<?php the_title(); ?>

Công Chúa Hoa Tường Vi

09.07.2014
Admin

Truyện: Công Chúa Hoa Tường Vi

Tình trạng: Hoàn thành.
Post bởi: HaySo1.Vn

************************

Summary: 1 cô gái được ngôi trường đại học danh giá nhất nước mời tới học. Sau khi đã làm xong thủ tục nhập học cô mới té ngửa đây là ngôi trường đào tạo những phù thuỷ. rồi cô vướng vào mối quan hệ với các chàng hoàng tử của trường…

Chương 1:

Bông hoa đặc biệt nhất-the most special flower

Hỡi nữ thần của các loài hoa,

Xin hãy cho con trở thành một đoá tường vi

Và con muốn thử những điều mới mẻ

Được đến một vùng trời mới nơi dành riêng cho con.

Người đáp: ta đã nghe thấy lời cầu nguyện của con

Và thế là tôi trở thành bông hoa lạc loài nhất trong vườn hồng rực rỡ

Tại số nhà 12, đường Night Roland, tp Saint Hannee, 8h tối:

– Tường Vi, Hàn Tường Vi, đó đúng là sự thật sao? – 1 cô gái vẻ mặt nghi ngờ, lấy tay chống cằm, ánh mắt lạnh lùng như băng nhìn thẳng vào cô gái đang ngồi đối diện với mình
Cô gái tên Hàn Tường Vi nhìn 2 cái vali trên giường, khẽ gật đầu. cô gái có đôi mắt rất đẹp và huyền bí. chiếc mũi dọc dừa như càng làm nổi bật thêm đường nét thanh tú của bộ mặt. làn da cô gái trắng mịn mỏng manh. cảm tưởng chỉ cần 1 cơn gió thổi qua cũng có thể làm xước khuôn mặt xinh xắn đó. phải nói rằng chỉ cần nhìn cô gái 1lần cũng có thể lam gục hang chục cậu con zai. công chúa hoa Tường Vi vói vẻ đẹp thuần khiết thánh thiện luôn khiến cho người khác phải ngước nhìn, trầm trồ thán phục. 1vẻ đẹp vừa kiêu sa vừa bình dị, vừa dễ gần cũng vừa xa lạ. ở bộ mặt đó, chúng ta chỉ luôn bát gặp được sự hiền lành dễ bằng lòng với thực tại
– Sao có thể như thế đc chứ? cậu sẽ học đại học ở trường Dracate? ngôi trường nổi tiếng nhất của tp Saint Hannee…ak ko, nổi tiếng nhất nước mình uk? ngôi trường đã sản sinh ra những nhân tài của đất nước?
– Uk, mình sẽ học ở đó. mình cũng đã thu xếp hành lý xong rồi. theo nội quy của trường Dracate tát cả hs, sinh viên đều phải ở trong khu ký túc xá của trường. xin lỗi nhé Nhược Ninh. mình ko thể học đại học cùng cậu ở học viện thạch an đc
– Có gì mà phải xin lỗi chứ. cậu có biết ngay cả mọt sách học giỏi nhất trường cấp3 chúng mình cũng ko thể vào nổi dracate ko? vậy mà cậu còn đc trưòng đó mời đến học và tặng cả học bổng. cậu phải lấy làm vinh dự mới đúng chứ. đừng có mà phơi bày cái bộ mặt ủ rũ chán chường ra nũa – Nhược Ninh phẩy phảy tay
– Đó cũng chính là điều tớ lo nhất đấy – Tường Vi nhìn cô bạn – Tại sao 1 đúa học hành bình thường như mình lại đc trường đó mời vào học chứ?
– Để tớ nghĩ nào – Sau 1 lúc nhăn nhó, gãi đầu gãi tai, Nhược Ninh nhìn Tường Vi qủa quyết – Có lẽ là…ko, chắc chắn là vì trường đấy trông cậu xinh qua và muốn có 1hs nữ xinh đẹp như cậu học ở trường
– Vớ vẩn. cậu đừng quên trường đó còn có công chúa baby Lâm Vũ Giai Đình. nữ sinh đẹp nhất học giỏi nhất, thông minh và duyên dáng nhất tp Saint hannee. chẳng phải bọn con trai trường mình hồi trước suốt ngày túc trực ở cổng trường Dracate chỉ đẻ đc ngắm nhìn công chúa baby thôi là gì
– Ôi dào, mà cậu quan tâm tới điều đố làm gì hả Tường Vi? cái mà cậu nên quan tâm bây giờ là cậu sáp đc vào trường Dracate – Tập hợp của những anh chàng học giỏi nhất, đẹp zai nhất và giàu có nhất của saint hannee. ak, sao cậu ko thử bói 1 quẻ đi cậu bói chính xác đến 95% cơ mà. bói thử đi xem cậu sẽ ở trường mới thế nào? – Nhược ninh đưa bộ bài cho Tường Vi
Tường Vi nhận bộ bài từ Nhược ninh và bắt đầu chia bài bói
– Thế nào, kết quả ra sao? – Nhược Ninh ko giấu nổi vẻ tò mò
– Theo lá bài này thì…Tường Vi giọng trầm ngâm
– Thì thế nào ha? sốt ruột nói nhanh giùm cái, quẻ này chính xác là thế nào
– Hạnh phúc trong tầm tay bạn. nếu cố gắng bạn sẽ có đc nó…đừng e ngại, đừng lo sợ mà hãy mạnh dạn tiến về phía trước…đừng nghĩ về quá khứ mà hãy hướng tới tương lai…bạn ko hề cô độc trong cuộc sống này số mệnh của bạn chỉ mới bắt đầu…can đảm và dũng khí là 2 yếu tố cần và đủ để bạn trở thành công chúa Lọ Lem…thần may mắn sẽ mỉm cười với bạn.
– Đấy, các lá bài đã nói như vậy đáy. sao, ko hiểu ak.
– Để tớ giải thích. có lẽ lần tới Dracate này tớ sẽ gặp đc…1 nửa thật sự của minh. và tớ cũng gặp nhiều khó khăn gian nan thử thách
Tại trương đại học Dracate (trong Đại trường học Dracate), tp saint hannee. Tường Vi đang có mặt trong phòng hiệu trưởng đại học Dracate cùng với sự có mặt của 4 vị hiệu trưởng (hiệu trưởng cap1 Dracate, cấp 2 Dracate, cấp3 Dracate, và đại học Dracate. nhân tiện nói thêm, Dracate là ngôi trường duy nhất trong tp saint hannee này có từ cấp1 đến đại học. bọn hs cáp1 Dracate kể ra còn sướng hơn bọn hs giỏi quốc gia. vì số phận của bọn chúng đã đc đảm bảo, khỏi cần thi mà vẫn vào đc đại học như thường (mà còn là 1 trường đại học danh giá bậc nhất đất nước nữa chứ. cuộc đời này vẫn còn nhiều bất công quá!) sau màn diễn thuyết dài 2tiếng đồng hồ về lịch sử Dracate nội quy trường và hàng nghìn thứ nữa thì 4bốn vị hiệu trưởng mới tạm tha cho nó. và trước lúc Tường Vi bước rời khỏi căn phòng, nó thoáng nghe thấy 1 câu hỏi nhỏ của hiệu trưởng cấp 2 Dracate: “sao ko nói thẳng với cô Hàn về bí mật của Dracate? sớm muộn gì cô ấy trả biết”. và tiếng suỵt ra hiệu im lặng của 1 trong 3 vị hiệu trưởng còn lại: “cứ để mọi chuyện tự nhiên đi. ”
Tường Vi rời khỏi phòng hiệu trưởng, cầm theo bản đồ Dracate và lần tìm về khu kí túc xá cho sinh viên đại học. theo bản đồ thì cô cần phải đi thẳng 200m nữa, đến đài phun nước rồi rẽ phải, đến qua khu phát triển năng lực thì tiếp tục rẽ phải tiếp…”ôi, trời!trường học này đúng là giàu có thật. rộng mênh mông lại còn có đài phun nứơc nữa. học viện thạch an còn kém xa trường này”. Tường Vi khẽ kêu lên thích thú. lúc đi đến gần 1 khu nhà to lớn, cũ nát, Tường Vi nhíu lông mày: “sao lại có 1 khu nhà cũ kĩ thế này ở đây nhỉ? thật là mất cảnh quan lãng mạn”Tường Vi nhìn vào bản đồ: “ra đây là khu phát triển năng lực. nhìn kiểu dáng, tình trạng khu này mình đảm bảo chỗ này chắc cũng phải đc xây dựng trên 100 năm rồi. ”
đang mải trầm ngâm, suy nghĩ thì Tường Vi giật mình bởi 1 tiếng nói. giọng nói của 1 cậu con trai:
– Ê, nhỏ điên, tránh ra đi, đừng có đứng chặn đường đi của người khác như thế chứ? ! (giọng nói tỏ rõ vẻ khó chịu)
Tường Vi vội quay lại: “xin lỗi”và nhanh chóng đứng dẹp sang 1 bên.
đập vào mắt cô là hỉnh ảnh của 1 cậu trai handsome, cực đẹp trai, trông rất khôi ngô, tuấn tú làn da trắng như con gái, mái tóc lãng tử bông bềnh. Ánh mắt lạnh lùng, tưởng như có thể nhìn thấu tâm can người khác. cậu ta nhìn Tường Vi bằng nửa con mắt rồi bê 1 đống sách cao quá đầu, bỏ đi:
– “đúng là đồ dở hơi. tự dưng đứng giữa đường lảm nhảm 1 mình. cứ như chưa bao giờ thấy nơi này vậy. ”
đi đc 1 đoạn, anh chàng handsome, khó tính quay đầu lại, cau có:
– Này, nhỏ điên. cô đi theo tôi làm gì?
– Tôi ko có đi theo cậu. – Tường Vi lắc đầu lia lịa. – Chẳng qua là tôi…oh…tôi đang tìm đường tới kí túc xá cho sinh viên thôi.
– Thật thế ak? huhm, giờ để ý kĩ mới thấy trông cô lạ quá!tôi chưa từng gặp cô bao giờ cả. – anh chàng handsome nhìn Tường Vi 1 lượt thong thả nói:
– Vâng tôi mới chuyển đến hôm nay. tôi là sinh viên năm1, tên Hàn Tường Vi. còn cậu? – Tường Vi khẽ mỉm cười.
– Cũng giống cô. năm1. nhưng tôi học ở Dracate từ lớp 1 cơ. vào đc trường này xem ra cô cũng là người giống bọn tôi rồi. mới phát hiện ra năng lực của mình ak?
– Gì cơ? mình ko hiểu cậu đang nói gì cả? – mặt Tường Vi ngơ ngác.
– Cô là đầu heo hả mà ko hiểu tôi đang nói gì? loại ngốc như cô mà cũng tốt nghiệp cấp 3 sao? – Hoàng tử hắc ám cười ranh mãnh châm chọc.
– Ê, hoàng tử hắc ám. Tôi có làm gì đắc tội với cậu ak mà mở miệng ra thì nào kêu tôi là”nhỏ điên”rồi”đầu heo”? – Tường vi bức xúc. Hoàng tử hắc ám mặt tỉnh bơ.
– Hoàng tử hắc ám? trước lúc cô kêu tôi là hoàng tử hắc ám thì cô ko đắc tội gì với tôi cả. nhưng bây giờ thì có rồi đấy. tôi mà là hoàng tử hắc ám hả cô gái đầu heo bị điên kia?
– Tôi…cậu…- Tường Vi mặt đỏ phừng phừng vì tức.
– Mặc kệ cô đấy, đầu heo. ko nói chuyện với cô nữa. tạm biệt nhé. nhỏ điên. tôi đi trước
đi.
Hoàng tử hắc ám nói xong rồi bước đi thật nhanh. Lúc cách xa Tường Vi 5m, cậu ta hét lên:
– Ê, nhỏ điên. Tôi là Âu Triết Vũ hãy nhớ kĩ tên tôi nhé!cấm cô ko đc quên đấy. phải nhớ tên tôi đó, hiểu chưa, Hàn Tường Vi?
– Cái gì? tôi…- Tường Vi sửng sốt -…sao tôi phải nhớ tên cậu chứ?

