***
– Anh M…
Mình bất giác quay lại…
– P…Anh tìm em mãi
– Sao anh đến muộn vậy…Em sắp đi rồi, đồ ngốc
– …
– Anh có biết em đợi anh lâu như thế nào không?
– Anh…
– Anh có biết em ngồi ở đây từ chiều đến giờ không?
– …
– Em đợi anh mà giờ anh mới đến là sao hả? Đồ ngốc, đồ hâm kia…
P chạy đến ôm mình lại, ngay giữa cái chốn đông người này…Nhiều người quay lại nhìn bọn mình…bình thường thì chắc ngại chết muốn tìm cái hố mà độn thổ đi thôi, nhưng hôm nay chẳng hiểu sao mặt dày đến thế…
Mình khẽ cười rồi ôm P…P rấm rứt khóc
– Đồ độc ác
– Ờ
– Đồ khốn nạn
–
– Yêu con gái nhà người ta rồi bắt người ta đợi mòn mỏi thế này sao đồ hâm?
– Anh…Ờ…Anh…
– Anh ác lắm anh biết không?
– Anh biết đâu…
– Còn già mồm…anh làm em và A yêu anh điên cuồng, còn anh thì cứ loay hoay tìm chỗ đáp…
– …
Nói rồi P đánh vào ngực mình cái kiểu đánh yêu, mà cũng thốn lắm…
Đau lắm, gì chứ bà nội này đánh cũng vật vã cả ra…
– Em sẽ nhớ anh lắm…
– Uhm
– Anh có nhớ em không?
Bất giác P ngước lên nhìn mình, đôi mắt đã nhạt nhòa…Gương mặt P lúc này đã ướt nhòa bởi những giọt nước mắt…
Mình khẽ hôn lên đôi mắt ấy…
– Ngốc nín đi, đi rồi còn về với anh…
– Có lẽ…em sẽ đi luôn…
– …
– Em sẽ không về nữa, em sẽ định cư luôn bên đấy…
– Uhm, đó là cũng một nơi đáng sống…
Và P òa khóc…Có lẽ
Đây là lần cuối được khóc trong vòng tay mình…
Lần cuối được ôm mình và đánh mình…
Lần cuối được nũng nịu với mình…
Cũng là lần cuối mình được siết chặt em…
Lần cuối mình được ôm em…
Khẽ ngước lên nhìn trời…bầu trời đêm nay trong quá…
– Đêm nay buồn quá em nhỉ?
– …
– Qua đó nhớ giữ sức khỏe nhé…
– …
– Đừng ngốc nghếch nữa kẻo thằng khác lại dụ dỗ làm gia đình lại lo…
– Anh không lo lắng cho em sao?
– Anh nơi đây vẫn luôn hướng về em…
– Còn A…?
– Trái tim anh chia đôi rồi…
– Vì sao?
– Vì em và A…
– …
– Biết rồi còn hỏi sao?
– Em thích…
– Thích gì?
– Em thích nghe những điều anh nói…
P khẽ thì thầm, nhỏ nhưng cũng đủ để mình có thể nghe…
– Tìm một người tốt mà yêu…
– …
– Đừng như anh, một thằng khốn nạn…
– …
– Chúc em luôn hạnh phúc…mặc dù đây là lời nói dối của anh…
– …
Và P lại khóc, lúc này gia đình P chứng kiến tất cả, và có thể bố mẹ P cũng đủ hiểu phần nào lý do P chấp nhận đi du học là vì mình…
Rồi giây phút ấy cũng đến, giây phút chia tay…Đã đến giờ làm thủ tục…
– Em sẽ vào đi luôn, sẽ không trở ra nữa…
– Hạnh phúc…em…nhé.
Mình nấc lên…Ừ mình đã nấc lên, vì em…vì mình sắp phải xa em…
Viết những dòng này, có lẽ những giọt nước mắt cũng đang lăn trên mặt mình…
Mình cũng có cảm xúc mà…
– Anh àh…
– Hửm?
– Đừng khóc…
– Uhm…
P ôm mình lần cuối, rồi khẽ hôn lên mắt mình…
– Hôn lên mắt để anh luôn nhớ đến em…
Hôn lên môi mình…
– Hôn lên môi anh để đánh dấu với con A, nó có hỏi thì bảo em cũng có chủ quyền nhé…
– Ngốc…
– Em ngốc lắm, chỉ có ngốc mới đi yêu anh…
– …
– Em đi nhé…
– …
Mình không đủ mạnh mẽ để nói một lời cuối cùng…
P khẽ quay đi…Bất ngờ P quay lại ôm mình và thì thầm…
– Nếu có kiếp sau anh sẽ mãi thuộc về em…
Và rồi P đi…
P đã thật sự đi…
P àh, anh yêu em…
Chúc em luôn hạnh phúc…
Ở nơi đó luôn sống vui vẻ em nhé…
Chào em, bước qua đời anh, và hãy mạnh mẽ lên nhé…
Nhìn P, bóng dáng liêu xiêu ấy cứ vậy mà bước đi…Lâu lâu lại đưa tay lên để lau đi những giọt nước mắt vẫn đang chảy…
Mình vẫn đứng đây…nước mắt vẫn chảy…
Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai mình:
– Mạnh mẽ lên cháu…
Là mẹ của P, mẹ P lúc này vẫn đang khóc
– Vâng, cháu mạnh mẽ lắm…
– Cháu có yêu P không?
– Dạ có cô ạ…
– Ừ, vậy là đủ rồi…cám ơn cháu vì những điều cháu đã mang lại cho nó, nó đã trưởng thành hơn nhiều rồi…
Mình khẽ cười, rồi chào bố mẹ P ra về, bố mẹ P hẹn mình hôm nào sang nhà ăn cơm…Mình vâng vâng dạ dạ rồi lủi thủi bước ra bãi xe lấy xe về…
Đường phố lúc này đã vào khuya, mình phóng xe từ sân bay về quận 1, mình kéo hết ga, chạy nhanh nhất có thể…
Cứ vậy mình chạy, chạy để xua đi cảm giác đau…chạy để xua đi sự cô đơn trống vắng lúc này…chạy để có thể quên đi mọi thứ…
***
2 tuần trôi qua…
Những ngày sau đó, mình sống với một sự buồn chán và bất cần…Về quê, mình luôn đi nhậu với lũ bạn…
A vẫn thường xuyên gọi điện thoại cho mình, và có thể A phần nào biết được tại sao mình lại như thế này…
– Còn có em, đồ ngố ạ…
– Em có khỏe không?
– Em khỏe lắm, chừng 2 ngày nữa em về rồi…Mẹ cho đi Nha Trang rồi chồng ạ…
– Vậy sao? Em về nhanh nhé, để anh thu xếp xin bố đi NT chơi với em…
– Hihi, dạ em biết rồi… Anh đừng vậy nữa nhé, xem như P đi tìm lai cuộc sống ở một phương trời mới, còn nơi đây anh vẫn có em…
– Yêu em…
– Em cũng yêu anh đồ ngố ạ
Gác máy, mình bần thần, chạy vào phòng tắm xối nước cho tỉnh ra…
Ừ, P là quá khứ, mình đang ở hiện tại và hướng về tương lại…
Đành biết là đau, nhưng chúc P tìm được hạnh phúc ở nơi ấy vậy…
Hôm sau mình ra Sg lại, rồi ngày tiếp theo mình đón A ở sân bay…
Mình đứng đợi A thì thoáng thấy bóng A…Nhìn A trông có vẻ đã khỏe hơn…
A chạy nhào ra ôm lấy mình…
– Em nhớ anh lắm chồng ngố…
Mẹ A cười, mình chào mẹ A rồi cùng nhau về nhà để thu xếp cho chuyến đi chơi sắp tới…
Một chuyến đi định mệnh mà mình sẽ không bao giờ quên…
***
Mình và A về nhà để chuẩn bị cho chuyến đi chơi ấy, cái chữ định mệnh các thím đoán sao cũng đc, thêm thắt cái chữ ấy cho nó gay cấn mà mình thích ngồi nhìn mấy thím suy đoán vãi lều… hỹ hỹ
Về đến nhà để chuẩn bị đi. Tâm trạng mình hí hửng lắm, sắp được đi chơi xa với người mình yêu, sướng bỏ bủ ra… Hỹ hỹ
Ôi zồi ôi, trong đầu mình lúc này hình dung ra bao cảnh tượng, nào ra đi chơi, cầm tay cầm chân. Sờ mờ lờ tờ rồi nằm tưởng tượng xem có tình tiết nào 18+ không nhỉ? Các thím cho em tự gạch em một phát vì tội CDSHT
Còn tiểu thư kia thì khỏi nói nhé. Lấy xe đạp ra bắt mình đèo chạy vòng vòng mệt bỏ bu ra vì…vui quá lúc này mình thấy sức khoẻ của A cũng ổn lắm, khi đi bọn mình có thể đem theo thuốc…
Chú H đã xuống đấy trước và chú ấy sẽ ở nhà bạn chú ấy đi chơi nhưng sẽ để cho bọn mình được thoải mái ở khách sạn
Vì mọi người lo rằng A sẽ có chuyện gì nên chú H mới đi theo bọn mình xuống để nhỡ có gì còn xoay xở kịp.
