– Nhóm 6 người là sao?
– Thì anh Tường Luân, anh Dyland, Thiên Dã, công chúa Carey, Triết Vũ và Chấn Thiên đó. 6 người họ chơi với nhau từ nhỏ nên thân thiết lắm
– Ờ ha, đúng là toàn những người đẳng cấp
– Nghe nói, các anh chị bên đại học và cấp 3 cũng rất nể họ, không ai dám đụng chạm gì dến 6 người này đâu
– Uk, đó là điều đương nhiên. mà các cậu biết tin gì chưa? Lynxia Queen đã gia nhập vào bọn chống đối Dracate đấy
– Nhắc tới con nhỏ đó là thấy điên người. con xấu xa dám vu oan giá hoạ cho Công chúa đáng yêu, hiền lành của chúng ta chứ? đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, ngậm máu phun người, đê tiện bỉ ổi
– Sắp tới sinh nhật của công chúa Carey rồi đấy. các cậu định tặng quà gì cho cô ấy. hi vọng cô ấy sẽ tổ chức tiệc và sẽ mời bọn mình tới tham dự. nếu được vậy thì quả là vinh hạnh cho chúng ta nhỉ
– Lại còn phải nói. tớ chỉ sợ công chúa Carey còn không biết tới sự tồn tại của chúng ta ý? vậy cô ấy sao mời mình được
Tại trường Dracate, sinh nhật công chúa Carey 5 tuổi
Tường Luân: Carey, em nhận được nhiều quà quá nhỉ
Carey (mặt song song với trời): tất nhiên rồi. vì rất nhiều người yêu quý em mà
Triết Vũ (lắc đầu ngao ngán): Lại”chảnh”rồi
Chấn Thiên: đồ công chúa hợm hĩnh ngạo mạn
Carey (mặt đỏ phừng phừng): Này, âu Triết Vũ, giang Chấn Thiên. hôm nay là sinh nhật tôi mà 2 người không thể nể tôi 1 chút uk? sao cứ bắt bẻ, trêu trọc tôi hoài vầy
Thiên Dã: thôi đi 2 cậu. trọc nữa là có người lăn ra đất giãy đành đạch ăn vạ đấy. nhức tai người khác lắm chẹp…chẹp…
Carey: mấy anh thật là độc ác. em ghét các anh
Dyland: oh cái cô này lạ nhỉ? thế từ trc đã có ai nói mến cô chưa mà cô ghét. em hoang tưởng hả Carey? (mọi người cười vang)
Carey (oà khóc nức nở): em không chơi với mọi người nữa huhu
Tường Luân (âu yếm vỗ về Carey): thôi nào Carey lại mít ướt rồi. mọi người đùa vui thôi mà. không khóc. không giận hờn đâu nhé. Ai cũng yêu Carey mà
Carey (bĩu môi): ứ thèm
Triết Vũ: vây thì kệ cậu đấy, Carey. bon tớ vào khu rừng bí ẩn đây
Carey (núi lửa tắt. túm chặt áo Triết Vũ. giọng nài nỉ): Cho Carey đi với
Và 6 đứa trẻ nọ vui vẻ nắm tay nhau đi vào sâu khu rừng bí ẩn mà không hay biết rằng có 1 mối hiểm hoạ đang chờ chúng ngay trước mắt. đó là sự đau khổ của chia li, là sự tuyệt vọng đứng giữa danh giới cái sống và cái chết, là sự cô đơn ghê sợ và những cơn ác mộng kinh hoàng ám ảnh những người còn sống 1 cách dai dẳng, mãi không dứt ra nổi…
Thời gian nặng nề trôi qua. mới thế mà đã 13 năm. bề ngoài họ đã trở lại với cuộc sống bình thường nhưng trong lòng họ thì lạnh giá. trái tim của những đứa trẻ sống sót đã hóa băng mất rồi. ngôi trường Dracate h đã tràn ngập tiếng cười, đầy ắp niềm vui và bao nhiêu kế hoạch của các học viên. Chẳng ai biết rằng có 1 cô gái nào đó đã đánh mất đi 1 miền kí ức wan trọng. Có 1 cô gái nào đó sẽ bị lợi dụng cho 1 kế hoach xấu xa. có 1 anh chàng nào đó đã bắt đầu quên đi. quên đi mảnh kí ức về mối tình đầu của mình. Có 1 anh chàng nào đó đã bắt đầu có tình cảm với 1 cô gái. Cô gái là ai? Chàng trai là ai?
Chương 3: Rắc rối là 1 người bạn – Trouble is a friend:
Hỡi Bạch Mã hòang tử của em
Xin chàng hãy xuất hiện và che chở cho em
rồi em sẽ để chàng biết bí mật bao lâu nay của em vẫn luôn giấu
và chúng ta sẽ mãi bên nhau, trọn kiếp đời thật hạnh phúc
…
Cuối cùng 1 vị hoàng tử đã xuất hiện
Nhưng chàng ko như em đã mong đợi… (Ôi, nản!)
Nhân vật:
– Hàn Tường Vi – Học viên Dracate, xinh đẹp, bí ẩn. Công chúa kì lạ
– Âu Triết Vũ – Học viên Dracate. Hoàng tử trí tuệ
– Trần Tử Khiêm – Học viên Dracate. Hoàng tử thân thiện
– Giang Chấn Thiên – Học viên Dracate. Hoàng tử ấm áp
– Lý Thiên Dã – Học viên Dracate. Hoàng tử ngọt ngào (Hiện tại là Đức vua Dracate)
– Lâm Vũ Giai Đình – Học viên Dracate. Công chúa Baby
– Trịnh Trúc Lam – Học viên Dracate. Nữ chúa Dracate
– Lana – Học viên Dracate. Đại tiểu thư
– Đường Chí Kiệt – Học viên Dracate. Đại tướng quân
– Đỗ Kì Bình – Học viên Dracate. Đại tướng quân
– Lăng Vô Kị – Học viên Dracate. Đại tướng quân
– Dyland – Cựu học viên Dracate. Thành viên của Ngũ Hành
Oh, lại chơi trắc nghiệm tâm lí nhé, mọi người
Xin được giải thích lại luật chơi: ngưòi chơi sẽ viết những tên mình nghĩ đến lên trên giấy vào các ô. ở mặt đằng sau, ở mỗi ô tương ứng sẽ có 1 kết quả
Người chơi thứ 2 sẽ là: Âu Triết Vũ
Khi mời nhân vạt này tham dự, tôi đã rất là hoảng sợ vì Âu Triết Vũ đã nhiệt liệt từ chối và cảnh cáo sẽ”đốt”tôi. Nhưng sau 1 hồi, thăng ngốc đó đã phải ngoan ngoãn tham gia, hãy tặng tôi 1 trào pháo tay ủng hộ nào
1. Carey
2. Dyland, Kì Bình
3. Âu Triết Vũ
4. Chấn Thiên
5. Tường Luân
6. Thiên Dã, Tử Khiêm
7. Tường Vi
8. Giai Đình
Kết quả mặt sau
1. muốn bị đá
2. muốn làm đối tác
3. người chơi
4. muốn được nuôi duỡng
5. đối thủ
6. muốn làm bạn thân
7. muốn kết hôn
8. muốn đátrước khi thông báo kết quả T/g có đôi lời muốn nói. vì tên Triết Vũ đó cứ doạ đốt tôi nên quyết định thêm mục mới trả thù hắn luôn
Kết quả đê!!!
Âu Triết Vũ muốn bị công chúa Carey đá (tên này sao lại thế chứ?), muốn làm đối tác với Dyland và Đỗ Kì Bình (Kì Bình đã cười nhăn nhở: “chú em biết nhìn người lắm”), muốn được Chấn Thiên nuôi dưỡng, đối thủ là HẠ Tường Luân (sau khi công bố kết quả chỉ thấy Thiên Dã và Chấn Thiên nhún vai thờ ơ: “tin cũ rồi. từ bé, Triết Vũ đã coi anh Tường Luân là đối thủ rồi”. muốn làm bạn thân của Thiên Dã và Tử Khiêm (xem ra 2 anh chàng này rất được mọi người yêu quý. ai cũng muốn làm bạn thân với), muốn kết hôn với Hàn Tường Vi. Âu Triết Vũ đã cười nham hiểm: “Yên tâm, tôi sẽ là 1 người chồng tốt mà, phư phư phư…”. còn mặt Hàn Tường Vi thì tái đi vì sợ. Và cuối cùng Triết Vũ muốn đá Giai Đình 1 phát. Công chúa Baby nghe xong thì đã oà khóc nức nở.