Tại phòng 502, kí túc xá (thực chất là chung cư vì phòng của nam có thể nằm ngay cạnh phòng của nữ. Ở trường Dracate ko phân chia riêng biệt kí túc xá cho nam và nữ mà cho phép sống hỗn loạn thế này đấy, ặc).
Có 3 anh chàng đẹp trai trạc tuổi nhau đang ngồi nói chuyện.
– Này, Triết Vũ. Phòng của cậu là 504 chứ ko phải 502. yêu cầu cậu về phòng của cậu ngay lập tức. phòng thì bé như mắt muỗi mà bắt 2 thằng con trai ở cùng nhau, giờ lại còn thêm cậu nữa. chật lắm, tôi thở ko nổi đâu. anh chàng có mái tóc nhuộm đỏ mồ hôi nhễ nhại, nhìn anh chàng có mái tóc dài như muốn ăn tươi nuốt sống.
– Giang Chấn Thiên, chẳng phải ông nội cậu là 1 trong những cổ đông lớn của trương này sao? sao ko yêu cầu hiệu trưởng xếp phòng riêng cho? – anh chàng tóc dài thắc mắc.
– Âu Triết Vũ, tôi là 1 hs chăm ngoan, tốt bụng. tôi hi sinh tự do, quyền lợi đc sống 1mình trong 1căn phòng. tôi muốn nhường phòng cho các bạn khác. tôi chịu khổ vì hạnh phúc của nhiều người chứ ko ích kỉ, chỉ biết riêng đến mình như cậu – anh chàng tóc đỏ tên Giang Chấn Thiên vẻ mặt tự hào.
– Chấn Thiên này, vậy theo ý cậu là việc phải chung phòng với mình là cậu đang chịu khổ, bị thiệt thòi sao? – anh chàng còn lại trong phòng bây giờ mới lên tiếng. trong số 3người này thì anh chàng cuối cùng này có vẻ đẹp trai theo kiểu thân thiện nhất, tóc ngắn, da trắng, ánh mắt luôn ánh lên niềm vui và sự tự tin. anh chàng Chấn Thiên hốt hoảng.
– Oh, ko phải đâu, Tử Khiêm. tớ chỉ nói đùa thôi mà. Âu Triết Vũ, cậu còn cười cái gì chứ?
– Tôi thích cười, cậu cấm đc tôi chắc? !Trần Tử Khiêm, ông bạn thôi cái bộ mắt thiên sứ đó đi đc ko? kẻo có ngưòi ngắm nhìn suốt đấy:
– Triết Vũ ý cậu là gì? – Tử Khiêm nhìn Triết Vũ.
– Ý tôi là…lũ hs trường mình đó. mà mai là thứ 7 rồi, 2 ông có định về nhà ko? Tôi nhớ cái giường đệm dày trắng muốt của mình quá!mà ko biết em BMW của mình có đc đem mang đi bảo dưỡng tốt ko nữa?
– Triết Vũ cậu thích BMW đến thế ak – Tử Khiêm cười.
– Thì giống cậu hâm mộ Hạ Tường Luân thôi.
– Vũ, cậu thử hỏi các học viên Dracate có ai mà ko hâm mộ Hạ Tường Luân ko? thiên tài của những thiên tài. mới 12 tuổi đã trở thành người đứng đầu của ngũ hành. tiêu diệt bao người của phe chống đối Dracate.
– Huh, nhưng dù sao thì anh ta cũng đã chết rồi. mấy người có thần tượng cũng đâu có tác dụng gì? – Âu Triết Vũ lầm bầm. – mà ko biết đầu heo bị điên đã tìm đc đường tới đây chưa nữa nhỉ?
– “Đầu heo bị điên”? ai vậy? – Chấn Thiên 2 mắt tròn xoe như 2 viên bi.
– Có phải là cô bạn mới chuyển đến trường mình mà cậu kể lúc nãy ko, Vũ?
– Đúng rồi đó. Các cậu mà gặp cô ta thì cười vỡ bụng mất thôi. ngớ ngẩn ko chịu nổi. – Triết Vũ vừa nói vừa cười.
– Ê, Vũ. Tôi thấy cậu lạ lắm nha! từ trước tới giờ thấy cậu nhắc tới hay để ý 1cô gái nào cả. Vậy mà vừa mới gặp nhỏ đầu heo bị điên thì cậu…ko phải là cậu bị”tiếng sét ái tình”đấy chứ?
– Giang Chấn Thiên. một con người đẹp trai, thông minh, giàu có như tôi mà lại thích con nhỏ”đầu heo”ngốc đấy sao? cậu có bị làm sao ko thế?
– Nhưng Vũ này. từ trước đến giờ mình luôn thấy cậu đối xử rất lịch sự và galăng với các bạn nữ mà. sao mới gặp cô bạn này lần đầu cậu lại đối xử bạc bẽo vậy? mà tên cô ấy là gì nhỉ? Hàn Tường Vi phải ko? tên của một loài hoa ak? chắc cô ấy cũng xinh đẹp lắm nhỉ? [
– Tử Khiêm, tôi thấy cậu mới là người đang”đổ”con bé đầu heo chứ ko phải là tôi. tôi cũng chẳng biết sao tôi lại bắt nạt cô ta nữa? nhưng kể ra chọc cô ta cũng hay hay, thú vị phết. mà ông bạn Tử Khiêm, bớt hi vọng đi. cậu mà gặp cô ta, cậu sẽ hối hận cho coi. một con vịt xấu xí (????) (hừ, ko biết mắt tên này có vấn đề ko nữa? Hàn Tường Vi xinh đẹp như thế mà cái cậu Âu Triết Vũ này dám bảo là con vịt xấu xí) điêu quá!)
– Vậy ak? – Tử Khiêm thoáng nét thất vọng- Nhưng dù sao mình cũng muốn gặp cô bạn này 1 lần. kể ra cô ấy cũng dũng cảm đấy chứ? dám kêu hoàng tử dracate- Âu Triết Vũ là hoàng tử hắc ám.
– Thôi, cho tôi xin đi, 2 vị hoàng tử. sao tự dưng lại bàn tới nhỏ điên thế? ko thấy chán sao? chúng ta ra ngoài chơi bóng rổ đi.
– Ừ, đc rồi. đi thô – Hoàng tử dracate Trần Tử Khiêm gật đầu.
– Cũng đc. Chấn Thiên, tôi sẽ cho cậu khỏi ngóc đầu lên luôn. – giọng hoàng tử dracate Âu Triết Vũ hí hửng.
– Cứ thử xem. làm đc rồi hãy nói. – Hoàng tử Chấn Thiên cười đểu.