– Chồng ơi mệt không anh?
– Em ăn cám loại con cò hay sao mà béo thế, mệt nghỉ…sao không lấy xe máy anh chở cho khoẻ?
– Em thích thế này hơn cơ. Đươc anh chở đi bằng xe đạp lãng mạn lắm, giống trong mấy phim Hàn Quốc ấy
– Em…c…ó…biết…a…nh mệt…th…ấy…mụ…nộ…i luô…n k…hôn…g?
– Ráng lên chồng ơi
– Rõ khổ, sao ko tập đi xe máy đi
– Em sợ lắm té xuống để lại sẹo mất
– Ôi zồi ôi
Đấy, lý do đi xe đạp là thế đấy, các thím thấy em khổ chưa? Buổi chiều xế tà còn đạp xe lượn quanh khu phố để cho…Lãng mạn giống phim HQ, ôi trời ạ, mình ghét phim Hàn xẻng, nó hành mình thế này đây trời ạ. Còn lý do A có xe đạp là vì chẳng biết đi xe máy =.= với cả bố mẹ A sợ A bị tai nạn nên mua hẳn xe oto và thuê tài xế riêng đưa A đi lại. Thấy sướng nhỉ =.=
– Anh ơi
– Đòi gì nữa
– Xuống NT mình thuê xe đạp đôi nha anh
– Đôi đôi cái mế
– Mệt chết đây này
– Đi mà chồnggggg
Nói rồi A siết mình lại rồi ngúng nguẩy đầu vào lưng mình, yêu thế không biết, thế này thì anh quyết mang tiếng dại gá vì em A ạ
– Biết rồi khổ lắm nói mãi
– Cười lên đi. Miễn cưỡng quá
– Ôi trời ạ đạp mệt tổ sư bố ra đây cười sao nổi, em nặng thế
– Đồ vô duyên
A đánh cái beep vào lưng mình rồi lấy tay nhéo hông. Đau bỏ mợ ra
Yêu tiểu thư khổ thế đấy. Mấy thím đừng nghĩ sướng nhé. Mình thấy có nhiều người bảo kiếm con nhà giàu yêu để đc hưởng gia sản. Người ta khinh cho nhé, làm thằng đàn ông thì nên tự đứng trên đôi chân của mình và tạo dựng bằng đôi tay củA mình. Họ lúc trước cũng đã lăn lộn nên có ý gì sẽ bị lộ tẩy ngay, các thím bỏ ý tưởng đấy đi nhớ
– về anh ơi
Như bắt được vàng mình phi như điên
– gớm, chở có tí mả thế, sau này không có vợ chở rồi hối hận nhé
Mình phanh cái kítttttttttttttttttt làm hai quả tạ nó đập vào lưng… Ủ uôi
– Úi dza. Anh làm gì zậy? (Đúng chất gái miền nam- vừa chua vừa ngọt)
– Bị tạ đập vào lưng vừa to vừa nặng nên lũng cmn lưng rồi
– Đổ quỷ
– Cấm nói như thế
– Dạ em xin lỗi mà
– Ko đc nhìn anh bằng ánh mắt đó
A nhin mình với ánh mắt rất chi là đáng yêu, rồi cuối cùng cũng thua, thế là chụp đầu lại hun vì cái tội…đáng yêu quá
– Đồ dê chúa
– Quen rồi
– Con nào cũng thế chứ gì? Hứ
– Không có mà
– Đồ đểu
– Mình em thôi mà
– Đồ dẻo miệng, mà em cũng yêu anh
Hỹ hỹ, hạnh phúc bỏ bu ra…
– Về chuẩn bị mai đi vợ ơi
– Dạ
***
Nói rồi hai đứa đèo nhau về, bảo hai đứa đèo nhau về chứ toàn mình em chạy ko hà, tiên sự bố, mệt bỏ bu, cơ mà sường. Được ôm, được núi đè, làm thằng cu em nó cứ
*đồ quỷ, xuồng ngay, anh còn chưa được mà mày cứ đòi dậy là sao*
Thế đấy, về đến nhà mình thì tụi mình tắm rửa…
Đêm ấy ăn cơm rồi nói chuyện với bố mẹ A thì bất ngờ vãi các thím ợ. Bố mẹ A bao tụi em khách sạn đặt sẵn phòng ở khách sạn Sunrise cơ mà hồi đấy lúa bỏ mịa ra có biết Sunrise là khách sạn vẹo nào đâu. Ở đâu cũng được…
Ôi mai chúa, vui vãi lều, gọi điện thoại xin bô ít trợ cấp:
– Alo
– Lô lô gì gọi bố mà dám alo àh
– Ơ…
– Gọi làm gì? Giờ mới nhớ tới ông bố ở quê này à
– Ơ dạ…
– Gọi có chuyện gì
– Dạ hỏi thăm
– Ờ cám ơn vẫn khoẻ. Còn gì nữa không?
– Dạ xin ít tiền đi NT chơi
– À bố hết tiền rồi, thôi nhé
Nói rồi cúp máy cái rụp ôi zồi hôm nay bô bắt bẻ vãi lều ra…
Cơ mà tí sau thì bô nhắn tin bảo mai bô chuyển, hỹ hỹ
Đêm ấy mình hơi mệt nên đi ngủ sớm, dặn A đi ngủ sớm chào mọi người rồi lao lên phòng đánh một giấc…
Nửa đêm ấy mình đan ngủ ngon lành, bất giác mình giật mình tỉnh giấc…quay sang bên cạnh thì…
***
Mình ngồi đấy nghe A tán hưu tán vượn chốc thì ngủ moẹ nó lúc nào chẳng hay…
À mà con gái là chúa lế mề ấy, đi có vài ngày mà vác theo cái vali lỉnh kỉnh nào kinh dâm à nhầm kính râm kem chống nắng rồi bikini nước hoa váy viết này nọ…
Lúc đấy tưởng trễ cmnr
Trên máy bay ngồi nghe A nói linh tinh nào mua dép cặp dây chuyền cặp cả áo quần cặp
– Mua quần chip cặp ko vợ
– Đồ vô duyên
– Đô rê mon nhớ, hay là bảy màu nào
Mình nói hơi to làm 2 chị tiếp viên gần đấy nghe đc cươi khúc khích, A thì đỏ mặt mình thì chai cmn mặt rồi liền quay sang tọt toẹt:
– Chị thích không em mua luôn
– Có không đó
– Được chứ
– Hihi quen đâu mà mua cho chị
– Chị cứ làm kiều nữ đi cạnh em vào em thử 3 vòng của chị rồi em đi lựa bảy màu cho nó nổi nhớ
Chị ấy mặt đỏ bừng lên đèo nói gì nữa, mình cười hề hề quay sang A thì
–
–
Rồi tiện tay nhéo đùi mình:
– Dám chọc gái
Vừa nói vừa nhéo mình thốn tận tờ rym.
