Tình trạng: Hoàn thành.
Post bởi: HaySo1.Vn
**********************
Câu chuyện em kể sau đây hoàn toàn có thật không chém một tí nào các bác ạ, nó là mối tình đầu hồi cấp hai của em. Để lại trong em ít nhiều nhưng kỉ niệm đẹp về tình yêu thời học trò ( nói nôm la là mối tình bọ xít =]] )
Chap 1:
Em nhớ rất rõ lúc đó là đầu học kì II lớp 7, trong một buổi ra chơi, em cùng với mấy thằng bạn chơi trò đuổi bắt, đuổi nhau dọc hành lang tầng 2, thằng nào thằng đấy chạy nhanh nhất có thể để không bị quân đối phương bắt, em cũng thế. hôm đó cũng rất bình thường nếu không có chuyện gì xảy ra, khi em chạy đến lớp 7a3 bên cạnh lớp em, em học 7a2. lúc đó chạy nhanh quá mới lại có mấy đứa con gái lớp a3 đứng ở hành lang, em tránh không kịp đâm vào 1 đưa con gái lớp đấy làm em và nó ngã chổng ra đè lên nhau 2s.
Bọn bạn em với mấy đứa con gái lớp kia thấy thế hú lên ầm ĩ, rồi trêu này nọ, lúc đó ngại quá em đứng dậy luôn chạy nhanh về lớp, ngoảng mặt lại thấy cái e mình va phải mặt nhăn như khỉ vì đau. Về đến lớp ngồi bật quạt nghỉ một tí cho đơ mệt và đau vì đầu mình với đầu e kia đập vào nhau hơi mạnh. Đang ngồi giải nóng thì bỗng mấy đứa con gái a3 sang hò hét, thích nhau đi, yêu nhau đi, sang xin lỗi cái H đi kìa. Em nó tên H, mình tên T nên bây h em xưng tên cho dễ hiểu.
Thấy bọn con gái lớp bên trêu sung quá nên mình cũng ngại chỉ biết cười cười cho qua. Tưởng chỉ có mấy đứa con gái lớp kia nó trêu thôi ai ngờ mấy thằng bạn cờ hó của mình cũng trêu không kém, nào là có sờ được ngực nó không, cảm giác đè gái có phê không, xin lỗi, làm quen tán chứ hả v.v.. và v.v.. Thế là em cứ bị trêu cho đến khi trống đánh tan học.
Chap 2:
Sáng hôm sau dậy sớm đánh răng rửa mặt và lấy 10k mẹ cho tiền ăn sáng rồi cưỡi con xe đạp mini huyền thoại đến trường, nhà em cách trường 2 km nên đi cũng nhanh, đến trường cũng vừa tầm vào lớp, trường em vào lớp sớm.
Em gửi xe vào lớp luôn, không ăn sáng vì tiền để dành đi đánh điện tử, nghĩ hồi đấy khổ vì game mà lúc đấy chơi toàn game offline mới vl con chồn, toàn đua xe bắn súng, bikachu.
Em nhớ lần đầu vào quán nét lập tài khoản để chơi, lập id là Tri rồi chị chủ quán bảo gõ pass em đánh loạn xị ngậu, tí bật máy máy đăng nhập tài khoản éo biết pass là gì, mãi không vào được rồi chán bỏ về, giờ nghĩ lại thấy ngu quá các bác ợ:(
Thôi em quay lại vấn đề, vào đến lớp mấy thằng bạn hỏi, lại trêu em với H bên a3, em quay ra bật luôn dm bọn chó, còn trêu nữa t thông đít. Tưởng chuyện hôm qua không có gì thế mà ra chơi tiết 2 bọn con gái lớp a3 lôi H sang trước cửa lớp em rồi lại hò hét yêu nhau đi, tao làm mỗi cho, 2 đứa đè lên nhau rồi bây giờ phải yêu nhau, các kiểu con đà điểu.
Rồi mấy đứa lớp bên gọi mấy thằng lớp em ra bàn bàn cái gì rồi mấy thằng lớp em gọi em lại và nói.
– Mày viết thư tán nó đi, bọn con gái lớp kia nó phối hợp với anh em mình giúp mày
– Tán cc, ngại vl
– Ờ thì mày cứ tán thử xem, biết đâu lại có người yêu chơi, bla bla
Rồi trống đánh vào lớp, tiết này là tiết mỹ thuật, cấp 2 vận còn môn vẽ. Mấy thằng bạn em lại bàn chuyện viết thư cho cái H lớp bên, em cứ từ chối không viết, kêu ngại vl viết làm gì. Cuối tiết học tại chúng nó ép quá nên em cũng phải viết, lá thứ do chính tay em viết và nội dung như sau:
– H à cho tớ xin lỗi nhé, hôm gì tớ không cố ý đâu, bỏ qua cho tớ nhé, tớ thích H
Nội dung như thế đó các bác, ngắn, tại em biết viết gì và viết cũng định trêu thôi, sau khi viết viết xong thằng V bạn em chạy sang đưa cho mấy con gái a3. Học hết 2 tiết còn lại, trương em học chính 4 tiết, đến lúc tan học vẫn không thấy rep lại mà em cũng không để ý lên em về luôn. Chiều hôm đấy là thứ 5 lớp em phải học thêm, lớp em học thêm thứ 2 và thứ 5, vừa mới bước vào lớp bọn bạn em gọi em lại và bảo có thư bện lớp kia gửi sang, nội dung trong thư là:
– Tớ cũng không giận đâu, tớ bỏ qua lâu rồi, hơi đau 1 tí thôi, mà sao bạn biết tên tớ thế, bạn tên gì. ok mình là người yeu. Hi
Em đọc xong rồi nghĩ WTF chưa biết tên mà đã ok à, bỏ mẹ rồi. Đang ngu ngơ thằng P bạn em cướp tờ giấy đưa cho cả lũ đọc, chúng nó hú lên bảo em viết lại đi, em bảo thôi k viết nữa, nó cho xin lỗi rồi viết lại làm gì. Em nhất quyết không viết thế là chúng nó tự viết rồi gửi sang bên đấy mà em không hay biết. Buổi học chiều 3 tiết trôi đi nhanh chóng, em về nhà rồi ra bãi bóng đá bóng với mấy thằng cùng xóm, đá bóng nhựa các bác ợ:) )
Chap 3:
Sáng thứ 6 vẫn như mọi khi em dậy sớm đạp xe tới trường, gửi xe và đi vào lớp. Bước vào lớp, tưởng hôm nay chúng nó không để cập gì tới chuyện kia nữa vì không thấy đứa nào nói lăng gì, chỉ thấy hỏi làm bài về nhà chưa, ăn sáng chưa, đủ các câu hỏi.
Vậy mà ra chơi tiết 2 có đưa con gái nào đứng ngoài cửa lớp gọi em ra, thì em cũng ra luôn, đi đến chỗ nó, nó đưa cho một từ giấy gấp cẩn thận và nói
– Cái H nó gửi đấy
– Gửi cho tớ thật à?
– Ừ cầm đi
Mang tờ giấy vào lớp, em không đọc luôn và đút vào túi quần, tí vào lớp rồi đọc không mấy thằng kia nó xem trộm thì hỏng. Trống đánh vào lớp được mấy phút cô giáo cũng đã bắt đầu giảng, em mới mở ra đọc, nội dung trong thư ghi:
– Tớ cũng biết bạn tên T rồi, tớ chỉ hỏi vậy thui, hihi. Mà bạn thích tớ thật hả, mới trêu mấy hôm mà tờ giấy bạn gửi tớ đã ghi tớ nhớ bạn lắm, tớ yêu bạn thiên thần à, tớ yêu bạn từ cái nhìn đầu tiên.
