ nắng sợ đen đây mà. Mình thì cư sơ mi dài tay coi như chống nắng được rồi.
Leo lên xe mình đưa nàng đi ăn trước. Có thực mới vực được đạo mà. Vào quán mình kêu 1 tô phở cho nàng và một cốc nhân trần cho mình. Mình không có thói quen ăn sáng, thậm chí là ăn trưa. Bình thường một ngày của mình bắt đầu lúc 12h trưa và kết thúc vào lúc 4h sáng. Mình học chiều mà, 12h ngủ dậy tắm rửa rồi vội vàng đi học luôn chẳng cần ăn trưa, lâu dần tạo thành thói quen ngày chỉ ăn 1 bữa tối. Chính vì vậy mà lân trước nàng nói mình không được bỏ bữa. Khuyên các thím không nên học theo cách này của mình nhỡ hạ đường huyết mình không chịu trách nhiệm.
Ăn xong nàng kéo mình sang bên kia đường chọn kính chống nắng. Nàng chọn một cái rồi đưa mình đeo thử̉. Hỏi giá thằng bán hàng nó hét 400k. Mình đang ngơ ngác như con nai vàng thì nàng nhẹ nhàng nói 150k nha a. Đến mình cũng shock khi nghe câu đó chứ đừng nói đến thằng bán hàng. Mặt mình lúc đấy chả khác gì cái icon này Ấy thế mà sau một hồi quanh co trả giá, lợi dụng một phút sơ hở nàng tung ra mỹ nhân kế khiến thằng bán gục ngay tại trấn cờ trắng đầu hàng và đồng ý bán với giá 180k. Thật là bái phục bái phục.
Mình rút ra kinh nghiệm khi đi mua đồ thì nhất thiết phải dẫn con gái đi theo. Chả thế mà trước giờ đi mua đồ mình mặc cả được 50k đã sướng rên nhảy tưng tưng lên rồi. +1 cho vợ tương lại
Thú thật mình đang là sinh viên chưa đi làm nên chuyện tiền bạc cũng phải đau đầu tính toán. Mình để dành được một ít vay mượn thêm nữa là 5tr đưa tất cho nàng. Nàng đưa lại mình 2tr bảo giữ lại mà tiêu, không muốn mình ăn mì gói cả tháng. Vì lần này được nghỉ dài đến mùng 6 mới về nên mình còn lo thiếu. Vậy mà nàng đã nghĩ cho mình thật là cảm động…Nhưng mà cũng hơi ngại
Chạy xe xa nàng mệt nên phải nghỉ lại nhiều thành ra mãi 4h chiều mình mới đến nơi. Hình như 2/9 mọi người đi nghỉ nhiều nên vào mấy khách sạn đều hết phòng. Mãi mới có một khách sạn còn phòng trống. Mình đang phân vân chọn phòng thì nàng nhanh nhảu kêu lấy một phòng thôi cho tiết kiệm. Khổ nỗi không còn phòng đôi nên mình đành lấy phòng đơn. Nàng lườm lườm mình rồi khẽ thì thầm :
– Đêm mà ngọ nguậy là đạp bay ra ngoài luôn đó nghe – Nàng làm bộ nghiêm trọng
– Anh ngủ giường em ngủ đất vậy là được rồi – Mình cười trừ
– Dám không? – Nàng trợn tròn mắt thách thức
– Hầy! Mang đồ lên phòng đi – Mình đánh trống lảng…Tốt nhất là không nên chọc giận nàng
Cất đồ rồi bọn mình đi dạo hóng gió thăm thú hải phòng luôn.. Mình và nàng đều chưa đến hải phòng bao giờ nên không biết đường. Cứ GPS điện thoại mà táng thôi. Thời trang luôn là niềm đam mê số 1 của phụ nữ. Nàng cũng không ngoại lê, cứ thấy shop thời trang là mắt lại sáng lên đòi vào thử hết bộ này đến bộ khác. Mất gần 2 tiếng đồng hồ và thành quả thu được là 3 cái áo 1 cái quần + 1 thàng osin xách đồ là mình đây. Lúc đó trời cũng nhá nhem tối, đi qua mấy hàng bún phở mà cái dạ dày mình réo ầm ầm. Cũng phải thôi từ sáng giờ mới được một cốc nhân trần và một chai c2. Cố lết thêm chút nữa là đến quán cơm tấm…mình như chết đuổi vớ được cọc. Cũng phải giải thích một chút, mình có thói quen chỉ ăn 1 bữa nhưng bắt buộc phải là ăn cơm mới được nếu không mình lả đi ngay. Có lần mình thử nhịn trưa rồi ăn 2 bát bún cá to đoành mà nửa đêm đói quá không chịu được lại phải lục đục dậy rang cơm. Không biết có phải ngày lễ nên chém khách du lịch không mà đĩa cơm của mình có tý rau cỏ linh tinh những 70k lận. Thề cạch mặt quán này luôn.