Ngồi tí ngủ cmn mất, A thì chắc vẫn cứ luyên thuyên
Lát sau đang ngủ em thấy mình đang bị rớt từ trên trời xuống, giật cmn mình mở mắt ra, thì ra đang hạ cánh
A nhìn mình mặt phỡn bỏ bu, đáng yêu quá quay sang hôn cái chóc
– Gì thế
– Thơm miếng
– Gớm
– Thế thôi chẳng hôn nữa
– Dám. Mình em thôi nghe chưa
– Biết rồi mà
Hai đứa thế chứ nói nhỏ lắm nói to người ta cười cho chết ấy chứ
Ra sân bay thì có xe khách sạn đợi sẵn bọn mình…đi một lúc hơi lâu thì cũng đến khách sạn…
Cái đường từ sân bay về khách sạn lúc ấy đang làm hay sao mà toàn ổ voi ổ gà làm minh sock bỏ mợ ra đậu xanh cái đường
– Em mệt
A mệt, chết, quên mất.
– Cố lên em, gần đến rồi,ráng lên nhé xã
– Dạ
Thương A lắm. Nhẹ nhàng hôn vào trán A rồi cầm tay A
Xe bon bon một lúc sau thì đến khách sạn. Đập vào mắt mình là khách sạn này nó đẹp bỏ mợ ra…sunrise hotel. Nằm trên đường trần phú quay mặt ra hướng biển…nó đẹp bỏ mợ đi đc. Nhìn như đấu trường la mã ấy
Từng ô từng ô, bước xuống xe vào trong thì…waaaaaaa…đẹp. Đèn vàng càng tôn lên vẻ sang trọng của khách sạn này
– Bố mẹ chịu chơi nhỉ
Mình thì thầm với A, A khẽ cười khúc khich.
– Ngốc…
– Ơ sao bảo anh ngốc
– Không có gì
Giữa sảnh có cây đàn piano, mình cực thích piano cơ mà chưa đc học
– M
– A chú H…chú làm gì ở đây thế ?
Oát thơ hợi? Bảo ko có chú H mà
– Chú ở đây làm thủ tục nhận phòng cho chúng mày chứ làm gì. A đi mệt ko cháu
– Cháu không sao
– Thôi hai đứa lên nghỉ đi chú làm thủ tục xong rồi, có chuyện gì M gọi ngay chú nhé
– Cháu cảm ơn chú chú cho cháu thơm cái
Các thím thông cảm em cứ quá khích là thế
– thôi tha cho tao, hai đứa lên nghỉ ngơi đi
Thú thật đây là lân đầu vào khách sạn sang thế này, mặt mình tồ hẳn ra.
Có một anh nhân viên lễ tân đến đưa vali lên xe đẩy và đưa bọn mình lên tầng 6. H nghĩ lại mà thấy buồn cươi lúc đấy là lần đầu tiên em đc đến chỗ sang thế
Lúc trc cũng có đến những chỗ khác cơ mà chỗ đấy nó to đẹp nên tồ ra như thế. Anh nhân viên đưa mình lên tầng 6. Nhận phòng mình thấy anh ấy cứ đứng đấy cười cười mà đèo hiểu mẹ gì, mình cũng đứng cười lại
Nghĩ lại lúc đấy lúa bỏ bu,có biết bo hay tips mẹ gì đâu.
– cám ơn anh nhé
Mình đóng sầm cửa, chắc nụ cươi anh ý cũng tắt cmnr
Phòng rộng và đẹp, phòng hướng ra biển các thím ợ, ở tầng 6 quan sát thì miễn chê nhé
– Em mệt lắm không vợ
– Em ngủ tí nhé
– Đói không anh gọi đồ ăn
– Dạ không em mệt
– Lúc sáng chưa uống thuốc, để anh lấy thuốc cho em uống nhé
– Dạ
Mình lại lúi cúi lấy thuốc rồi lấy nước cho A, A nhìn mình bất giác rơi nước mắt
– Chồng ơi
– Sao ?
– Em yêu anh lắm
– Hì hì
– Anh ngốc lăm, cứ tốt với em thế này lớ một ngày em chán thì sao
– Lúc trước anh sai rồi, chán thì anh dâng thân anh cho em hết chán chứ giề
A đang khóc bất giác nở một nụ cười thật tươi
– Gớm
– Nhớ đó
–
– Uống thuốc này
– Em ghét thuốc lắm, đắng ngét
– Không uống để chết à
A uống mà măt nhăn nhó như khỉ ăn ớt, mình cũng buồn cuòi theo
Uống thuốc mình tới cởi bớt áo khoác cho A thoải mái
– Ngủ đi em
– Anh đừng đi đâu hết
– Anh ngồi đây nè ngố
Mình nói rồi ngồi bên cạnh A. A nhắm mắt đc tí thì ngủ luôn.
Mình vội vào phòng tẮm giặt khăn lau và đắp trán cho A. Kết quả là nguyên hôm ấy bọn mình ăn và chỉ ở khách sạn. Vì A mệt, những lúc này mình thương A lắm… Đêm đó A dậy ăn uống rồi sốt lại, mình cho uồng thuốc rồi A lại lăn ra ngủ
Làm đêm ấy em phải thay đồ hộ A
Đêm ấy ngồi chăm A mệt quá ngủ mất lúc nào không hay. Tỉnh dậy thì chẳng thấy A đâu, hoảng quá vừa đứng dậy thì thấy A đang…ngồi nhóp nhép ăn
– Á à dám ăn một mình
– Không có mà
– Thế cái cái gì thế kia
Minh nói rồi chỉ thẳng vào đĩa thịt gà A đang ăn. Cả cái đùi gà đang cầm trên tay
A mếu máo như sắp khóc
– Em đói mà thấy anh ngủ say nên em mới ăn mà
Bệnh của A là thế, nằm ở tâm lý cả. Khoẻ thì ăn đc, mệt mệt thì nằm sốt li bì cả ngày, như thời tiết ấy các thím ạ, khổ lắm…
Điện thoại thì khỏi nói, mẹ A gọi liên tọi
Mình vscn xong đi xuống dưới nhà hàng ăn sáng còn A thì ngồi uống cafe…
Đi với A lúc nào A cũng uống cafe sữa đá giống P còn minh thì uống sinh tổ nên lúc nào người ta cũng đưa nhầm
– Chồng ơi, đi xe đạp đôi nhé
– 8h sáng đòi đạp xe cho chết à
– Thế tối nhé
– Ờ, giờ đi xích, ra chợ đầm nhớ
– Xích lô
Ăn uống xong xuôi mình và A ra xích lô chạy qua chợ đầm, sẵn để người ta đưa đi dạo tí, A thì cứ bắt mình chụp hình liên tọi, rồi đến chợ đầm. Nó chém ác cmn luôn.
Sợi lắc tay inox nó bán đến 700
Vào đi dạo mua đc 2 cái áo đôi, một đôi dép lào đôi với cả 2 sợi dây chuyền đôi…
Mấy thằng kia nhìn A như muốn ăn tươi nuốt sống ý…A mặc cái váy ngắn đến đùi hơi xoè ra màu trắng nhìn như côg chúa ấy.
***
Mình A đi lòng vòng một hồi thì mỏi chân, sau đáy hai đứa ra ngoài thuê xích lô đưa bọn mình đi dạo. Vui lắm các thím ợ
Mấy thanh niên cứ nhìn a với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ấy
Em thì đá đểu lại như kiểu bố chưa đc thì các chú cứ xếp hàng nhé
Nghĩ lại cũng điên thật lúc đấy nó điên lên nó hốt xác thì chắc cũng bỏ mợ
Mình và A ghé vào một quán cafe trên đường TRần Phú mà nằm ở cái đoạn gần cột cờ hay cái nhà gì mà tham quan ấy các thím, quán cafe to to dài dài nằm sát bờ biển
Các thím thông cảm em tả thế nào đố bố đứa nào biết dược nhưng mà gần 3 năm rồi em có nhớ cm gì đâu đến cái tên đường em cũng chẳng nhớ mà
Mình và A vào đẤy uôdg cafe, cả ăn kem. Thời tiết hôm nay đẹp lắm, trời nắng nhẹ, không gắt lắm. Ngồi ngay biển nên trời mát lắm, tiếng gió hiu hiu, tiếng sóng đập ầm ầm, và cả lâu lâu có những cơn gió mạnh thổi vào làm tóc của A phẤt phới lên…
Mình khẽ nhìn A rồi mìm cười
– Nhìn gì thế hả
– Em đẹp lắm
Nói rồi mình khẽ vuốt tóc A. Và hôn lên môi A một cái chóc…lúc này những bàn khác nhìn mình và A như những sinh vật lạ
*Chết mợ tự nhiên hơi quá*
– Anh kì quá người ta nhìn kìa
A lí nhí, trông đáng yêu quá
– Kệ đi việc mình mà
Lúc ấy quê mà mạnh miệng bỏ bu ra…
Minh và A ngồi ăn kem tí nữa thì bọn mình đi dạo dưới bờ biển…
Lãng mạn lắm các thím à…
– Mai tắm biển nhé chồng
– Vợ phải khoẻ đã
– Dạ
– Mấy h hả vợ
– 6h sáng nhé chồng
– Lúc đấy chồng ngủ
– Điiiiiiii màaaaaaaaaa
Cái giọng Nam nghe như rót mật vài tai anh làm anh không để không đồng ý A àh…giá như…
Sau đấy mình cũng đồng ý…mình chỉ muốn A vui…
Đi dạo tí thì A mệt, thế là mình cõng A dưới cái nắng chan chang của buổi trưa.
