<?php the_title(); ?>

Chuyện Một Thời Đã Qua

16.08.2014
Admin

“mẹ kiếp loay hoay mãi mới xong cái xe” tôi châm chậm đi vào, nhìn 1 loạt, chả thấy chị ngồi bàn nào cả, đang định lên tầng 2 kiếm, chợt thấy có 1 tiếng cười phá lên, tôi nhìn kỹ, thì ra chị đang ngồi ở chỗ có tiếng cười phát ra đó, bên cạnh có 2 thằng choai choai trạc tuổi tôi, đang cười cười cợt cợt, tôi tưởng chị gặp ng quen, trong đầu thoáng buồn, lỡ mất 1 cơ hội ngồi cùng chị. Nhưng để ý kỹ, thấy giường như chị e dè, khuôn mặt như sợ sệt cái gì đó, hơi hơi cúi xuống, 2 tay nắm chặt cái bóp nhỏ, ghì chặt trên đùi, không có lấy 1 nét vui vẻ. “Ah “tôi hiểu ra vấn đề rồi, người quen cứt cho j bọn nó, tôi bước đến, sổ 1 cúc áo trên ngực, lộ ra 1 chút cho nó Man…hắc hắc. Tôi đến bên bàn của chị, chỉ ngẩng lên, thấy tôi chị như vừa vui vừa sợ lắp bắn: Sơn…Sơn..
Tôi kéo cái ghế, cố ý kéo hơi to, ngồi xuống, nhìn vào chị cười cười: – Sao , em gặp ng quen ah, giới thiệu cho anh đc không – rồi quay sang nhìn 2 thằng choai choai cười đểu. Chị chưa nói gì thì 1 thằng lên tiếng: – Ah, thì ra em đi với bồ ah, cũng đc đó, mặt cũng còn tý mùi sữa mẹ, há há – rồi nó quay sang nhìn chị cười đểu: – Nhưng không xứng với em đâu, em xinh vậy mà đi với nó, đi với anh đảm bảo em thích hơn nhiều, em chịu không. Thằng ngồi bên cạnh cũng cười theo. Tôi vẫn cười nói: Bồ tao đó, mày thích gì?
Nó quay sang nhìn tôi mặt hầm hầm như dặn cứt nhấn mạnh mấy câu: – Tao thích bồ mày đó, làm gì tao.
Tôi tức hết nổi, túm cổ áo nó đứng lên quát: – về mà thích con mẹ mày ý – 1 tay sách cổ 1 tay nắm đấm lại rồi, máu tôi đã lên não, nó giám hỗn với tôi lại còn giám trêu chị, loại ng như tôi mà chịu nhìn chị bị bắt nạt sao, đang muốn đấm cho nó 1 cái, mặt nó cau lại, 2 tay như muốn bắt lấy tay tôi, thằng bạn nó cũng đứng phắt dậy, như muốn lao vào.
– Chúng mày làm cái gì thế – 1 tiếng thét làm cả quán giật mình – Tao báo công an bắt cả lũ bây h, thích đến phá quán tao ah – ông chủ quán to béo mặt hầm hầm đi đến, chỉ vào mặt tôi: – Sơn, mày muốn làm gì, đánh nhau ah, thả nó ra.
Tôi thả cổ thằng kia ra, trừng mắt nhìn nó, nó hăm hăm nhìn lại tôi, sốc sốc cổ áo, tôi nhìn ông chủ quán nói: Bác Xuyên, nó gây sự trước, nó trêu bạn cháu – Đây là quán kem tôi thích, nên quen với chủ quán là đương nhiên, bác nhìn tôi rồi nhìn 2 thằng kia lại nhìn chị, chị thì đứng lên từ lúc nào rồi, mặt căng thằng lo lắng, bác bảo tôi: thôi, mày đưa bạn lên lầu 2 đi, đi nhanh không nói nhiều. Tôi kéo tay chị, tay chị ướt đẫm mồ hôi, run rẩy nắm tay tôi, ngoan ngoãn để tôi kéo đi, trc khi đi tôi còn làm dấu “chỉ tay lên trời” đó, thằng kia cũng không vừa, nó chỉ chỉ vào tôi ý khiêu khích. “kệ cha mày, tao đang bận việc quan trọng” không thèm ngoái đầu 1 cái, tôi kéo chị lên lầu 3 luôn cho máu, khu tầng 3 vốn là khu tôi thích nhất, xung quanh của hàng toàn nhà thấp tè tè, nên có thể nhìn rất xa, thành phố trong đêm ánh đèn mờ ảo, lung linh nhìn rất đẹp, từng cơn gió mát thoảng qua, bàn tay chj vẫn run rẩy như chưa hết sợ, tôi nhẹ nhẹ xoa xoa bàn tay chị, kéo xuống ngồi 1 chỗ có thể quan sát đẹp nhất, chị vẫn chưa nói 1 lời nào, chăm chăm nhìn tôi, tôi cười ngồi xuống đối diện với chị, hơi ngả lưng ra sau, nhìn chị, giả bộ nghiêm mặt: quến rũ em là đc rồi, quyến rũ thêm 2 thằng đó làm chi, chị thật là, làm em 1 phen tranh giành mỹ nhân a, ai biết đc đi với mỹ nhân cũng có cái khổ khó nói a.
Chị bật cười: cái thằng này, ai đi quến rũ, nói vớ vẩn, làm chị sợ muốn chết, bộ muốn đánh nhau thật hả.
– Chứ sao, không đánh cũng cố mà đánh, ai bảo em sinh ra trên đời đã thích làm anh hùng cứu mỹ nhân chứ, số mình sao lận đận thế này, có mỗi 1 thứ thích nhất mà ai cũng muốn tranh giành.
– Cái thằng này, không cho nói nữa, toàn nói lăng nhăng, chị không muốn em đánh nhau, không đc làm bậy, nghe chưa – Mặt chị đã có nét cười cười, xem ra đã bình tĩnh rồi
Tôi cũng không muốn chuyện đó làm chị nghĩ nhiều đánh trống lảng: ah thôi, gọi kem đi cái nhỉ, mà trở lại vấn đề chính đi, chị nhớ lau nhạt son môi đi, không tý thua phải hôn em, nó hiện lên má, lên môi em là phiền lắm đó, em là em không thích xóa đâu.
Chj ném nguyên gói khăn lău vào tôi, tôi chộp dc cười hề hề: ơ, không đúng ah, đừng có mà thua rồi xù, đây là rất nghiêm chỉnh, ghi âm làm chứng rồi, em cũng nhận lời với chị rồi, ài chà, mà làm sao em thua đc cơ chứ, thôi trong lúc chờ kem chị vô WC lau son môi đi.
Chị lại nhìn quanh, thấy chả còn j để ném, còn mỗi cái lọ hoa, giơ lên , mặt giả bộ giận nhưng nhìn là biết đang nhịn cười: còn nói nữa có tin chi ném qua đó không, tý rồi xem ai thua còn chưa biết, cứ ba hoa chích chòe- Nói xong chị dặt bình hoa xuống, cười khanh khách, cảm giác sợ hãi lúc nãy của chị đã như tan biến, không khí vui vẻ trở lại.
– Em ơi, cho anh 4 ly kem tươi, 2 cam 2 dâu nhé – Quay sang tủm tỉm với chị: ah ta làm trước 2 ly tráng miệng chứ nhỉ, mà phải ăn nhanh, không đc nghỉ, không là thua, không đc kêu nước ấm mà em quên, để tăng thêm phần ly kỳ và hấp dẫn, em quyết định, ai thua phải trả luôn tiền kem – Mặt tôi nghiêm chỉnh lắm, đầu mờ mờ có ý nghĩ đen tối
– Nhận luôn, muốn xù bữa kem hôm nay cũng khó đó em ơi – Chị bĩu môi cười cười, rồi quay sang nhìn phố xa ban đêm, ánh đèn nhà xe từ xa nhộn nhịp, không gian trở nên yên tĩnh , từng cơn gió vi vu thổi qua..