Và khi 3 chàng hoàng tử của Dracate vừa bước ra khỏi phòng, họ liền đụng độ với 1cô gái dáng người thanh mảnh, mái tóc mượt mà, óng ả như suối.
Triết Vũ: oái, đầu heo bị điên, sao cô lại ở đây?
Tường Vy (quay đầu lại giọng thảng thốt): Hoàng tử Hắc ám? cậu…tôi…sao cậu cứ gọi tôi là”đầu heo bị điên”hoài vậy? đây mới là lần thứ 2 chúng ta gặp nhau mà.
Triết Vũ (cười ranh mãnh): thì sao? Cô ko vừa lòng ak? mà sao cô ko trả lời câu hỏi của tôi?
Tường Vy (ánh mắt tức giận): tôi ở đây (chỉ vào phòng 503). được chưa?
Triết Vũ (môi giật giật): 503 hả? (cười đểu – mà chính xác hơn là cưòi nham hiểm). Ồ, đúng là”hữu duyên thiên lí năng tương ngộ”mà. tôi xin long trọng thông báo cho cô 1 tin vui. tôi chính là hàng xóm của cô đây. Tôi ở phòng 504, phư phư phư…
Tường Vy hoá đá, miệng há hốc, sắc mặt tái nhợt. cái gì chứ? mình…sao mình lại có một linh cảm ko tốt nhỉ? mà sao tên Âu Triết Vũ đáng ghét kia lại có ác cảm như thế với mình vậy? mình đâu có làm gì đắc tội với cậu ta chứ? nếu bảo lần gặp đầu tiên mình trót lỡ tay làm đổ tách cà phê lên mái tóc đẹp của cậu ta hay vô tình xô ngã cậu ta làm cậu ta bị gãy mất răng cửa, chẳng hạn như thế thì đã đành. Đằng này mình nhớ là mình đâu có làm gì. chẳng qua chỉ là đứng chặn đường cậu ta mất mấy giây thôi mà. Đúng là đồ hẹp hòi, nhỏ nhen, xấu tính.
– “thì ra bạn là Hàn Tường Vi hả? rất vui đc gặp bạn. mình là Trần Tử Khiêm, phòng 502. nếu cậu có khó khăn gì thì cứ nói với mình. Đừng ngại nhé!”. một giọng nói ấm áp, thân thiện vang lên. Tường Vi lập tức nhìn Tử Khiêm, 2 mắt tròn xoe. Đây mới chính là thiên thần trong số những thiên thần. ấn tượng đầu tiên về Khiêm trong mắt Vi là 1 hoàng tử có đôi cánh thiên thần. ko hiểu sao chỉ cần nhìn vào đôi mắt của Trần Tử Khiêm, Hàn Tường Vi lại thấy yên tâm, an toàn đến lạ lùng. chẳng giống tên Vũ đáng chết kia gì cả. cái đồ ác ma đội lốt thiên sứ. ko biết bao nhiêu người cả tin bị đánh lừa bởi cái vẻ ngoài hoàn hảo (nhưng thực chất chẳng hoàn hảo gì cả) đấy rồi. Tường VY nhìn Tử Khiêm rồi nhìn Chấn Thiên.
Tường Vy: chào, sao cậu lại biết tên mình? hy vọng sẽ nhận đc sự giúp dỡ, chỉ bảo của mọi người. cám ơn nhé, Tử Khiêm và…Chấn Thiên
– Giang Chấn Thiên. cậu có thể gọi mình là Chấn Thiên hoặc Thiên cũng đc,”đầu heo bị điên”ạ! Tôi cùng phòng với Khiêm.
Tường VY: hử? đầu heo bị điên?
Triết Vũ: mặc kệ đầu heo đi, 2 người. chúng ta đi thôi (liếc nhìn Tường Vi bằng ánh mắt sắc lạnh, gian sảo và có chút gì đó hiểm độc). tạm biệt đầu heo.
Chấn Thiên: ok, Khiêm, đi nào. tạm biệt đầu heo nha.
Tường Vi: đừng có gọi tôi là đầu heo. 2 vị quá đáng vừa thôi chứ. còn kêu nữa là tôi ko để yên đâu đấy.
Triết Vũ và Chấn Thiên (nhìn nhau rồi cùng quay sang nhìn Tường Vi): ôi, sợ quá! bạn”đầu heo”đang đe doạ mình kìa. Ôi, tôi sợ phát khóc rồi nè.
Tử Khiêm (nhìn 2cậu bạn bằng ánh mắt nghiêm túc): đừng trêu Vi nữa 2 cậu. các cậu hôm nay thật là lạ đấy. bình thường đâu có như thế này. mau xin lỗi Hàn Tường Vi đi.
Triết Vũ: never! đừng có mơ tôi xin lỗi cô ta. Tôi đâu có làm gì sai mà phải xin lỗi chứ?
Chấn Thiên: đúng vậy. đùa 1 tí cho vui thôi mà. Sao cứ phải xoắn thế nhỉ?
Tử Khiêm: xin lỗi nhé, Tường Vi. mình ko hiểu hôm nay 2 cậu ấy hôm nay ăn phải cái gì mà bỗng giở chứng như thế (Tường Vi nhận thấy rõ vẻ mặt sửng sốt của 2 kẻ đáng ghét). mong cậu bỏ qua cho nhe! Bây giờ bọn tớ phải đi rồi. gặp lại cậu sau nha. Tạm biệt.