à tuy nhiên nhân vật chính thì rất thản nhiên. Đến phút cuối còn nói thêm 1 câu: “Thà bị Carey đá còn hơn bị người khác đá hay là phải đá Carey”. Chấn Thiên thì lắc đầu ngán ngẩm: “vẫn si tình như thủa nào”
“Cái gì cơ. trường mình sẽ có thanh tra từ Bộ pháp thuật cử xuống để đánh giá và kiểm tra tư cách hs ak?”- Tường Vi hét muốn thủng lỗ tay Tử Khiêm
“Giảm volume đi Vi. năm nào mà chẳng có thanh tra xuống. họ ở đây cả tháng trời luôn”- Tử Khiêm xác nhận
“đầu heo này, nếu hs nào không đủ tư cách sẽ bị tống cổ đuổi khỏi trường đấy. Vì vậy trước khi họ đến cô nên học hành nghiêm túc 1 chút. và cũng nên học cách pha chế 1 số ma dược đi. vì cô không có phép thuật rồi mà h đến chế thuốc cũng làm không xong nên chắc chắn 200% rằng cô sẽ bị đuổi. nhưng có thể pha chế thuốc thành công lại thêm khoản bói của cô, có lẽ cô sẽ được châm chước cho ở lại”- Chấn Thiên cười ma mãnh
“Bị đuổi tôi sẽ trở thành vô gia cư đó. không được. mọi người phải giúp tôi. chúng ta là hàng xóm mà. giúp tôi nhé, năn nỉ 3 người. tôi không thể bị đuổi được. tôi sẽ học pha chế ma dược. Chắc cái đó cũng đơn giản phải không?”- Tường Vi lo cuống cả lên. Vậy là những gì cô bói sáng nay sắp trở thành hiện thực. Thiên thần bị gãy cánh. phải bước qua 1 dàn lửa…đều là điềm xui cả mà. Mày phải bình tĩnh Hàn Tường Vi ak. theo bài thì mình sẽ được giúp đỡ và vẫn bay về trời được. Chắc chắn mình sẽ không bị làm sao
“cô nói đơn giản quá đầu heo bị điên ak. Cô tưởng pha chế Ma dược là đơn giản lắm sao. Xin lỗi phải thông báo với cô rằng. Nó rất khó đấy. nhiều hs thường làm hỏng trong bài thi môn này. có người pha nhiều lần còn không thành công. muốn giỏi trong lĩnh vực này, nếu có tài cô chỉ cần bỏ ra mấy năm tập luyện còn không thì cả đời đó đầu heo”- Triết Vũ dập tắt mọi hi vọng cua Tường Vi.
“trời ơi, vậy tôi phải làm sao bi h? 2 tuần nữa thanh tra từ Bộ về rồi. tôi học sao kịp đây. thế này thì tôi bị đuổi học mất”- Tường Vi mếu máo
“Thực ra nếu là thiên tài thì cô cũng chẳng cần phải học đâu. Chỉ đáng tiếc IQ của cô nó cao wa’. Ngày trước Carey là cao thủ trong trò này. Cô ấy có thể nghĩ ra rất nhiều cách để pha chế ma dược và cô ấy còn sáng tạo được những công thức riêng rất tuyệt vời”- Chấn Thiên nhớ lại
“uk, cũng vì có thêm tài này mà Carey càng đáng sợ hơn. Thiên nhớ không, có lần cô ấy cho bọn mình uống thuốc biến thành khỉ và heo. làm mình cứ nhớ mãi và cả 1 tháng sau không dám uống bất cứ thứ gì cô ấy mời”- Triết Vũ bỗng cười vang. nhìn cậu ấy thật hạnh phúc. Tường Vi không thể rời mắt khỏi nụ cười đó. ít khi cô thấy cậu bạn cười vui vẻ như thế này. 1 nụ cười thật sự, không hề giả tạo
“Cậu còn may chán. mới bị bà chằn đó cho biến thành khỉ 1 lần. tớ còn bị Carey cho biến hoá thành đủ các loài vật bẩn thỉu cơ. Bọ hung này, lợn này, chó này, gà này, dê này rồi cừu, khỉ, rắn…ôi đủ cả. biết là sẽ có truyện khi uống vào mà vẫn cứ bị cô nàng lừa ngọt xớt
“uk, Carey hiếu động mà. mình ước gì cô ấy còn sống. mình sẽ sẵn sàng làm chuột bạch cho cô ấy thoả sức tung hoành”- Triết Vũ mặt bỗng đanh lại
Không khí bỗng trùng lại. Nói thật Tường Vi cũng bắt đầu tò mò về cô Gái tên Carey đó. Cô muốn biết về người con gái đã để lại ảnh hưởng wa’ lớn cho Âu Triết Vũ là người như thế nào? tại sao chỉ có mình cô gái đó mới được Triết Vũ wan tâm, yêu mến như vậyTại văn phòng của hội học sinh
Chấn Thiên: ek, mấy ông anh. gọi 3 thằng em này lên có việc gì không
Chí Kiệt (vẻ mặt ranh mãnh): Tất nhiên có thì mới gọi rồi. Hoàng tử Chấn Thiên cậu hỏi hơi thừa
Chấn Thiên (mặt đỏ lên vì tức): Đường Chí Kiệt. anh muốn chết hả. hơn người ta được 1 tuổi mà to ak, mà có quyền lên mặt dạy đời sao
Triết Vũ (lạnh lùng): Hai người im đi cho tôi nhờ. Sao? có truyện gì mà gọi bọn này lên vậy, Thiên Dã
Thiên Dã: ak, truyện là thế này. hiệu trưởng muốn tôi chuyển lời đến 3 cậu. họ nhờ 3 cậu giúp họ 1 truyện
Tử Khiêm: truyện gì vậy anh Thiên Dã. nhờ 3 thằng bọn em thôi uk
Thiên Dã: không phải chỉ có 3 người mà bọn tôi cũng phải làm. chắc các cậu đều biết vụ thanh tra sắp về trường rồi. Và có lẽ lần này Hàn Tường Vi sẽ là đối tượng bị họ để ý nhất. Mấy ông trong Bộ vốn dĩ không đồng ý với quyết định cho 1 người bình thường nhập học Dracate. nên lần này họ muốn loại Tường Vi ra. Chắc chắn cô gái đó sẽ gặp nhiều khó khăn trong lần thanh tra tới này. vì vậy, 7 người chúng ta được lệnh phải giúp đỡ Hàn Tường Vi ở lại. Chúng ta sẽ biến cô ấy thành 1 người có phép thuật như chúng ta
Chấn Thiên: Bằng cách nào chứ? đầu heo là người bình thường 100% mà
Triết Vũ: hiểu rồi. định mạo danh phải không? đừng nói với tôi là chúng ta sẽ lừa họ rằng Hàn Tường Vi là phù thuỷ. không ổn đâu. nếu bị thanh tra phát hiện ra sẽ rắc rối to đấy
Kì Bình: ek, Vũ. chú mày bình thường không sợ trời không sợ đất, h lại sợ mấy ông thanh tra sao. Tin nổi không
Triết Vũ: sợ uk? không hề. chẳng wa là tại tôi không muốn giúp con nhỏ đầu heo đấy thôi. nếu giúp cô ta tôi sẽ thấy phân vân, không biết phải đối xử với cô ta sao nữa
Thiên Dã: Triết Vũ này, dù cậu có muốn hay không thì cậu vẫn phải làm thôi. đây là mệnh lệnh. Cậu hiểu chứ
Triết Vũ: hiểu. được tôi sẽ giúp. Mặc dù cũng không thích nhỏ đầu heo đó lắm nhưng nếu để cô ta bị đuổi đi thì cũng thấy tội nghiệp. dù gì có cô ta cũng vui hơn nhiều. đó là chưa kể tôi là người tốt bụng. sao có thể thấy chết mà không cứu chứ
Chấn Thiên: Triết Vũ, sao lúc nãy cậu lại bảo sẽ thấy phân vân nếu giúp đơ đầu heo vạy. mình thấy cậu dạo này khác lắm. từ lúc nhỏ đầu heo đến, mình thấy cậu cởi mở hơn nhiều và cũng khó hiểu hơn nhiều
Triết Vũ: không có gì. chẳng wa là khi ở bên cạnh cô ta tôi luôn có cảm giác gì đó khá lạ. rất mơ hồ, tình cảm của tôi bị nhiễu wa’, có cảm giác mình biết cô ta nhưng thực ra lại chẳng biết gì về Tường Vi. Chẳng hiểu tại sao nữa. mà Thiên Dã anh không sao đấy chứ
Thiên Dã: ak uk, tôi không sao.