“Cố lên, cố nén xuống, vào đi,” Cổ họng tôi như tê dần, cảm giác lạnh buốt, đang cố nhồi cốc kem thứ 6, các bạn biết đó, kiểu cốc kem tươi to thế nào, lưỡi tê vì lạnh, bụng thì quá no, từng cơn gió thổi qua, tôi rùng mình vì lạnh, mặt cúi gằm, cố ấn cố ép cho kem trôi xuống cái cổ họng như tê buốt đi vì cái lạnh, không thể ấn đc nữa “Biết thế này nãy ở nhà ăn 2 bát thôi, ăn nhiều quá”, gió lại thổi vù vù, dựng cả tóc gáy lên “trời ơi, lạnh tê cả ng, biết thế ăn tầng 2 thôi, ngu ơi là ngu mà, không khéo thua mất”. Tôi ngẩng lên liếc chị, chị đang ăn ngon lành côc dâu thứ 7, gần hết rồi, đang lè lưỡi liếm liếm môi, vẻ vẫn đang thòm thèm.
“Quỷ kem ah, ăn gì mà ăn khinh dị vậy”, nhìn cốc của minh còn đầy nguyên “không khéo thua mất thôi, không thể như thế đc, không thể như thế đc “, cố sống cố chết nuốt trôi cục kem trong miệng, ngẩng lên nói: _ – Này này, có phải chị hôm nay ăn ít cơm không, ăn gian nha, không tính đâu, hay nhân lúc em quay mặt đi uống vội hớp nc ấm hả.
– Thôi đi, đừng có mà giở trò, chị cũng ăn cơm no, trên bàn làm j có nước mà uống, em đổ từ nãy rồi còn j, Em ơi, cho chị thêm 2 cốc nữa, vẫn như cũ 1 cam 1 dâu nha – Chị lớn tiếng gọi, quay sang nhìn tôi – Ăn chậm vậy, chị ăn xong rồi, coi chừng thua ah nha – Chị lại cười giòn tan – Lâu lắm rồi chị mới ăn kem, không có ai ăn cùng nên chị ngại, chị thích ăn kem từ bé mà, mà ăn đc rất nhiều luôn – vừa nói lưỡi còn liếm liếm cái thìa như tiếc lắm , Tôi kinh dị nhìn chị: ơ mà, chị ăn thế không sợ béo ah, sao ăn nhiều dữ vậy.
– Tối nào cũng ăn mới nhanh béo, mỗi tối hôm nay tự nhiên có ng cho ăn kem free nên chị mới ăn thả cửa như vậy thôi hi hi – Chị nhìn tôi, nhìn mặt tôi hầm hầm, cười khoái trí lắm…
“Á ah`, hóa ra biết mình khao nên ăn thả cửa đây mà, cái này gọi là bóc lột, bóc lột trắng trợn, không thể để bà ấy đắc ý đc, phải ráng lên” cố sống cố chết ăn đc 1 nửa cốc, đã thấy cốc chị vơi đi 1 nữa rồi, nhìn sang bên cạnh vẫn còn 1 côc nguyên chờ tôi, tôi lè lưỡi lắc đầu, ăn cố có khi cảm lạnh mất thôi, rùng cả mình rồi: Em ơi cho anh ly nước ấm cái, nhanh lên nha em, không thì em ấn sẵn 115 đi cho anh với – rồi nhìn sang chị, tôi bỏ cạch cái thìa xuống, vẻ mặt đầy ấm ức:
– Thôi, em chịu thua, em không ăn nổi nữa đâu – Cổ họng tôi tê buốt cả, rùng mình vì gió, chị nghe xong câu nói của tôi, rồi cũng bỏ thìa kem xuống, cả ng run lên vì nịn cười, rồi cuối cùng như không nhịn đc nữa, bàn tay che miệng, chị phì cười thành tiếng, có vẻ khoái trá vô cùng, chị gập cả cười vì cười, 2 vai run lên, cả khuôn mặt đỏ bừng lên, cười như không dứt đc, nghe thế tôi lại càng ấm ức, mặt nhăn nhó, cô bé tiếp tân bê ra 2 ly nước ấm, tôi vội tu ứng ực, cảm giác đc dòng nước ấm xoa dịu cổ họng, lưỡi đỡ tê, ng cũng ấm lên. Chị cuối cùng cũng ngừng cười, nhưng mặt vẫn đắc ý lắm, cầm cốc nước ấm lên uống, rồi nhìn tôi đang ấm ức, chị lại cười ngặt ngẽo, rồi vừa cười vừa nói: Sao biết thua chưa hả, biết đây lợi hại chưa, siêu nhân đó – “siêu nhân gì, quỷ kem thì có” tôi thầm nghĩ, lại thấy chị nói tiếp: coi như em ăn cũng khỏe đó, chị cũng phải hơi cô gắng ăn đó, nhưng nhìn em nhăn nhó từ cốc thứ 5 là chị biết chị thắng rồi, từ đó đến h chị cứ nhịn cười mãi, lâu lắm mới đc 1 bữa ăn thỏa thích thế này – Lại làm trò liếc đểu tôi 1 cái, lại bụm miệng cười. Tôi nhìn chị cười mãi, tôi biết chị lâu như thế rồi nhưng hôm nay là lần đâu tôi thấy chị vui như vậy, khuôn mặt rạng ngời, tươi như nắng sớm, cảm giác ấm ức đã hết từ lúc nào, h chỉ còn cảm giác thật hạnh phúc, nếu như cổ họng tê buốt có thể làm chị cười nhiều như vậy tôi nguyện cho no tê đến lúc không tê thêm đc thì thôi, tôi nói:
– Không tính đâu, em cam đoan chị có chuẩn bị, chị ăn ít cơm , hôm nay em ăn no quá nên không tính.
– Ê, đừng có mà ăn gian, tính hết, nãy là ai kêu căng tự mãn cơ mà – Chị bĩu môi lườm tôi.
– hèm, thôi vậy, không nói nữa, ngồi tý uống nước ấm rồi đi nhé chị.
– Uhm cũng muộn rồi, ngồi tý rồi về nhà luôn đi – Chị ngó đồng hồ , lúc đó cũng hơn 10h rồi – hôm nay vui thiệt, vừa đc đi dạo phố, lại có ng khao kem – “lại làm cái mặt nịn cười trêu mình, quá lắm rồi đó” tán dóc với chị 1 lúc, cười cười nói nói, cùng chị ngắm cảnh phố màn đêm, nghe từng cơn gió vi vu, tôi lần lần tay, nắm lấy tay chị, chị nhéo nhẹ tay tôi 1 cái rồi cũng không thấy j nữa, để cho tôi nắm.

– Xe anh chị đây, em trông cận thận lắm đó – Thằng lơ trông xe phụ họa, làm như nó công lớn lắm không bằng, Tôi uhm 1 tiếng rồi nổ máy đi ra, chị đang đợi tôi, thấy tôi chị cười rồi ngồi lên xe, kiểu như đang định nói với tôi cái j đó, tự nhiên tôi thấy 3 cái cái đèn pha xe máy từ đâu đi tới, chiếu thẳng vào chúng tôi, tôi che tay lên cho khỏi chói, không biết là ai, 1 tiếng nói vang lên: – Thằng ranh con lúc nãy trong quán lúc nãy láo với tao đó. Tiếng xe ngưng nổ, đèn không còn chiếu nữa, tôi nhìn rõ ra là 3 cái xe máy, mỗi xe chở 2 thằng, bọn nó đang ngồi cả trên xe chăm chăm nhìn tôi. thằng lúc nãy tôi nắm cổ trong quán, nó đang lững thững đi tới tôi: – Thằng ranh con, lúc nãy thích chơi tao ah thằng ôn. Tưởng thế nào, tôi cười đểu, thấy chị đang bám chặt eo tôi, khuôn mặt đang ngó qua vai tôi, thở nhẹ lên gáy tôi, hơi thở gấp gáp, chắc chị đang rất sợ, tôi nói:
– Tao chơi mày đó, tao sợ mày quá, mày thích chiến ah. Thấy nó không nói j, lao vào phía tôi, Chẳng cần nói j nữa, tôi kéo ga, húc luôn thằng vào ng nó, nó loạng choạng tránh đầu xe, tôi co chân đạp luôn 1 cái vào bụng nó, quay gấp xe lại rồi kéo ga, ngó thấy thằng kia nằm lăn ra đất, rồi lại thấy no ôm bụng trèo lên xe, hô lên: lùa nó , đập chết mẹ nó đi – Thật ra chả cần nó hô, 2 cái xe kia đã vọt lên đuổi theo tôi, nó chồm lên cái xe thứ 3 giành tay lái, vội lùa theo tôi.
Tôi kéo ga hết cỡ , phóng xe thật nhanh, cố bỏ đc tụi nó, thấy tụi nó đuổi sát ng, tôi cố tìm những khu đông ng đi, ít đèn giao thông, len lỏi xe vào, đầu tôi đang rối tung lên, đằng sau xe là chị, nếu có bị bắt tôi thì không sao, cùng lắm ăn trận đòn, còn chị thì sao, xe thì sao, làm sao bây h. Ngó lại, vẫn thấy tụi nó dang đuổi theo sau, thằng bị tôi đánh như lái khá nhất, nó đang ở gần tôi nhất, la hét điên cuồng, tôi chả thèm để ý, cố tập chung chạy, Chị ngồi sau sợ hãi, ôm chặt lấy tôi, nãy h không nói lời nào, thỉnh thoảng ngoái đầu lại nhìn, tôi biết chị đang rất sợ, tôi cũng rất lo, 1 mình tôi không thể ăn đc 6 thằng đó, đang đi không biết làm sao, tự nhiên nhớ ra bọn thằng Tuân, tụi nó đang chiến chế nhà bà Tâm, tôi vội lấy DT ra gọi cho thằng Tuân, vừa thấy giọng thằng Tuân trả lời, tôi hét lên luôn:

– Mày bảo anh em tập chung ở vỉa hè nhà bà Tâm đi, tao đến bây h đó, tao đang bị bọn nó lùa đánh.