Ăn xong cũng tầm 8h. Hôm nay đi đường mệt nên nàng muốn về khách sạn ngủ sớm. Về đến nơi nàng xin thêm 1 cái chăn nữa rồi đưa cho mình phân rõ ranh giới nàng giường mình sàn. Thôi thì đành vậy chứ biết sao, mình lật đật dải chăn ra nằm trong khi nàng vào nhà tắm. Tiếng nước chảy róc rách, mùi xà bông thơm lừng…và mình cảm tưởng cánh cửa nhà tắm như hé mở…Ôi mới nghĩ thôi đã rùng mình. Nàng tắm xong ra ngoài sấy tóc. Tóc nàng dài ngang lưng và đen tuyền chứ không nhuộm vàng như mấy hót girl thời nay. Nàng mặc áo 2 dây quần đùi trông thật khêu gợi. Giờ không có giày cao gót mới có thể nhìn kĩ, nàng thấp hơn mình gần một cái đầu chắc tầm 1m62 1m63 gì đó. Nàng đẹp, mình phải công nhận là nàng rất đẹp nhưng không giống cái đẹp của những người con gái mình quen. Ở nàng có một cái gì đó rất hiền và trẻ con. Nhất là đôi mắt…Mỗi lần nhìn vào dường như mình bị cuốn sâu vào trong đó không dứt ra được…Đi với nàng ai cũng nghỉ nàng ít tuổi hơn. Vậy cũng tốt vì mình không thích người khác lấy lý do tuổi tác mà nói về quan hệ của mình với nàng.
Mình tắm xong thì nàng cũng đã ngủ…đáng yêu như một thiên thần…Mình cũng nên ngủ sớm để sáng mai ngắm bình minh với nàng chứ…đã hẹn vậy rồi mà. Nhưng thói quen online trước khi đi ngủ vẫn không bỏ được. Mình vào fb update stt rồi ra yh chát chít với đám bạn.
Rè…Rè…Re… – Không phải điện thoại mình mà là nàng. Hình như có người gọi đến mà nàng ngủ say quá không biết gì. Cẩm máy lên mình thấy tên người gọi đến là ba chấm “…”
Nào cùng suy luận một chút nhé. Giờ không phải là lúc bạn bè thường gọi để buôn dưa lê. Thêm nữa những cái tên đặc biệt thường mang những ý nghĩa đặc biệt. Ba chấm “…” có lẽ là buồn. Người này có thể là bạn đặc biệt như mình hay thậm chí là người yêu. Nhưng nếu là người yêu thì 2/9 nàng sẽ không ở đây cùng mình và như vậy thì giả thiết người yêu cũ – “ex” có vẻ hợp lý hơn. Chỉ một cái gạt tay thôi, xem những tin nhắn cũ là mình có thể biết người đó có ý nghĩa như thế nào với nàng. Tò mò luôn là bản tính của con người. Trong tim mình đang đấu tranh giữa cái thiện và ác…giữa trái tim và lý trí…Cuối cùng lý trí đã chiến thắng. Mình không mở ra xem vì mình yêu nàng. Mình tin nàng không phải người như vậy. Có thể mọi người sẽ nói mình ngốc…Không sao, nếu thực sự là như vậy, nếu đây là một trò chơi thì mình cũng muốn tham gia và chơi đến cùng. Dù cho sau này có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì mình cũng không oán trách. Khi mình bị gãy tay, mình tin những tình cảm mà nàng dành cho mình là thật. Đó là hành động xuất phát từ trái tim chứ không phải là một cách diễn. Nàng có cuộc sống riêng và mình không muốn xâm phạm sự riêng tư đó. Có thể là chưa đến lúc hay bọn mình cũng chưa tâm sự nhiều nên nàng chưa có cơ hội kể cho mình nghe, chưa có cơ hội để mình hiểu rõ về quá khứ của nàng. Sao cũng được, nếu muốn…nàng sẽ nói và mình không nên gượng ép…Chỉ cân biết rằng hiện tại nàng đang ở cạnh mình và mình yêu nàng là đủ…