Triết Vũ nói gì nhỉ? Ở bên cạnh Hàn Tường Vi cậu ta có cảm giác khá lạ uk? rất mơ hồ? lần đầu tiên mình gặp cô gái đó cũng vậy. Lúc đó tim mình đập nhanh hơn bình thường, mình có cảm giác cô gái này là 1 người mình đã gặp trước đây, 1 người nào đó rất wan trọng và không thể thiếu. mình muốn biết cô bé này là ai
Tại phòng 502, kí túc xá cho sinh viên Dracate. Còn 13 ngày nữa thanh tra sẽ về
Chấn Thiên (tức giận): Cái cô đầu heo, đầubò này. cô ngốc thật hay giả ngốc thế. tôi không tin trên đời này còn có loại người đầu đất như cô đâu. tuyệt chủng lâu rồi. cô nên được đưa vào viện bảo tàng thì hơn
Tường Vi (mếu máo): ek, Chấn Thiên. cậu đừng xúc phạm tội vậy. tôi đâu có muốn vậy đâu. tôi đã cố hết sức rồi, hix
Chấn Thiên (mặt đỏ gay gắt vì tức): Cố hết sức rồi uk? cô giỡn tôi ak? không muốn học ở đây nữa thì cứ nói thẳng ra.
Tường Vi: không phải. tôi muốn được tiếp tục học ở đây mà. tôi đã học rất chăm chỉ mà
Chấn Thiên: vậy thì với tình trạng hiện nay, mấy vị thanh tra sẽ tống cổ được cô chắc rồi. có mỗi pha chế thuốc gây cười dễ vậy mà làm mãi không xong. Đúng là lãng phí thời gian của tôi
Tử Khiêm (vừa mới đi tập bóng rổ về): Có gì mà 2 cậu thảo luận rôm rả vậy? Tường Vi, cậu học thế nào? tốt chứ
Tường Vi (ấp úng): không được tốt cho lắm đâu
Tử Khiêm (mỉm cười): đừng khiêm tốn vậy. cậu dễ thương lắm, lại dịu dàng, khiêm tốn nữa…Tường Vi quả không hổ danh là Công chúa…phải không Chấn Thiên
Chấn Thiên (cười miệt thị): oh tất nhiên rồi. 1 cô công chúa rất thông minh, tiếp thu nhanh. lại khéo léo nữa. vì vầy mà cái áo khoác của tôi để ở ghế đã tìm được nơi cư ngụ mới. Hàn Tường Vi, cô phải đền lại cái áo khác cho tôi đấy. Cái đồ hậu đậu. tôi bảo cô đi đun thuốc chứ không phải là đun cái áo của tôi. tôi mà không ra tay kịp chắc ngày này năm sau là giỗ đầu của chúng ta rồi. cô muốn chết thì chết 1 mình nha. đừng kéo tôi theo cùng. tôi không thích du lịch ở suối vàng đâu
Tường Vi (mặt ủ rũ): tôi biết rồi
Tử Khiêm: Vậy là buổi học đầu tiên không được suôn sẻ ak? thôi không sao. đừng buồn công chúa Tường Vi. bọn mình cố hơn là được mà
Tường Vi (mặt tươi tỉnh hơn 1 chút): Cảm ơn Khiêm vì đã an ủi mình
Tại phòng điều chế Ma dược trường Dracate, còn 12 ngày nữa là thanh tra đến
Tử Khiêm: không phải đâu, Tường Vi. muốn pha chế được thuốc ngủ cậu phải canh đúng thời gian đun thuốc, nếu không thuốc sẽ hỏng đấy
Tử Khiêm: Cậu phải cho lửa nhỏ thôi
Tử Khiêm: Mau bỏ thêm mấy cọng cỏ Kim Ngư đi, Vi
Tử Khiêm: cậu cho quá nhiều bột Liua rồi
Tử Khiêm: không phải. cậu lại làm sai rồi Tường Vi, phaỉ thế này chứ
Tử Khiêm: trời ơi, sao cậu lại cho cái cây này vào hả. muốn tạo thuốc nổ hả. Chết cả lũ bây h
Tử Khiêm: oái, bình cứu hoả đâu rồi. cháy. cháy. cháy. Triết Vũ!!!
Triết Vũ (vừa đi ngang qua): gì thế. bộ hai người điên hả? đốt lửa trong phòng học sẽ bị kỉ luật đây
Tử Khiêm: còn ở đó mà lảm nhảm hả, Âu Triết Vũ. mau dập lửa giúp đi
Triết Vũ liền xoè tay ra, ngón tay khẽ chuyển động rồi lửa bỗng giảm dần và mấy giây sau thì tắt hẳn
Tử Khiêm (thở phào nhẹ nhõm): suýt thành chuột nướng. Vẫn còn cao số chán
Triết Vũ (nhíu mày): đã xảy ra truyện gì vậy. đừng nói với tôi đây là tác phẩm của cô đấy nhé đầu heo
Tường Vi (mặt như cái bị rách): mình lại làm hỏng rồi
Tử Khiêm: thôi không sao đâu Vi. Mới 2 ngày thôi mà. Vẫn còn thời gian. Cậu sẽ khá hơn thôi. nhưng h thì mình đã hiểu tại sao Chấn Thiên nhất quyết sống chết không cho bọn mình học ở trong phòng kí túc xá rồi
Tại 1 phòng học trong KHU PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC, còn 11 ngày nữa là đến ngày chết
Kì Bình (mặt méo xệch): anh tưởng thằng Chấn Thiên nó doạ anh. ra đúng là sự thật ak. Tường Vi ơi, thế là đi tong cái nồi đun thuốc anh mới mua rồi, hix
Tường Vi (mặt méo không kém): Xin lỗi anh, Kì Bình. em sẽ mua đền anh cái khác khi nào em có tiền
Kì Bình: thôi, bỏ đi. anh có thể mua mấy trăm cái mà. em không cần đền đâu. Để dành tiền mà chuẩn bị chuyển trường em ak
Tường Vi (nước mắt lăn dài): Anh ơi, emmmmmmmmmm…
Kì Bình (thở dài): khổ quá. em đừng khóc. anh sợ nhất là nước mắt phụ nữ đấy. Nín đi em. chắc em sẽ không sao đâu. em sẽ qua đợt sát hạch này thôi và em sẽ không bị đuổi đâu. Chúng ta thử lại lần nữa nhé.
Tại khu rừng bí ẩn, còn lại 10 ngày cuối
Chí Kiệt (la hét um rừng): trời ơi sao số tôi lại khổ thế này. Tường Vi ơi là Tường Vi. đây đã là cái nồi nấu thuốc thứ 14 em làm hỏng trong ngày hôm nay rồi đấy. anh xin em, anh cắn răng cắn cỏ lạy em. em mà còn làm hỏng cái nồi này nữa là anh không còn dụng cụ để học đâu. Nồi này anh đã phải đặt riêng ở tiệm đồ pháp thuật CON BỌ RÙA đó.
Tường Vi: em xin lỗi. em không cố ý mà. anh đừng giận. em sẽ cố gắng mà
Chí Kiệt (cuối cùng cũng thở dài giống như 3 người trước): thôi, không sao đâu. quên truyện này đi. Hôm nay chúng ta nghỉ sớm nha. Anh phải đi mua mấy cái nồi với ít nguyên liệu. Mai anh có bài kiểm tra pha chế thuốc biến hình
Tường Vi: thuốc biến hình uk?