vừa nói cậu vừa lịch sự cúi chào giống như anh chàng đang muốn mời cô gái khiêu vũ. Chẳng hiểu sao vừa nhìn thấy nụ cười của Trần Tử Khiêm, nghe thấy giọng nói của Khiêm mà Vi thấy tim mình đập thình thịch, nhanh 1 cách lạ lùng. Vi lập tức quên cả nỗi bực dọc với Vũ và Thiên. Sau khi rời xa khỏi kí túc xá, Khiêm mới quay sang nhìn 2 cậu bạn, nhìn Triết Vũ nói:
– “Tường Vi xinh đấy chứ, Vũ. vậy mà cậu cứ trêu cô ấy mà còn bảo cô ấy xấu xí như vịt?”
Triết Vũ vẻ mặt lạnh lùng: “ko biết tại sao nhưng…có lẽ tôi điên mất rồi. tôi có cảm giác như đã từng gặp nhỏ điên ở đâu đó. tôi có cảm giác tôi biết nhỏ điên, quen nhỏ điên và hình như…chúng tôi từng nói chuyện với nhau rồi. cái dáng đi của cô ta khiến tôi thấy rất quen”.
Tử Khiêm nhìn Vũ: “sao lại vậy đc? cậu có cảm giác cậu biết Tường Vi là ai ư? Sao thây giống trong truyện viễn tưởng thế nhỉ?”
– “ko phải chỉ có mình Vũ có cảm giác như vậy đâu”- Chấn Thiên bỗng lên tiếng – “tớ cũng vậy. tớ cảm giác rằng Vi biết rõ về chúng ta. đặc biệt ở đôi mắt cô ấy tôi thấy có gì đó rất quen thuộc. cảm giác rất gần gũi thân quen, mình ko cần phải che đậy cảm xúc mà cứ thế cùng Vũ trêu Hàn Tường Vi, giống như 2 thằng đang trọc giận cô bạn thân của mình vậy”. Vũ gật đầu đồng tình.
Tử Khiêm: thế thì lạ thật. 2 cậu cũng có cảm giác như vậy ak? chẳng phải 2 ngưòi chơi với nhau từ lúc bé tí sao? Có khi hồi nhỏ, 2 cậu biết Vi cũng nên? – Tử Khiêm cố lí giải.
Triết Vũ: mình ko biết, có thể là vậy. Thiên, Vi là ngưòi thứ 2 bọn mình dám để lộ con người thật đúng ko?
Chấn Thiên: uk. Nhưng cậu đang nghĩ gì vậy. chẳng lã cậu nghĩ Vi là…
Triết Vũ (ánh mắt buồn rầu): uk, chẳng hiểu sao…tớ lại nghĩ như vậy nữa. cậu nghĩ sao hả Thiên?
Chấn Thiên: Vũ, chắc chắn ko phải”đầu heo bị điên”đâu. ko thẻ là Hàn Tường Vi đc. Đó là điều ko thể xảy ra. dù mơ cũng ko bao giờ xảy ra đc đâu. Người Đó chết rồi cậu hiểu chưa? Cho đến khi nào cậu mới tin đó là sự thật đây, Âu Triết Vũ?
Triết Vũ: Ngưòi đó chưa chết. chắc chắn là chưa mà. tôi ko thể tin 1 điều ko có thật đc. tôi sẽ chứng minh đó là điều dối trá.
Tử Khiêm: Vũ Thiên. 2 cậu đang nói ai vậy? ai mà là Người Đó. Các cậu đoán ra Tường Vi là ai rồi ư?
Chấn Thiên: Khiêm ko có gì đâu. cậu đừng để ý. Có lẽ bọn tớ đã nghĩ quá nhiều rồi. có khi bọn tớ chẳng biết, chẳng quen Tường Vi”đầu heo”là ai đâu. Vũ chúng ta dừng cuộc nói chuyện ở đây. nhưng 1 lần nữa tớ khuyên cậu nên học cách chấp nhận đi là vừa. dù cậu có tin hay ko thì điều đó cũng đã xảy ra rồi…cậu nói đó là điều dối trá, vậy cậu có bằng chứng gì ko? Tôi biết là cậu còn nhớ và vẫn chưa quên đc. cậu vẫn còn bị shock vì chuyện đó nhưng cậu tưởng chỉ có mỗi mình cậu đau khổ, nhớ mãi thôi ấy ak. Tôi cũng đau buồn, cũng nhớ, cũng ko thể xoá bỏ kí ức đấy đi đc…nhưng tôi vẫn cố, đã cố.
Tường Vi đang ở trong lớp học mới của nó, vẫn chưa tới giờ vào lớp, nó đã làm quen đc với 1 cô bạn gái vô cùng dễ thương ngồi bên cạnh Vi. Cô bạn gái tên là Trịnh Trúc Lam. 2 đứa tuy mới quen nhưng cảm thấy mình đã quen nhau lâu rồi.
Tường Vi: Trúc Lam, cậu đang xem gì vậy?
Trúc Lam: ak, cậu nói cái này hả Vi? Danh sách 10 chàng đẹp trai nhất trường mình có kèm theo 1 ít trích dẫn tiểu sử của họ. muốn xem ko?
Tường Vi nhận lấy tờ danh sách của Trúc Lam, bắt đầu xem chăm chú.

DANH SÁCH 10 CHÀNG ĐẸP TRAI NHẤT DRACATE (CŨNG LÀ NHỮNG NGƯỜI TÀI GIỎI NHẤT TRƯỜNG)
1. Đức Vua Dracate: Lý Thiên Dã, hội trưởng hội học sinh khối Đại học. sinh ngày: 3/8. sức mạnh: ko rõ
2. Hoàng tử Dracate: Trần Tử Khiêm. sức mạnh: nước
3. Hoàng tử Dracate: Âu Triết Vũ. sức mạnh: lửa
4. Hoàng tử Dracate: Giang Chấn Thiên. sức mạnh: có khả năng dịch chuyển tức thời và chữa trị vết thương cho chính bản thân mình và cho người khác.
5. Đại Tướng quân Dracate: Đường Chí Kiệt. Sức mạnh: mộc
6. Đại Tướng quân Dracate: Đỗ Kì Bình. sức mạnh: âm thanh
7. Đại Tướng quân Dracate: Lăng Vô Kỵ. sức mạnh: trực cảm, có thể nhìn thấy quá khứ của 1 người khi chạm vào người đó. (Đường Chí Kiệt là hội phó hội học sinh khối đại học, còn 2 đại tướng quân còn lại là uỷ viên của hội. cả 4 người trong hội học sinh khối Đại học chơi rất thân với nhau và có quan hệ mờ ám với Dyland. )
8. Dương Đạt Hùng: hội trưởng hội học sinh cấp 3 Dracate. sức mạnh: gió
9. Lại Quang Trường: hội trưởng hội học sinh cấp 2 Dracate: sức mạnh: sấm sét
10. Đổng Mạnh Ninh: thành viên ban cán sự hội học sinh cấp 1 Dracate, sức mạnh: tâm linh (nghĩa là có thể nói chuyện đc với các hồn ma)

Đã kiểm tra và phê duyệt.
Thay mặt hội Fan Club Dracate
Chủ tịch Club
Công Chúa Baby
Lâm Vũ Giai Đình
Ở 1 góc khuất sân trường Dracate đang có 4 anh chàng đẹp trai hơn cả hoa chẳng khác gì bộ 3 hoàng tử Dracate Tử Khiêm – Triết Vũ – Chấn Thiên.
– Thiên Dã, cậu nói thật hả? Năm học mới này, Dyland sẽ ko về trường dự khai giảng sao? Vậy bọn nữ sinh sẽ thất vọng lắm ! – 1 anh chàng vẻ mặt đăm chiêu.
– Ê, sao cậu ko nói thẳng ra là cậu sẽ mất đi vài trò vui tiêu khiển tao nhã đi hả Kiệt? – 1 anh chàng vẻ mặt tinh ranh.
– Đỗ Kì Bình, cậu có thích bình phẩm ko? đừng quên nhờ tôi mà cậu đã kiếm đc 1 khoản ko nhỏ trong vụ trước. giờ muốn”qua cầu rút ván”phải ko? Vậy thì quên tiền của cậu đi (cười đểu)
– Đường Chí Kiệt? !! Cậu làm vậy mà ko thấy hổ thẹn với lương tâm hả? Dám lấy tiền ra uy hiếp tôi ư? Muốn dụ dỗ, mua chuộc, điều khiển tôi bằng tiền ak, đừng mơ! – anh chàng tên Bình vẻ mặt cương nghị – Mới lại từ trước tới giờ, có bao giờ tôi đc ăn cả? Chẳng phải cậu cũng đòi chia 1 nửa còn gì? Với tôi,”tiền chỉ là 1 thứ rác rưởi”
– Vậy ư? Thế là cậu ăn ko cần tiền chứ gì? – anh chàng tên Kiệt ánh mắt loé lên 1 tia gian sảo, rút trong túi ra tờ 100 đôla, phe phẩy trước mặt – Ôi, mấy cậu này, dạo này tôi tự dưng thấy chán tiền quá! Có ai thích lấy tờ này gập máy bay chơi ko tôi cho.
Anh chang Kì Bình mắt loé sáng, 3 cậu bạn còn lại có thể nhận thấy rõ cậu ta đang chảy nước miếng thèm thuồng.
Kiệt: Bình, cậu muốn ko, tôi cho. Ak, quên mất. cậu vốn ko thích tiền mà. chắc cạu chẳng muốn cầm thứ rác rưởi này đâu nhỉ? Bình (đuôi ngoáy tít, 2 tai vểnh lên giống như 1 con chó sắp đc chủ thả cho 1 cục xương gặm): ko, để tớ cầm cho, Kiệt ak. cậu là ngưòi bạn tốt nhất của tôi sao tôi nỡ đành lòng nhìn cậu phải ưu phiền với thứ rác rưởi đó. thôi, hãy để thứ bẩn thỉu đó cho tôi. đừng ngại, ko cần khách sáo khỏi cảm ơn. bạn bè tốt mà đúng ko Kiệt?
Vô Kị (chỉnh lại gọng kính vẻ mặt lạnh lùng): 2 người điên ak? dở hơi vừa thôi còn để cho người khác điên vớ
Thiên Dã: ko chú ý đến 3 cậu bạn ma nhìn chăm chú vào 1 tấm ảnh có hình của 1 đứa nhóc đang ngồi giữa 3 cậu nhóc con và 2 cậu bé lớn tuổi hơn. Cô bé đang cười rạng ngời. thằng nhóc tóc dài đang hằm hè với cậu bé bên cạnh. Còn 2 cậu bé có vẻ lớn tuổi nhất cùng 1 cậu nhóc đang mỉm cười với ông kính. Thiên Dã – Đức vua Dracate khuôn mặt vừa dễ gần mà cũng khó gần cùng với vẻ đẹp kết tinh của các vì tinh tú trên trời nhìn bức ảnh buồn rầu. Thiên Dã lật bức ảnh lên, đằng sau có 1 dòng chữ nhỏ: SINH NHẬT CÔNG CHÚA CAREY 5 TUỔI
Vô Kị: Thiên Dã cậu lại nhớ những kỉ niệm ngày xưa hả?
Thiên Dã: Vô Kị, Kiệt, Bình xin lõi 3 ngưòi. mình lại làm hỏng cuộc vui của mọi người rồi
Chí Kiệt: Thiên Dã, chắc cậu buồn thấy buồn lắm phải ko?
Kì Bình: Công chúa Carey và anh Tường Luân là 2 người mà cậu yêu quý nhất mà. Vậy mà cả 2 người họ h đã ko còn nữa. Chắc cậu thấy cô dơn, lẻ loi lắm đúng ko
Thiên Dã: mình ko biết nữa. mình ko biết phải nhớ hay phải hận nữa? tại sao 2 người đó lại bỏ rơi tớ mà ra đi như vậy chứ? Anh Tường Luân thì hay rồi, chết đi còn kéo theo công chùa Baby đi cùng. vậy mà ko ai nỡ trách anh ấy. anh ấy chết rồi thì ko sao nhưng còn mình, còn anh Dyland. Đó là chưa kể cả Âu Triết Vũ, và Giang Chấn Thiên. 2 thằng đều rất yêu Carey. Bọn mình sẽ phải làm sao chứ? Cả 4 người vẫn mãi chung sống với 1 cơn ác mộng đã keo dài 13 năm mà chẳng biết khi nào ới kết thúc.
Chí Kiệt: Thiên Dã, hãy cố xoá bỏ hồi ức đau buồn đó đi. Cậu hãy cố lên, được ko? chẳng phải Âu Triết Vũ và Giang Chấn Thiên đã quên rồi đấy sao? 2 thằng nhóc đó đã làm được và h sống rất vui vẻ. cậu cũng hãy cố gắng để được như vậy đi. Coi như bọn mình xin cậu đó.
Thiên Dã: uk, mình biết. Mình sẽ cố
Triết Vũ: ko biết lão Dyland lại giở trò gì rồi