Người ta nhìn chắc nghĩ bọn mình bị khùng nhưng bọn mình hạnh phúc biết bao
– Anh yêu em
Mình thì thầm
– Mình em thôi nhé
– Nghe đc á
– Đc chứ sao không
– Tai cún thính thế â
– Đồ quỷ
Mình và A cứ vậy vừa đùa vừa giỡn, mình vẫn cõng A, đến đoạn gần khách sạn thì mệt bỏ bu ra, mà người đi bộ cũng đông…chủ yêu là tình nhân
– Chồng ơi mệt không chồng
– An…h …k…hỏ…e nh…ư …v.oi…n…èeeeee
Bất giác ông đằng trước quay lại troll mình
– Chú mệt thì nói đại đi không cần phải chối
Chả quen biết gì nhé
–
– Hihi
A khúc khích cười, cả ngươi yêu ông kia cũng thế. Mình cũng vui vẻ cười theo…
Cơ mà vẫn quê bỏ mợ ra…mà cũng trâu thật đẤy cõng A đi cả một đoạn dài…
Phải chăng tình yêu cho ta sức mạnh ??
Mình đưa A lên phòng thì ngồi thở vì mệt
– Uốg nước nè chồng
– Cám ơn em
– Hihi
– Vui không ngố ?
– Dạ vui lắm, hạnh phúc lắm
– Tắm rửa rồi đi ăn em, ăn ở nhà hàng chán lắm…ra ngoài ăn hàng luôn
– Dạ
Hai đứa mình tắm rửa rồi tung tăng ra chợ ăn đủ thứ, cả chè nữa
Kết quả là chiều đấy mình đàm đạo với anh Tào vài lần A thì cười khúc khích…
Chiều ấy hai đứa đi dạo về cũng tầm 6g trời hơi nhá nhem…A mặc đồ dễ thương lắm nhớ…quần đùi ngắn như kiểu cái quần kết thúc khi đôi chân bắt đầu cao bụng đóng thùn với áo thun đen…ba vòng vòng nào vòng nấy làm mình muốn đi tù quá
Tắm rửa xong xuôi thì thấy A đã tắm xong và đang nằm đó. Mình vừa bước ra thì A khẽ nói:
– Tới đây với em…
Mình lững thững bước ra rồi tiến lại ngồi cạnh A.
Nhìn A lúc này muốn xịt cả máu mũi, mặc chiếc váy bó màu đen cực sexy chả thua kém gì P cả bất giác nhớ đến P
– Thấy em mặc sexy bất ngờ lắm chứ gì
– Ơ sao hôm nay em lạ thế
– Lạ thế nào đừng nói anh nhớ P nhé, nó hay ăn mặc thế này lắm
–
Sao con gái tinh tế thế nhỉ ? Nhìn một phát là đoán ra luôn, mình toát mồ hôi hột
– Đúng quá chứ gì
– Em cứ bắt bẻ anh
– Đúng thôi chứ bắt bẻ gì
Mình im lặng, vì cũng hơi buồn và chột dạ khi nghĩ đến P. những lời hứa. Những lời hẹn ước. Bây giơ tất cả chỉ là hão, tất cả chỉ là kỉ niệm.
Nơi đó em thế nào nhỉ?
Lan man suy nghĩ bỗng mình nghe tiếng A
– Anh nhớ P sao?
– Không anh chỉ suy nghĩ mông lung
– Đừng dối em, em biết mà. Có em rồi anh nhé
Nói rồi A khẽ tựa vào vai mình, cứ vậy, mình và A – Một khoảng không gian im lặng. Chìm trong vô định.
– Đẹp quá em ha
– Em sẽ mãi khôg quên
– Sao em lại nói thế ?
– À ko có gì cả
– Em giấu anh điều gì sao?
– Khôg có gì cả anh àh, đừng suy nghĩ nhiều nữa nhé
– Uhm
Bỗng dưng mình có cảm giác như thế nào ấy. Một cảm giác ko an toàn.
Mình đứng dậy và tiến đến bên cạnh ô cửa kính đưa mắt nhìn ra xa.
Nha Trang đẹp lắmNha Trang ơi, những bãi cát dài, ánh nắng trải dài trên những bãi cát. những hàng cây, con đường, những chiếc xích lô. Nha Trang bước vào đêm, ánh đèn vàng sáng lên, tạo nên những ánh điện trải dài cả thành phố.
– Đẹp quá phải không anh?
A nói rồi choàng tay ôm mình từ phía sau.
– Em thích cảm giác này, cảm giác an toàn khi ở bên anh, bên anh em rất hạnh phúc, cám ơn anh.
Mình im lặng, một phần vì mình không biết tại sao hôm nay thấy A rất lạ, một phần cũng vì mình cảm thấy một khoảng không lưng chừng đã che mất suy nghĩ của mình.
Quay lại và hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của A.
– Em yêu anh M ạ
– Anh cũng yêu em
– dù như thế nào anh cũng không được quên em nhé
– Em nói gì thế ?
– Và cả hận em nữa
– Em hôm nay sao thế cứ nói linh tinh gì vậy?
– Em yêu anh lắm M ơi, nhiều lắm, nhiều lắm
Rồi A khẽ rơi nước mắt, mình giật mình.
Mình đã bỏ qua điều gì sao? A sao thế này?
Bất giác mình khó chịu.
– Em giấu anh điều gì?
Mình hơi nhăn mặt
– Không. Chỉ là em sợ
– Điều gì hả em?
– Anh hận em.
– Tại sao? Anh yêu em như vậy, không lẽ em làm điều gì có lỗi với anh?
– Không.
– Em giấu anh điều gì?
– Không có.
– EM GIẤU ANH ĐIỀU GÌ
– Nếu một ngày em ra đi thì sao hở anh?
– Ra đi ? Là như thế nào? Em sao thế hả
– Nếu em bỏ anh thì sao?
– Anh sẽ đợi em
– Không hận em sao? Nếu em mang đau khổ đến cho anh?
– Em yêu người khác sao?
– Không, chỉ hỏi anh thôi mà
– Đừng nói linh tinh nữa
– Vậy nêu em chết đi thì sao? Ai sẽ thay em chăm sóc anh? Ai sẽ thay em nhắc nhở anh? Ai sẽ thay em quản anh?
A khóc, khóc rất nhiều.
Mình cũng khóc, bất lực.
– Nín đi.
Mình cố gắng rít giọng.
Nhưng cả hai vẫn khóc, và hai đứa mình ôm nhau khóc.
Đau khổ, đan xen hạnh phúc
Một cảm giác khó tả.
– Đi chơi nhé ?
– dạ
Mình chủ động đưa A đi chơi. xuống sảnh khách sạn thì ai ai cũng nhin tụi mình, vì A quá đẹp.