Chí Kiệt: uk, 1 loại thuốc pha chế rất khó nên anh cũng cần phải tập lại. Vậy mình tạm dừng ở đây
Tại khuôn viên trường Dracate, 9 ngày nữa thanh tra sẽ có mặt ở trường
Vô Kị (nổi tiếng luôn lạnh lùng và bình tĩnh trước mọi việc nhưng ngay tại thời điểm này cũng đã phải mất bình tĩnh và kiên nhẫn): Ôi, Hàn Tường Vi ơi. em tha cho anh đi. em đang pha chế thuốc gì thế hả? mùi khó ngửi quá. cẩn thận chúng ta lại bị đưa ra kỉ luật vì tội gây ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến bầu không khí trong lòng của trường học
Tường Vi: sao em cứ pha chế hỏng hoài nhỉ. em đã cố hết sức rồi mà sao vẫn không có 1 chút xíu tiến bộ. Em biết là em rất ngốc nhưng… (nước mắt rơm rớm. ôi trời, động1 tí là cô này khóc. đố ai thấy cảnh này mà dám mắng nữa. nhìn cô nàng tội nghiệp quá chừng. ai thấy cũng phải xót xa đau lòng. nhìn Hàn Tường Vi sau 5 buổi học mà tiều tuỳ thấy rõ. mỗi tội nhìn mấy anh đã dạy chị này còn tiều tuỵ, thê thảm hơn)
Vô Kị: Vẫn còn 9 ngày nữa mà Tường Vi. Em đừng quá lo lắng. biết đâu Thiên Dã và Triết Vũ lại có cách giúp em thì sao? Hai người đó thông minh nhất trường mà. Yên tâm em ak. Ngoài 7 người bọn anh ủng hộ giúp đỡ em, em còn có sự hậu thuẫn lớn từ 4 hiệu trưởng mà
Tại nhà bếp của trường Dracate, 8 ngày phù du nữa ơi. trôi qua nhanh nhanh cho T/g nhờ cái, cho người đọc đỡ sốt ruột, được không? mà không biết mấy bác nấu bếp chạy đâu mất rồi
Tường Vi (không dấu nổi vẻ ngạc nhiên): anh Thiên Dã ơi, sao chúng ta lại học ở trong bếp vậy
Thiên Dã (nở nụ cười bí ẩn): vì anh đã tìm ra cách giúp em học được môn này
Tường Vi (sửng sốt): thật ak? cách gì thế anh
Thiên Dã (nháy mắt): bí mật. Tường Vi? Em biết nấu ăn chứ?
Tường Vi (gật đầu): em biết
Thiên Dã (nháy mắt): vậy phiền em nấu cho anh vài món cho bữa trưa được không?
Tường Vi: okie. anh muốn ăn gì. em sẽ nấu cho
Thiên Dã (ngạc nhiên): chẳng lẽ em biết làm nhiều món lắm sao?
Tường Vi (cười): anh nói lạ. từ nhỏ em đã học nấu ăn nên tất nhiên sẽ làm được nhiều món rồi. Chẳng lẽ nhìn mặt em trông vô tích sự đến vậy ak
Thiên Dã (phì cười): không, em muốn mời anh mốn gì thì hãy nấu món đó. Với anh thì sao cũng được
Tường Vi (suy nghĩ): nếu em mà nói câu đó với Âu Triết Vũ thế nào cậu ta cũng bảo em không có chính kiến cho coi. Vậy em sẽ làm sườn sào chua ngọt cho anh nha, và soup cua nữa. được chứ?
Thiên Dã: ukm
Sao tim mình tự dưng thấy nhói khi nghe cô gái này nhắc đến Âu Triết Vũ nhỉ? Cảm giác giống như ngày trước đi bên cạnh nhưng cô ấy luôn nói về người con trai khác. lúc nào cũng là anh Tường Luân. Có cảm giác như mình chỉ là người thay thế. Quái thật mình sao thế này? đây mới là lần thứ 2 mình tiếp xúc với Tường Vi mà. Lí Thiên Dã mày điên rồi. Tỉnh lại đi. MÀy đang bị ám ảnh vì truyện gì vậy. Tường Vi không phải là cô ấy đâu
1 lúc sau
Thiên Dã (không còn tin vào mắt mình nữa): Đây là các món ăn do chính em nấu uk? nhìn trông hấp dẫn quá
Tường Vi (cười e thẹn): Vậy thì anh ăn nhiệt tình vào nhé
Thiên Dã (gắp 1 miếng bít tết lên ăn): mùi vị này…
Tường Vi (lo lắng): sao? ko ngon hả anh
Thiên Dã: không phải. Ngon lắm em ak. thật sự là rất ngon. em có thể làm đầu bếp cho hàng 5 sao rồi
Tường Vi (tiếp tục cười): anh đề cao em quá rồi. Mũi em sắp nổ rồi đó
Thiên Dã: ơ, anh nói thật mà. không phải là khen xã giao đâu. nhưng em nấu ăn ngon y hệt Carey vậy. đến cả hương vị cũng rất giống. 13 năm nay anh vẫn chưa thể quên được hương vị này cũng như chưa tìm được món ăn nào có hương vị giống vậy
Tường Vi: vậy ak. em nấu giống Công chúa Carey lắm ak? Anh Thiên Dã, anh biết không? hương vị mỗi món ăn đặc trưng ở mỗi người. đó là do cách họ phối hợp nguyen liệu cũng như điều chỉnh lửa thôi
Thiên Dã (chau mày, lắc mạnh vai Tường Vi): Carey…em là Carey phải không? nếu bảo hình dạng này không giống thì cũng không đúng. em là Carey? em chưa chết?
Tường Vi (mặt nhăn nhó): Đau. đau quá. anh làm gì vậy. em là Hàn Tường Vi mà. Đâu phải là Carey
Thiên Dã (buông tay): Xin lỗi em, Tường Vi. tại em nói giống Carey quá nên trong phút chốc anh đã nhầm tưởng em là cô ấy. Anh xin lỗi. mà Tường Vi này. sao em nấu ăn tốt vậy mà nấu thuốc thì kém thế (Thiên Dã tìm cách lảng tránh chủ đề)
Tường Vi (ử dột): em cũng không biết nữa. nhưng pha chế Ma dược khác rất nhiều so với nấu ăn
Thiên Dã (vẫn còn khá sượng sùng sau vụ nhận nhầm người lúc nãy): thật ra thì cũng không khác nhau mấy đâu. Tường Vi, lúc nấu thuốc, em hãy coi như mình đang nấu ăn đi. em cũng cần phải kết hợp lửa và phối nguyên liệu
Tường Vi: sao mà coi như vậy được chứ
Thiên Dã: được mà. em hãy nghĩ nếu em làm hỏng thuốc thì em sẽ làm hỏng món ăn của em. vậy là em sẽ có quyết tâm hơn phải không?
Tường Vi: thôi được, em sẽ thử làm theo cách anh nói
Thiên Dã: vậy thôi nhé. bài học ngày hôm nay kết thúc ở đây. ngày mai em hãy lên tầng thượng của Khu phát triển năng lực. chúng ta sẽ học ở đó
Tường Vi (ngạc nhiên): em sẽ học với anh ak
Thiên Dã (cười): tất nhiên. thế em nghĩ là ai khác uk?
Tường Vi: không. vậy mai gặp anh ak. em chào anh
Tường Vi nói xong liền bước ra ngoài.
Vậy mà mình tưởng mình sẽ học cùng Triết Vũ cơ? và hình như không phải chỉ có Triết Vũ mới là người duy nhất đã có tình cảm với 1 cô gái lúc còn bé thì phải. hix, đau quá. chắc là vai mình tím bầm rồi. nhìn anh ta lúc gọi tên Carey, mình đã bắt gặp ánh mắt đó ở đâu rồi nhỉ? mình có cảm giác rất lạ. cảm giác đó là gì
Tình hình là mình mới viết đến đó thôi. mong bà con đừng mắng mình lười. mình đã cố hết sức rồi, ko thể viết nhanh hơn được nữa, hehehe…dù sao thì mình biết mọi người cũng ko nỡ lòng mắng mình mà
7 ngày nữa là chương trình đào tạo ngắn hạn của HànTường Vi sẽ kết thúc. Đây là tầng thượng của Khu phát triển năng lực. T/g nhanh chân đã leo lên đây và tìm được 1 chỗ trốn thích hợp để có thể tiện theo dõi Hàn Tường Vi và Lý Thiên Dã.