Xe rẽ vào 1 con đường nhỏ vắng vẻ, tiếng ga rít lên vang lên đằng sau rõ ràng, thấy có đám ng đang đứng trước cổng 1 quán Net, tôi đoán đó là thằng Tuân, tôi phi thằng xe lên vỉa hè, biết đúng là bọn nó rồi, mấy thằng bạn thân chí cốt, máu nóng lên não, tôi hung hẳn lên, tôi đạp chân chống xuống, nhảy xuống xe, liếc nhìn chị, ra dấu 1 cái, ý bảo cứ y như những j tôi nói lúc nãy trên xe, h chị đang đeo 1 cái khẩu trang dùng để đi nắng, trùm kín mặt, vội đi ra chỗ vắng, tránh bọn thằng Tuân nhận ra, thằng Hòa trông xe thấy tôi chạy đén chỗ nó ngồi, vội sợ hãi đứng lên, tôi cầm luôn cái ghế nó đang ngồi, nhằm đúng đầu thằng ranh khi nãy, nện 1 cái hết sức. Bành.. các ghế nhựa (loại có cái lưng tựa hay có trong các quán Net đó) vỡ nát , biết chả thấm gì với nó, thấy xe nó loạng choạng, tôi lao ra đạp bồi cho 1 cái thằng ngực nó, đang muốn lên nện nó tiếp, thấy thằng đằng sau nhảy xuống, tay nó lăm gậy như muốn vụt tôi, tôi hơi hoảng, lùi về sau, nhìn về bọn bạn. Chúng nó thấy tôi lao ra biết ngay cần làm j, vác ghế ra fang toán loạn, 4 thằng kia – 2 thằng cầm lái thì tay không, 2 thằng ngồi sau thì cầm gậy, tụi nó tránh bọn bạn tôi, đang lao về tôi. Đang muốn quay đầu chạy, thấy thằng Hòa ném cho cái gậy dài tầm hơn 1m, đưa cho tôi, tôi cầm lấy quay lại, đập 1 phát nát luôn cái đèn xe máy, lao vào thằng nhãi to mồm trong quán kem, nó ăn sẵn 1 đạp đang ôm ngực thở, thằng ngồi sau nó thấy bạn tôi đông quá, đang muốn chạy, giơ giơ gậy dọa tôi, rồi quay lưng chạy 1 mạch, tôi thấy thế càng mừng. lao vào thằng ôn vật đang ôm ngực vứt xe ráng sức chạy, tôi vụt hết sức vào lưng nó, nó kêu lên thảm, loạng choạng muốn ngã, tôi vụt tiếp cho cái nữa hét lên: này thì chơi tao ah, ông cho mày đi nạng con ah.
Nó ngã lăn ra đất, ôm lưng kêu thảm thiết, người nó giật giật, đang muốn đá nó mấy cái, 1 tiếng bộp vang lên ngay sát tai. tự nhiên thấy vai tôi đau quá, buốt lên tận óc, loạng choạng chạy lệch ra rồi ngó lại nhìn, 1 thằng bị lũ bạn tôi lùa chạy ngang qua tôi, nó tiện tay vụt luôn trên vai tôi 1 cái, rồi cắm đầu chạy, thấy đánh nhau to, bọn trong quán lao ra, toàn là ng nhà với nhau, lao vào đập 3 thằng chậm chân túi bụi, tiếng kêu của bọn nó rống lên, mấy đứa bạn tôi lùa theo thằng vùa vụt tôi, thằng tuân nhảy vào đạp vào mặt thằng ôn đang nằm dưới đất, quằn quại, nó quỳ xuống ôm chân thằng Tuân, kêu là xin đừng đánh no nữa, nó kêu khóc om sòm, tiếng yếm vớ, tiếng đèn xe máy nát tan tành, tôi ôm lên bờ vai đang nhói lên, giật giật từng cơn, đau buốt lên tận đầu, thở hồng hộc…Bọn kia cũng thế, đang khóc lóc, tiếng khóc, tiếng xin la ầm ĩ nằm lăn trên đất. con đường vốn đang chìm vào màn đêm yên tĩnh, bỗng sáng đèn, ng ra xem lố nhố, không ai bảo ai cũng biết, không nên làm quá nữa.
“Bọn kia, bọn ranh kia, chúng mày đứng lại, đứng lại” hooooeeeeeetttt, tiếng thét lên của mấy lão dân quân tự về đi tuần đêm, đang vừa thổi còi vừa chạy đến chỗ chúng tôi, mấy thằng tham gia “tầm quất đêm” hò hét chạy toán loạn, tôi thở hồng hộc. cũng biết nêm làm j, quảng cái gậy ra giữa đường, ôm vai chạy lại thằng Hòa: _ Hòa, em dắt hộ anh cái Ab anh mới đi vào nhà nhanh lên, trông hộ anh, tý nữa anh qua lấy, anh hứa cho mày 50k (cách đây 2 năm thì 50k cũng ko bé đâu =.=). Thằng Hòa vốn rất quen với tôi, nó gật đầu nói: anh yên tâm, chuyện này sảy ra suốt, em biết cách sử lý mà, xe cử để em lo, anh chạy đi, không để thấy mặt là phiền lắm. Tôi gật đầu vỗ vai nó, chạy nhanh về phía chị đang đứng như chôn chân tại 1 vách tường tối, tôi đến nhanh bên chị, thở hông hộc, nắm bàn tay nhỏ bé đang run rẩy và đầy mồ hôi thì thào như không ra hơi: – Chạy nhanh nào.
Chị như giật mình, nắm chặt tay tôi, chạy theo, 1 tay đang sách đôi guốc, 2 bàn chân trần trắng trẻo cố gắng theo kịp tôi. Hơi thở gấp gáp hổn hển.

Chạy đc 1 quãng khá xa, thấy phía trước là bãi nhà chờ xe bus, tôi chạy chậm lại, từ từ đi đến cái ghế, kéo chị ngồi xuống, cả 2 cứ thế thở hồng hộc, nghe thấy rõ, mồ hôi tôi đẫm lưng áo, cái vai vẫn đau nhức, buốt và giật giật từng hồi, tôi vẫn nắm lấy tay chị, tay chị đẫm mồ hôi, tôi nhìn lén chị, thấy chị đang nhìn về phía đường, thở dồn dập, ngực căng lên trong áo, nhấp nhô theo tiếng thở, tôi và chị đều không ai nói j cả, tay tôi vẫn nắm chặt tay chị, khẽ vuốt vuốt chấn an chị.
Đang im lặng, bỗng nghe có tiếng thút thít khe khẽ, tôi quay lại nhìn chị, thấy chị cúi gằm, đang khóc, đôi vai nhỏ run lên, giật giật từng hồi. Tôi thấy thế, lòng buồn vô hạn, tôi khẽ xoay bờ vai của chị, đối diện với tôi, chị cúi gằm mặt xuống, không chịu nhìn lên, tôi khẽ nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của chị lên, chi ngước mắt lên nhìn tôi, đôi mắt long lanh đẫm lệ, từng giọt lệ nóng bỏng lăn dài trên má, tôi mỉm cười an ủi, áp 2 bàn tay vào gò má mịn màng, khẽ dung ngón cái vuốt ve làn nướt mắt, khẽ nói: – xong hết rồi, xong hết rồi mà chị, không còn j sảy ra nữa đâu. Rồi nhẹ nhàng lay lay sống mũi của , mặt cười cười.
Chị òa lên khóc, lao đầu vào vai tôi, may cho ông trời còn thưong tôi, chị dụi đầu vào bờ vai không bị đau, khóc lên nức nở, tiếng nói lẫn trong tiếng nấc nghẹn ngào: – Chị sợ lắm, chị sợ lắm em biết không?