Đây cũng là lần đầu tiên mình cầm điện thoại nàng. Hình nền là ảnh nàng…nhưng có gì đó hơi khác. Nàng không trang diểm, tóc dài hơn, con nít hơn, nhí nhảnh đáng yêu như một cô bé lớp 10 vậy. Hôm sau mới biết ảnh này nàng chụp hồi năm nhất đại học. Có cái ảnh nàng sửa cho thêm cái kính Nobita đáng yêu ứ chịu được. Nghĩ lại trước giờ mình chưa có cái ảnh nào của nàng nên gửi qua máy mình luôn. (Gửi bằng viber không đọc tin nhắn đâu các thim đừng gạch em)
Nghịch linh tinh máy nàng xong đang đang định đi ngủ thì nàng có tin nhắn đến. Thề là mình không cố ý nhưng vì nàng xài ip4 có cài bitesms nhắn tin nhanh nên nó hiện lên luôn màn hình. Vẫn là của người tên “…” với một đoạn code :
ALAYLM
Mình không biết nó có ý nghĩa gì nhưng dù sao cũng là chuyện riêng của nàng. Nàng tự khác biết cách giải quyết. Trả lại điện thoại về vị trí cũ và mình dần chím vào giấc ngủ với những suy nghĩ mông lung…
P/s : Mình và nàng đã có một thỏa thuận. Mình sẽ viết tiếp câu chuyện này và sẽ tranh thủ kể lại những đoạn còn thiếu. Nàng 2 tuần sẽ vào đọc 1 lần vì nàng không muốn chờ từng chap từng chap. Thêm nữa nàng cũng muốn biết mình nghĩ gì về nàng. Điều kiện của nàng rất đơn giản, đó là không public thông tin cá nhân và cân nhắc khi kể về nàng.
***
Update ngày 2/9
Sáng hôm đó mãi 10h mình và nàng mới ngủ dậy. Vậy là đi tong kế hoạch ngắm bình minh. Mình thì ngủ muộn quen rồi còn nàng có lẽ chưa chạy xe xa bao giờ nên mệt không dậy nổi. Chiếc IP4 vẫn nằm đó im lìm đầy thách thức. Chẳng biết nàng đã đọc tin nhắn chưa? Còn mình vẫn làm mặt lạnh như không biết gì hết
– Heo dậy sớm quá ta – Nàng cười khúc khích
– Ai đó cũng vậy mà… – Mình trả lời
– Cãi nè…! – Nàng véo má mình. Cũng hơi đau một chút nhưng vẫn thích. Cái cảm giác thức dậy mỗi sáng bên cạnh là người con gái mà mình yêu thương thật tuyệt. Mình cũng leo lên giường chọc lét giỡn chơi với nàng. Dù không trang điểm thì nàng vẫn đẹp dịu dàng. Thật ra mình thích con gái có vẻ đẹp tự nhiên không son phấn hơn chứ như mấy bé mới lớn make up nặng nề nhìn già đi vài tuổi thấy mà ớn
Đang giỡn với nàng thì mình có điện thoại. Theo phản xạ tự nhiên mình đưa máy ra trước mặt để nhìn tên người gọi mà quên mất nàng đang ở cạnh mình. Thật ra cũng chẳng có gì phải che dấu…chỉ là mình có sở thích lưu danh bạ với những cái tên quái dị. Chẳng hạn như MaMa mình lưu là “113”. Có lần thằng bạn mình mượn máy chơi game thì có “113” gọi đến làm thằng bé sợ vãi cả linh hồn. Rồi những người bạn thân cũng có những cái tên độc đáo như ” Mi Mũm Mĩm, Hạnh Hư Hỏng, Liên Lả Lướt, …”. Người gọi đến lần này thì đặc biệt hơn một chút…là ” Con Dâu Của Bố – A”
– Yeobaseoh – Mình chào bằng tiếng hàn. Học lỏm được mỗi câu này đê làm hàng sỹ gái
– Hi anh! 2/9 có về không a? – Giọng nhõng nhẽo ngọt như mía
– Anh bận rồi không về được
– Ngày nghỉ mà bận gì? Về đưa em đi chơi!
– Anh bận trượt tuyết. Đang trượt dở, a trượt tiếp đây gọi lại sau nhé. – Mình hay trêu nhỏ này vậy. Trượt tuyết trong mơ tức là ngủ ấy mà. Không nên dưa lê dưa chuột với nhỏ này lâu tránh đêm dài lắm mộng vì MC còn đang ngồi cạnh mình và chắc chắn cái tên người gọi vừa rồi không lọt khỏi mắt nàng.