Trong thư ghi thế các bác ạ, em nhớ như in không chém 1 từ nào. Đọc xong em bối dối đến thối người, mang tờ giấy ra hỏi bọn cờ hó kia thì thằng nào thằng đấy cười hả hê. Bảo bọn tao viết thế là tốt cho mày, mày không cảm ơn còn sủa gì, rồi chúng nó lại cười haha. Không làm gì được em lại cầm lá thư về bàn ngồi suy nghĩ miên man, ngồi được 5 phút, cái Q lớp trưởng lớp em đi đến và đưa cho một lá thư nói là mấy đứa bên kia nó bảo tớ đưa hộ. Em mở ra xem luôn. tờ giấy cũng bé bé bên trong ghi
– Bạn có yahoo không, yahoo của tớ này, *****kute_hp@yahoo.com. Bạn add vào nhé
Đọc xong, em nghĩ yahoo là gì thế nhỉ, cái này này mình không có. Hồi đó không biết chỉ biết game offline yahoo là cái quái gì sao em biết được. Thế là em đi ra hỏi mấy thằng bạn, chúng nó cũng không biết, có thằng bảo cái này cần có ních mới vào được, em nghe xong cũng không rõ là gì nên thôi. Thế là buổi học 4 tiết trôi qua, em lại cắp cặp đi đi về, về đến nhà có bố nấu cơm rồi nên chỉ ăn xong ngủ một tí chiều đi đá bóng đội tuyển của huyện. Hồi đó em đá bóng giỏi lắm:D
Chap 4:
Cuối cùng chủ nhật cũng đã đến, sáng dậy ăn mì tôm xong nhanh chóng đi ra quán nét, hôm nay chủ nhật mẹ cho mỗi 5k may mà trong túi vẫn còn 3k mấy hôm trước đánh điện tử vẫn còn. Vậy là có 9k được 3 tiếng, hồi đó tiền nét rẻ chứ bây giờ cũng 5k 1 tiếng rồi. Đi ra quán nét việc đầu tiên của em là tìm hiểu yahoo là gì, ngồi vào máy, thấy mấy anh chị bên cạnh có chát gì gì đó có chữ yahoo, em hỏi liền anh bên cạnh và được anh ấy chỉ cho cách tạo ních.
Ngồi hơn 20p mới nghĩ ra cái tên. Em nhớ không nhầm tên ních là Toi_maimai_chiyeu_****_hp@yahoo.com, tên ních đấy e cũng ăn trộm tên ních của anh ngồi bên cạnh chỉ thêm chữ mãi mãi, tại không nghĩ được tên gì hay. Tạo ních xong em add luôn yahoo của em ý, xong em lại quay ra hỏi anh bên cạnh hỏi dùng như nào bla bla. Hỏi các kiểu con đà điểu thì cũng biết hết, ngồi chơi lung tung được hơn 1 tiếng thì thấy ních em ý sáng, em liền pm luôn
– Mình: Hi
– Em ý 5p sau mới rep lại. Chào, T hả
– Mình: Ừ hehe
Rồi em lại không biết nói gì nữa, bí quá, tại chưa bao giờ chat kiểu này mới gái, lúng túng như gà mắc tóc, 10p sau lấy tự tin rồi lại pm, lần này em ý trả lời luôn
– Mình: Mấy lá thư lần trước bạn viết cho mình hả?
– Em ý: Đâu tớ không viết, mấy đứa bạn tớ nó viết đấy, bị lừa rồi kìa.
– Mình: Ax, thật hả
– Em ý: Thật, mà thư bạn gửi, bạn viết à
– Mình: Ừ, có 1 lá là không phải tớ viết thôi, còn đâu tớ viết hết ( nói đến đoạn này cứng cmn tay, người ta không viết cho mình, mình lại đi viết lại, ngại vl)
Nói chuyện khoảng 1- 2 dòng nữa em ý bảo thôi e ý đi chợ với mẹ để khi khác nói chuyện sau, em cũng ừ ừ rồi lại bắt đầu vào công cuộc game offline của mình, cụ thể là game đua xe bắn súng, vì chưa biết game online.
Chap 5:
Sáng thứ 2 đầu tuần, trường tổ chức chào cờ, tất cả các lớp ra sân ngồi nghe tổng phụ trách nhận xét các hoạt động của cả tháng. Lớp em ngồi bên cạnh lớp em ý, ngồi xuống và nhìn xem em ý ngồi ở đâu, đây rồi, ngồi gân sát chỗ em cách khoảng 2 hàng về bên tay phải. Em nhìn kĩ em ý, nhìn em ý xinh, trắng, má có núm đồng tiền, lòng tự nghĩ xinh thế mà bấy lâu nay đéo để ý. Đang ngồi bay bổng vào những suy nghĩ, chợt mấy thằng ngồi sau gọi em lại và nói
– Ê T mới ra game Đột kích, trò này hay lắm, hay hơn mấy game ofline nhiều, cần có ních, tí anh em về lập ních chơi thử không
– thật hả, bắn nhau ấy hả, ừ ok ok
Thế là chiều đến em cùng với 4 thằng nữa trốn học thêm ra quán nét tạo ních đột kích mà còn gọi là CF, em tạo luôn tên ních là tinhyeucf2. Và từ đó em đã trờ thành 1 game thủ thật sự, những buổi chiều nào được nghỉ là bắn CF, từ chơi bình thường đến rất là cay cú, rồi nạp thẻ quay súng v.v… Ních đó bây h e vẫn còn, nó lên chức thiếu tướng rồi, báu vật đầy đủ cả, nói về bắn CF thì em phải nói là đỉnh, đỉnh nhất la ghost, ngã tư, sniper. Hơi miên man:D
Kể từ ngày chúng nó trêu em với em ý, chat với nhau qua yahoo em lại rất thích đi học, chăm chỉ hôm nào cũng đi học sơm để được gặp em ý. Những buổi đi học trên lớp hôm nào bọn nó cũng trêu hết, mấy thằng con trai bên lớp em ý còn chạy sang lớp em, bắt em lại rồi khiêng em sang bên đấy. không chống cự được số đông em đành để bị khiêng sang, mỗi lần bị khiêng sang em bị thả cạnh bàn em ý ngồi. Em ý thấy thấy thế cũng đỏ mặt cười, em thì chạy thật nhanh về lớp, chạy về đến lớp em lại bị khiêng sang:( (, mệt vãi, nhưng vui các bác ạ.
Chap 6:
Sau những nhiều tuần bị 2 bên lớp trêu, rồi em bị khiêng sang bên lớp em ấy những cuộc nói chuyện với nhau trên yahoo nhiều hơn gần gũi hơn. Em cũng tự nhiên khi nói chuyện với em ý, những câu chuyện bọn em nói đơn giảm chỉ là hỏi những câu bâng quơ, trêu đùa nhau tạo cho nhau tiếng cười thoải mái. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, trêu nhiều, đùa nhiều rồi cũng thành thật. Em nhớ như in cái lần chat với nhau hôm ấy, lúc đó em đang chơi game, vẫn để ních yahoo onl bình thường, chợt có tiếng pm tới, lúc đó khoảng 6h tối
– Em ý: Hiiiiiiiiiiii 1 cái dài
– Mình: hello, hi
– Em ý: Bạn đang làm gì thế?