Chấn Thiên: theo tớ thì tên ngốc đó lại đang làm nhiệm vụ thôi.

Tử Khiêm (nhìn thấy Tường Vi đầu tiên trong số 3 người): Tường Vi…thì ra cậu chính là bạn mới cuả lớp mình ak? (cười tươi)

Tường Vi: Khiêm, Thiên…và cả Âu Triết Vũ nữa…3 người cùng học lớp này uk?

Tử Khiêm: uk, thật tuyệt. ko ngờ bọn mình lại có duyên như thế

Triết Vũ: Đầu heo, loại ngốc như cô mà cũng được vào lớp chọn này sao? chắc năng lực của cô hay phải biết, đúng ko

Chấn Thiên: Chào nhé, đầu heo. năng lực của cô là gì vậy?

Tường Vi: mấy người lại nói gì khó hiểu thế? năng lực gì cơ? mà đúng rồi sao trong tờ danh sách này lại nói các cậu có sức mạnh nước, lửa…?

Trúc Lam: nói gì lạ thế Tường Vi, ko có sức mạnh thì sao đc học Dracate. mình có thể tàng hình đấy. đó là sức mạnh của mình. cậu thì sao?

Chấn Thiên: ê, Hàn Tường Vi. sao lúc nào trông cô cũng ngu ngơ, khờ dại vậy? Triết Vũ, tôi nghĩ cô bạn hàng xóm của mình xứng đáng đc vinh danh trong hạng mục – Cừu Dolly của thế giới rồi. chưa bao giờ gặp loại phù thuỷ ngớ ngẩn như cô, ặc. (cừu Dolly thì liên wan j tới hạng mục này vậy)

Triết Vũ: nhỏ điên, đừng có giương bộ mặt”ngây thơ như bé bò đeo nơ đang ăn bơ trong giấc mơ”đó nữa đc ko? (hử? bò mà biết ăn bơ ak???)

Tử Khiêm: Vũ, Thiên, sao các cậu cứ thích…

Tường Vi (sửng sốt + ngạc nhiên): xinn…lỗ…ỗi. Mình…mình hỏi 1…1câu đc ko? hoàng tử hắc ám, có…có phải cậu vừa…nói là…ak…có phải Thiên vừa nhắ đến phù…ù…thủ…uỷ ko vậy?

Chấn Thiên (vẻ mặt khó hiểu): Đúng vậy. Đó chính xác là từ tôi đã nói. Sao vậy?

Tường Vi: oh my God! lẽ nào đây là trường học…dành cho mấy đứa tâm thần uk?

Chấn Thiên (cau có): Ê, cô có thích xúc phạm ko, đầu heo? Ai là mấy đứa tâm thần hả? Ý cô nói chính mình phải ko? Nói cho mà biết nhé, bọn này đều là những phù thuỷ tài năng cả đấy.

Tường Vi (hoá đá): Ùùùù…thuỷ…hảảả???? AAAAAAAAAA!!!SAO LẠI THẾ. TÔI KO HIỂU!!!

Tử Khiêm (hoảng hốt): Sao thế. Tường Vi? cậu ko khoẻ hả?

Trúc Lam: Gì mà hét lên vậy? Cậu ko sao chứ Vi?

Tường Vi (thở gấp): Thật là khủng khiếp quá đi mất. thế này là thế nào????

Trời ơi, Tường Vi ko còn tin vào tai nó nữa. Thì ra trường Dracate này là trường đào tạo phù thuỷ. Ko thể tin nổi vào cái thời này, thế kỉ của hiện đại mà lại tồn tại những phù thuỷ với những phép thuật thật. ai mà ngờ nổi chứ? 1 ngôi trường đẳng cấp với những tài năng của đất nước lại là 1 nơi đầy những điều khó tin mà lại là những sự thật 100%. Vi còn choáng hơn khi biết mình có khả năng đặc biệt, có thể bói chính xác 1 việc tới 95% mà tin này đã đồn đến tận tai mấy vị hiệu trưởng Dracate này. và vì quá nể phục trước nghề kiếm cơm ăn, áo mặc của nó mà mấy vị kia đã quyết tâm kéo nó (chứ mời cái gì chứ)tới đây học bằng đc (để giúp họ bói những lúc họ cần)bằng mọi thủ đoạn, kể cả dụ dỗ, mua chuộc người ta bằng học bổng (đúng là nham hiểm thật). Phải nói rằng Tường Vi đã shock nặng khi biết tin này. Nó ko thể chấp nhận nổi sự thật. và cũng chẳng khá hơn nó là mấy, tất cả học viên của Dracate từ cấp1 đến đại học đều cực kì bất ngờ, sửng sốt, Đờ người. Họ sao mà tin nổi đang có sự hiện diện của 1 con người bằng xương bằng thit nhưng lại bình thường ko có 1 chút sức mạnh pháp thuật nào trong ngôi trường Dracate. Thì ra họ sắp đc (sắp phải)chung sống với 1 đứa lạ thường, khác hẳn so với ho. Bây giờ chỉ cần Hàn Tường Vi đi đến đâu là nơi đó lại ồn ào tiếng người ta bàn tán…

…Tường Vi đã quay trở lại lớp học của nó. Trái lại với dự đoán, Tường Vi vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra thái độ của các bạn trong lớp đối với nó…chẳng có gì thay đổi (hix!). Ngoài 4 nhân vật đã quen với nó ra thì chẳng còn ai thèm đếm xỉa, để ý tới nó cả. Trịnh Trúc Lam tỏ ra cực kì phấn khích khi biết Hàn Tường Vi la ngườ bình thường nhưng nhờ tài lẻ thú vị mà đã”bon chen”vào học đc ở ngôi trường này (sao lại nỡ lòng nói nó thế vậy?). hai tên đáng ghét Âu Triết Vũ và Giang Chấn Thiên thì vẫn ko thôi dừng cái trò bắt nạt, trọc phá nó. Duy nhất chỉ có mình Hoàng tử thiên sứ Dracate Trần Tử Khiêm là luôn tử tế, tốt bụng với nó. Cái tên Hoàng tử Hắc ám Triết Vũ và Chấn Thiên chết toi, mắc dịch đó rồi thế nào cũng bị báo ứng cho mà xem. đặc biệt là cái kẻ độc ác tên Vũ kia còn dám tạo ra lửa và dùng lửa đó để đốt Hàn Tường Vi nó nữa chứ? Biết là nó ko có pháp thuật để chống đỡ nên mới hành hạ thế đây mà.