Về “Con Dâu Của Bố” thì phải cảm ơn ông bố quý hóa của mình đã hết mực quan tâm lo lắng cho thằng con trai ế vợ. Số là nhà mình tầng 1 mở văn phòng đại diện, tầng 2 và khu nhà sau cho sinh viên thuê trọ. Toàn những trường cùi bắp như trung cấp y, trung cấp kinh tế nhưng được cái nhiều gái xinh. Ông bố mình cứ thấy con bé nào ” Trắng – Xinh – Ngon – Vui Tính ” là nhận làm con dâu hết. Chả thế mà cứ thỉnh thoảng lại có số lạ gọi đến máy mình tự xưng là vợ mình đã được bố đồng ý rồi chém gió thành bão. Giờ mình còn phải đánh số thứ tự con dâu 1, 2, 3…Với những người đã gặp thì ” Con Dâu Tr, Con Dâu A…
Nói thật, mình không thích những người như thế. Thỉnh thoảng về nhà chơi cũng có gặp. Ừ thì xinh đấy, ngon đấy nhưng não phẳng chẳng bằng một góc MC của mình. Nếu không phải nhà mình có điều kiện thì chắc chỉ khi nào mình là người đàn ông cuối cùng còn xót lại trên thế giới thì mấy nhỏ ấy mới tìm đến. Thể loại này rất thích hợp cho những bác nông dân nào thích chăm rau hay XH – CT. Mình không nói tất cả đều như thế nhưng đến 90% sinh viên nữ đã được Unlock và thuộc diện ăn chơi đua đòi nên mới phải vào mấy trường trung cấp đó. Tất nhiên mình không thích thì để trong lòng thôi, ngoài mặt vẫn tươi cười theo kiểu giữ quan hệ tránh làm mất lòng nhau.
Trở lại với em MC, sau khi mình cúp máy thì nàng đá đều
– Vợ gọi về kìa làm sao đây? Không biết mình có bị đánh gen không ta? – Híc có lẽ nàng gen. Cũng đúng thôi, mình mà nhìn thấy thằng nào gọi cho nàng dưới cái tên ” Con Rể Của Mẹ ” chắc mình đập máy luôn quá.
– Vớ vẩn ý mà em không cần để ý đâu. – Mình cười trừ vì chẳng biết phải nói gì. Giải thích chỉ càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của nàng…Có người nói thanh minh là thú tội mà.
Đúng lúc này thì con nhỏ chết tiệt kia lại phá đám. Nó nhắn tin đến máy mình
– Ạnh vô tình thế? Chẳng lẽ anh không nhớ những gì hai ta đã từng có? Không nhớ những giây phút hạnh phúc trước đây sao? – Moahz mình thề mới chỉ đi chơi với nhỏ A 2 lần. 1 lần đi hát cùng mấy đứa bạn và một lần uống rượu ốc thì lấy đâu ra kỉ niệm? Yêu nhau được 4 ngày thì mình đi học, vì lý do khoảng cách nên chia tay. Lúc đó mình cũng chỉ xác định chơi bời vì nhỏ A cũng chẳng hiền lành ngoan ngoãn gì hêt. Ai ngờ nhỏ này bám dai như đỉa. Đúng là quá khứ rẻ tiền làm phiền tương lai sáng giá.
– Ăn vụng phải biết chùi mép. Đã dấu thì đừng để cho em biết. Em mà biết thì chẳng ra gì đâu. – Nàng gằn giọng sau khi đọc tin nhắn và ánh mắt hình viên đạn. Mình thực sự bất ngờ vì đây là lần đầu tiên mình thấy nàng giận dữ như vậy. Trong ấn tượng của mình nàng là một người con gái hết sức xinh đẹp và hiền dịu tự như một thiên thần. Phải chăng thiên thần đã nổi giận???
Khẽ kéo nàng lại gần, đặt tay nàng lên ngực mình nhẹ nhàng nói
– Cảm nhận đi. Hãy để trái tim em cảm nhận xem trong đây còn ai nữa ngoài thiên thần T xinh đẹp???
– Nói câu này với bao nhiêu cô rồi? – Nàng vẫn giữ ánh mắt hình viên đạn
– Em là người đầu tiên – Mình cười cầu hòa vì không muốn tiếp tục cuộc tranh luận vô nghĩa này.
– Không đùa! Em muốn biết anh ngủ với bao nhiêu cô rồi? – Có vẻ như nàng rất nghiêm túc.
– Điều đó có quan trọng không? – Mình bắt đầu thấy run. Sao câu chuyện lại chuyển sang hướng này? Mình cảm thấy khó hiểu và chưa tìm được sự liên quan giữa tin nhắn của nhỏ A với đề tài nhạy cảm này.