– Mình: Tớ đang chơi game tí, he
– Em ý: Tớ hỏi bạn cái này nha, trả lời thật nha, hi
– Mình:o k
– Em ý: bạn có thích mình ko
– Mình: thật đó:D
– Em ý: Thích hay yêu, có thật không
– Mình: Bây giờ yêu rồi, thật luôn
– Em ý: H yêu T nhiều lắm, tớ off đây, pipi
Sau khi em ý nhắn cho mình tin này cho em, người em có một cảm giác rất lạ, chưa bao giờ có cảm giác này luôn, em không biết tả như nào, chắc chỉ 2 từ HP. Em đang chơi Cf cũng out luôn, ngồi đọc đi đọc lại tin nhắn ấy mà cười thầm vì vui sướng, quên cả rep chào em ấy. Lúc tỉnh dậy sau cơn mê vì sung sướng, đang định nhắn tin hỏi em ấy có thật không thì em ấy off mất rồi, thôi để mai đi hỏi cũng được.
Tối hôm đó về nhà tinh thần phấn khởi, bố mẹ sai gì cũng ngoan ngoãn làm, không còn lười như mọi hôm nữa. Ăn cơm thì cái gì cũng ngon, lúc nào cũng cười cười, nhưng có 1 điều là lúc đi ngủ mãi không ngủ được, cứ nghĩ về cái tin nhắn em ấy gửi. Chắc vì sung sướng quá, nghĩ nhiều rồi cũng mệt, em ngủ lúc nào không biết.
Chap 7:
Kể từ sau khi nhận được tin nhắn em ấy yêu mình, em cũng không biết là đùa hay thật nhưng em cảm thấy mình như đã yêu em ấy mất rồi, lúc nào cũng cảm thấy nhớ nhớ. Hôm sau đi học em viết luôn 1 lá thứ rồi bảo bọn con gái lớp em ấy gửi hộ, trong thư ghi “chiều onl yahoo tớ bảo cái này nhé, hi”. Buổi học hôm ấy em chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh để chiều đến. Ngồi mong ngóng, chờ đợi đủ kiểu rồi tránh báo hiệu tan học cũng đến.
Em nhanh hết sức có thể, đeo cặp chạy ra về, ra đến hành lang gặp em ấy đang đứng cùng với bạn, em ấy cười 1 cái với mình.
Nụ cười làm tim em ngừng đâp, bối dối, ôi nụ cười của nàng chứa biết bao vẻ đẹp, tôi như chìm đắm trong thảo nguyên đầy hoa vậy. Hehe thật đó các bác, nhưng rồi em chỉ cười lại rất hiền rồi xuống lấy xe ra về. Về đến nhà ăn cơm như hổ đói, ăn xong ra luôn quán nét, bật máy vào yahoo đã thấy em ấy onl rồi nên em pm luôn.
– Mình: Ê, onl sơm thế hi
– Em ý: Bạn bảo tớ onl còn gì, lại còn hỏi thế, ghét
Em ấy trả lời một cách dễ thương, làm em xao xuyến quá, em rep lại
– Mình: hihi, tớ hỏi cái này nha
– Em ý: ok con dê
o_0
– Mình: Bạn thích yêu tớ thật hả, trả lời thật nha
– Em ý: không tin hả, thật đó, mà bạn có yêu tới thật không đó
– Mình: thật đấy, mấy hôm nay tớ nhớ bạn suốt. mà yêu tớ từ lúc nào thế?
– Em ý: Từ lúc bọn nó trêu rồi khiêng bạn sang ý, từ đầu thích thôi sau trêu nhiều quá tự nhiên thấy nhớ rồi tớ yêu bạn.
– Mình: tớ cũng vậy, hi. Vậy bạn là n/y tớ nha
– Em ý: ok hihi, Thôi tớ phải đi học thêm đây ppp
– Mình: hi, pp
Vậy là kể từ đó em với em ấy là n/y của nhau. Chắc các bác không tin khi lớp 7 mà đã nói chuyện như thế, nhưng em không chém không nói phét 1 từ nào. Em cũng đứng dậy trả tiền nét rồi đi học luôn. Đến lớp học tâm trạng ngu ngơ lúc nào cũng nghĩ về em ấy, như thằng không hồn vậy. Đó làm cảm giác lúc yêu nó thế:)
Chap 8:
Từ khi em ấy bảo là người yêu của em, hôm nào em cũng lên mạng để chat, ngày nào cũng vậy đều như vắt chanh, lúc ấy em chưa có điện thoại di động nên cứ lên mạng thôi. Còn em ấy có điện thoại rồi, điện thoại có yahoo thích lên chat lúc nào cũng được, còn em thì phải ra quán nét.
Tiền mẹ cho ăn sáng hiếm khi ăn lắm, toàn để tiền lại hoặc xin thêm để lên mạng nói chuyện với nhau thôi. Trên mạng nói chuyện với nhau như vậy nhưng không biết em ấy có yêu mình thật không nữa, tại chat với nhau được 1- 2 tuần mà đã đứng trước mặt nhau lần nào đâu, hjx. Đến lớp thì bọn nó vẫn cứ trêu, còn trêu ác hơn nữa, hôm nào cũng lôi em sang bên lớp em ấy.
Mỗi lần lôi em sang, cả bọn lại hú ầm lên, đẩy em xô vào em ấy, bắt cầm tay nhau. Những lúc đấy em ngại đến tím mặt, còn em ấy thì mặt đỏ bừng nhưng vẫn cười vì xấu hổ. Một hôm em đang ngồi học, hình như em nhớ là tiết mỹ thuật thì phải, một đứa bạn của em ấy xin gặp em và em ra ngoài, ra ngoài bạn ấy bảo em đi theo, em đi theo, dẫn em đến chỗ nhà vệ sinh của học sinh thì em nhìn thấy mấy đứa con gái cũng cùng lớp, trong đó có cả H.
Khi nhìn thấy em cả lũ gọi em ra và bảo..
– Cái H nó gửi cái này này
Một đứa đưa cho em tờ giấy rồi nói
– Lần này cái H viết đấy, hơ hơ
– Ừ ừ he
Lúc đưa cho em tờ giấy xong cả lũ chay về lớp, em ấy chạy qua mình cười nhẹ một cái, em ấy xinh thế làm mình nóng cả mắt. Đứng đấy khoảng một tí đút tờ giấy vào túi quần, tiện thể đ vệ sinh luôn, rồi chạy về lớp. Về đến lớp em mở tờ giấy ra, bên trong ghi
– Sao nói chuyện với tớ cứ xưng bạn bè thế, bây giờ xưng tên nha hihi. Cuối thư còn dấu <3
Đọc xong em vui lắm, biết là em ấy yêu k phải đùa, nếu đùa thì không như vậy, mỗi lần gặp em, má em ấy đều đỏ. Buổi học 4 tiết hôm ấy cũng qua, chiều đến em onl yahoo sớm nhất có thể, vừa đăng nhập đã thấy ních em ấy sáng em pm
– Mình: Ê tớ này he
– Em ý: ừ hihi, mà sao chưa đọc tờ giấy H mà còn xưng tớ
– Mình: T quên, hihi
Nói đến đây em lại không biết nói gì, đợi một lúc em lại hỏi
– Mình: H ơi có yêu T thật ko
– Em ý: thật mà, hỏi nhiều vậy, H hỏi T mới đúng
– Mình: thật đó
Kể đến đây em lại quên mất rồi, em với em ấy nói gì sau đó em cũng không nhớ nữa, nhưng đại loại là em toàn nghe em ấy kể chuyện trên trường, bọn bạn em ấy trêu như thế nào, bla bla.
Chap 9:
Khoảng Thời gian em với em ấy bắt đầu yêu nhau là tháng 12, lúc đó trường có phong trào hội khỏe phù đổng em được nhà trường tuyển đi thi các môn điền kinh do huyện tổ chức. Em và mấy bạn nữa trong khối được cử đi, nhưng em là người thi nhiều môn nhất.