Bóng đêm đã buông xuống từ lâu, không gian yên ắng đến không ngờ, dưới ánh đèn đường lờ mờ có 2 ng đang tựa vào nhau , ở đó, có ng con gái đang khóc, ở đó, tiếng khóc của chị như xé màn đêm, Tôi chả biết phải làm j nữa, lặng yên nghe tiếng chị nức nở, đầu óc tôi h cũng cảm thấy bối rối, không biết nói j, tôi biết, những chuyện sảy ra vừa rồi, thực sự đối với chị mà nói, đó đã là quá sức chịu đựng, tôi muốn dang 2 tay ôm lên lưng chị, nhưng mà chỉ dang đc 1 tay, bả vai cánh tay kia h đang đau buốt, không nhấc lên nổi, đành vậy, khẽ nâng 1 tay lên xoa lên tấm lưng nhỏ bé, tôi chỉ biết thì thầm vào tai chị: “- Em xin lỗi, đã làm chị sợ, sau này sẽ không để sảy ra nữa đâu”
“- Không, là tại chị, tại chị mà em bị vạ lây, chị sợ lắm, thấy mấy cảnh đó, tưởng hôm nay 2 chị em thế là xong đời chứ”
Tôi cười thầm, cố nghĩ ra câu j đó để phá đi cảm giác sợ hãi này: – Chị thấy chưa, xinh quá là khổ thế đấy, ai bảo chị đẹp xinh như vậy chứ , ài…Tôi giả vờ nghiêm chỉnh, thở dài
Đang thút thít, tự nhiên có tiếng phí cười nhẹ nhẹ, chị đấm lên bờ vai bên kia “ạch, troi phạt ah” cái vai vốn để im đã rất đau rồi, h ăn thêm 1 đấm, vốn không nặng lắm, nhưng nó nhói nhức óc, tôi đang cười cười, mặt nhăn lại cắn răng chịu đau, không kêu 1 tiếng. lại nói: Thôi chị đừng khóc, khóc lớn là công an phường lại tưởng em làm gì chị, gông cổ em lại đó. Bụp, lại 1 đấm vào vai, lần này tôi không chịu đc nữa, kêu lên 1 tiếng, chị giật mình ngẩng đầu nhìn tôi, thôi không khóc nữa hỏi: – Sao vậy, vai của em, có phải là lúc nãy bị đánh không, nãy chị thấy nó vụt em mà, đau lắm không, cho chị xem nào, chị xin lỗi, chị không cố ý.
Tôi cười xòa: không sao mà, tại em trêu chị thôi, xem này, tay em vẫn bình thường mà. – Tôi cắn răng cắn lợi đung đưa cái tay
“- Không đc, cời áo ra cho chị xem nào” – Chị giơ 2 tay, muốn cởi áo thôi thật.
“- Không đc, tự nhiên kêu em cởi áo cho chị coi giữa đường, không phải là chị muốn chứ…ài, thôi đi, để lát về nhà đi” – Tôi lấy tay che che trước ngực, giả bộ hoảng lên.
“Cái thằng này, nói nữa là chị bỏ đi đó, thôi cũng đc, tý về nhà chị bôi thuốc cho” – vưà nói chị vừa lau nước mắt, khuôn mặt đã bình tĩnh trở lại, chị lặng im nhìn ra phái đường, con đường vắng tanh, không 1 bóng ng, tôi đoán chị đang muốn cố lấy lại suy nghĩ trở về bình thường, cứ thế, 2 ng lặng lẽ nhìn xa xa, gió thôi vi vu, không nói thêm j nữa.
Đc 1 lúc rồi, tôi nắm lấy tay chị, đứng lên. nhìn chị nói: Thôi, chắc là yên rồi, về nào – Cười híp cả mắt lại, chị nhẹ gật đầu, đứng lên đi theo tôi, bóng 2 ng trải dài trên đường, 2 cái bóng đang nắm tay nhau, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cung, tôi chưa bao h nghi ngờ cảm giác của tôi với chị, tôi thực sự rất thích chị. Chị buông tay tôi ra, 2 tay vẫn đang cầm guốc, 2 bàn chân trần chạy lon ton trên đường, vẻ thích lắm, thỉnh thoảng lại A lên rất to “bà này liều, muốn ng ta phi ra đường ném dép đây mà” như chị cũng ý thức đc thế, kêu ầm lên rồi lại chạy, khiên tôi ấm ức phải chạy theo, đêm nay thế là đủ rồi, ăn thêm dép thì bách nhục, chị chạy 1 quãng thấy thôi chạy theo, đứng im chờ rồi cười khanh khách, như đang rất vui.

“- Hòa ah em, tình hình êm chưa em”
“- Ổn cả rồi anh, anh về lấy xe này”
“Uhm , dắc xe ra cho anh, anh đến bây h”
Đưa cho nó 50k, 1 tay nắm ga , 1 tay buông thõng, xe vút đi trong đêm, chị ở đó, cách tôi 4 5 nhà, Tôi bảo: Chj đèo đc không, vai em đau quá, không đi đc – “thật ra cố thì cũng cố đc mà tội j , ha ha”
Chị cũng không nói j, biết tôi đâu thật, chị nhận xế luôn. Ngồi sau, 2 tay cố sống cố chết ôm trọn vòng eo, áp sát mặt vào bờ vai chị, ngửi mùi thơm thoang thoảng của chi “” quái lạ, nãy thấy lắm mồ hôi lắm mà, sao không thấy hôi nhỉ, vẫn thơm hé hé “.
Làm người không nên làm quá, ông cha ta dậy rồi, giả bộ đứng đắn, thi thoảng áp mũi lên vai hay lên tóc mà ngửi thôi, tay thì vẫn phải ôm cho chắc, coi như đền bù, nãy không chịu xông lên sát cánh cùng đồng đội, đáng phạt, đáng phạt.
Tít Tít “đc rồi đó, vào đi em” thấy tin nhắn của chị, tôi đang lảng vảng quanh nhà, vôi nhó nhó xung quanh xem có ai không, lách ng đi vào nhà chị. “” Khổ, mje, đúng là mệnh khổ, vào nhà gái mà như đi đánh du kích thế này “Đêm rồi, tầm này hơn 12h chứ chả chơi, dù sao lúc chập tối cũng xin ông bà già cuối tuần đi chơi qua đêm rồi nên không giám bò về, thật ra chỗ ngủ tôi chả lo, thiếu j chỗ, nhưng cái vai đau quá, cần phải bôi lên cái mẹ j đó chứ, lại thấy chị bảo chị bôi thuốc, mình cũng có phải thằng đầu đất đâu, ngu j mà ko chớp thời cơ này, hé hé.