Hừ, biết ngay mà. Tình hình hôm nay vẫn chẳng khác gì hôm qua. Nó tiếp tục là trung tâm của vũ trụ. Hàn Tường Vi bắt đầu thấy bực mình vì những lời bàn tán. bọn học viên trong trường luôn soi mói, tìm cách làm bẽ mặt nó. chẳng thiếu gì truyện đã xảy ra từ hôm qua đến giờ. Nào thì ai đó đã dùng phép thuật tấn công Hàn Tường Vi, ai đó đã yêu cầu nó biến khỏi ngôi trường Dracate này ngay lập tức (vì nó ko hề thuộc về nơi này), và cũng chẳng thiếu gì truyện có người hàng xóm ở bên cạnh phòng nó đã chạy sang động viên, an ủi nó hay có 1 ngưòi bí mật đã gửi cho nó 1 bức thư động viên và chúc nó cố gắng. họ làm sao vậy nhỉ? Việc Hàn Tường Vi nó có phép thuật hay ko và nó có học ở Dracate hay ko vốn dĩ đâu liên quan tới mọi người. truyện này chẳng ảnh hưởng tới ai vậy mà họ cứ thích xía vào là sao? 1 ngôi trường luôn đc coi là hoàn hảo vậy mà trong lòng nó lại xảy ra cái nạn phân biệt đối xử học sinh. Đúng là điên đầu thật. Tại phòng hội trưởng Hội học sinh khối Đại học Dracate:

Chí Kiệt: Thiên Dã, đoán xem cô gái mới chuyển đến trường mình là ai nào? cậu sẽ ko ngờ nổi đâu.

Thiên Dã: có gì thì nói luôn đi. ai vậy?

Chí Kiệt: đó là Hàn Tường Vi, dưới mình 1 khoá. Cô ta chính là người đc mệnh danh”CÔNG CHÚA LÁ BÀI”của Saint Hannee này đó.

Thiên Dã: Công chúa lá bài uk? Mình ko biết cô ta. nhưng sao vậy?

Kì Bình: cái gì? cậu ko biết thật hả? cô Hàn đó nghe đồn có khả năng bói tú chính xác đến 95% và chưa bao giờ tiên đoán qua những lá bài mà sai cả. vì vậy mà cô ta đã đc hiệu trưởng mời tới học.

Thiên Dã: Vậy có nghĩa là cô ta ko có phép thuật hả?

Chí Kiệt+Kì Bình: chính xác là thế. Mà có 1 điều rất thú vị là ko có ai biết đc quá khứ của cô ta. Xuất thân của Hàn Tường Vi là 1 bí ẩn. Thế nào, Thiên Dã? Thấy lạ rồi phải ko?

Chương 2: Bông hoa can đảm nhất – A brave princess

Con chỉ ước mình có thêm can đảm

Để dám chiến đấu bảo vệ người mình thương yêu

Vậy mà ngay cả dũng khí để nói sự thật cũng ko có

Tuy nhiên nhờ vậy mà Hoàng Tử đã xuất hiện che chở cho con

Nhân vật:

Hàn Tường Vi – học viên lạc loài của trường Dracate
Âu Triết Vũ – Hoàng Tử Dracate. Sức mạnh: lửa
Trần Tử Khiêm – Hoàng Tử Dracate. Sức mạnh: nước
Giang Chấn Thiên -học viên của trường Dracate. Sức mạnh: tàng hình
Lâm Vũ Giai Đình -Công chúa Baby Dracate. Sức mạnh: đi xuyên tường
Lý Thiên Dã -Đức vua Dracate. Sức mạnh: ko rõ
Đường Chí Kiệt -Đại tướng quân Dracate. Sức mạnh: mộc
Đỗ Kì Bình -Đại tướng quân Dracate. Sức mạnh: âm thanh
Lăng Vô Kị -Đại tướng quân Dracate. Sức mạnh: tiềm ẩn

Địa điểm: – kí túc xá của Đại học Dracate
Khu rừng bí ẩn. TRUYỀN THUYẾT VỀ 1 HUYỀN THOẠI CỦA TRƯỜNG DRACATE

Đó là 1 truyền thuyết đc snh ra cách đây 13 năm. 1 cậu nhóc mới 12 tuổi đã trở thành Ngũ hành. Để trở thành 1 thành viên của Ngũ hành nghĩa là người đó phải rất giỏi, rất tài năng, rất mạnh. Vị trí của Ngũ hành là niềm mơ ước của bao nhiêu phù thuỷ. Và vì thế cậu bé Hạ Tường Luân đó đã trở thành tâm điểm của mọi sự quan tâm. Có rất nhiều người hâm mộ Hạ Tường Luân, thần tượng cậu bé thiên tài đó nhưng cậu bé tên Luân đó đã mãi mãi sống với cái tuổi 12 của mình. cái chết của cậu như 1 cú giáng nặng nề, đau đớn nhất lên mọi người. Cậu bé chết đi là tổn thất nặng nề nhất, đáng sợ nhất với Dracate. Nhờ vậy mà phe chống đối Dracate đã nổi dậy mạnh mẽ, rất nhiều học sinh của Dracate bị sát hại.

Ôi, trời! Sắp muộn học rồi, sao mình lại có thể ngủ quên đc chứ? Thật là tệ hại. Tôi cần phải chạy nhanh hơn nữa. Tôi cứ thế cắm đầu chạy tới lớp học mà ko để ý đường. Uỳnh! Tiếng 2 người nào đó đâm vào nhau. Nghe tiếng kêu cũng biết là có đổ máu.

– Oái! Đau quá! – Tôi thương xót cái mông của mình và tiếng hét của 1 tên con trai đã phá vỡ tâm trạng đau lòng của tôi.

– Hàn Tường Vi, cô âm mưu ám sát tôi phải ko?

Tôi ngẩng đầu lên nhìn, 1 mái tóc bồng bềnh trong nắng. ánh sáng mặt trời làm tôi loá cả mắt, ko thể nhìn thấy mặt người mình đâm vào nhưng cái giọng nói đó và mái tóc đó, tôi biết đó là ai rồi.

– Âu Triết Vũ, xin lỗi. Tôi ko cố ý. Cậu ko sao chứ?

– Cô nhìn tôi thế này mà bảo ko sao ak? tôi biết là cô rất ghét tôi nhưng cô có cần phải trả thù tôi bằng cách này ko? – Âu Triết Vũ nhìn tôi như sắp lao đến giết tôi vậy.

– Âu Triết Vũ, tôi xin lỗi…nhưng nhìn cậu đâu có vẻ là bị gì đâu. – rõ ràng là nhìn cậu chẳng có vẻ là bị làm sao cả. tôi thề, tôi hứa, tôi đảm bảo là cậu đang định ăn vạ tôi chứ gì? đừng mơ nhé. cậu nghĩ tôi là ai chứ?

– Cái gì? Cô nói gì cơ Hàn Tường Vi? Ý cô là tôi đang giả vờ bị thương và ăn vạ cô đấy ak? – Âu Triết Vũ mặt đỏ bừng vì tức giận.

– Ko, ko, ko. Ý tôi ko phải là vậy. xin lỗi cậu, Âu Triết Vũ. Tôi ko cố ý làm cậu bị ngã đâu. – Hơ hơ hơ. sợ quá. hình như cậu ta sắp giết mình thì phải. nhìn bộ mặt thiên thần, ak nhầm, ác quỷ đó kìa…thiệt là rùng mình. tự dưng mình thấy lạnh xương sống quá

– Xin lỗi thế thôi ak? Thành ý gớm! – Âu Triết vũ bỗng nở nụ cười nham hiểm.

– Sao? chẳng lẽ cậu muốn tôi phải đền bù cho cậu uk? – Tôi thấy mí mắt trái giựt dữ quá. chắc sắp có điềm xui xẻo chẳng lành gì rồi. Phải cẩn thận mới được. kinh nghiệm của 1 thầy bói mách bảo tôi vậy

– Đúng vậy…nếu cô muốn nhận đc sự tha thứ thừ tôi. Tên Âu Triết Vũ đáng ghét cười ranh mãnh – Sao? Cô ko hài lòng ak?