Chiều hôm đi thi em và em ấy cũng có chat trên mạng, em ấy cũng biết em đi thi nên cũng chúc em thi tốt, nghe em ấy chúc mà em cũng phấn khích, quyết tâm cố gắng hết mình để có giải để không phụ lòng em ấy chúc mình.
Buổi chiều đến giờ thì, nhìn mấy thằng trường khác mà em run co vòi, lần đầu tiên đi thi mà. Sắp đến lượt trường em, tự nhiên có tiếng gọi em ” sặc ” lũ bạn em ấy mà em ấy đang ở đây, chúng hét lên ” Cái H nó đi cổ vũ cho này, há há” Em ngạc nhiên quá, thấy em ấy cùng các bạn mình đi cổ vũ, thấy ngại ngại, độ hồi hộp lại tăng lên vì có em ấy ở đây, em phải cố hết sức để chứng tỏ bạn thân thôi @@.
Rồi cũng đến lượt em thi, em thi môn ném bóng đầu tiên, mỗi người được ném 3 lượt, ném đến lượt thứ 2 thì cả lũ đứng trên khán đài hét lên ” T ơi cố lên! H nó bảo cố lên này”. Nghe xong tất cả ánh mắt dồn vào em, cả cô giáo dẫn em đi thi cũng hỏi người yêu à, rồi cô ấy cười cười bảo em thi tốt đi. Lúc đó ngại không dấu mặt vào đâu nhưng hạnh phúc lắm khi có người yêu đi cổ vũ.
Buổi thi kết thúc, em biết chắc chắn môn ném bóng em được giải nhất, vì những đứa ném sau em, thua em đến hơn 10 mét, còn 2 môn còn lại là nhảy xa và bật cao thì em không rõ. Khi ra về em ấy nhờ bạn gọi em lại và đưa cho một chai nược lọc, em ấy đưa không nói gì mà cười ngại, vì mới yêu nhau nên vậy. Cầm chai nước em tu một phát mà thấy nước ngon quá, mặc dù nước lọc, chắc tại nước của người yêu, rồi em với các bạn em ấy cùng nhau đi về, trên đường đi về chỉ các bạn và em ấy nói chuyện với nhau, còn em im re. Đi được nửa đường thì có đứa bạn của em ấy nói
– Ê T, cái H nó hỏi mày có mệt không kìa
– Em chỉ lắc đầu một cái
Em ấy không dám nói thắng với em, và em cũng không dám nói thắng với em ấy, nhưng em vẫn rất vui vì em ấy quan tâm đến mình. Hồi ấy vẫn đi xe đạp nên đi cùng nhau về tới nhà cũng lâu, và đó tạo cho em một chút thời gian để ngăm em ấy, nhìn trộm thôi các bác. Em ấy xinh quá, tại trong mắt mình người yêu mình luôn là người con gái xinh nhất, ai có người rồi chắc cũng biết cái đó @@.
Chap 10:
Sau đợt đó noel đến, em gửi cho em ấy tấm thiếp chúc mừng giáng và em ấy cũng vậy. Đó là món quà em ấy tặng em đầu tiên nhận dịp giáng sinh. Thời gian ấy em rất vui và và hạnh phúc, hôm nào bọn em cũng lên yahoo nói chuyện, những cuộc nói chuyện đấy làm hai bên rất vui còn nói như nào em không nhớ nổi nữa, em chỉ nhớ những lần đặc biệt thôi. Giáng sinh qua, tết nguyên đán cũng đến, tết đó có lẽ là cái tết vui nhất của em.
Trước lúc nghỉ tết, em hẹn em ấy đêm giao thừa đi chơi cùng nhau, và để tạo cơ hội để em có tự tin để nói một câu gì với em ấy, chứ không dám nói gì trước mặt nhau mà chỉ nói qua mạng thì chết. Tối giao thừa, lúc 10h em ấy và khoảng một đám bạn kéo đến chỗ quán nét nơi em gõ phím, còn bây giờ bố mẹ cũng mua cho em 1 dàn ở nhà rồi. Cả lũ cũng phải đến hơn 20 đứa con gái, làm em hoảng quá, nghĩ bây giờ có 1 thân đàn ông đi với cả đôi chục đứa con gái thì có mà hết sinh lực.
May mà vì sau tách làm 2 nhóm, em và em ấy 1 nhóm cùng với mấy đứa em ấy chơi thân, cả bọn rủ nhau đi ăn bánh trôi nước thì phải. Ra quán bánh trôi nước, dựng xe xuống ngồi vào bàn, ngồi đối diện với em ấy, nhìn em ấy cười hoài, em cũng ngại mà cũng cứ cúi mặt xuống. Bác bán hàng bê bánh trôi nước ra, cả bọn ngồi ăn với nhau, lúc ăn em ấy ăn như mèo mà cứ lấp sau lưng đứa bạn rồi cười ngại làm em cứng lưỡi không biết nói gì.
Ngồi ăn cả buổi mà không nói được với em ấy câu nào, giờ về cũng đến, em đứng lên tính tiền, đang lôi tiền ra thì đứa bạn em ấy chạy ra đòi tính tiền, và một đứa nữa kéo em lại bảo ” Hôm nay bọn tớ đãi 2 đứa hơ hơ”. Hồi đó cũng giẻ, mất hơn 20k thôi à. Trên đường về lòng nghĩ mua tặng em ấy cây mía lộc mà không dám, cứ bảo đợi tí nữa mua, mà tí nữa, tí nữa thì về đến nhà mất rồi, nghĩ lại thấy nhát gái quá.
Về đến nhà, trong lòng bứt rứt chỉ muốn gặp em ấy rồi nói chuyện với em ấy nhưng không được, thôi để nói chuyện trên mạng cũng được.
Chap 11:
Nghỉ tết qua, đi học lại vào đầu tháng 2, đầu tháng đấy là sinh nhật em. Vào hôm sinh nhật em, hôm đấy là ngày đi học, thấy em ấy và mấy đứa bạn cứ đi nhiều lần qua lớp em, mà em không biết để làm gì, em biết là có chuyện nhưng không biết là chuyện gì. Chiều đến em với em ấy chát qua mạng, em ấy pm
– Em ý: Hôm nay là sinh nhật T à
– Mình: sao H biết thế
– Em ý: hihi thế mới giỏi
– Minh: Thể nào sáng nay cứ đi qua lớp T
– Em ý: hihi thôi H đi học đây, Chiều nha
Em cũng không biết chiều nay có gì mà em ấy nói nói ” Chiều nha”. Chiều đến, lúc tan học, em ấy nhờ bạn gọi mình ở lại vào lớp em ấy làm gì đấy. Em vào lớp em ấy, thì ra em ấy tổ chức sinh nhật cho em và hôm ấy cũng là sinh nhật của một đứa bạn em ấy nên tổ chức luôn. Lúc vào em ngạc nhiên lắm, vì xưa nay bố mẹ còn chưa tổ chức sinh nhật cho em nữa là, mà bây h còn người tổ chức cho nữa, cảm giác hạnh phúc lắm.
Cả buổi sinh nhật em và em ấy cũng không nói gì luôn, vì vẫn ngại, chỉ cười thôi, còn em ấy đùa với mấy đứa bạn. Hình như em ấy có tặng em cái gì em cũng quên rồi, cách đây mấy năm em cũng quên nên cái gì em nhớ được em kể hết. Buổi sinh nhật kết thúc, em bảo em phải về sớm một tí nên em về trước. Lí do em về trước không phải nhà có việc mà về trước để lên mạng gửi lời cảm ơn em ấy qua yahoo, tại chưa nói chuyện được với nhau nên chỉ còn cách nói qua mạng.