Thiên Dã: Tường Vi, em làm tốt hơn rồi đấy. thuốc có màu và vị giống giống rồi, chỉ cần điều chỉnh 1 chút nữa là ổn
Tường Vi (mặt toe toét): vậy ak? em đã cố rất nhiều mà. hì, xem ra cũng không phụ công các anh huấn luyện cho em nhỉ? em cũng giỏi đấy chứ?
Thiên Dã (cũng cười): tự sướng ak? điều đó phải để anh nói chứ? cái cô này, chịu em luôn
Tường Vi (mắt long lanh): vậy hôm nay được về sớm không anh?
Thiên Dã (hơi đơ mất mấy giây khi bắt gặp vẻ mặt này của Tường Vi): sao? em có việc bận ak?
Tường Vi: thì Hoàng tử hắc ám bảo em hôm nay nhớ xin anh về sớm rồi phải đi cùng cậu ta đến 1 nơi nào đó, em cũng không rõ
Thiên Dã (nhíu mày): hoàng tử hắc ám?
Tường Vi: ak, là Âu Triết Vũ đó anh
Thiên Dã (thoáng nét buồn): ukm, vậy thì em cứ về đi
Tường Vi (mừng rỡ): Vậy em về nhé. anh cũng xuống luôn chứ
Thiên Dã: không, anh muốn ở đây thêm 1 chút nữa. em cứ xuống trước đi
Tường Vi: vâng, thế em đi đây. em chào anh
Khi Tường Vi đi gần đến cửa thì Thiên Dã bỗng lên tiếng
Thiên Dã: Tường Vi! hôm nay em học tốt vậy không phải vì lời khuyên hôm trước của anh đúng không?
Tường Vi (ngơ ngác): Dạ? Sao ak?
Thiên Dã: vì em muốn xin anh về sớm để đi cùng Triết Vũ nên em mới học tốt vậy?
Tường Vi: em không hiểu ý anh là gì. nhưng thực ra là hôm nay em đã rất cố gắng. em cũng không biết tại sao hôm nay em lại làm tốt như vậy nữa. nhưng chắc không phải chỉ vì muốn anh hài lòng và cho em về trước đâu. em nghĩ là vì em đã nhập tâm lời dạy của anh, anh tin không?
Nói xong thì Tường Vi đóng cửa lại. 1 nụ cười thoáng qua trên môi Lý Thiên Dã. “em đã nhập tâm lời dạy của anh ak. anh sẽ tin điều này. em đã coi trọng lời nói của anh sao, Tường Vi. em càng ngày càng làm anh thấy bối rối khi đối diện với em đó, cô bé ak. em giống người đó lắm”
Tường Vi chạy như bay xuống cầu thang vì sợ trễ h hẹn với Âu Triết Vũ. cô cũng chẳng biết tại sao mình lại phải sợ Triết Vũ đến vậy và cứ răm rắp nghe lời cậu ta nữa. bỗng Tường Vi bị hẫng chân. cô đang lao xuống cầu thang. không túm được lan can cô chết chắc mất. Tường Vi liền quơ tay tìm cách túm lấy vật gì đó để giữ mình lại. nhưng không chạm được vật gì, Tường Vi vô cùng hoảng sợ, phen này cô được gặp chúa trời sớm rồi. Tường Vi nhắm chặt mắt và tiếp đất. cô tiếp đất an toàn, Tường Vi thấy mình vẫn ổn. cô cảm thấy có cái gì đó êm lắm dưới người mình. môi cô chạm vào cái gì đó khá mềm mại và hơi ướt. và 1 hơi thở ấm nóng phả vào mặt mình. cô thấy máu mình dồn hết lên não. Có cái gì đó không ổn rồi. cô vội mở mắt ra. cả cơ thể Tường Vi đang đè lên ai đó, môi cô đang đặt lên môi của người này. là 1 chàng trai và người đó là…
Mà mọi người ak, chúng mình cùng chơi trắc nghiệm 1 tí cho thoải mái nha…chứ đọc nhiều quá, mình sợ mọi người bị bội thực. mà mình là người tốt, luôn biết lo cho độc giả, sao có thể đành lòng nhìn cảnh đấy xảy ra…yoyo chúng ta sẽ đến với bài trắc nghiệm của Giang Chấn Thiên nào
Xin được giải thích lại luật chơi: ngưòi chơi sẽ viết những tên mình nghĩ đến lên trên giấy vào các ô. ở mặt đằng sau, ở mỗi ô tương ứng sẽ có 1 kết quả (tất nhiên người chơi chưa biết)
Chấn Thiên: tại sao tôi phải tham gia cái trò dở hơi này. trò trẻ con. không thích
Trúc Lam: im miệng lại và ghi tên đi (T/g: may quá. đỡ phải ra tay. mình ghét kết thêm thù oán với mấy nhân vật của mình lắm)
Chấn Thiên (giọng cầu xin): T/g tốt bụng ơi, hay cô cứ viết tiếp vụ của Tường Vi đi. tôi nghĩ là các reader đang sốt ruột lắm. vụ trắc nghiệm của tôi để sau cũng được. tôi là người rộng lượng mà. ko để ý truyện đó đâu
T/g: 1 chữ thôi. NEVER. cậu nghe Trịnh tiểu thư nói gì rồi đấy. Cứ y thế mà thực thi
1. Thiên Dã
2. Triết Vũ
3. Chấn Thiên
4. Trúc Lam
5. Carey
6. Tường Vi, anh Tường Luân
7. Dyland
8. Tử Khiêm
Kết quả mặt sau
1. Muốn bị đá
2. muốn làm đối tác
3. người chơi
4. muốn được nuôi dưỡng
5. đối thủ
6. muốn làm bạn thân
7. muốn chăm sóc
8. muốn đá
T/g (giọng bí hiểm): uhm…chà chà…có thể nói đây là 1 kết quả…rùng rợn
Trúc Lam (hí hửng ra mặt): sao? nói đi
T/g (vẻ mặt tí tởn không kém): muốn làm đối tác với Triết Vũ, muốn làm bạn thân với Hạ Tường Luân và Hàn Tường Vi…
Chấn Thiên: Cái gì? còn lâu tôi mới chịu làm bạn thân của con nhỏ đầu heo ngốc nghếch đó. Cô ta xứng sao? cái đồ hậu đậu. cô còn chưa đền tôi cái áo khoác đâu. giả tôi đi. mà đầu heo này, cảnh cáo cô nhé. cô tránh xa tôi ra. đừng có giở trò sàm sỡ với tôi. nói cho mà biết tôi không phải là con dê non đâu
Tường Vi (tức giận): ai sàm sỡ với cậu. đừng có mà ngậm máu phun người
T/g: Trật tự. e hèm, muốn được Trúc Lam tiểu thư nuôi dưỡng, dạy dỗ…
Trúc Lam: không thèm. cậu ta không có diễm phúc này đâu
Chấn Thiên: này, câu đấy phải là của tôi mới đúng chứ?
T/g: đối thủ là Carey. hừ, coi 1 cô gái là đối thủ, chẳng lẽ là…
Chấn Thiên: ak, không phải đâu, Carey. ek, T/g, cô nói vậy là sao? chẳng lẽ là cái gì? vụ cô ép tôi tham gia trò ngớ ngẩn này tôi còn chưa tha thứ cho cô đâu đó. cẩn thận phát ngôn của mình chút đi. không tí tôi tính sổ cả thể đấy. mà Chấn Thiên này đã nói là làm. chắc cô cũng biết rồi nhỉ
T/g (chau mày): Cái tên này. láo nhỉ? cậu đang uy hiếp ai đấy? được rồi, để xem nào. muốn bị Thiên Dã đá, muốn chăm sóc Dyland? éc, chẳng lẽ là đồng tính sao?
Trúc Lam: thì ra là GAY ak, chả trách.
Chấn Thiên: chả trách? nói tiếp đi, mấy người cứ nói hết đi
T/g: muốn đá Tử Khiêm này. ui trùi ui, bề ngoài thì bạn bạn tớ tớ thân thiết thì ra trong lòng lại muốn…Đúng là miệng nam mô bụng một bồ dao…tút tút tút…
Độc giả1: alô alô, hương trả lời đi. Cậu đâu rồi alô alô…mạng bị sao thế này. sóng yếu quá, tớ không nghe thấy gì cả
Độc giả 2: không phải đâu, hình như do đầu dây bên kia ngắt máy mà. Cậu nghe kĩ mà xem
“TÚT…TÚT…TÚT. THUÊ BAO QUÍ KHÁCH VỪA GỌI HIỆN KHÔNG LIÊN LẠC ĐƯỢC. XIN QUÍ KHÁCH VUI LÒNG GỌI LẠI SAU…”
Độc giả 1: vậy là sao. đang yên đang lành sao cậu ấy tắt máy đột ngột vậy
Độc giả 2: điềm dữ rồi. tớ có linh cảm bất an quá. liệu có phải là Giang Chấn Thiên đã…chắc là không phải đâu cậu nhỉ?