– Em như minh tinh ấy nhỉ? – Mình troll A
– Đồ quỷ, ngại muốn chết
– Ơ thê ko đạp xe à
– Thì đạp chứ sao
– Ăn mặc thế kia
Thế là mình kéo A lên lại phòng và băt A thay quần đùi áo thun chứ đi đạp xe mà mặc váy ngắn chả hiểu nghĩ thế nào
– Sao anh khó chịu thế
Mình vẫn làm cái mặt nhăn nhăn bí xị.
– Biết còn hỏi.
Lên phòng A thay đồ bắt mình quay mặt vào trong
Cơ mà em quay vào cái gương nhìn chéo qua một bên thế là thấy cả A mặc màu gì
– Á đồ đáng ghét kia
– Haha thấy hết rồi
A làm mặt dỗi, thay đồ xong thì chạy ra cấu véo mình này thì nhìn này, đểu này
Tự mình cái vì ba lém. Hỹ hỹ
Sau đấy mình và A lại like a boss đi xuống rồi thuê xe đạp, mình và A cùng nhau đạp dạo phố NT, đạp đi lòng vòng thì mình thở hộc hơi.
– Em ơi em có đạp ko sao mà nặng thế?
– Em vẫn đạp mà
Đường đông nên mình không để ý lắm cứ cắm đầu cắm cổ mà đạp tiếp:
– Mệt quá em ơi
– Cố lên chồn
Quái sao mình thở thế mà A vân thản nhiên vậy nhỉ. Lặng lẽ quay ra sau nhìn thì hỡi ôi, bà mẹ hai kia đang ngồi cười như một con dở hơi, có đạp cái đếch gì đâu, hèn gì nãy h mình đạp mà nó nặng va mệt thế
– Em không đạp à
– Em đùa anh tí mà
– Đạp mau
– Em xin lỗi mà em đạp ngay đây
Đậu mợ, đạp môt mình hèn gì nó đuối thế đấy.
Ôi hành hạ thể xác của tôi.
Mình và A đạp đi dạo chán chê rồi thì quay quay về trả xe rồi kéo nhau đi ăn.
Đi ăn tùm lum tà la, bún chả cá, qua thịt nướng xiên, chè chiếc rồi ngêu sò ốc hến, ăn tuốt tuồn tuột cơ mà lúc đấy cứ muốn ăn sò lông
– Em ơi no không?
– Anh mà thế này em tăng cân mất
– Thế thôi không đưa em đi ăn nữa, ngồi nhìn thôi nha chưa
– Ơ đồ vô duyên không ăn sao sống? Có một kiếp ăn cho thoả thích chứ
Bó tay, ăn thì sợ mập, không ăn lại thèm
Sau đây minh và A đi ăn kem, rồi đi dạo dưới đường TP, đi bộ cùng nắm tay nhau, nhẹ nhàng và bình yên lắm, những cảm giác mà chỉ có khi ở bên cạnh người mình thật sự thương yêu.
Sau đấy hai đứa kéo nhau đi mua quần áo tùm lum tá lả.
Mua thoả thích rồi thì nhìn lại cũng đã muộn, tầm hơn 10h đêm, A rủ mình đi chợ đêm =. = ờ thì đi
Hai đứa kéo đi ăn linh ta linh tinh, rồi ngồi uống trà sữa đên 11g30 đêm thì kéo nhau ra chợ đêm ở đường nào quên cmnr.
Ra đến chợ đêm đêm ấy A như một đứa con nít, thấy cái gì cũng sáng mắt lên làm em thiệt hại một số tiền kha khá
Hậu quả của đêm ấy là A bị móc túi mất luôn cái điện thoại, khỏi phải nói đêm ấy A khóc như mưa, đêm ấy khóc đến độ ướt cả áo của mình. Lý do rất thiết thực là vì. mất hết hình mình và A tưởng tiếc điện thoại chứ
– Em mà em bắt được thằng đấy chắc em đánh chết nó
– Em lây hai quả tạ đè nó cơ a
– Huhu sao anh băt nạt em hoài vậy hả? Mất điện thoại làm sao còn hình mà em ngắm anh lúc em đi hả
–
– Đồ đáng ghét, đồ ngốc, đồ. ngốc
A cứ khóc là chuyện của A, còn mình cứ. cười là chuyện của mình
– Anh còn cười được sao? Đồ đáng ghét.
À quên bảo lúc đấy về khách sạn rồi nhé, cả tắm rửa xong xuôi rồi, lược bớt những đoạn dài dòng ấy.
A vừa dứt câu thì mình ôm A lại và hôn A.
Nước mắt chan hoà cùng nụ hôn:
– Anh yêu em lắm A à
Khẽ thì thầm và mình lại tiếp tục hôn A.
Rồi chuyện gì đến cũng đến. đêm ấy mình và A đã đi quá giới hạn và làm chuyện đó. mình là người đầu tiên của A
Nằm suy nghĩ, thấy A ngủ một cách ngon lành mà mình nén nước mắt.
*những lời em nói lúc chiều là sao?*
A khẽ cựa mình:
– Ngủ đi chồng.
– Uh anh ngủ giờ đây.
– Mệt quá chồng ạ
–
– Anh ghê lắm nhé
–
– Bao nhiêu người rồi?
– Em là lần đâu của anh đấy
Mình ko dám nhắc chuyện với p
– Thật ko?
–
– Mình em thôi nhé.
– Chỉ mình em
– Hứa đi
– Anh hứa, nói dối hai đầu gối bằng nhau
– Đồ quỷ, hứa đàng hoàng cơ.
A nũng nịu.
– Rồi rồi. đc rồ mà. Chỉ mình em thôi A ạ.
Mình nói rồi nhẹ nhàng hôn A. và.
***
Mình nhẹ nhàng cuối xuống nâng gươg mặt ấy lên va đặt lên đây một nụ hôn nóng bỏng, rồi nhẹ nhàng mình ôm A thật chặt.
– Đừng xa anh
– Ngốc ạ xa anh sao em sống nổi?
Rồi minh à A quấn lấy nhau. và bọn mình lại đi quá giới hạn một lần nữa.
Tâm trạg quá chẳng nhớ gì nữa. đêm cuối cùng type cho các thím rồi
Sáng hôm sau mình tỉnh dậy, mình ngắm A. A đẹp lắm. yêu kiều
Bảo sao khôg có nhiều vệ tinh cơ chứ tự dưng nghĩ ra đc mấy trì vớ vẩn, mình bopa mũi A lại. A vẫn nằm im, tí nữa thì giật mình tỉnh dậy và hét toáng lên:
– Mới sáng đã chọc người ta
Rồi lại cấu em, trời ạ mỗi cái này mà hành thân hành xác mình quá
– Dậy đi Vinpearl nào ngố ơi
– Hí hí dậy liền đây này, hôm nay chồng muốn em mặc gì nào?
– Mặc đồ bình thường thôi
– Anh khôg muốn em đẹp àh để mà ngắm mấy con khác chứ gì
– Nào có khổ lắm nói mãi, anh muốn em thoải mái mà
– Yêu anh lắm chồng ạh
Nói rồ A ôm mình lại thật chặt. thì thầm.
– Em mãi yêu anh.
Một cảm giác mất an toàn và hơi nhói lại xuất hiện trong mình.
– Dậy thy đồ nào ngố, cứ nằm ườn ra thế này muộn mất, đi rồi chiều về
– Ơ ko ơ lại khách sạn bên đấy à chồng
– Thôi đêm nay đi ngắm trăng với anh, nhé
– Em thích lắm
Bọn mình thay đồ chuẩn bị xong xuôi thì bước xuống sảnh bắt taxi để chuẩn bị sang Vinpearl.
– Muốn đi tàu hay đi cáp treo nào?
– Em sợ đi tàu lắm, nhỡ đang đi mà chìm thì
– Anh cũng thế
– Đi câp treo nhé anh.
– Nhỡ đứt dây cáp thì
– Xui xủi cái miệng anh hùa theo chọc em àh
Lại véo mình
– Đùa tí mà, nhăn nhanh già lắm
A quay sang làm mặt dỗi, mình bơ luôn. Đến nơi mình mua vé xong xuôi rồi đợi cáp treo.
Lên cáp treo thấy A cứ im thin thít
– Ơ sao thế?