Có lẽ sinh lần đó là lần sinh nhật mà em vui nhất, và 2 lần nữa, vì có mỗi mấy lần đó tới nay có người tổ chức sinh nhật cho em, còn ở nhà đến sinh nhật em, mẹ em mua ít bánh về ăn là qua, nghĩ mà buồn.
Chap 12:
Đến cuối tháng 2 em nhận được giấy báo đi tập huấn cho huyện vì được giải nhất môn ném bóng, và buồn nhất là em phải đi đá bóng cho thành phố. Em đá bóng cũng có năng khiếu, đá hay nên được tuyển lên đội bóng của thành phố để phục vụ cho giải bóng đá toàn quốc sắp diễn ra. Khi biết tin như thế em vừa vui vừa buồn, vui vì sắp đi tham gia giải điển kinh thành phố và được đá bóng ở giải toàn quốc, buồn vì sắp phải xa em.
Nhưng em vẫn chưa nói tin đó cho em ấy vì sợ em ấy buồn, mà không biết có buồn không nữa. Sau khi đoạt huy chương bạc môn ném bóng ở giải điền kinh bậc THCS ở SVĐ lạch Tray xong, thì khoảng 3- 4 ngày sau em đi rồi. Đi đá bóng cho thành phố em phải chuyển trường, tập trung ăn ở cùng đội bóng để tiện cho tập luyện. Còn mấy ngày cuối em học ở trường, em cũng nói cho em ấy biết tin để em ấy còn biết, chiều hôm đó 2 đứa nói chuyện trên yahoo nên em cũng nói luôn…
– Mình: H ak, T nói cho H cái này H có buồn không
– Em ý: Chuyện gì thế, sao lại buồn
– Mình: T sắp phải đi rồi, T chuyển trường đi đá bóng
– Em ý: ax, thật hả, nếu thật thì H buồn lắm
– Mình: Thật đó, học 2- 3 buổi nữa T đi rồi
– Em ý: H buồn lắm, T đi có lâu không, hic
– Mình: cũng khoảng 5 tháng, đá xong mới về mà
– Em ý: H nhớ T lắm, đừng đi mà
…
Buổi hôm đó em với em ấy nói chuyện nhiều, em k nhớ hết được, toàn em ấy nói đi sẽ nhớ lắm, bảo em đừng đi rồi lại khuyên em nên đi di, sang đấy có còn yêu nhau được nữa không. Em lại hỏi em ấy, em đi như này có nhớ em không, có còn yêu em không. Rồi em ấy cũng nói sẽ chờ em về, và em cũng hứa sẽ về với em ấy, ngồi chat với em ấy thấy trả lời tin nhắn lấu hơn mọi ngày nên em nghĩ chắc em ấy cũng buồn lắm, buồn thật rồi.
Chap 13:
Còn 2 ngày nữa là em đi, em mới viết thư cho em ấy là chụp cho em vài tấm ảnh, em ấy hỏi để làm gì nhưng em không nói. Từ khi em nói tin em sắp đi hôm nào em ấy cũng đi qua lớp em mấy lần, rồi mấy đứa bạn hay chơi với em ấy kể với em là hình như trong lớp em ấy khóc và hay rủ mấy đứa trốn tiết ra cầu thang ngồi nói chuyện, rồi em ấy lại khóc.
Nghe bọn nó kể mà em cũng không tin, không biết em ấy có khóc vì mình thật không. Mà em cũng thấy em ấy buồn lắm, giờ ra chơi nào cũng nằm gục xuống bàn, không như hồi trước, cứ đùa với các bạn rồi chạy qua lớp em. Sáng thứ 7, buổi học cuối cùng của em ở trường cũng đến. Em vừa đến lớp em ấy đã gửi cho em một túi ảnh bên trong có mấy chục cái ảnh em ấy đi chụp, bảo chụp mấy cái mà chụp hẳn mấy chục cái luôn, nhìn ảnh nào cũng xinh.
Bên trong còn có một lá thư, nội dung trong thư em không nhớ nhiều, em chỉ nhớ là ” T đi H nhớ nhiều lắm, T đi đá bóng tốt nha, nhớ phải về đấy, H yêu T”. Đọc xong lá thư đấy em lại không muốn đi, nhưng có giấy triệu tập của thành phố rồi, hiệu trưởng kí đơn chuyển trưởng rồi nên phải đi thôi. Chiều hôm đó em liên hoan chia tay bạn bề trên lớp rồi hẹn em ấy tối đi chơi để tạm biệt em ấy. Tối đến, em cùng mấy đứa bạn em ấy đi chơi, hình như lên huyện đoàn hay sao ấy.
Bọn bạn em ấy dẫn em lên đấy, cả lũ tặng em một bó hoa rồi bảo “hoa cái H tặng đấy, nhớ và về với nó ” Một lúc sau không khí lặng xuống, em thấy em ấy đứng một mình rồi cứ cho tay lên mặt, hình như là lau nước mắt. Em mới đi lại gần chỗ em ấy, đứng đó không làm gì cả, trong lòng muốn cầm tay em ấy và lau nước mắt nhưng mãi mà không dám, vì đã nói chuyện trước mặt nhau đâu.
Sau một hồi lấy hết can đảm em cũng đưa tay lên kéo em ấy lại rồi ôm em ấy vào lòng, lại lấy hết dũng khí nói thầm vào tai em ấy ” Chờ tớ nhé”. Em cứ ôm em ấy khoảng 2p thì bỏ ra, lúc bỏ ra em ấy nói nhi nhí ” H yêu T nhiều lắm “. Thấy em với em ấy ôm nhau lũ bạn cứ ồ lên liên tục, em cũng ngại lắm nhưng cũng kệ. Về đến nhà là 10h, lên giường đi ngủ mà tim vẫn hổi hộp vì mình lần đầu tiên ôm gái và thấy em ấy khóc vì mình khi biết mình đi, một cảm xúc buồn buồn nôn nao.
Chap 14:
Sáng hôm sau em chuẩn bị quần áo đồ dùng cá nhân rồi chuẩn bị đi, lúc lên xe bố em đưa cho cái điện thoại di động mới mua bảo là cầm đấy tiện mà liên lạc. Nhìn thấy cái điện thoại em vui quá, cầm lấy luôn vì có cái để nhắn tin nói chuyện với em ấy khi sang bên kia rồi.
Chào mọi người trong nhà xong em lên xe bố em chở em sang chỗ em tập huấn, dọc đường ngồi trên xe em lấy điện thoại ấn số máy em ấy đầu tiên, số điện thoại em có xin em ấy trước đó rồi. Nhắn tin cho em ấy biết là em có điện thoại rồi, đây là số của em, có gì nhắn tin nói chuyện. Sang bên đấy chỗ em ở là khu đào tạo năng khiếu đối diện với Cánh Diều, nếu ai ở Hải Phòng thì biết những địa điểm em nói trên.
Mấy ngày đầu tiên ở bên đấy thấy nhớ nhà thôi rồi, nhớ cả em ấy nữa. Sáng đi học, chiều đến 2h phải ra sân tập, trời nắng mùa hè ở khu Đồ Sơn như lửa đốt, cứ như thế hôm nào cũng như hôm nào hết. Từ khi sang bên đấy mấy thằng cùng đội bóng phải tự lập hết, nói như vậy thôi chứ không có gì là tự lập, có mỗi đi học, tập luyện để chuẩn bị tham gia giải bóng đá yamaha toàn quốc.
Rồi sang bên đấy, bố mua cho cái điện thoại để gọi về nhà nhưng em toàn nhắn tin với em ấy, ngoài những lúc ra sân ra lúc nào em với em ấy cũng nhắn tin nói chuyện hết. Tiền điện thoại cứ mỗi lần về nhà xin bố mẹ được hai ba ngày lại hết, rồi lại vay mấy thằng bạn cùng đội. Ở bên đó cứ một tuần em lại về nhà chơi một lần vào cuối tuần, lần nào về cũng đi chơi với em ấy rồi mua quà tặng em ấy.