Bốn con mắt nhìn nhau, không chớp. Tường Vi gần như hoá đá nhìn khuôn mặt đẹp trai ở ngay sát mặt mình. cả hai đều bất động mất 2s. sau đó thì chàng trai đẩy Hàn Tường Vi ra
Triết Vũ (nở nụ cười ma mãnh): không ngờ cô bạo thật đấy, Hàn Tường Vi. dám giở cả trò này ra để đánh cắp nụ hôn của tôi ak. Cô cần chút ít tình yêu của tôi đến thế sao?
Tường Vi (mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch): âu…âu…u…Triếttttttttttt…Vũ…ũ…
Triết Vũ (vẫn tiếp tục khuôn mặt hả hê của 1 ác ma): phải, là tôi. nhìn cô kìa, đầu heo, mặt cô đỏ như quả cà chua ý. đã làm bậy rồi mà còn xấu hổ sao. tôi tưởng mặt cô dày lắm. truyện tày đình vậy mà còn dám sao h lại tỏ ra nhút nhát, thơ ngây như người vô tội thế kia
Tường Vi (cố lấy lại dáng vẻ bình tĩnh nhưng không được): tôi. tôi…cậu cậu…ôi chúa ơi
Triết Vũ: h kêu chúa cũng không có tác dụng gì đâu. chúa bỏ rơi cô rồi.
Tường Vi (hét lên): Đó là nụ hôn đầu của tôi mà. Cậu…
Triết Vũ: Khoan đã cô bạn. để tôi nhắc lại cho cô nhớ nhé. tôi mới là nạn nhân đấy nha. Chính cậu- Hàn Tường Vi. chính cậu mới là người gây ra truyện này, chứ không phải tôi
Tường Vi: tôi không biết đâu. Ai bảo cậu đứng ở đây làm gì hả. tự dưng cậu đứng ở dưới cầu thang này làm gì chứ
Triết Vũ (khó chịu): đừng có hét vào tai tôi như thế. tại tôi có lòng tốt định lên xin Thiên Dã cho cô về sớm thôi. và rồi cô từ đâu lao xuống đáp trúng người tôi. may mà có tôi làm đệm cho cô chứ không cô tàn đời rồi. không cảm ơn được 1 tiếng mà còn tỏ thái độ quá đáng với tôi vậy uk. Cô quá được đấy, Hàn Tường Vi.
Tường Vi: Cậu tốt vậy sao? tôi không tin, đồ hoàng tử ác ma
Triết Vũ: ya, cái cô đầu heo này. Cô lớn gan nhỉ? h đã dám bật cả tôi rồi cơ đấy
Thiên Dã (từ bên trên ngó xuống): Có truyện gì đã xảy ra vậy. sao ồn ào thế. Triết Vũ và Tường Vi, 2 người làm gì mà cãi nhau ghê vậy
Triết Vũ+Tường Vi: không có gì, không liên quan đến anh
Thiên Dã (chau mày): gì vậy, sao 2 người nhìn tôi như muốn nuốt tôi luôn vậy
Triết Vũ (phớt lờ Thiên Dã): thôi, hôm nay không có đi đâu nữa hết, đầu heo, cô về đi.
Nói xong Triết Vũ rời khỏi Khu phát triển năng lực. Thiên Dã (trên đầu là 1 dấu chấm hỏi to đùng): giữa 2 người có truyện gì phải không
Tường Vi (mặt đỏ ửng): Dạ, không. thôi em về kí túc xá trước đây ak
Vậy là đêm hôm đó có 2 con người 1 nam 1 nữ đã bị mất ngủ, hohoho
Tại phòng 504. Âu Triết Vũ cứ trằn trọc hết quay sang bên này lại quay sang bên kia”Aiza mình bị làm sao thế này. không thể chợp mắt nổi nữa. Mà tại sao tim lại đập nhanh thế này? Chẳng lẽ mình mắc bệnh tim rồi sao? tất cả là tại cái con nhỏ đầu heo đó”
Còn tại phòng 503, Hàn Tường Vi cũng đang ở trong tình trạng tương tự. “LÀm ơn đập chậm lại đi. đừng đập nhanh thế. tại sao mỗi lần nghĩ đến truyện xảy ra lúc chiều mặt mình lại đỏ cả lên và tim cũng đập loạn lên nữa. Chẳng lẽ mình thích Âu Triết Vũ rồi sao? không thể nào. mà tại sao lại là cậu ta chứ. Vớ vẩn. cậu ta đã có người con gái ở trong lòng rồi mà. mình đừng có ảo tưởng thì tốt hơn”. Tường Vi cứ mải nghĩ mà trời đã sáng lúc nào không hay
Tại lớp học:
Chấn Thiên (ngạc nhiên): Gì thế này? hai con gấu trúc ở đâu xổng chuồng ra vậy. Triết Vũ và Tường Vi, tại sao cả 2 người mắt đều thâm quầng như vậy.
Triết Vũ: bị mất ngủ chứ làm sao nữa
Tường Vi (cũng gần như đồng thanh với Âu Triết Vũ): đêm qua không ngủ được
Chấn Thiên (loé lên tia gian sảo): Cái gì? trùng hợp vậy cơ ak. Sao có thể chứ. Cậu cứ lừa anh em. Khai mau đêm qua 2 ngưòi làm gì mà cùng bị mất ngủ. không phải là lén lút trốn đi chơi hẹn hò đấy chứ
Triết Vũ: thằng khỉ? nói cái gì thế hả? nói lại thử coi? Cậu muốn bị ăn đòn phải không
Tử Khiêm: thôi nào. 2 cậu đều là hoàng tử đấy nha. Giữ thể diện 1 chút đi (quay sang chỗ Tường Vi) Sao Vi lại bị mất ngủ vậy. Chắc là do học pha chế Ma dược vất vả quá phải không.
Tường Vi (mặt chuyển từ màu trắng sang màu hồng): uhm, có lẽ là vậy
Trúc Lam (từ đâu bỗng xuất hiện chình ình trước mặt Chấn Thiên làm cậu bé hét toáng lên”AHHHHHHHHHHHH, cô làm cái gì thế Trịnh Trúc Lam, định hù cho tôi chết đấy ak”): ek, mọi người, tiết này thầy bận nên được nghỉ đó. Chúng ta chơi trò nói thật đi
Triết Vũ: không, không có hứng thú, tôi không chơi
Chấn Thiên: gì vậy, Triết Vũ. ít khi Trịnh tiểu thư có nhã hứng vậy, cậu đừng làm cô ta cụt hứng thế chứ
Trúc Lam (bỗng nở nụ cười gian sảo): chà, vậy thì tiếc thật đấy. vậy thôi chúng ta không chơi nữa. Hay tôi kể truyện cho mọi người nghe nhé
Tường Vi: được đấy, kể đi Lam
Chấn Thiên (khó hiểu): Bộ hôm nay cô phát bệnh ak, Trúc Lam. sao lại muốn kẻ chuyện
Trúc Lam: truyện hay thì mới kể mà. Truyện tình cảm lãng mạn đấy và có thật 100% luôn. Truyện kể rằng, chiều qua lúc vô tình đi lên cầu thang ở khu phát triển năng lực, tớ đã nhìn thấy 1 cặp đôi đang hôn nhau say đắm, không biết trời trăng đất dày là gì nữa. và các cậu biết cặp đôi này đấy
Chấn Thiên: Cặp nào mà kinh khủng vậy.