– Hứ
– Chả hiểu cái vẹo gì cả
– Anh chọc em hoài
Thôi nào, mình hôn A cái chóc, đẹo hiểu sao mà thích thế chứ, đên lúc cáp treo đổ xuống dốc thì A bấu tay mình lại phê ảo lòi ra
Nhì từ trên cao xuống khung cảnh thật đẹp, thật bình yên. nhẹ nhàng.
Ở dưới biển người ta vẫn hoạt động nô đùa, ở dưới ấy vẫn có người người chơi trò cano kéo mình đeo dù cũng vui thật, mà em đếch dám chơi :stivk:
Một hồi thì sang đến nơi, Vinpearl vẫn thế có thay đổi gì đâu, bây giờ thì ko biết thế nào, cũng lâu rồi mình ko dám đặt chân xuống đấy.
– Chồng ơi thích quá
– Chứ chưa đi Vinpearl lần nào à?
– Sợ cáp treo cả cano em không dám đi
– Thế lúc nãy đi đc cơ mà
– Có chồng thì khác
– Dẻo miệng thế
– Thật mà chứ chẳng như chồng đâu điêu lắm
–
Nói rồi mình kéo A vào chơi game. Vì khổ nỗi mình bị ghiền mấy trò này, nhất là đua xe ấy
Vào thì ủ uôi, mới sáng mà mấy cu cậu giành kín cả máy rồi, lúc đấy free hết nên mấy cu cậu chơi ác lắm nhé, chẳng đứa nào thèm nhường đâu, đứa nào cũng có cả bố mẹ đi cùng, lác đác ài đứa không có ai đưa đi. thôi để chúng nó chơi vậy.
Nghĩ rồi mình kéo A đi xem film 4D.
Đi với A vui lắm, cả hạnh phúc, nhưng đôi lúc mình nhìn A, mình cản thấy đôi mắt A đượm buồn, lộ lên một vẻ băn khoăn suy nghĩ.
Xem film xong xuôi đi ra thì chúng nó vẫn còn đang chơi
Kéo A đi một vòng mình tìm tháy một cu cậu ngồi một mình chẳng có bô mẹ đi cùng, làm mặt ngầu :
– Ê cu
Nó chăm chú quá
– Này
– Ơ dạ anh gọi em ạ ?
– Đứng dậy nhường máy anh tí
– Em đang chơi mà.
– Mày không nhường anh àh
Nói rồi mình lườm nó như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống.
Mặt mình bình thường nhìn thánh thiên bỏ mọ, như thánh nữ ozawa ấy
Mà cáu lên cũng hơi ác
Bất ngờ nó khóc rống lên, cái đậu mợ phốt phát cái gì thế này.
– Đi em
Mình kéo A chạy đi chỗ khác khi nó khóc rốg lên, bố mẹ nó thây thì bỏ bu
Mặt tiu nghỉu lếch thếch bước ra thì chẳng thấy A đâu. nhìn lại thì thấy đang dụ. con nít
Cơ ma nói thế đẹo nào mà thằng cu kia nín khóc còn nhường máy cho mình
Hôn A cái chóc nhảy vào chơi luôn các thím đừng bảo em ăn hiếp con nít mà tội em
Mình đua lượn éo éo một lúc thì.
*chết mợ còn A nữa*
Vậy là tiu nghỉu đứng dậy. Nhe răng cười với A
– Thích không chồng
– Thích lắm, cám ơn em nhé
Nhìn quanh quanh thấy vài thanh niên đang lườm nguýt em
Lúc này cũng hơi trưa.
– Đi thuỳ cung vợ
– Ý. Đi ngắm cá
– Đi ngắm chim ấy
– Đồ quỷ sổ sàng vậy hả
– Ngươi gì mà nghĩ tầm bậy, người ta bảo ngắm chim trên núi
– Em có nghĩ gì đâu hả chồng.
– Râm rê
– Chọc em hoài à
– Chim khôn chim đậu trên cành bướm khôn bướm đậu trên đầu con chim
Tuôn luôn một tràng thơ cả cái mặt nhìn hãm dục vãi ra, A đỏ bừng mặt rồi véo mình
– Nói nhỏ thôi sao sỗ sàng thế hả đồ quỷ
– Do em nghĩ bậy ấy chứ
– Hihi
Trời ạ còn cười được, chả hiểu bà này sao nữa
– Em đã bị mát dây thần kinh số 8
A im lặng bỏ đi vào thuỳ cung luôn.
Mình chạytheo năn nỉ ỉ ôi một hồi thì A hết giận lại tíu tít vui vẻ
– Ủ uôi sao dạo này vợ nhanh hết giận thế
– Để chồng mãi nhớ thương về vợ
– Lại sến rồi, đi chơi thôi vợ
Hai đứa mình kéo nhau vào thuỷ cung ngắm cá, thấy cả người ta đang lặn rồi A. đòi chơi cái trò đó
– Anh xin em anh lạy em anh ko biết bơi
– Chứ em có biết bơi đâu
Nói nghe xong mà muốn tọng cho một cái cơ mà dễ thương quá nên mình chụp A lại hôn cái chóc làm A đỏ bừng mặt
– Người ta đi sau mình kìa, quỷ àh
– Kệ người ta chứ
Nói rồi mình quay ra sau
Đi chơi chán chê hai đứa đi ăn, ăn no nê rồi đi bơi, lúc A thay đò bơi ra mibhf nhìn mà mém tí xịt máu mũi.
Sexy quá mức thế này chẳnh khác gì hấp diêm thị giác chứ
Thằng tí nhỏ đánh trống ràn trời phất cờ khởi nghĩa, mình vội niệm kinh để nó vật thuốc đừng vã vì quá khích nữa
Môt hồi thì chiến binh tí nhỏ đã đi ngủ, mình kéo A ra trượt máng, rồi tắm cơ mà đèo biết bơi nên bọn mình bơi ở hồ con nít
Đoè hiêut sao tí sau mấy thằng kia ở đâu ra bu bu vào hồ con nít, đậu xanh thằng nào cà rơn
Mình kéo A đi tắm lại nước ngọt rồi thay đồ trong ánh mắt hình dao găm của mấy thanh niên kia :roffl:
A thì cứ luôn miệng :
– Anh ơi đang vui mà
– Anh ơi sao anh im lặng vậy
– Anh ơi anh giận gì hả
– Anh ơi
– Chúng nó ca rỡn thế kia mà còn đứng đấy được hả
– Ôi trời chồng em biết ghen kìa:disboubt:
– Ghen nàyyyy
Mình cốc đầu A cái cốp vì cái tội ngốc =. =
– Ui dza
Mình mặt hằm hằm kéo A đi thay đồ.
Thấy gái đẹp mặc bikini nhiều lắm cũng lé con mắt cơ mà đang điên
Mình kéo A ra ngoài với bộ mặt hằm hằm
Làm ai cũng nhìn, bóp chặt tay A đến nỗi A khóc vì đau.
Cũng đúng thôi, mấy lần trước mình cũng ghen nhưng không ghen bằng lần này, nhìn mà muốn nổi điên lên luôn ấy, đã vậy còn làm mặt ngơ ngơ kiểu ngố ngố như chẳng biết gì nẽ chứ.
Kéo A ra một góc khuất.
– Em làm cái trò gì thế hả
– Em xin lỗi
A thút thí khóc.
– Khóc cái mế ấy im ngay
– Huhu
Gặp phải tiêu thư rồi, càng kêu nin khóc thì càng rống lên. có thằng cu chạy qua
– Anh kia con trai mà ăn hiếp con gái.
– Cút
Đang điên xổ luôn, thê là thằng cu tội nghiệp cũng khóc theo vì sợ rồi chạy đi mất dạng
– Nín chưa?
– Emđau tay.
– Anh xin lỗi
– Anh đốt nhÀ rồi xin lỗi àh
– Anh xin lỗi mà
– Thế là lỗi do ai
– Do anh mà. ủa ? CÁI GÌ ĐẤY
– Em đùa tí mà
– Đùa cái mế
– Em xin lỗi mà. huhu
– Đốt nhà rồi xin lỗi à
– Huhu. ơ mà. cái nhẫn kia là con nào tặng
– Ơ đeo bữa giờ rồi mà sao giờ mới hỏi
– Thích được chưa! Con nào
Mình lảng luôn, quay qua ôm A hôn cái chụt vào môi. A cũng không vừa đáp lại mình bằng cách cắn môi mình
A cắn mạnh đến nỗi môi mình bật máu.