– Ko phải…vậy cậu muốn gì? – Đó. tôi nói có sai đâu. mình phục mình quá mà.

– Tôi muốn gì ak? tôi chưa nghĩ ra. Tạm thời cho cô nợ đó, Hàn Tường Vi. Thôi tôi vào lớp đây? Sao? Thế cô có vào cùng ko? – Hắn quay lại nhìn tôi.

– Oh, uhm…có. Chờ tôi với, Âu Triết Vũ. – Tôi luống cuống gọi với theo. mà tại sao mình phải vào lớp cùng tên Âu Triết Vũ này nhỉ?

Tôi cắm cổ chạy theo đuổi theo sau Âu Triết Vũ. Chẳng hiểu sao bỗng dưng hắn lại dừng lại ở cửa lớp mà ko chịu vào luôn đi báo hại tôi phanh ko kịp, lại tiếp tục nhằm cái lưng cậu ta mà tông. Đầu tôi sao bay vòng vòng.

“Âu Triết Vũ, cái mũi của tôi, dau quá!cậu làm cái trò gì vậy?”- Tôi bực mình quát cậu ta từ phía sau.

Âu Triết Vũ quay lại nhìn tôi, ánh mắt băng giá rồi bước vào trong lớp. Hơ, sao tự dưng tên đó lại nhìn mình bằng ánh mắt đó nhỉ? Tôi lo lắng bước vào lớp. ánh mắt tôi bắt gặp 1 đôi mắt to, đẹp long lanh của cô gái xinh chả khác gì búp bê barbie. Tôi biết cô ta là ai? Công chúa baby Lâm Vũ Giai Đình. Nữ sinh giỏi toàn diện của saint hannee này. Giai Đình quay sang nhìn tôi ánh mắt đăm chiêu rồi quay sang nhìn cô bạn ngồi bên canh – Lana”đại tiểu thư”. 2 nàng công chúa thì thầm với nhau điều gì đó tôi nghe ko rõ rồi sau đó, họ lại chĩa cặp mắt về chỗ tôi ngồi.

Giai Đình: Ại vậy, Triết Vũ? Học sinh mới ak? (Triết Vũ ko trả lời cô ta liền chuyển mục tiêu nhìn tôi sang cậu ta). Vũ, cậu sao thế? hơn 1 tháng nay bọn mình chưa gặp nhau vậy mà sao chẳng thấy cậu có vẻ gì là nhớ tớ thế? Hôm qua, tớ vừa mới trở về từ Pháp là liền đi gặp cậu luôn vậy mà cậu hờ hững như ko ấy? – Oa, cậu ấy xinh thật đấy. Quả không hổ danh là Công chúa baby

Triết Vũ: (chẳng thèm nhìn lâm Vũ Giai Đình, giọng tỉnh queo): Vậy cô muốn gì nào? Muốn tôi chạy đến phục dịch cô như 1 lũ ruồi nhặng ngốc nghếch hay vo ve theo cô sao? – Hừ, thì ra tên Triết Vũ này đúng là 1 kẻ không biết lịch sự với phái đẹp. Tự dưng tôi thấy vui vui vì biết được rằng mình không phải là đứa con gái duy nhất bị hắn hành hạ, đối xử không ra gì. mà sao tôi lại thấy vui nhỉ. phải thấy bất bình mới đúng chứ?

Giai Đình (tức giận): Triết Vũ, cậu nói vậy là ý gì? Cậu thừa biết tình cảm tớ dành cho cậu rồi còn gì. – ek cô kia, tự dưng hét toáng lên như vậy làm tôi giật mình đó na

Triết Vũ (nhìn tôi, sao lại nhìn tôi nhỉ?): Giai Đình, tôi ko thích cô đâu, đừng phí thời gian với tôi nữa. Cô nên cặp với kẻ khác đi. – Đúng là đồ máu lạnh. đồ nhẫn tâm. sao có thể nói với 1 cô gái thích mình như vậy chứ. nếu không thích người ta thì ít ra cũng phải cảm động rơi nước mắt và nói: “tha thứ cho tớ. tớ không thể thích cậu được. cậu xứng đáng với 1 người tốt hơn tớ ngàn lần. hãy tự đi tìm lấy hạnh phúc của mình và quên tớ đi”. Đằng này thì…chán hẳn.

Giai Đình: Cậu nói câu đấy vẫn chưa thấy chán ak, Triết Vũ? vậy thì tớ nói lại lần nữa cho cậu nghe nhé!tớ sẽ ko bao giờ bỏ cuộc đâu. – Chà chà, kiên trì như 1 con hươu cao cổ. bạn này chung tình quá. chỉ đáng tiếc là đã đặt nhầm tình cảm vào người không xứng đáng

Triết Vũ: tuỳ. Nhưng tôi nói trước, cô đừng có quá đáng quá đấy? đừng giở trò”nước mắt như mưa”ra nữa. Tôi ghét lắm! Ê, đầu heo, cô nhìn gì tôi thế? thấy tôi đẹp trai lắm đúng ko? cô thích tôi rồi hả? – Sặc nước bọt mất, Âu Triết Vũ vừa nói gì vậy?

Tôi: Điên ak? Dở uk, mà thích cậu. Tôi chưa bị thần kinh tới mức đó.

Triết Vũ (nhảy qua chỗ tôi ngồi, lấy tay sờ má tôi. Tôi hét lên): Oái, đồ dê xồm. Thả tôi ra, cậu làm trò gì thế hả, Triết Vũ? ko đc…

Triết Vũ (cười ma mãnh): Đúng như tôi nghĩ. Hàn Tường Vi, cô ăn nhiều dưa bở quá rồi đấy. Tôi ko thèm làm gì với 1 đứa con gái ngốc nghếch như cô đâu. mà sao tim cô đập nhanh và to thế? Cô sợ tôi làm gì cô đến vậy ak? vậy thì từ bây giờ ngoan ngoãn 1 chút, đừng cãi tôi nữa.

Đúng là tim tôi lúc này đang đập loạn cả lên. Tôi tưởng Âu Triết Vũ định làm gì tôi thật cơ. Đang ko biết phải cãi lại cậu ta như thế nào thì Tử Khiêm, Chấn Thiên và Trúc Lam vào.

Trúc Lam: Chấn Thiên, cậu muốn chết ak mà xỏ xiên tôi? Tôi đá cho cậu bay mấy kilômet bây giờ. Còn nữa, lần sau mà còn dám tranh đồ với tôi thì cậu sẽ chết ko toàn thây đấy, hiểu chưa? – Trúc Lam bạo lực thật, chẳng cần quen lâu mình cũng biết điều này

Chấn Thiên (mồ hôi đầm đìa): vâng, em biết rồi. Lần sau em sẽ ko dám thế đâu ạ… (cười đểu). Trịnh Trúc Lam, cậu nghĩ tôi sẽ nói thế chắc. Này, cô bạn nham hiểm, có thể người khác rất sợ cậu nhưng tôi thì ko. Cái trò tàng hình đi rình truyện bí mật của người ta xưa rồi bạn ạ. Bạn từ bỏ ý định doạ mình đi là vừa.

Trúc Lam: Giang Chấn Thiên, tôi sẽ…

Tử Khiêm: Tường Vi, Triết Vũ. 2 người sao đến lớp sớm vậy? oh, Giai Đình, Lana, 2 người về từ hồi nào vậy? mà nghe nói 2 cậu đã đạt giải nhất cuộc thi hát ở Pháp đúng ko? – Tử Khiêm lúc nào trông cũng thật đẹp trai. khác hẳn kẻ- mà- ai- cũng- biết- là- ai kia. nhìn rõ là ngứa mắt, hắn lại còn mắc chứng hoang tưởng nặng nữa chứ. cứ nghĩ ai cũng thích hắn không bằng ấy.

Lana: uk, chào cậu Tử Khiêm. Nhóm bọn tôi đã đạt giải nhất. Bọn này về từ hôm qua. Mới đi 1 tháng mà lớp mình đã xáo trộn ghê nhỉ?

Trúc Lam: xáo trộn gì cơ? Vẫn thế mà Lana (ánh mắt lạnh lùng)

Lana: Thì đó (chỉ vào tôi). Con bé quê mùa này là ai vậy? – CÁI GÌ CƠ? QUÊ MÙA AK. NGƯỜI ĐẸP GÌ MÀ ĂN NÓI KHÓ NGHE THẾ

Trúc Lam: Ai là con bé quê mùa chứ? Cậu lại bắt đầu cái thói khinh người khác rồi đấy. Đừng có mà quá quắt.