Em nhớ nhất lần về rồi đi chơi cùng em ấy và mấy đứa bạn, lúc đó đang trên đường đi, em lai em ấy, tự nhiên đi vào chỗ đường em lại không biết lối, em mới xuống xe bảo lối này không biết ” H lên lai T đi”
Em ấy mới đáp lại bằng 1 câu “ứ ừ” Cả lũ thấy thế cười ầm lền rồi trêu làm em ngại quá, thế là em lại leo lên xe trở em ấy. Và từ lần đấy em với em ấy bắt đầu nói chuyện với nhau tự nhiên hơn khi ở bên nhau.
Chap 15:
Sau khi nghỉ hè ở bên đấy, những buổi tập ngoài sân của đội ngày càng mệt, tập thể lực giữa trời nắng mùa hè, rồi hôm nào cũng tập từ 2h giờ triều đến gần 5h làm thằng nào thằng đấy đờ người. Nhưng sau những buổi tập mệt mỏi đó em lại có em ấy bên cạnh để nhắn tin nói chuyện, an ủi chia sẻ những gian khổ, làm em cảm thấy không còn mệt mỏi nữa @@.
Khoảng cuối tháng 5 mọi tập luyện kết thúc, đội bóng của em lên đường vào Thái bình giá giải. Vào trong đó đá giải, em với em ấy vẫn nhắn tin bình thường, thời gian nhắn tin còn nhiều hơn lúc trước. Tại vào trong đấy chỉ đá thôi chứ không luyện tập gì hết, 2 ngày lại đá 1 trận, áp lực lắm các bác ạ.
Em được đá chính nên cứ mỗi trận sắp đá lại hồi hộp thôi rồi, ra khán đài thì khán giả đánh trống hò hét làm bủn rủn chân tay. Đội em đá 3 trận, gặp Hà Nội, Hải Dương, Thái bình, trận gặp Thái bình đá tâm lí vãi đái, khán giả nhà đến chật kín khán đài trống đánh bùng bùng cả, lên trận đó bọn em thua 4- 1.
Cả mùa giải hòa mỗi một trận với Hải Dương, qua mỗi trận thua HLV đội em lại họp đội, khiển trách nhưng em không để ý, thắng thua kệ. Điều quan tâm lúc này là nhanh về để được gặp người yêu, kết thúc giải đấu đội em đứng thứ 3 bị loại, không được vào vòng chung kết tổ chức ở Huế thì phải, cũng tiếc nhưng cũng không buồn.
Sau trận thua cuối cùng với Hà nội đội em về luôn Hải Phòng, 12h trưa về đến khu Cánh Diều, rồi ban huyến luyện họp báo ai ở lại tiếp tục để đào tạo cầu thủ trẻ Hải phòng thì ở lại nếu ai không muốn tiếp tục thì sẽ về nhà, 5 ngày sau đội tập trung liên hoan báo kết quả. Nếu em ở lại đó chắc đào tạo mất 5 năm để lên U19 Hải Phòng bây giờ, nhưng lúc đó em lại quyết định về luôn, bắt ngay xe buýt mà không chờ bố lên đón.
Về đến nhà cũng chiều rồi, nhưng em vẫn nhắn tin để được gặp em ấy, vì 1 tháng không gặp rồi thấy nhớ nhớ. Mà cái vụ em bảo em ấy chụp ảnh cho em là để em mang đi ngắm cho đỡ nhớ trong suốt thời gian đi đá bóng, bây giờ nhớ em mới nói:D. Lúc mà em trở về, nhắn tin với em ấy thấy em ấy vui hẳn lên, rồi nhắn tin cho em là em ấy nhớ rồi yêu em nhiều lắm, bảo em đừng đi nữa nhé.
Em cũng hứa với em ấy là không đi nữa, và cũng yêu em ấy nhiều lắm. Nhắn tin thì nói chuyện rất thoải mái như vậy nhưng đế khi đứng trước mặt nhau thì lại ngại cứng lưỡi không nói được gì, thế mới tài.
Chap 16:
Thời gian nghỉ hè trôi qua, em lại làm đơn xin chuyển về trường cũ để được đi học với em ấy. Lúc về trường cũ, em vẫn học lớp đấy nhưng nay là lớp 8, buổi đầu đi học hè, bước vào lớp mấy thằng bạn em nó éo nhận ra em luôn, chúng nó cười sặc sụa, lắn lộn, bảo đen như thằng trâu phi, người lớn hẳn lên trông đen đen bếch bếch, đm bọn cờ hó.
Mà người yêu em cũng bào em đen thế, về nhà soi gương đúng là quá đen, tại đi đá bóng toàn đá dưới trời nắng trang trang sao không đen được. Em ấy quá trắng em lại đen xì nên lúc em mới về thì ít đi chơi với em ấy lắm, đen lại đi với người trắng thì lại làm nổi bật cái đen lên, ngại vl @@.
Giữa tháng 8, trường bắt đầu vào học chính, lúc đó bọn em cũng nói chuyện được với nhau khi đi chơi với nhau rồi, nên đi chơi 2 đứa đi thôi chứ không như hồi trước, cứ đi chơi với nhau là rủ thêm mấy đứa bạn cùng đi cho đỡ ngại. Mà lần nào đi cũng một mình em là con trai còn đâu toàn 5- 6 đứa con gái. Mấy tháng yêu nhau em thấy em ấy yêu em thật lòng mà yêu em nhiều lắm, em cũng vậy. Ngày nào cũng nhắn tin với nhau cả ngày, gọi điện nói chuyện mấy tiếng liền, đến nỗi sim mới mua hết tiền luôn.
Rồi đi học em chở em ấy đi, vì em đi qua nhà em ấy lên em bảo lai em ấy cho tình cảm, mặc dù nhà em ấy cách trường khoảng hơn 100 mét thôi. Khoảng thời gian trôi qua nhanh chóng, em với em ấy trở lên rất thân thiết và gần gũi, đi đâu làm gì cũng đi chung. Lúc trên trường đi học thì cứ giờ ra chơi em ấy sang lớp em để chơi với em, 2 đứa ngồi nói chuyện cười đùa, rồi đuổi nhau cầm tay, ôm nhau ở cuối hành lang.
Yêu nhau nhiều cũng có những lúc hờn dỗi, có lần em chỉ cười với một đứa con gái khác thôi mà em ấy cũng giận rồi khóc, lúc dó em cũng hiểu rồi xin lỗi và bọn em lại làm lành. Cứ 2- 3 ngày em ấy lại giận em vì cái tội nói chuyện, nhìn những đứa con gái khác, em cũng chịu thua mà dỗ thôi, đúng là con gái động tí ghen. Mà em cũng ghen những lúc em ấy chới mấy thằng con trái khác nhưng không nói tại mình là con trai nên cũng hiểu mà không nói.
Chap 17:
Em với em ấy yêu nhau cũng được một khoảng thời gian dài dài rồi nên 2 đứa cũng xưng hô là ” anh với em, có lúc thì vợ chồng” em ấy bảo gọi như thế cho tình cảm mà cứ gọi tên hoài cũng sến. Tháng 8 cũng là sinh nhật em ấy, vào hôm sinh nhật hôm ấy em, bây giờ em vẫn nhớ như im. Hôm đó em mua một chiếc bánh gato một ít pháo bông để tặng em ấy, và rủ riêng em ấy đi thôi.