– Có! Em chưa từng và tương lai cũng sẽ không làm chuyện đó với ai cho đến khi cưới. Thành thật với em được không? Nếu bây giờ anh nói, em sẽ không trách anh đâu. Chỉ cần anh nói thật… – Câu nói này làm mình nhớ lại một thớt trên F17 trước đây mà mình đã từng đọc. Đại khái là người con trai chỉ cần con gái nói thật chứ không để tâm chuyện quá khứ. Vậy mà người con gái lại lấy việc tập xe đạp ra làm lý do. Hoàn cảnh của mình bây giờ cũng vậy chỉ là vai trò bị đảo ngược thôi. Đúng là chưa bao giờ mình nghĩ sẽ được hỏi câu này. Trong tâm trí mình luôn mặc định đó là câu hỏi dành cho con gái thành ra mình có chút bối rối.
Cuối cùng thì mình cũng phải đưa ra câu trả lời. Em đang chờ kia mà, mình không thể trốn tránh được. Hất tóc mái lên chỉ vào trán mình nhẹ nhàng nói :
– Em nhìn thấy gì đây không? Tem bảo hành chính hãng nguyên zin hàng Việt Nam chất lượng cao đấy
Em cốc vào trán mình rồi cười. Nụ cười ngọt ngào trong sáng đã xóa tan không gian ngột ngạt vài phút vừa qua. Vậy là mình đã qua được bài kiểm tra của em? Mình không biết nữa nhưng mình nhìn thấy ở em niềm vui hân hoan hạnh phúc. Vẻ như em lấy làm thú vị lắm với câu trả lời của mình mà vừa cười vừa nói
– Con trai các anh làm gì có ai còn zin. Cậu nào ngoan ngoãn hiền lành không đi với cô này cô khác thì cũng “Do it himself”
– Cái gì cơ??? – Do…Do it himself là cái gì? – Mình ngơ ngác
– Lại còn giả vờ – Nàng ném cái gối vào người mình
– Thôi dậy ăn trưa đi em đói rồi. – Nói xong nàng đứng dậy bỏ vào nhà tắm để mặc mình vẫn đang tra google ý nghĩa của “Do it himself”. Hóa ra nó có nghĩa là qwerty các thím ạ.
***
Update 2/9 : Chiều + Tối :
Trưa hôm đó mình và nàng đi ăn lẩu hải sản. Mình gọi bia nhưng nàng bắt mình uống nước ngọt vì bia rượu có hại cho sức khỏe nàng nói :
– Thể hiện với ai chứ em không cần. Nàng đâu có biết mình thiếu bia như con nghiện thiếu thuốc.
Mà nghĩ lại mình cũng lành thật. Không hút thuốc, rượu có nhưng không ham say thì về nằm bẹp 1 chỗ chẳng ảnh hướng đến ai. Cờ bạc lâu lâu mới động đến một lần. Đánh vui giỏi lắm thì thua 100k coi như là tiền xăng xe tiêu vặt. Lô đề thì đánh được 2 lần xịt cả 2, cạch mặt không động vào luôn. Không có tật xấu nào mà tốt thì nhiều vô kể như tâm lý, biết chăm sóc lo cho gia đình và quan trọng nhất là chung thủy. Xin lỗi các thím em TDTT tý làm hàng.
Trong quán lúc này ngoài mình và nàng còn có 1 bàn toàn thanh niên. Thỉnh thoảng bọn nó lại nhìn sang bàn mình. Chả cần nói cũng biết là nhìn nàng. Có lần thằng tóc vàng đuôi ngựa quay sang thì thầm với thằng bên cạnh môi mấp máy. Mình đọc ra ngay nó nói
– Mông con kia to thật – Mình chỉ cười rồi nói lại với nàng.
– Trước giờ chưa có ai khen như vậy cả… – Nhìn nàng xấu hổ đáng yêu kinh khủng
Cũng may là bọn nó chỉ nhìn chứ không manh động. Bọn nó mà động thủ làm liều thì 1 vs 6. Xác định mở đường máu cho nàng luôn.
Đến đầu giờ chiều mình và nàng đi Đồ Sơn. Mình thích đi Cát Bà hơn nhưng thấy bảo phải đi tàu cao tốc. Mình lại chạy xe nên Đồ Sơn tiện hơn nhiều. Tầm 4h mình tới nơi vẫn điệp khúc cũ chỉ thuê 1 phòng đơn cho rẻ. Xong xuôi mình và nàng đi tắm biển. Nói thật, mình rất bất ngờ khi nàng mặc đồ tắm 2 mảnh.