Phòng khách tối om, ánh đèn phòng ngủ hắt ra, tôi tiến vào, thấy chị đang nửa đứng nửa ngồi trên giường ( nghĩa là cái kiểu quỳ nhưng mà thằng lưng, thằng đùi đó, chứ không phải quỳ như ngồi ăn của bọn Nhật đâu ) tay chị lên gần chị nói ý nói ngồi xuống, tay đang cầm lọ màu vàng vàng , 2 bên cầm cái khăn trắng, tôi ngồi xuống cạnh chị, đối diện với chị, chị kêu tôi cởi áo ra, trời nóng nên chỉ mặc 1 áo thôi, cởi ra là tôi ở trần luôn, Chị nhìn lên vai tôi, mắt long lanh như có nước rồi thở dài 1 tiếng: thế này mà cứ bảo không sao- rồi khẽ sụt sịt, Tôi ngó sang nhìn, “vãi cả lúa” bờ vai tôi u lên 1 cục, đỏ lừng, Chị tiến đên gần tôi, chị vẫn mặc quần áo như lúc chập tối, chắc là vội xoa thuốc cho tôi nên không kịp thay đã kêu tôi vào, ngoài phòng khách thì chắc sợ có ng nhìn thấy, nên chắc kêu vô buồng, vẫn cái áo sơ mi trắng, vẫn cái váy Zip dịu dàng, vẫn đôi chân cao cao trắng muốt, ngực chị nhô cao trong áo, cứ đung đưa theo cử dộng của chị đang xoa thuốc lên vai tôi, 1 bàn tay mát lanh, mềm mại, đang thao tác rất nhẹ lên vai, xoa bóp cho tôi, vai tôi nóng bừng lên, chả biết có đỡ hơn không nữa vì tôi không chú ý đến nó nữa, đang nhăm nhăm nhìn ngực chị gần sát trước mặt, tôi và chị, còn j phải kiêng kỵ nữa, tôi đưa cái tay lành ra, ôm eo chị, kéo chj sát vào ng, mặt áp lên ngực chị mềm mại mà hít thở hương thơm từ đó, đầu tôi như thư giãn rất nhiều, khẽ dụi dụi cái đầu vào ngực chị như nghich ngợm vậy, cảm nhác nóng ấm, mềm mại ôm chặt mặt tôi, lớp áo lụa mỏng như không ngăn đc cảm giác, chỉ có điều, áo ngực hơi dày. “cái này rất không tốt, sau tôi phải bảo chị cái tiến, mặc mỏng thôi, ngực chị đâu có nhỏ đâu”. Chị cốc tôi 1 cái bảo: cái thằng này để im xem nào, cứ sờ linh tinh. chị không bôi thuốc cho nữa đó.
“- Em không biết, em là thương binh đó, chị phải thương em chứ, thấy y tá đánh thương binh bao h chưa” tay h đã đang xoa lên cặp mông tròn mẩy, rồi, đang vuốt ve đôi khi lại bóp bóp, mặt thì dụi vào ngực chị hít thở.
Chj không nói j nữa, cười xòa, chắc là để yên cho tôi nghịch rồi. Đc 1 lúc, không thấy bàn tay mát lạnh mềm mại xoa vai nữa, tôi nhẩng lên nhìn chị, chị lau mồ hôi trên trán, khẽ kéo tay tôi ra , nó dang chơi đùa trên mông chị từ nãy đến h, chị quỳ hẳn xuống giường, đóng cái nắp lọ. Tôi cũng chả thèm quan tâm nó là cái thứ thuốc j, tôi hỏi: xong rồi hả chị, sao nhanh vậy, em mới thấy xoa xoa có 1 tý ah. Hay chị kệ cho em đau. – giả vờ làm mặt buồn.
“- Nhìn đồng hồ đi kìa, gần 1h rồi đó, xoa hơn 30p rồi, gãy cả tay rồi này, còn nói j nữa, chắc là sẽ đỡ thôi, không hết mai xoa tiếp vậy” – Rôi tay khẽ quyệt lên trán lau mồ hôi lần nữa, quay lưng cất cái lọ vào cái ngăn kéo đầu giường, Tôi mỉm cười , nhích lên ôm cứng vòng eo chị, ngửi mùi thơm trên cái cổ trằng nhỏ, khẽ nói: em cảm ơn chị, em đùa chị thôi, vai em hết đau rồi nè, hay thậy. “Nói hết đâu là nói dối, có mà thuốc tiên, vẫn đau nhưng tay co lên co xuống không còn buốt ở bả vai nữa”. Chị kéo 2 tay tôi ra, quay lại nhìn tôi, bàn tay nhỏ nhắn đó khẽ vuốt lên khuôn mặt tôi, âu yếm lắm, chị bảo: – Sau này có ai trêu chị thì em cũng nhịn đi, chị giải quyết đc, không thì mình xin nó, chứ đánh nhau với đua xe, nguy hiểm lắm.
“hic, đàn bà có khác, giải quyết theo kiểu cúi gằm mặt không dám ngước lên rồi tay cầm chặt cái bóp nhỏ như khi nãy hả, hứ, xin nó, xin nó mà nó lại ko đạp cho 1 cái mới là lạ đó, trêu gái của mình mà nhịn đc thì kưa mẹ chym đi, bị đánh bầm ng cũng phải lao ra chứ “nhưng ngu j mà nói ra, cứ làm chị vui là đc rồi, Tôi gật đầu, kéo chị ôm vào lòng, tôi thì thào vào tai chị: – Dc rồi em nhớ rồi, sau không thế nữa. Tôi ngoan ngoãn lắm, chị không nói j, lặng lẽ cho tôi ôm, tay 2 cũng ôm lấy tôi, tôi khẽ đẩy chị ra, nâng cái cằm nhỏ nhắn, hôn lên môi chị , rồi lại cái kiểu cũ, chạm nhẹ 1 cái rồi nhả ra, lại cúi đầu, hôn 1 cái, rồi lại nhả ra, miệng chị hơi hé, hơi thở đã thấy khác rồi, tôi cúi đầu, lần này hôn thật , đưa đầu lưỡi ra đẩy sang miệng chị, khẽ đẩy hàm răng đang cắn chặt ra, luồn vào tim lưỡi chị, chị cũng thấy đáp trả, quấn lấy lưỡi tôi, hơi thở dồn dập thêm. 2 tay bắt đầu xoa lưng tôi. “Đến rồi, đến rồi” tay lành tiến từ eo xuông, chầm chậm sờ lên mông chi, đăng mặc Zip, căng đét lên cực điểm, chậm chậm xoa xoa, bóp bóp nhẹ nhe, tay kia đau lắm cũng phải sống chết, cắn răng chịu đựng, không thể thiên vị đc, hưởng phải hưởng cả 2 chứ, 2 bàn tay chậm chậm xoa xoa, nắn nắn, rồi trượt xuống đùi,
khẽ kéo gấu váy lên, tham lam vuốt ve 2 bắp đùi mịn màng, mát lạnh, cảm nhận sự đàn hồi của đùi chị, nó lãng mịn, không 1 chút tỳ vết, xoa mà mát cả tay, đang muốn kéo váy lên cao, sờ cặp mông kia, tự nhiên chị ngồi gập hẳn lại, kiểu quỳ như bọn Nhật ăn cơm ý, “Mẹ kiếp. thế là hết, thất nghiệp luôn, đùi cũng đéo xoa dc nói j đến mông” tôi rút tay ra khỏi váy, váy bị vén lên cao ngang đùi, lộ ra làn da trằng ngần trên bắp đùi, đưa ra sau xoa tạm cái mông vậy, tức lại vẫn bị vướng lớp quần, May là nụ hôn của tôi rất điêu luyện, chị không chịu nổi đc, ngửa cổ lên đớp hơi, tôi cúi xuống, hôn tham lam lên cổ chị, hít thở. Tiếng chị hít thở dồn dập, ngực phập phồng không ngớt, tay vò tóc tôi cuồng nhiêt, chắc chị cũng đang hưng phấn lắm, tôi đưa 2 tay lên, xoa vòng eo nhỏ bé, vừa xoa vừa kéo áo lên cao, cảm nhận làn da bụng trơn bóng, mịn màng, “ơ, nóng quá tinh trùng lên não mẹ rồi, áo khuy mà lại kéo lên, ngu thật” tôi ngẩng đầu lên, tham lam hôn lại lần nữa, chị cuồng nhiệt hôn lại tôi, lưỡi chủ động đưa sang, tham lam cuốn lấy lưoi tôi, hơi thở đứt quãng từng hồi, tôi đè chị từ từ nằm xuống, chị ngoan ngoãn nằm yên cho tôi hôn lên chị, 2 tay bắt đầu bấu chặt lấy lưng, tôi đua 2 tay lên, vân vê cặp trái đào chín mọng đó, tuy qua lớp áo nhưng vẫn cảm thấy bàn tay như nóng chảy, rồi bóp rồi nhào, h phút này, chị bắt đầu rên lên khe khẽ,