Mình đau lắm, nhưng băn khoăn, sao A lại như thế. A sợ mình đau lắm mà, tại sao lại cắn mình đến bật máu ?
– Đánh dâu rồi, đừng để đứa khác cướp mất anh nhé, nụ hôn này có cả máu của anh và nước mắt của em.
– Em sao thế ?
Mình khó hiểu
– Anh đau lắm khôn hở anh ?
A lạ lắm, mình khôg nói gì cả.
– Hơi rát
– Em xin lỗi. A khẽ mím môi A.
– Em làm trò gì vậy ?
– Để chảy máu cùng anh
– Đồ điên, đừng làm kiêu đó anh không thích
– Dạ. em xin lỗi em không vậy nữa
– Thôi đi chơi nhé
Mình kéo A ra ngoài chơi trò chim sắt nhe xích đu ấy, ngồi lên nó đưa tới đưa lui mà mình tái mặt (lúc ấy mình bị sợ độ cao, sợ nước vì lúc đấy mình chưa biết bơi)
A ngồi cạnh thì cười khoái trá, mình chả hiểu lúc thì sợ như gì mà lúc thì lì kinh khủng =. =
Mình ngồi cạnh mà nhiều lúc thón sốn dái, A thì
– Sợ hả chồng
– Ai bảo
Mình mở mắt ra nhìn A mếu máo
A cười điên dại, sao mà em gê thế hả A, lúc đấy anh cứ nghĩ em là ác quỷ
Chơi xong trò đó mình hơi tái vì sợ.
Rồi A rủ đi chơi tàu lượn siêu tốc.
Ôi thôi rồi, may mà của VN nó khôg như bên nước ngoài, không thì
Lên ngồi cho tàu nó chạy nhiều khi mình muốn thét lên vì sợ
Cơ mà A ngồi cạnh siết tay mình mặt cươi hớn hở nên mình đành ngồi im lặng mà chảy nước mắt chứ lúc đấy són bỏ mother ra lúc đấy cứ cười trừ mà mặt mếu máo đến bây giờ mới giải toả đc hết ức chế lúc ấy ra
Chơi xog A đòi chơi thêm một vòng, vì cái bệnh sĩ nên em chơi thêm vòng nữa hậu quả là mình đã thốt lên
– Sợ quá vợ ơi
A thì khỏi nói cười điên dại
Chơi xong anh đòi chơi xích đu ngồi lên nó xoay vòng vòng
Sợ bỏ mother ra sao em cứ bắt chơi mấy trò này thế hả A
Mình ngồi lên thốn tận cổ cứ có cảm giác đứt dây xích thì mình bị quẳng ra xa mấy xác.
Ôi hôm nay A bị điên các thím ạ, toàn chơi mấy tro mạo hiểm làm em sợ, lúc trc bên A em có bờ vai rộng mà sao hôm nay phải tựa vào A cảm giác ngực em rộng thế à nhầm vai em rộng thế.
Chơi một tí nữa thì mình và A đi xem nhạc nước, đẹp lung linh huyền ảo, mình và A ngồi ở hàng ghế trên cùng, lúc nhạc nước vào đoạn nhạc cao trào nhất. Mình khẽ quay sang A à hôn A, nụ hôn ngọt ngào.
A mỉm cười cùng mình. Xem nhạc nước xong thì bọn minh lên phà ra về.
Về đến khách sạn tắm rửa dủ kiểu thì nằm luôn chứ mệt cũng chẳng them ăn gì, chợt nhớ ra A chưa uống thuốc thế là gọi mang đồ ăn lên, lần này mình đã thông minh hơn tí biết bo cho anh ý. cũng lại chính là anh hôm nọ
A mệng than không đói mà thấy đò ăn là lao vào ngấu nghiến buồn cười vãi
Xong xuôi bọn mình nằm ôm nhau tâm sự, cứ vậy tâm sự về mọi chuyện, lúc A đi sang đó thì cũng có một thằng theo tán A, mình nghe đến đây mà nổi máu điên. rồi A lại xoa dịu nó xuống.
Nằm một hồi thì cũng đã 1h sáng.
– Ra ngoài dạo biển với anh khôg?
– Em không ngủ đc. Đi luôn nhé anh
– Mặc áo khoác vào nhé.
– Dạ
Mình và A đi bộ dạo ra bãi biển. đêm nay một đêm rằm. trăng thanh gió mát.
Đêm nay biển thật lạ. Lúc thì thật mạn mẽ, lúc lại thậy yếu đuối và yểu điệu theo một cách buồn nào đó
Mình à A ngồi xuông bãi biển và ngắm trăng.
– Trăng tròn quá em nhỉ ?
– Đẹp anh ha.
– Mỗi khi thấy trăng anh lại nhớ đến mẹ
– Tại sao?
– Anh cũng không biết nữa
.
.
Mình và A im lặng, không gian im lặng đến lạ kì.
– Anh này.
– Hửm?
– Nếu em mất đi, anh sẽ sống tốt chứ ?
– Em đừng nói vậy, còn có anh mà.
– .
– Anh sẽ luôn bên em.
– Kể cả lúc em đã phản bội anh?
– Anh sẽ đợi em
– Tại sao vậy?
– Anh đã từng làm em đau khổ, bây giờ anh sẽ mang cuộc đời này ra để bù đắp cho em.
Và A bật khóc, mình nhẹ nhàng vỗ về A.
– Nín đi nào.
A vẫn khóc, vẫn khóc một cách nức nở, mình không hiểu? Tại sao A lại khóc?
À có lẽ vì hạnh phúc
Đêm ấy hai đứa mình tựa vào nhau, ngắm trăng, mở lên điệu nhạc love is blue.
Và thưởng thức nó.
Ngồi ngắm trăng và minh tâm sự về mẹ.
Nhiều, nhiều điều lắm.
Bọn mình ngồi đến tận sáng.
Và đó là lần đầu tiên trong đời tôi đã cùng đón bình minh cùng người tôi yêu. Tôi đã nói với A rằng :
– Bình yên em nhé, bình minh luôn mang đến một ngày mới. em sẽ khỏi bệnh thôi.
A khẽ tựa đầu vào vai tôi.
Mình và A cứ ngồi như vậy, tựa lưng vào nhau. bình yên đến lạ.
Ngồi vậy đến 6g sáng. nắng ấm thật, hoà cùng mùi muối của biển. Những cơn gió thoảng qua mang đên bao yêu thương của anh gửi gắm cho em A àh.
– Về nào em.
A dạ rồi đứng lên theo mình ra về. Mình thấy A ko đc khoẻ. hơi lo, dự có điều gì đó khôg lành.
Về khách sạn A ngủ. đến trưa mình kêu mãi không dậy. mình nghĩ quẩn sờ mũi A thì thấy A thở rất yếu. chết rồi.
Gọi chú H
– Chú ơi lẹ lên đến khách sạn có chuyện rồi
Mình chạy đến mở cửa phòng rồi bế xốc A lên chạy ra thang máy xuống. tầng 6 đi xuống đến sảnh mà mình cứ có cảm giác như cả mấy tiếng đồng hồ.
Nhân viên khách sạn thấy thì tá hoả. xuống một lúc sau thì chú H đến ngay.
– Chú vào thanh toán cháu ra xe trc
Chú H chạy vào thanh toán với lễ tân xong xuôi thì bọn minh chạy thẳng đến bệnh viện.
Đưa A vào.
Mình lo lắm, A có chuyện gì chắc mình đi theo A mất.
– Nặng rồi, đưa qua Sing gấp.
Chú H bốc máy gọi mẹ A.
Mình bần thần. rồi khẽ rơi một giọt nước mắt.
Đến chiều thì A tỉnh nhưng hãy còn yếu.
Mình lo lắmg. Và rồi mình đã cầu nguyện.
Lần đâu tiên mình cầu nguyện. ko phải vì gđ mà vì một người con gái.
Cái giá sẽ trả là chính mình.