Trúc Lam: hỏi âu Triết Vũ ý, cậu ta biết đấy
Chấn Thiên: Vậy ak, Vũ hôm qua cậu cũng chứng kiến ak
Triết Vũ (thoáng chút bối rối): không tớ không nhìn thấy gì cả, Trịnh Trúc Lam hay là mắt cậu có vấn đề rồi
Trúc Lam (vẫn giương bộ mặt cáo già của mình): Không thể đâu. cậu ở gần thế mà không thấy uk. tôi ở bên dưới còn nhìn thấy rõ nữa mà. ak, suýt quên, Tường Vi. cậu cũng có mặt lúc đó mà. đừng bảo với tớ là cậu cũng không nhìn thấy gì nha
Tử Khiêm liền quay qua nhìn Tường Vi. lúc này mặt Tường Vi còn đỏ hơn cả 1 quả cà chua chín
Tử Khiêm (lo lắng): Tường Vi, sao mặt cậu đỏ thế. hay là cậu bị ốm rồi, cậu có mệt lắm không?
Trúc Lam: Khiêm đừng lo. Tường Vi không sao đâu, chẳng qua là dư âm của truyện tớ kể vẫn còn ảnh hưởng đến bạn ấy thôi mà
Triết Vũ: Trúc Lam, chẳng phải cậu muốn chơi trò nói thật mà. sao không chơi đi
Trúc Lam (mặt ỉu xìu): tôi cũng muốn chơi lắm nhưng tại cậu kêu không thích mà
Triết Vũ: thực ra thì trò này cũng không quá tệ, chơi cũng được
Trúc Lam: còn Tường Vi thì sao? Cậu cũng sẽ tham gia chứ
Tường Vi: chẳng lẽ mình còn sự lựa chọn nào khác uk
Trúc Lam (hớn hở): okie, vậy chúng ta cùng chơi nào, chơi quay vòng nhé. nếu không trả lời sẽ phải làm 1 việc cho người đặt câu hỏi. Để tránh tình trạng các bạn nói dối, yêu cầu người chơi uống thuốc sự thật. nếu nói dối bạn sẽ biến thành khỉ. chắc các cậu cũng không lạ gì thuốc này đâu nhỉ. Sản phẩm của Công chúa Carey đã được đưa vào học và ứng dụng
Giai Đình và Lana không biết từ đâu xuất hiện cũng xin tham gia chơi cùng. Vậy là 7 bạn trẻ cùng uống thuốc, riêng Tường Vi thì lo lắng ra mặt, lần đầu tiên cô uống thuốc pháp thuật mà, vị cũng ngọt đấy chứ
Trúc Lam: nào bắt đầu, lượt của Chấn Thiên
Chấn Thiên (cười đắc thắng): Số hên quá. tôi chọn đầu heo
Tường Vi (nặt tái mét): cậu đừng có làm khó tôi quá đấy nhé, Chấn Thiên
Chấn Thiên (cười tươi): được thôi, tớ là người tốt mà, không làm khó cậu đâu. Hàn Tường Vi, cậu đã hôn chàng trai nào chưa. nào trả lời đi. không thì hãy làm theo mệnh lệnh của bổn thiếu gia
Tường Vi (mặt vừa mới tái đi h lại quay lại màu cũ): Làm theo lệnh của cậu chắc cũng chẳng tốt đẹp gì đâu. thôi được tôi chọn nói thật. nếu cậu bảo môi chạm môi là hôn thì tôi đã hôn 1 chàng trai rồi (không ai để ý thấy Trúc Lam vừa mới nở 1 nụ cười vô cùng”cáo”)
Chấn Thiên: thật hả. là ai thế
Trúc Lam: Chấn Thiên, 1 lượt quay chỉ được hỏi 1 câu thôi
Chấn Thiên (mặt xẹp như cái lốp bị thủng xăm): hừ, vậy đợi lượt sau. cô chết chắc rồi đầu heo
Tường Vi: này, Giang Chấn Thiên tôi đã làm gì cậu mà cậu cứ gây khó khăn cho tôi thế hả
Chấn Thiên: vì càng nhìn càng thấy cô giống người đó
Trúc Lam+Tường Vi: người đó?
Triết Vũ: lượt tiếp theo đi
Trúc Lam: hứ, Chấn Thiên cậu cứ chuẩn bị tinh thần đi, đừng để tui túm được cậu, không cậu cũng chết chắc đấy. để xem nào, là Lana
Lana: ôi hay quá, trời không phụ lòng người. tôi chọn cô, Hàn Tường Vi
Tường Vi (thở dài): tại sao mấy người cứ nhắm tôi hoài thế
Lana: Hãy kể về gia đình của cô cho mọi người nghe đi
Tường Vi: gia đình tôi uk? tôi là trẻ mồ côi
mọi người (đều sửng sốt): không thể nào
Tường Vi (nở nụ cười chua xót): thật mà. tôi không nhớ lắm truyện lúc tôi còn nhỏ nên cũng chẳng biết bố mẹ mình là người như thế nào nữa. nhưng anh trai tôi bảo họ rất thương tôi và họ đều là những người rất tài giỏi. bố mẹ tôi chết vì bị người khác ám hại.
Tử Khiêm: tại sao bố mẹ cậu lại bị ám hại
Triết Vũ: cô có anh trai sao
Tường Vi: uk, tôi có 1 người anh nhưng đã lâu lắm rồi tôi không gặp anh ấy. anh ấy bảo anh ấy phải đi làm 1 việc gì đó và vì vậy tôi sống 1 mình. Còn vì sao bố mẹ tôi bị người ta ám hại thì anh tôi không nói. anh ấy bảo khi nào tôi hồi phục trí nhớ thì sẽ rõ
Trúc Lam: hồi phục trí nhớ là sao
Tường Vi: lúc nhỏ tôi từng bị tai nạn và những truyện trước 5 tuổi tôi đều không nhớ được. Mà tôi nghĩ là tôi trả lời thế là đủ rồi. lượt tiếp theo đi
Trúc Lam: lượt này là của cậu đấy Vi
Tường Vi: Vậy tôi hỏi nhé. Triết Vũ, đến bi h cậu vẫn còn thích Carey chứ
Triết Vũ: ukm, có lẽ là vẫn còn
Tường Vi: và mai sau vẫn vậy
Triết Vũ: ukm. dù sau này hay mai sau thì tôi vẫn chỉ thích 1 mình Carey thôi
Đau. thật sự là rất đau. Triết Vũ không biết rằng câu trả lời của mình đã làm cho trái tim của 2 cô gái vỡ vụn. 1 là của Giai Đình. và 1 là của cô gái đã đặt câu hỏi này
Trúc Lam: lượt tiếp theo. là cậu đó công chúa baby
Giai Đình. tớ chọn Triết Vũ
Triết Vũ (thở dài ngao ngán): Hỏi đi
Giai Đình: nếu Công chúa Carey vẫn còn sống nhưng cô ấy không chọn cậu mà chọn người khác thì cậu có quên cô ấy và cho người khác 1 cơ hội không?
Triết Vũ: tôi không biết, đổi câu hỏi đi, nếu không thì tôi không tham gia nữa đâu
Giai Đình: thôi được, vậy nếu 1 ngày nào đó 4 đứa con gái bọn mình…ý mình là mình, Lana, Trúc Lam và Tường Vi đều gặp nguy hiểm đến tính mạng. cậu chỉ được cứu 1 người và 3 người kia sẽ chết cậu sẽ chọn cứu ai
Triết Vũ: tại sao tôi phải cứu mấy cô chứ. mấy cô có chết thì liên quan gì tới tôi
Giai Đình: đó không phải là đáp án tớ muốn nghe. hay là thế này nhé, cho cậu cứu 3 người cậu sẽ chọn những ai.