Tiếng ưmm…ưmmm lẫn trông hơi thở, tôi khẽ cởi từng nút áo của chị, 1 cúc rồi 2 cúc, chị ưỡng ngực lên, cả ng quàn quại phía dưới tôi, uốn éo rên lên không ngớt, tay kia chậm chậm mò xuống, vén váy lên cao, tham lam bóp không thương tiếc lên đùi chị, đùi bên kia, thằng nhỏ lại biểu tình, đang nhô lên cả cục, cọ cọ liên hồi. Hàng cúc trên áo đc mở tung hết ra, để lộ thân hình chị tuyệt vời, trắng trẻo không nói nên lời, lổ rốn bé bé khiêu khích, cái áo ngực màu trắng ngoan ngoãn che đi phần quyến rũ nhất, như đang mời mọc, hãy tháo nó ra đi, Tôi khôngthể chờ đc nữa, muốn kéo hẳn cái áo sơ mi ra trước đã, tay chị như phối hợp, nó ngoan ngoan để tôi luồn lách cái áo sơ mi ra khỏi ng chị, vứt nó sang 1 bên, chị ngừng hôn tôi, mở mắt nhìn tôi, thở hôn hển, 2 cánh tay trắng trẻo như không xương, mềm mại mát lạnh, ôm quàng qua cổ tôi, khẽ khẽ vò vò mớ tóc, chị thở dồn dập, như muốn đớp lấy hơi, tôi cũng nhìn lại chị, nhìn vào đôi mắt long lanh đo, cười nhẹ 1 cái rồi nói: – Cho em nhé.
“- Không muốn, không muốn” chị lắc lắc cái đầu, tôi cười , ghé sát vào khuôn mặt chị thì thào: Muốn đi, muốn đi mà. Rồi chậm chậm áp sát vào khuôn mặt dễ thương đó, hôn thật sâu

Chị không phản đối, tôi hôn chị thật lâu, huy động cả 2 tay luồng ra phía lưng cố chết cởi đc cái áo lót, cả ng chị đang uốn éo không ngừng, thấy tôi muốn luồn tay sau lưng, như biết ý, chị khẽ ưỡn lưng lên 1 tay, 2 cánh tay trần ôm siết lấy cổ tôi, lần này tôi có kinh nghiệm rồi, 2s là cái áo bung ra liền, khéo léo cởi ra “dùm” chị, h thân trên của chị không còn 1 mảnh vải che, tôi khẽ ngẳng đầu lên, ngắm nhìn tuyệt tác đó lần nữa, ánh đèn trong phòng vẫn sáng chưng , soi rọi tất cả, tác phẩm của thượng để bỏ quên tại trần gian, khắp cả ng là 1 màu trắng mịn màng, ngực nhấp nhô theo hơi thở dồn đập khiêu khích, đôi vú như 2 trái đào, nhô lên khiêu hãnh đầy khiêu khích, trắng mịn và đang căng lên cực điểm, 2 hạt đỗ nhỏ như chểm chệ trên đỉnh, như mời mọc, quyễn rũ, vùng bụng trắng không tỳ vết, ahf nhầm, có vết , có 1 cái lỗ rốn bé bé , tôi ngẩn ngơ nhìn. Chị nhìn tôi , cười nhẹ rồi nói nhỏ: Chị có đẹp không?

“- Chị đẹp lắm” tôi ngước lên nhìn chị, rồi hùng hổ tham lam hôn hít cái cổ trắng ngần, thơm tho, 2 bàn tay xoa bóp ngực chị không ngớt, xoa nắn không ngừng, lúc nhẹ lúc mạnh, lúc xoa xoa nhẹ nhàng, lúc siết chăt, chị rên lên không ngừng, tiếng ưmmmm.. ưmmm…Á á á…vang lên không ngới, mỗi lần tôi siết chặt tay hay cấu lên đầu ti, tiếng chị la lên đau đớn, bàn tay chị lại cấu lên lưng tôi đau nhăn cả mặt. cả ng vặn vẹo, uốn éo không ngừng, miệng thở dồn dập, cố đớp không khí, Tôi tham lam hôn từ cổ xuống vú chị, miệng thở như đớp hơi, hồng hộc từng hồi, hôn nhẹ lên vú, vú chị căng cứng, đàn hồi, chín mọng, nóng hầm hập, toát mồ hôi, tôi liếm nhẹ nhẹ, cảm giác như có 1 vị mặn mặn trên đầu lưỡi, cảm giác xác thịt mềm mềm khoái cảm, tôi hôn nhẹ lên nó lần nữa, rồi cho miệng vào bú đầu ti, nó bé nhỏ, như khẽ run rẩy, tôi miên man vuốt ve nó trên đầu lưỡi, thỉnh thoảng cắn 1 cái, tiếng chị kêu lên càng làm tôi kích thích, 1 tay bên cũng đang ve ve trái đào còn lại, xoa bóp mạnh nhẹ liên hồi, tay kia thì tiến bộ hơn, đã biết đi làm ăn xa, mò xuống tận đùi, vuốt ve âu yếm nó, lần lần bàn tay như ma thuật khẽ kéo kéo chiếc váy lên, càng cao càng tốt, kéo đến gần đến đích thì vướng không kéo đc, đang dự tính cần phải bạo gan, mạnh tay 1 chút, thì thấy chị vốn đang rên lên không ngừng, cả ng uốn éo nãy h khẽ nhổm ng lên. Như thể là vô ý, tạo điều kiện cho tôi kéo cái váy lên, đã như ý nguyện, tôi chậm chậm tiến vào khu cấm, đầu ngón tay mon men giữa 2 khe đùi nóng bỏng đang khép chặt, cuối cùng cũng đến đích, chạm đc vào đáy quần lót của chị, 1 cảm giác ấm nóng, mềm mềm truyền vào đầu ngón tay, tôi khẽ ấn ấn vài cái, dầu ngón tay như tê dại, nó quá mềm và ấm nóng không tả,
Đầu tôi ong cả lên, tôi không thể chịu đc nữa, tôi nhổm hẳn ng lên, tay đưa ra, mò lên cái khuy quần, toan mở nó ra, tôi biết sợ chị nói không cho, tôi ghì sát chị, hôn chặt lấy, tay kia cố xoa bóp vú thật nhiet tình cho chị không thể kháng cự đc, nhưng mà bất quá, nhanh như cắt, 1 bàn tay nhò nhắn đc đưa xuống hung hăng nhéo nhéo lien hồi, đau nhăn cả mặt, cố mà chịu, tôi phải mở khuy váy cho đc, tiếng khuy váy khẽ bung ra, tôi chậm chậm kéo cái khóa từ từ, chiếc váy lỏng dần, bàn tay nhỏ bé kia cũng thôi không báu nữa, đang ôm ghì lấy lưng tôi, cả ng chị ưỡn lên, quằn quại, tôi cho tay luồn vào trong váy, xoa lên cái mu l** nhô lên ấm nóng, mềm mại, bàn tay như tê dại đi, nó quá mềm và ấm nóng, luồn ngón tay xuống dưới đáy quần lót, cảm nhận như nó ướt từ lúc nào rồi, cảm ngác 1 cái j đó nhầy nhầy ấm âm dính lên đầu ngón tay, ở phía trên, ng chị run lên, miệng thở hổn hển rên ưmmmm ưmmmm…aa.aa. không ngừng, cả ng vặn vẹo dữ dội, mu l** đc chị ưỡn ng cong lên tham tham thèm muốn ngón tay tôi đang thám hiểm nó, tuy vẫn còn cách 1 lớp quàn lót. Nhửng cảm giác nhưng chiếc lông xoan xoan đang đâm qua lòng bàn tay tôi, kêu lạo xạo kích động, tê mê không j tả siết. Trong tiếng rên khoái lác không ngớt, tiếng chị nhỏ nhẹ: – Ưmmm…em…em hư lắm đó…
Tôi khì khì bật luôn: – Nhưng mà không hư bằng chị.
Nói xong tôi mới biêt, tôi vừa chạm vào 1 sai lầm khủng khiếp, 1 sai lầm mà tôi không bao h có thể nghĩ ra, tôi vốn là lời nói không suy nghĩ, chỉ định bật lại chị, nhưng không ngờ, với chị, nó lại là 1 thứ khác, cả ng chị run lên. Thôi không vặn vẹo, thôi không thở gấp nữa, chị lặng im, rồi như choàng tỉnh, chị đẩy tôi ra, đẩy rất mạnh , nói như có tiếng khóc nhỏ:
– Em…em có thể đi về đc chưa.