Mình đã cầu nguyện như vậy.
Mình ngôid câu nguyện mãi.
Và nước mắt cũng rơi mãi.
Đến sáng thì minh được vào với A, đợi A khoẻ sẽ về Sg.
Mình vẫn ở bên A. chăm sóc cho A.
Đêm ấy mình nằm cạnh A, thật ra thì mình ngồi nắm tay A. rồi mình thấy A mê sảng.
Nhìn mình A siết tay:
– Anh Q àh anh về đây làm gì.
Mình giật mình, khẽ buông tay.
Mình run rẩy. Quả báo của mình sao?
Q là ai ?
Mình bần thần.
Chợt có số lạ gọi cho mình, số nước ngoài bị mã hoá.
– Alo
– .
– Xin lỗi ai vậy?
– Là em.
– Em là ?
– Anh quên giọng em rồi sao? Là em, P
– Uhm anh nhận ra rồi, em khoẻ chứ
– Em vẫn ổn. Còn anh?
– Vẫn vậy, bên đó thế nào?
– Bên đây lạnh lắm. Ăn nhiều bữa, em ko hợp khí hậu nên bị ốm suốt
– Nhớ giữ sức khoẻ đấy.
– Dạ
– Em gọi anh có việc gì khôg?
– Em hỏi thăm anh.
– Uhm cám ơn em
– Anh lạnh quá.
– .
– A sao rồi hả anh?
– Em biết rồi à?
– Mẹ nói với em rồi
– Uhm A vân ổn, chuẩn bị sang Sing. À em cho anh sđt của em có chuyện anh muốn hỏi.
– Anh hỏi đi.
– Dạo này em với A thế nào?
– Bình thường lại rồi.
– A có hay tâm sự với em không?
– Có nhiều lắm
– Vậy đc rồi đọc số em đi, khi nào rảnh anh gọi hỏi em chút chuyện
– Dạ 017xxxxz
– Anh chăm sóc A đây, bye em nhé
– Dạ. Anh nhớ giữ sức khoẻ
– Uh
– Anh
– Hửm
– Em nhớ anh.
Rồi P gác máy, mình băn khoăn. Sao P gọi trùng hợp vậy?
Rồi nghĩ chắc P hỏi thăm A.
Sau đấy A tỉnh, mình cũng giấu chuyện A gọi tên Q nào đó. Vẫn vui vẻ bình thường. rồi về Sg, A lại sang Sing. lần nay đi chừg 1 tháng. Mình về quê và đi ĐN, lâu chưa về thăm quê.
Về quê cảm giác thật thanh thản nhẹ nhàng
Chỉ có ở quê hương mới tìm được những vị giác này
Mình về quê mọi người vui lắm
Thằng cháu đích tôn có đời nào về quê đâu cơ chứ, nay nó lững thững về
Nói nghe như em bị hãm ấy
Ông bà nội thì khỏi nói, làm tiệc tụ tập dòng họ ngay, mọi người tề tựu đông đủ xem thằng cháu nay đã lớn thế nào.
Xa quê đã lâu nay vê lại thật dạt dào dư vị cảm xúc.
Mình vẫn luôn đi dạo trên những cánh đồng lúa, vẫn luôn cười nói nhưng mãi luôn nghĩ về A.
Anh nhớ em A à, giờ này em đang làm gì? Đang ở đâu nhỉ? À ở bệnh viện chứ ở đâu, anh khùng quá
Ở quê tầm một tuần thì A gọi mình.
– Anh khoẻ ko?
– Anh nhớ em lắm.
– Em cũng vậy.
Mình thấy hẳn sự thay đổi rõ rệt từ A.
Lạnh lùng hơn.
– Em khoẻ ko?
– Em khoẻ.
– Em thế nào rồi?
– Em ổn.
– Anh này.
– Sao hả em?
– Mình chia tay nhé.
– Cái gì?
– Mình chia tay nhé
– Em đừng đùa với anh
– Em nghiêm túc đấy
– Em bị điên àh
– Uh
– Em sao thế
Mình lo lắmg
– Chia tay đi anh.
– Tại sao hở em?
– Xin anh, em không sống được bao lâu nữa. Có lẽ em sắp ra đi rồi
– Anh xin em đó. Đừng vậy mà.
– Anh buôngtay đi.
– Anh xin em mà
– Bỏ em đi
– Đừng vậy mà, dù thế nào cũng phải mạnh mẽ lên mà em
– Anh có cần em về Vn quỳ xuống xin anh không hở anh?
– Đừng chia tay như vậy.
Nghe tiếng A khóc, mình cũng nấc lên.
– Chia tay đi anh à
A gằn giọng và mình thấy rõ sự quyết đoán ấy.
Mình năn nỉ 1 tiếng đồng hồ.
– Có lẽ chia tay là điều tốt nhất. Uh, chúc em hạnh phúc. cố mà sống, anh sẽ ko bỏ em và luôn dõi theo em. chỉ cần em đồng ý anh sẽ đến bên em.
A lạnh lùng cúp máy. Mình ngồi đây. Khóc. Bất lực.
1 tuần sau minh lại vào Sg đợi A. mình luỵ tình thật rồi.
Mình vào SG và đợi A. lúc đấy gđ đã biết rõ chuyện của mình và A va bảo mình rằng :
– Con cố gắng học tiếng anh đi, học xong không cần sang Mỹ du học nữa (dự định học 12 xong mình đi du học bởi bên đấy có gia đình) cho Con sang Sing du học đê gân A, học hết 12 và cố gắng cày tiếng anh sang đây học RMIT Sing.
Mình nghe xong như mở cờ trong lòng. nhưng nụ cười chợt tắt khi nhớ rằg mình đã chia tay.
– P à, em giấu anh điều gì phải khôg?
– Điều gì sao anh?
– EM GIẤU ANH CHUYỆN GÌ VỀ A ?
– Có gì hở anh?
– Em nghĩ anh không biết sao?
Nói rồi Mình gác máy. P có gọi lại nhưng mình không nghe.
1 tuần ấy mình sống với rượu, sông bằng bia bằng rượu, mình ko về nhà mà suốt ngày rong ruỗi với thằng anh, thằng này là hot boy, nó giới thiệu mình rất nhiều đứa con gái đẹp.
Đẹp lÀm cm gi nữa cơ chứ. mình dẫn trở nên vô cảm, quen đc vài ngày mình đã có thể phập được, nghe khốn nạn nhỉ? Nhưng cuộc sống của mình lúc đấy là vậy.
.
Diện thoại reo.
– Anh àh
Là P
– Có chuyện gì?
– Anh đừng vậy nữa?
– Vậy là sao?
– Anh đừng vậy nữa.
– VẬY LÀ SAO?
– Đừng thay đổi như vậy, suốt ngày rượu chè ngủ với người nay người kia. Anh M ngày trước đâu rồi?
– Chết rồi
Rồi P khóc. P gác máy
Hai hôm sau. Một số điện thoại lạ gọi mình.
– Alo
– .
– Ai vậy?
– .
– Ai thì nói nhanh mình không rảnh cù cưa
– Anh thay đổi quá
– Sao em gọi số VN đc?
– Em mới về.
Là P
– Uh
– Anh rảnh không?
– Khôg.
– Em ngồi ở quán cũ đợi anh, anh không đến em không về
Mình khôg nói gì má cúp máy luôn.
Thở dài.
– Uh thôi thì đến.
Vẫn quán cafe ấy, bao kỉ niệm ùa về. Anh và em cùng tắm mưa. Trao nhau nụ hôn dưới mưa.
Và ngày hôm nay lại là một ngày mưa.
Cuộc sống luôn có những sự trùng hợp ngẫu nhiên đến đáng sợ cứ lặp đi lặp lại mãi em nhỉ.
Mình thay đồ rồi chạy đến quán cũ.
Ướt sơ sơ, mình vội đi vào như thể sợ P đợi lâu nhưng lại ko muốn P biết, vẫn giữ vẻ lạnh lùng.
– Em đến lâu chưa vậy?
– Dạ được 30p rồi
– Xin lỗi anh đến trễ
– Anh khách sáo quá.
Nói chuyện một hồi mình bắt đâu lèo lái sang chuyện của A.