Dẫn em ấy đến đúng nới đã định, ít người qua lại, em tiến hành đốt pháo bông và mang bánh tặng em ấy, em ấy bất ngờ lắm chỉ đưa tay cầm lấy chiếc bánh và nói
– Em cảm ơn anh nha, em yêu anh hihi
Ngay lúc đó một tay cầm pháo bông đốt, rồi tiến lại gần đưa tay còn lại ôm em ấy vào và lấy hết tự tin hôn em ấy, em ấy thấy thế cũng không chống cự, người thả long cứ để em hôn, và kiểu như thích làm gì thì làm.
Hôn em ấy một lúc lâu rồi em thả ra vì sợ có người nhìn thấy, lúc thả ra, em ấy ngại quá quay đi chỗ khác mà mồm cứ mấp máy cảm ơn rồi cười đỏ cả mặt. Ngồi với nhau thêm mấy phút ở chỗ đó rồi bọn em ra quán trà sữa nơi mấy đứa bạn đang chờ, ra đấy em ấy tổ chức sinh nhật rồi cả lũ cùng cắt bánh và ăn uống vui vẻ với nhau.
Khoảng hơn 9h thì buổi sinh nhật kết thúc, em lai em ấy về, dọc đường đi em ấy vừa ôm mình vừa cầm bó hoa em tặng, cảm giác được gái ôm thích vãi, mặc dù mùa hè nhưng em không cảm thấy nóng mà còn ấm nữa. Về đến nhà, leo lên giường em lấy điện thoại nhắn tin luôn cho em ấy…
– Mình: Chúc em xinh nhật vui vẻ nha, mà vừa anh hôn em, em có giận không
Em ấy rep lại luôn chưa đầy 10s
– Em ý: Em không mà, sao giận được em cảm ơn vì buổi sinh nhật và nụ hôn nha hihi
– Mình: Hi, không có gì mà
– Em ý: Lần đâu tiên em hôn nhau, nụ hôn đầu của em đó, anh lấy mất rồi
– Mình: Ax, anh cũng lần đầu tiên được hôn con gái, he
– Em ý: hi, em cũng thích lắm, em yêu anh
– Mình: anh cũng yêu em, nhớ em lắm
– Em ý: Ax, thật không đó chưa gì đã nhớ, ghét
Chap 18:
Khoảng thời gian đó em với em ấy hạnh phúc lắm, lúc nào cũng dính tới nhau, đi học cứ giở ra chơi lại đi ra góc hành lang cầm tay ôm nhau ngoài đó. Rồi hôm nào đi học về cũng không về luôn cứ ở lại quán hàng ăn vặt ở cổng trường cùng nhau ăn vặt, trêu đùa rồi lại đi lượn lung tung, dính với nhau như cá với nước. Chính vì quá dinh với nhau, lúc ở trên trường đi với nhau rồi giờ ra chơi nào cũng ôm nhau trong lớp, cầm tay nhau ngoài hành lang, làm gì đi đâu cũng không tách ra nên bọn em bị nhà trường biết chuyện yêu nhau.
Hồi đó 2 đứa yêu nhau cả trường, thầy cô giáo nào cũng biết, thấy 2 đứa thân nhau quá nên nhà trường đã mời phụ huynh của em và em ấy đến để gặp mặt mà gải quyết chuyện yêu đươc của 2 bọn em. Lúc đó em đau đầu vì chuyện đó lắm, rồi bố em lên, còn em ấy mẹ lên, 2 bên cùng 2 cô giáo chủ nhiệm 2 đứa giải quyết. Em cũng được gọi vào nên cũng nghe được hết, mọi người cũng nói nhỏ nhẹ còn 2 bố mẹ em và em ấy còn đùa nhau cho 2 đứa lấy nhau, nhắc nhở bây giờ vẫn là trẻ con lo học hành đi, làm bạn thôi.
Về nhà bị bố mẹ mắng, tí tuổi đã yêu đương nhăng nhít, em ấy cũng vậy. nhưng được 2- 3 hôm thì đâu lại vào đấy, nhưng sau khi bị mời 2 gia đình gặp mặt em và em ấy chỉ cơi với nhau trong lớp thôi, hôm nào cũng sang lớp em chơi, và còn mục đích nữa là không cho em chơi với những đá con gái khác, chắc em đấy cũng yêu em nhiều lắm, và em cũng vậy.
Chap 19:
Khoảng thời gian từ kì II lớp 8 đến lớp 9 bọn em vẫn rất dính với nhau, cứ hôm nào được nghỉ là em ấy gạ em đi chơi, mặc dù đi xe đạp nhưng hễ được nghỉ là bọn em đi chơi với nhau. Lúc này em với em ấy không còn ngại nữa mà rất tự nhiên rồi, những lần cầm tay, ôm nhau hôn nhau nhiều đến vô kể. Những nụ hôn không chỉ nhấp 1 cái mà hôn như trong phim, hôn lâu, như kiểu làm tình.
Rồi chuyện gì đến cũng đến cũng phải đến, trong những lần hôn nhau đắm đuối ấy, nhiều lần em đã đè em ấy ra, tay bắt đầu cho vào bên trong áo rồi sờ đủ chỗ, em ấy cũng không 1 chút phản ứng, k 1 chút chống cự cứ để em muốn làm gì thì làm, và chuyện gì tiếp theo em làm với em ấy chắc các bác cũng biết rồi đấy, em không nói nữa.
Sau mỗi lần đó, em hỏi em ấy có giận anh không? Em ấy đều nói không, còn cười hihi, rồi bảo ” Em yêu anh nhiều lắm, em là của anh rồi mà, chỉ cần anh mãi yêu em thôi, đừng yêu ai khác anh nhé, vì em trao cho anh hết” Nghe xong em biết em ấy yêu em rất nhiều, nhiều đến lỗi làm cái gì cũng vì em.
Bao nhiều lần nhờ em chép phạt khi bị phạt, rồi mua cái này cái nọ em ấy đều mua hết, ngay cả đồ ăn sáng cũng mua hết cho em. Đi đâu cùng đòi lai em rồi bắt em ôm, nói chung em ấy tốt với em lắm mà em cũng không ngờ được. Nhiều lúc làm ấy khóc mà mình lúc nào cũng chỉ nói đúng 4 chữ ” Anh xin lỗi mà” 4 chữ đó chắc em nói cả tiệu lần rồi, nhiều khi em ấy than anh chỉ biết nói 4 cái chữ đấy thôi à.
Lần nào giận em chỉ được 1 ngày rồi bỏ qua và nói “anh đừng thế nữa nhé em yêu anh nhiều lắm”. Em cũng yêu em ấy nhiều lắm, cũng trách bản thân vì cứ làm em ấy buồn nhưng vẫn không sửa sai được. Hai đứa hay giận nhau như vậy nhưng đều nhanh bỏ qua vì 2 đứa biết 2 đứa yêu nhau rất rất nhiều, có lẽ em ấy còn yêu em hơn em yêu em ấy.
Chap 20:
Thời gian sau 2 đứa vẫn yêu nhau rất nhiều, yêu nhau cái gì cũng làm theo nhau hết. Áo đôi, rồi nhẫn, nói tới nhẫn nhiều tới nỗi em không biết bao nhiêu đôi mà toàn em ấy mua hết. Mà em ấy hay tặng quà em lắm, không phải ngày lễ hay ngày gì đặc biệt em ấy cũng tặng.
Mỗi ngày 2 đứa nhắn không biết bao nhiêu tin nhắn, hồi đó bọn em dùng mạng vietnammobie đăng kí dịch vụ tin nhắn được 500 tin nội mạng, nhắn cả ngày không hết, nhắn đến nỗi em chán quá không rep lại toàn phải giả vờ đi ngủ để không phải nhắn tin với em ấy.