Tử Khiêm (ôn hoà): Lana này, mình nghĩ là cậu dùng từ chưa chính xác rồi. Tường Vi nhìn y như 1 nàng công chúa mà. – mình thề là mặt mình đang đỏ dần lên kìa. Tử Khiêm khen mình xinh như 1 nàng công chúa đó. Có tin được không

Giai Đình: Tử Khiêm, sao cậu lại bênh vực bảo vệ con nhỏ này vậy? Cậu thích cô ta ak? PHẢI KO? – HỪ. CÁI CÔ ĐÁNG GHÉT. MÀ TỬ KHIÊM THÍCH MÌNH UK? KHÔNG THỂ NÀO. BỌN MÌNH QUEN NHAU MỚI CÓ 1 TUẦN THÔI MÀ

Tử Khiêm: ko phải vì tớ…tớ…tớ…các cậu…

Lana: Đó, đó. Bọn tôi nói trúng tim đen rồi nên cậu ko cãi lại đc đúng ko, Hoàng Tử Tử Khiêm? Ê, nhỏ kia. Tôi khát, cô ra ngoài mua cho tôi lon coca đi. – CÁI GÌ. CÔ KIA ĐANG SAI AI ĐẤY HẢ. ĐỪNG CÓ NÓI LÀ ĐANG SAI MÌNH ĐẤY NHA

Triết Vũ (giọng nói lạnh như băng): Lana, Tường Vi đâu phải giúp việc của nhà cô. Sao cô lại sai”đầu heo”Tường Vi đi mua đồ cho cô vậy? Cô đâu có tư cách gì mà ở đây diễu võ dương oai. Xéo đi, đừng có làm tôi mất hứng. – ÂU TRIẾT VŨ ĐANG GIÚP MÌNH PHẢI KHÔNG. LIỆU MÌNH HIỂU THẾ CÓ ĐÚNG KHÔNG

Lana (sửng sốt): Hoàng Tử Triết Vũ, sao cậu lại…mình…

Giai Đình (nhìn tôi đằng đằng sát khí. thực sự là rất đáng sợ. tôi có cảm tưởng bất an lắm): Triết Vũ, cậu dám quát Lana chỉ vì con bé này uk? cậu nghĩ thử xem ai mới là người đang quá quắt ở đây?

Tôi (hay là mình chịu thiệt vậy nhỉ? nhìn chiến tranh thế này chắc mình đột quỵ mất): Thôi, mấy người đừng có cãi nhau nữa. Để tôi đi mua coca cho Lana.

Triết Vũ (2 mắt trợn trừng): Im đi. Tôi đã bảo cậu ko phải đi đâu rồi mà.

Tôi: Cậu quát gì chứ, Âu Triết Vũ? Tôi thích làm cậu cấm đc tôi ak? – AK AK…MÌNH ĐIÊN RỒI. SAO LẠI ĐI QUÁT ÂU TRIẾT VŨ CHỨ. CẬU TA ĐANG GIÚP MÌNH MÀ

Triết Vũ (cười khinh bỉ): Thích uk? Thích làm giúp việc cho người khác ak? ồ nếu vậy thì xin mời. Cứ tự nhiên mà làm những gì cô thích đi, Hàn Tường Vi. Rồi đấy, đi đi. – NHÌN CẬU TA CÓ VẺ ĐANG ỨC CHẾ LẮM. MÌNH ĐẮC TỘI VỚI CẬU TA RỒI. PHEN NÀY HÀN TƯỜNG VI MÌNH BỎ MẠNG NƠI NÀY LÀ CÁI CHẮC. thôi chạy mau. có khi còn có 1% cơ hội sống sót. Thế là tôi bỏ ra ngoài. Tôi biết Âu Triết Vũ đang muốn giúp tôi. Tôi rất biết ơn về điều đó nhưng tôi ko thích cãi nhau với Công chúa Baby Lâm Vũ Giai Đình hay đại tiểu thư Lana 1 chút nào hết…

Hiện tại đang có 4 anh chàng đẹp trai đang lững thững trên sân trường. Đi giữa là anh chàng đẹp trai nhất, y hệt nam diễn viên điển trai Orlando Bloom. Vừa đi họ vừa nói chuyện vui vẻ. Riêng anh chàng với đoi kính cận đi ngoài cùng thì lạnh lùng ko nói gì hết. Anh ta đang mải mê suy nghĩ.

Thiên Dã: Vô Kị, cậu đang nghĩ gì mà trầm ngâm vậy?

Vô Kị: 1 truyện vừa mới xảy ra. Lúc nãy, khi tớ đi mua nước uống. Tớ đụng phải 1 cô gái…

Chí Kiệt (nhìn Vô Kị ngạc nhiên): Đừng nói với tớ là cậu bị tiếng sét ái tình đấy nhé, ông bạn.

Kì Bình (hớn hở): Thế nào? Cô gái đó thế nào? Xinh ko? Mà cậu đụng vào cô ta ak? Thế thì chẳng phải cậu đã nhìn thấy quá khứ của cô ta sao? thế cô ấy có năng lực gì?

Vô Kị: Vớ vẩn. Tiếng sét ái tình gì? Có mà tiếng sét ngang tai thì có. 1 điều kì lạ đã xảy ra. Tó ko hề nhìn thấy đc chút nào kí ức của cô ta. Thế nào? Thấy lạ rồi phải ko? Đây là lần đầu tiên năng lực của tớ ko có tác dụng. Thật là quái lạ.

Chí Kiệt (Mặt tiếp tục ngơ ngác): oh, thế là thế nào nhỉ? cậu ko thể nhìn thấy quá khứ của cô ta uk? Vậy thì hoặc cô ta ko nhớ gì truyện đã xảy ra nghĩa là cô ta bị mất trí nhớ hoặc là sức mạnh của cậu đang gặp vấn đề. Nhưng cậu ko hề nhìn thấy gì về quá khứ của cô ta thật uk? Dù chỉ 1 chút thôi? (Lăng Vô Kị gật đầu)

Thiên Dã: Vẫn còn 1 trường hợp nữa xảy ra. Đó là cô gái đó có năng lực đặc biệt, có thể chống lại đc sự tấn công của năng lực trực cảm của Vô Kị. với 4 anh chàng của hội học sinh.

Vô Kị (hét lên): Đó, là cô ta đó mấy cậu.

Kì Bình (nhìn chăm chú): cũng xinh đấy chứ.

Chí Kiệt (suy nghĩ mấy giây rồi cũng hét lên): oh, đó chẳng phải Công chúa Lá bài Hàn Tường Vi đó sao?
Lúc này, Hàn Tường Vi cũng đã đến gần chỗ bọn Thiên Dã.

Thiên Dã (sửng sốt, nhíu lông mày): Cô gái đó…

Chí Kiệt (tươi cười hớn hở): Này, em. Em là Hàn Tường Vi phải ko?

Tường Vi (nhìn 4 người 1 lượt rồi cuối cùng dừng ánh mắt trước Thiên Dã): vâng, là em. Có gì ko ạ? Mà hình như 4 anh là người của hội học sinh khối đại học đúng ko? oh, sao mấy người lại biét…

Chí Kiệt (gật đầu): Đúng vậy, nghe tiếng em đã lâu hôm nay mới có dịp gặp mặt. Em thật đúng là rất hợp với danh xưng CÔNG CHÚA.

Kì Bình: Nghe đồn em bói chính xác lắm hả? Hôm nào bói cho anh 1 quẻ nha, đc ko?

Tường Vi (vô cùng bối rối trước cuộc đụng đọ bất ngờ này. thật ko ngờ đến cả 4 anh chàng nổi tiếng của đại học Dracate lại biết tới nó): đc thôi nhưng…oh anh ơi (nhìn Lăng Vô Kị)Vừa nãy anh…

Vô Kị: Xin lỗi em. vừa nãy tại mải đọc sách mà ko chú ý đường nên anh đã đụng phải em. Em ko sao chứ?

Tường Vi (mỉm cười): Vâng, em ko sao. (quay sang nhìn Đức vua Dracate Lý Thiên Dã) ủa, sao anh nhìn em ghê quá vậy?

Thiên Dã (nhìn Tường Vi rà soát 1 lượt): chúng ta đã từng gặp nhau rồi phải ko? nhìn em trông quen lắm!

Facebook Google Plus Twitter
Cùng chuyên mục
Ba không
Xứng đôi
Đứng nhất
Cô Ấy Là Của Tôi – Phần 2
Không quên