Triết Vũ: khó nhỉ. 1 là công chúa baby, không cứu sẽ đắc tội với rất nhìu chàng trai trong nước, nếu để cô chết chắc tôi cũng bị họ chém làm trăm mảnh mất. 1 là Lana đại tiểu thư. con gái cưng của Bộ trưởng bộ pháp thuật. không cứu cô chắc bố mẹ cô cũng tế sống tôi luôn. 1 là ác ma Trịnh Trúc Lam. để cô chết chắc linh hồn cô sẽ hiện về và ám tôi, không cho tôi yen đâu
Trúc Lam: không hổ danh là hoàng tử trí tuệ đâu, Âu Triết Vũ
Giai Đình: đừng có tào lao nữa. Triết Vũ cậu nói sự lựa chọn của cậu đi
Triết Vũ: thôi được, nếu truyện này xảy ra, tôi sẽ cứu 3 người. đó là cô…Giai Đình, Lana và…Trúc Lam tất nhiên
Giai Đình (cười hạnh phúc): Tớ biết là cậu sẽ không bỏ rơi mình mà Triết Vũ
Trúc Lam: thế còn Tường Vi thì sao, Âu Triết Vũ? cậu để cô ấy chết thật ak
Triết Vũ (không nhìn Tường Vi mà nói lạnh lùng): kệ cô ta chứ, đâu có liên quan gì tới tôi. dù sao cũng mới quen nhau có 3 tháng thôi mà, tôi cũng chưa thân với cô ta đến mức hi sinh những người bạn cũ đã quen nhau mười mấy năm trời đâu
Triết Vũ không biết rằng từng lời cậu nói như những mũi tên đã đâm vào trái tim của Hàn Tường Vi. sao Triết Vũ lại có thể lạnh lùng và vô tình vậy chứ. Đau quá. mình không thể chịu nổi nữa rồi. khó thở quá, tim ơi hãy đập như bình thường đi. tao xin mày mà. Tường Vi mặt tái mét vì bị cơn đau dày vò
Tử Khiêm (hoảng hốt): Tường Vi cậu làm sao vậy
Tường Vi nhăn mặt vì đau, không nói gì mà bỏ chạy ra khỏi lớp. vừa ra đến sân trường thì cô gục xuống. đúng lúc đó thì bọn Thiên Dã đi tới. 4 cậu nhìn thấy có 1 cô gái đã ngất ở sân trường liền chạy lại gần xem
Thiên Dã (thoáng nét hoảng sợ): là Tường Vi. em sao vậy, mau tỉnh lại đi
Chí Kiệt (lo lắng không kém, nói thật là sau hôm học pha chế ma dược tới h, cậu có vẻ quan tâm Tường Vi hơn trước nhiều): Tường Vi, em sao thế
Kì Bình (luống cuống): cô ấy bị sao vậy. sao lại ngất?
Vô Kị (bình tĩnh nhất trong 4 người): Đây không phải là lúc để hỏi điều đấy đâu. mau đưa Tường Vi đến phòng y tế đi
Tại phòng y tế, ngòai Tường Vi đang hôn mê thì chỉ còn lại Thầy giáo trực phòng y tế và Thiên Dã. còn 3 người kia đã rời khỏi phòng từ lúc nãy
Thầy Alan (mặc dù là thầy giáo trẻ, mới gần 30 tuổi, rất đẹp trai nhưng cả y thuật và phép thuật đều xuất chúng): lạ quá, rất là lạ. cô gái này…
Thiên Dã (lo lắng): sao lại lạ hả thầy. Tường Vi bị sao vậy. cô ấy bị bệnh gì uk
Thầy Alan (lắc đầu, mặt nhíu lại vì suy nghĩ): không, Tường Vi ổn
Thiên Dã (mặt giãn ra 1 chút vì yên tâm): vậy sao thầy lại…có truyện gì không ổn sao thầy?
Thầy Alan (đăm chiêu): Thiên Dã này, Tường Vi không phải là người bình thường đâu
Thiên Dã: sao ak? không phải là người bình thường? ý thầy cô ấy cũng là phù thuỷ uk
Thầy Alan: thầy không biết, ý thầy xuất thân của cô gái này là không bình thường. theo thầy thì Tường Vi đã bị 1 bùa chú khiến cho bản thân quên đi mất 1 phần kí ức nào đó. và bùa chú này là của 1 phù thuỷ rất mạnh.
Thiên Dã: không thể nào. Tường Vi chỉ là 1 con người bình thường thì tại sao lại bị 1 phù thuỷ niêm ấn? chẳng lẽ cô ấy đã biết 1 sự thật gì đó mà bị phù phép sao
Cô Barbie (giáo viên của trường và cũng là vợ của thầy Alan, 1 cô giáo xinh đẹp, hiền dịu, rất được hs trong trường yêu quí): Anh Alan, chúng ta đi ăn trưa thôi. oh, Thiên Dã, em cũng ở đây hả. em bị ốm ak
Thiên Dã: chào cô Barbie, em không bị sao cả. em đưa 1 hs bị ngất đến
Cô Barbie: vậy hả. thế bạn ấy có bị làm sao không
Thầy Alan: không, Tường Vi ổn. cô gái này chỉ bị ngất vì xúc động mạnh thôi
Cô Barbie: Tường Vi? ý anh là Hàn Tường Vi hả? hs mới chuyển đến trường chúng ta sao? cô gái duy nhất trong trường mà không có phép thuật đấy hả
Thiên Dã: Vâng, là cô ấy đấy ak
Cô Barbie: hay quá, cô vẫn chưa có dịp gặp mặt cô gái này không ngờ hôm nay lại được gặp ở đây. thế Tường Vi tỉnh chưa
Thầy Alan: chưa. mà nhìn em kìa Barbie. y như con nít ấy
Cô Barbie: kệ em (rồi tiến lại gần giường) oh, cô gái này…
Thiên Dã+thầy Alan: sao vậy
Cô Barbie: em từng gặp cô gái này ở đâu rồi nhỉ? trông cô bé này quen lắm. không, đúng hơn là em đã từng nhìn thấy hình của cô ấy
Thiên Dã: có thể lắm ak. vì Hàn Tường Vi cũng là 1 hs nổi tiếng ở Saint Hannee này mà. Công chúa Lá bài. mọi người gọi cô ấy như thế
Cô Barbie: không phải, chắc chắn là không phải. cô nghĩ là cô nhìn thấy hình của Tường Vi lâu lăm rồi
Thầy Alan: thôi, Barbie. chúng ta đi ăn trưa thôi. phiền em ở lại trông nom Tường Vi nhé. 1 lúc nữa thầy sẽ quay lại
Thiên Dã: vâng, không sao đâu ak, chúc thầy cô ngon miệng
Và thầy Alan kéo vợ mình đi
Cô Barbie: anh Alan, Thiên Dã có gì đó lạ lắm, ánh mắt của nó lúc nhìn Tường Vi giống như là…chứa chan tình yêu, sự quan tâm, lo lắng và…thật sự rất giống ánh mắt ngày đó
Thầy Alan: em cũng thấy rồi sao? ánh mắt Thiên Dã lúc này y hệt lúc nhìn cô bé của 13 năm trước
Cô Barbie: chẳng lẽ là Thiên Dã…
Thầy Alan: đã đến lúc Thiên Dã nên quên đi những mảnh kí ức đó rồi, sắp có 1 sự bắt đầu mới rồi. hi vọng lần này Thiên Dã sẽ được hạnh phúc với sự lựa chọn của mình.
Tại lớp học của bọn Triết Vũ, Tử Khiêm và Chấn Thiên
Trúc Lam: sao không thấy Tường Vi quay lại lớp nhỉ, cô ấy định bỏ học luôn sao
Chấn Thiên: Cái cô đầu heo này càng ngày càng dũng cảm, dám trốn học cơ đấy, 2 tiết rồi, phen này cô ta chết chắc
Tử Khiêm: hay là có truyện gì đã xảy ra nhỉ? bình thường Tường Vi đâu có hành đọng kì lạ như vậy
Triết Vũ: kệ cô ta, mọi người quan tâm tới cô ta làm gì. chắc cô ta lại phát bệnh điên rồi
Tử Khiêm: kìa, Triết Vũ. cậu đừng đối xử quá đáng với Tường Vi như vậy chứ. tội nghiệp cô ấy lắm
Chẳng ai trong 3 người Tử Khiêm, Chấn Thiên và Trúc Lam biết rằng Triết Vũ bề ngoài mạnh miệng thế thôi chứ thực ra trong lòng cậu lại là người cuống lên nhất khi không thấy Tường Vi về lớp. Triết Vũ thấy trong lòng như bị kiến lửa đốt, trong lòng bứt dứt không yên. Cậu không hiểu sao cậu lại thế chỉ biết rằng tim cậu đang rất đau, cảm giác giống như ngày trước lúc nhìn Carey đối mặt với tử thần trong phòng bệnh mà cậu không thể làm gì, không thể giúp đỡ. chỉ biết đứng yên và cầu nguyện cho Carey sẽ vượt qua, sẽ bình phục, sẽ tiếp tục sống. Đang mải suy nghĩ thì Triết Vũ bị giọng nói của Đường Chí Kiệt đập vào tai