Mà em ấy thì nói chuyện với em thì không bao giờ chán, toàn là người nhắn cho em trước. Nghĩ lại, tối nào em cũng giả vờ đi ngủ sớm để không phải nhắn tin, cứ mỗi lần như vậy em ấy lại nhắn tin ” Dậy nói chuyện với Vk đi” rồi gọi điện 7- 8 cuộc để gọi em dậy, nhưng em nào đâu có ngủ nhưng lại không rep lại tin nhắn đó, bây giờ thấy mình quá vô tâm.
Em ấy yêu hồn nhiên lắm, lúc lào cũng đòi ở bên em, rủ em đi chơi, tìm chỗ nào vắng người rồi ra đó tâm sự và đùa với nhau. Mỗi dịp Valentine nào em cũng tặng em ấy đúng 10 bông hồng, cứ mỗi lần tặng là em ấy đều dưng dưng nước mắt, em hỏi thì nói vui quá, hạnh phúc nên khóc, chắc tại cũng yêu em quá lên cảm động, con gái thích lãng mạn mà lãng mạn thì hay dễ rơi nước mắt.
Chap 21:
Rồi quãng thời gian 2 đứa yêu nhau cũng được hơn 1 năm, bọn em cũng đã lên lớp 9 bước vào năm học cuối cùng ở THCS. Nhưng khi lên lớp 9 em lại bắt đầu sa đà vào game, suốt ngày chỉ biết có game, CF là trò mà em đam mê, hút hồn em.
Những tin nhắn, những buổi đi chơi mà em ấy rủ đi, em từ chối nhiều hơn, ít nhắn tin lại nhiều hơn. Cứ được nghỉ là lại cùng mấy thằng bạn ra quán nét, có hôm còn trốn học, không lo học hành để cuối năm thi lên cấp III, thi vào trường công lập.
Em ấy nhiều lần cũng biết là em trốn em ấy đi chơi, mải chơi game mà k nhắn tin lại, em ấy lại buồn lại giận, lại khóc rồi em lại xin lỗi, dỗ lành và lại nói 1 câu quen thuộc ” Anh xin lỗi mà” Câu đó quen thuộc đến nỗi em ấy than là ” Anh đừng nói xin lỗi mà được không, suốt ngày chỉ biết nói câu đấy” Mỗi lần như thế 2- 3 ngày em ấy lại bỏ qua cho em, nói “đừng như thế nữa, nhắn nhắn tin với em đi, em nhớ anh lắm ” thấy vậy mình cũng đau lòng lắm.
Nhưng rồi em lại đâu vào đấy, em ấy gạ đi chơi không đi, trốn đi chơi game, bao nhiêu tiền đều nạp nào game hết, không còn để dành tiền để đi chơi với em ấy nữa. Có những lúc em ấy nhớ em quá, buồn quá rồi ra hẳn quán nét gọi em về, em ấy đứng trước quán nét gọi em ra, gọi điện thoại em cũng không trả lời.
Đếm không biết bao nhiêu lần em ấy ra quán nét gọi em nữa, bố mẹ còn chưa lần nào ra quán gọi em về mà em ấy lại vậy. mỗi lần đứng ngoài quán nét gọi em ra, em lại không ra cứ ngồi lì trong đó, rồi gọi bằng điên thoại không được em ấy đi thẳng vào quán, bao nhiêu ánh mắt trong quán đổ dồn về em, có thằng trong quán hỏi..
– Mày cho nó ăn bùa gì mà nó yêu mày thế, yêu điên dại vì mày cmnr
Những lần gọi em như thế em lại mắng em ấy, tỏ ra tức giận nhưng em ấy chỉ biết cúi đầu rồi khóc, khóc không lên tiếng mà chỉ thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Chap 22:
Thấy em chơi điện tử nhiều quá em ấy cấm em không cho chơi nữa, cấm không được rồi không đi chơi được với em ấy. Cấm nhiều mà không được em ấy lại đành phải đi chơi điện tử với em vì em ấy gạ đi chơi em không nên em ấy phải như vậy để được ở bên em. Em cũng đồng ý, mỗi lần đi chơi điện tử với nhau em ấy không biết chơi trò gì cứ ngồi nghe nhạc, thấy em chơi game trong game nói chuyện mà có vẻ tên nhân vật là con gái là em ấy ghen, lúc đó em tức lắm nhưng không làm gì được.
Rồi em dạy em ấy chơi BOM, biết chơi rồi lại gạ em vào để 2 đứa chơi cùng, săn boss, chơi cùng em ấy bực lắm. Lúc nào cũng bắt phải chọn nhân vật giống nhau, không muốn giết bọn Boss vì thấy nó đẹp, đáng yêu, chơi thì vừa mới vào trận sặc nước luôn, chết luôn ^^ rồi bắt em chết theo như kiểu Lương sơn Bá Chúc Anh Đài.
Nhiều khi cũng bực em ấy nhưng lại thấy những lúc ấy vui lắm, em ấy thật trẻ con và dễ thương. Rồi em thấy dẫn em ấy đi cùng em không chơi được gì cả, em lại không cho em ấy đi nữa, lại trốn em ấy đi một mình. Em ấy cũng lại ra quán gọi, rồi giận viết thư năn nỉ em không được như thế nữa, đi chơi cùng em đi, nếu anh còn đi chơi điện tử nữa thì chia tay.
Bao nhiều lần như thế, dọa chia tay nhưng có lần nào chia tay đâu, em ấy chỉ nói thế thôi chứ không dám chia với em, vì em ấy đã yêu em quá nhiều rồi, chỉ nói ra để ngăn em đi chơi game thôi, chuyện xảy ra như cơm bữa vậy. Nghĩ lại em cũng yêu em ấy rất nhiều, yêu thật lòng nhưng mà quá vô tâm, thờ ơ trước tình cảm mà em ấy dành cho mình quá.
Em nhớ có lần ra quán gọi em, mà xông thằng vào bên trong dứt dứt áo em, khi về em mắng em ấy kinh lắm nhưng em ấy chỉ biết khóc thôi. Tối hôm đó về cũng viết một lá thư, mở ra bên trong có mấy giọt máu, em biết ngay là máu, máu của em ấy. Nhìn thấy mấy giọt máu của em ấy mà lòng em xót như dao cắt, trách mình là một kẻ khốn nạn, một người yêu quá tệ, rồi em mới nhắn tin hỏi sao lại như thế…
– Vk à, sao lại làm mình chảy máu vậy
– Ck đọc hết là thư chưa
– Ck đọc hết rồi
– Ck đừng đi chơi điện tử nữa được không
– Ck không đi nữa mà, vk đừng làm như thế nữa nhe, ck đau lòng lắm
– Vk làm như vậy chỉ mong ck hiểu được tấm lòng của vk danh cho ck thôi. ck biết là vk sẽ không bao giờ nói chia tay ck mà, vk nói như vậy để ck không đi chơi điện tử nữa thôi.
Những lần như vậy em ấy lại tha lỗi cho em, tha lỗi cho em không biết bao nhiêu lần, và cũng như những lần khác em lại làm em ấy khóc, khóc và khóc. Sao lúc đấy em không biết trân trọng thứ mình đang có, không biết trân trọng em ấy, trân trọng tình cảm mà em ấy dành cho mình rất nhiều, có lẽ thứ tình cảm ấy còn nhiều hơn cả em ấy yêu chính mình.
Chap 23:
Bao nhiêu vui buồn giận dỗi cùng thời giân trôi qua, cuối năm học của lớp 9 đã đến, thời gian này bọn em gấp rút chuyển bị cho kì thi vào cấp III sắp tới. Những buổi ôn thi dày đặc cả tuần, vì thế hai đứa rất ít co thời gian bên nhau, em cũng không có thời gian để đi chơi game, suốt ngày chỉ có học và học.