Tôi ngơ ngác, tôi đã ý thức đc những j mình vừa nói, nó vô ý với tôi, nhưng chị không thế, chị đã kéo lại cái váy bị bung ra khi nãy, cài lại rồi vuốt vuốt phẳng phiu, che đi cặp đùi khiêu khích, tay ôm ghì cái gối trc ngực, cố che đi thứ mà đáng nhẽ ra là nhiệm vụ của cái áo, chị cúi gằm mặt xuống, lạnh lùng bảo:
“- Em đi ra cổng trc đi, đợi chút chị mở cổng cho mà về. “
Chị nói như không có cảm xúc j, xem những j mới sảy ra như chưa hề có. Mặt tôi ngây ngốc, chỉ còn biết tự trách mình, trách mình sao quá ngu, hàng ngày ăn cơm mà lớn chứ có ăn cám đâu mà ngu như heo thế, tôi biết giờ có giải thích j cũng đều làm chị buồn thêm, tôi chán nản, chán nản cực độ, tôi hận chính mình, biết chị có gia đình còn nói 1 câu ngu hơn cả thằng ngu nhất quả đất, tôi buồn thảm, lặng lẽ nhìn chị chờ mong sự tha thứ, không có động tĩnh j, tôi biết tôi đã không đc tha thứ, tôi ngồi dậy, đầu óc tôi quay cuồng, cũng không biết phải nói j bây h cả, nói j cũng vô ích, cuối cùng tôi đứng lên quay đầu lại hít 1 hơi sâu và nói:
“- Em biết em đã lỡ lời, lời nói ko thể rút lại đc mặc dù em không có ý j cả, em biết mình phải làm j rồi. “

Không đợi chị trả lời, mà tôi biết, h chị chả muốn nói j với tôi nữa, tôi đi nhanh ra cổng, sống mũi cay cay, tôi buồn, rất buồn, tôi không phải buồn vì chị từ trối đang lúc hưng phấn, mà tôi buồn vì đã lỡ xúc phạm chị, xúc phạm vào thứ cấm kỵ nhất, nó sẽ khiến chị buồn thế nào, không đợi chị ra mở cổng, tôi vọt qua tường, đứng ngoài bờ tường rào rồi, tôi đứng im như thế bên ngoài, lặng im nhìn vào trong , mọi thứ im lìm, tôi cất bước, đầu trống rỗng, tôi đến trước cửa cổng nhà mình, ngồi bệt xuống, lặng lẽ thở dài. Đêm nay, tôi sẽ ở ngoài, tự trừng phạt chính mình, tôi lặng lẽ ngẩng đầu lên bầu trời đêm đầy sao, mà chả biết đang nhìn j nữa, tôi đang nghĩ đến chị, nghĩ đến chúng tui vui vẻ biết bao , lúc tôi và chị đùa nghịch trong phòng tôi, buổi tối thứ 7 ăn kem nhớ đời , cảnh chị khóc trên bờ vai tôi, rồi lại cảnh chị ôm chặt tôi vi vu trên con đường, thời gian ít mà nhiều kỷ niệm, để rồi tối nay làm chị thất vọng như thế, tôi đúng là 1 thằng khốn nạn, 1 thằng dở hơi , chợt như nhớ đến cái j đó, tôi lắc đầu, cười mỉm , tự trấn an tinh thần 1 chút.

Phố xá vốn đang chìm trong giấc ngủ, màn đêm yên tĩnh, tự nhiên có vang lên 1 tiếng hô lớn: TÔI LÀ THẰNG DỞ HƠI…TÔI LÀ THẰNG DỞ HƠI…TÔI LÀ THẰNG DỞ HƠI…
Cũng may, con phố đang ngủ yên, nếu bình thường tự nhiên có 1 thằng thần kinh la to lên phá giấc ngủ chắc có ng lao ra ban công mà chửi cho thối mặt, nhưng mà tiếng la lên đó lại tự chửi nó là đồ dở hơi rôi, ra chửi thêm cũng vô ích, thôi kệ cha thằng dở hơi, ngủ tiếp, cả phố vẫn im lặng như tờ, không 1 động tĩnh, màn đêm âm u lạnh lẽo, tôi mặc có 1 manh áo, từng cơn gió thôi qua ng, lanh dựng cả tóc gáy, mặc kệ đi, đáng bị như thế.
Hít 1 hơi thật sâu sau khi la toáng lên, tôi cười cười, đầu óc như bớt ưu phiền hơn, tôi lại ngồi xuống trc cổng nhà, tựa lưng vào cái hàng rào, lấy DT ra, tôi tính đọc lại những tin nhắn của chị cho tôi cho đỡ nhớ chị, thì tiếng chuồng tin nhắn kêu lên, tôi giật mình, là tin nhắn của chị, tôi mở ra đoc:
“Dở hơi ah, đang đêm không ngủ đi lại la âm lên, không cho ng khác ngủ ah, đi ngủ đi, muộn rôi” – Có vẻ vẫn đang giận tôi lắm, tôi thở dài, nhắn tin lại: “lúc nãy ăn kem thua, nên em phải giữ đúng lời hứa thôi, em không muốn ngủ”
TiT tít: “Sao lại không ngủ, em đang ở đâu vậy”
“Em đang ngồi trước cổng nhà, em không biết phải đi đâu cả”
TiT Tit: “Sao không đến nhà bạn mà ngủ đi, ngoài trời đêm rồi, lạnh lắm, đừng làm chị bực thêm” – giọng cứ giả bộ đang giận, nhưng tôi biết đã quan tâm tôi rồi, lòng như nhẹ bớt.
“Em không muốn, em biết chị không muốn nghe em xin lỗi, em không biết phải làm j cả”
TiT Tít: “thằng dở hơi kia, không nghe lời chị ah, đến nhà bạn ngủ nhanh lên”
“Không thích”, tôi nhắn tin cụt lủn rồi tắt máy luôn, đút vào túi, chờ 1 chuyện có thể làm tôi vui vẻ sắp diễn ra.
Tiếng mở cổng khe khẽ, “tới rồi tới rồi, cá lớn cắn câu rồi” tôi tự mãn, mỉm cười đắc ý, chiêu bài này, làm sao mà thua đc, cứ phải nói là bất bại trong tán gái, ng ta nói gái nào mà gái chẳng ghen nhưng mà cũng rất biết quan tâm đó, nghe mình chịu khổ là không nằm yên đc đâu.
Bóng chị lò dò đi ra, chị đã thay bộ đồ ngủ, đang co do, 2 tay ôm bả vai, chậm chậm tiến về phía tôi. Tôi biết chị đã khuất phục rồi, tôi đứng lên, phủi phủi quần áo, chị đến sát bên tôi, đứng im, ngẩng mặt lên nhìn tôi.
Chị cứ thế , trong màn đêm, ánh đèn đường lờ mờ như không soi tỏ khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu, đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn tôi, lông mày nhíu lại, tiếng chị hít thở hầm hập, như kiểu tức tối (khác hoàn toàn với kiểu sướng ahf nha, đừng hiểu nhầm ) cái miệng cứ như muốn nói j rồi lại thôi. Làn gió đêm lạnh lẽo khẽ thổi qua, làn tóc rối bay bay trước khuôn mặt đó, chị cũng chẳng thèm vuốt, chăm chăm nhìn tôi, tiếng quần áo bay phần phật, ôm lấy thân hình nhỏ bé, bộ quần áo ngủ màu hồng bị gió thối dính sát lên ng như tô lên những đường cong quyến rũ không thể che dấu của chị, tôi đứng im, lặng lẽ nhìn lại chị, tôi cố nhìn thật sâu vào đôi mắt đen sâu thẳm đó, đôi mắt đen mọi khi vui vẻ, ấm áp với tôi sao hôm nay nó khác quá, nó lạnh lẽo, như vô hồn, sống mũi tôi cay cay, tôi không nói j cả, mặc cho cái lạnh thổi tê tái, run cả ng.
Cốp – “- Muốn chết ah?” – Chị gõ lên trán tôi , khuôn mặt lạnh lùng: – Đi vào nhà ngủ đi, muộn cũng phải gọi bố mẹ dậy, không ốm lại kêu. Tôi lắc đầu: – Kệ đi, ốm rồi thì sao chứ, uống thuốc chẳng phải là sẽ khỏi sao.
“- Có phải em thấy làm chị tức như thế chưa đủ đúng không, muốn chị tức thêm nữa hả” – Chị giận thạt sự, thở hầm hập, tiếng hít thở rất sâu như rất tức tối. “chị giận, chị vẫn giận tôi nhiều như vậy sao” tôi cười khổ,
Chị vẫn đứng đó, cả ng lặng im, 2 vai khẽ run rẩy. Tôi nhìn 1 lượt đường phố, phố xa văng tanh, tôi cười thảm lắm “cá vẫn chưa cắn câu, xem ra không ăn thua rồi phải làm quá lên thôi” rồi lẩm bẩm: không có ôtô thì thôi, đành phải tự làm thôi – rôi đưa tay lành lên đám bùm bụm lên cái vai đau, cái vai vốn đã bớt nhức, h tôi lại đấm mạnh, bả vai giật giật, lan lên tận óc, nhức không tả đc, cắn răng tôi không kêu 1 tiếng, “cố chờ cá cắn câu, phải chịu khổ, phải thế này thì mới may ra…“còn đang suy nghĩ chưa hết đã thấy chị lao ra, vung nắm tay nhỏ bé, đấm vào cánh tay đang đấm lên bả vai, chị nói trong tiếng nấc nhẹ: – Cái thằng thần kinh kia, công chị bôi thuốc cho em, h lại làm như vậy là muốn thế nào hả, cái thằng dở hơi này.
Tiền tuyến thông báo hoàn toàn thắng lợi, cá lớn đã cắn câu rồi, lòng tôi trào lên niềm vui, cố sống cố chết, cắn răng cắn lợi , mje kiếp, đâu khôn tả đc, ôm chặt lưng chị, áp vào ng, 2 bàn tay chị cựa quạy trong ngực tôi, có vẻ chống cự, nhưng mà như du kích Irac đánh nhau với Liên quân, làm sao mà thắng đc, rồi không giãy nữa, chị lặng im, gục đầu vào vai tôi thở nhè nhẹ.
Tôi ghé sát vào vành tai chi, thì thầm: em xin lỗi, em biết lỗi rồi, chị tha lỗi cho em nhé. Chị vẫn lặng im, không nói j cả, tôi biết chị thế là xuôi rồi, hé hé, tôi ngắm mắt lại, thơm lên mái tóc , mùi thơm nhẹ nhẹ lan tỏa trong cánh mũi, 2 bàn tay thôi không nghịch ngợm, đang siết chặt lưng chị, cảm nhận sự ấm áp từ chị.
Một lát sau, chị thở dài 1 cái rồi nhẹ bảo: – Đi vào nhà, chị lại bôi thuốc cho. Rồi chị quay lưng đi thẳng vào nhà.
Tôi cười nhẹ nhẹ. Lại ngó ngó 1 lượt, con phố vẫn yên ả, không có tiếng ng, như vẫn đang yên ngủ, tôi lò dò đến nhà chị, chị đang đứng ở cổng chờ tôi, tôi khẽ đẩy cửa, lách vào, chị khóa cửa cổng lại, rồi kéo tay tôi đi nhanh vào nhà, tôi ấm áp cầm bàn tay đó, bàn tay đó như đã tha thứ cho tôi, thôi không giận nữa, đang mềm mại nắm lấy tay tôi.
Vào phòng, chị chỉ tay vào nhà tắm: em đi tắm đi, cả ng j mà hôi rình ý, chị lấy quần áo anh Hùng cho mà mặc. “á ah`, thanh thủ ôm mình hít thở rồi còn chê hôi á, phải đánh vào mông mới đc”, “Xí, quần áo lão Hùng, tôi thèm vào mà mặc” tôi nói luôn: – Không cần, em chỉ lau ng thôi, em không thik mặc đồ ng khác, dù sao tý cũng phải cởi trần xoa thuốc mà. Rồi không đợi chị nói, tôi đi thẳng vào nhà tắm, vừa đi vừa cởi áo, vào đến phòng tắm, tôi soi mình vào gương, cái vai lại u lên 1 cục, đỏ lừng lên, thôi thầm cười khổ, nhưng nghĩ tại cái mồm làm khổ cái vai, nên thôi, hài, mọi ng Cm chê tôi lúc đó nói ngu, nhưng mà lúc đó tôi đố các bạn lúc đó mà biết đc mình đang suy nghĩ j, lúc đó đang chìm trong khoác lạc, chả biết j trong đầu đâu, lời nói hay j j đó, toàn là phản xạ + bản năng thôi, không nghĩ sâu xa đc đâu, Tôi sối vòi nước vào bồn rửa mặt, ngầm đầu vào cho dịu bớt mùi mồ hôi và bụi bẩn, khẽ ngẩng lên vuốt nước trên mặt, vơ lấy cái khăn, vắt nước rồi xoa khắp ng, nói thật chứ tối nay lúc rủ chị đi chơi, tôi chuẩn bị kỹ lắm rồi, tắm sạch sẽ, xịt cả nước hoa nữa cơ mà, h lau chẳng qua cho vừa long chị + bớt mồ hôi mà thôi, xoay ng lại định vắt cai khăn lên, thấy phòng tắm vẫn đang còn treo cái ao sơ mi trắng đó, vẫn cái váy khi nãy tôi đã cởi khuy và kéo khóa xuống, cảm giác đê mê khi đò trào vào trong tôi, tôi cười cười, chắc chị mới thay, chưa kịp cho vào máy giặt, cái khăn tăm to bên cạnh vẫn còn ẩm ướt, thoang thoảng như có mùi thơm của chị đâu đây, tôi lắc đầu, đang muốn quay đi, thấy 1 cái chậu nhỏ đặt ở góc nhà tắm, cái quần lót màu trắng và cái ao lót lúc nãy chị mặc đang vưt trong đó, tôi nhìn chăm chăm, ngẫm nghĩ lại mọi chuyện, rồi như muốn tống ra ngoài, lắc lắc đàu thật mạnh cho khô tóc và tỉnh táo trở lại, h tôi có chị rồi, cần j nhìn mấy thứ này nữa chứ, (hes hé hé).
Tôi bước vào phòng, thấy chị đang ngồi sẵn trên giường, tay lại đang cầm lọ thuốc vàng lúc nãy, chờ xoa thuốc cho tôi, thấy tôi chị bảo: Lau ng thôi mà sao lâu vậy, ngồi xuống đây.
Căn phòng yên ắng quá, có 1 thứ cảm giác như là thiếu thiếu j đó, tuy là chị không giận nữa, nhưng mà trong không khí, như có 1 cái j đó khó giải thích, như là 1 sự u buồn, tĩnh lặng. Tôi chợt nhớ ra, tôi bảo: chị chờ em 1 chút. Tôi khép phòng ngủ lại, ngồi lên bàn và bật máy tính, vào mp3.zing.vn , gõ mấy chữ “Can You Feel The Love Tonight” của Elton John đó (ai muốn thử cảm giác chân thật hơn thì vừa đọc vừa bật bài đó mà nghe ^^, tôi nhớ rất rõ, chắc chắn lúc đó tôi đã bật bài này ) Tiếng nhạc khẽ ngân lên, nhẹ nhàng tình cảm, tôi chỉnh lại cái loa cho vừa đủ xua đi sự u buồn, không to quá mà cũng không nhỏ quá, bản tình ca lãng mạn, và chất giọng trầm ấm của Elton John đem lại căn phòng như âm lên, lãng mạn. Tôi quay ng cười khẽ, ngồi lên giường, im lặng chờ đợi bàn tay nhỏ bé, dịu dang mát lạnh khẽ vuốt ve, xoa bóp vai cho tôi, mắt tôi nhắm lại, ngửi mùi thơm nhè nhẹ từ chị, như vừa muốn cảm nhận sự ấm ấp trong phòng này, vừa như nhắm lại, không muốn nhìn vào bộ ngực khiêu gợi kia, tôi sợ tôi lại không kiềm chế đc mất, hôm nay thế là đủ rồi, vết thương khi nãy tôi ban cho chị có thể tái phát bất cứ lúc nào, tốt nhất là biết điểm dừng, với lại chiều nay rồi lúc nãy, hôm nay như thế cũng coi như đủ rồi. TRong phòng không 1 tiếng động, không có tiếng chị nói, không có tiếng tôi cười, nhưng lại không tĩnh lặng mà đang du dương trong tiếng nhạc , có thể cuộc đời mấy khi đc thế này, đc 1 ng con gái xinh đẹp chăm sóc lúc bị thương, lặng im nghe tiếng hơi thở cũng như tiếng nhạc tình ấm áp, trong 1 căn phòng mà bên ngoài – Màn đêm như không 1 tiếng động, khắp nơi là một màu tối, chỉ có ở trong đây, có 2 con ng đang lặng im nghe tiếng thở của nhau, chìm đắm trong ấm áp.
(vãi lúa, viết xong đọc lại không ngờ mình tả cảnh lại hay vậy, nhân cách hóa lên chục lần ý chứ chả chơi )

Facebook Google Plus Twitter
Cùng chuyên mục
10 ly và hai giờ đêm
Tượng Đài “Thương Tiếc”
Mưa Đêm
Đề phòng
Bơ Tin Chung